Tiếu Vấn Hà Nhân Cộng Dữ Tuý

Quyển 1 - Chương 47: Masaomi ghen




Nguyện ý là tốt rồi!

Nguyệt Vũ tuyệt không thương hương tiếc ngọc tiến lên hai bước, không đợi hồ ly chuẩn bị cái gì, bàn tay liền phóng tới đặt trên trán hồ ly, sử dụng tuần thú pháp quen thuộc, phối hợp với từng đợt từng đợt huyền lực màu trắng ngà tại đan điền, liền đánh úp về phía Thất Vĩ Lam Hồ.

Vốn bị động tác mây bay nước chảy lưu loát sinh động quen thuộc đến cực điểm của Nguyệt Vũ làm kinh hách, Thất Vĩ Lam Hồ ngay cả trốn tránh đều không kịp, lại tự dưng bị thuần hóa. Chỉ chốc lát sau, thiên địa quy tắc rớt xuống, khế ước hình thành.

Thăng cấp thành công Thất Vĩ Lam Hồ sau khi tỉnh lại, nội tâm liền một trận kích động. Thăng cấp, hắn cư nhiên thăng cấp, thật sự là rất không thể tưởng tượng!

Thất Vĩ Lam Hồ, so với Tiểu Hắc may mắn hơn, trực tiếp từ Ngũ Nguyệt thăng cấp đến Thất Nguyệt, vượt qua vách tường khó khăn nhất kia. (vách tường từ lục nguyệt đến thất nguyệt là khó nhất, chắc vậy =”=)

“Chủ nhân –” Thất Vĩ Lam Hồ nhìn chủ nhân của mình, trên mặt tràn ngập sùng bái, đồng thời cũng không thể tránh khỏi trong lòng hứa hẹn linh ting‘Thề sống chết tướng tùy’.

Liếc Thất Vĩ Lam Hồ một cái, Nguyệt Vũ thật không có vui vẻ như vậy. Huyền thú dưới thiên giai khế ước với nàng mà nói cũng không có nhiều tiền lời gì. Bất quá nếu đã là đồng bọn khế ước với mình, Nguyệt Vũ tự nhiên sẽ không có thái độ ác liệt.

“Ngươi vào huyền thú không gian đi, hảo hảo mà củng cố thực lực của chính mình một chút, sau đó còn có trận đánh ác liệt đánh đâu!” Nguyệt Vũ thản nhiên phân phó một câu, sau đó cũng chỉ thấy Thất Vĩ Lam Hồ cung kính lên tiếng trả lời rồi tiến vào huyền thú không gian……

“U, tên này không phải người trong quán trà kia sao? Như thế nào, cũng muốn tới nơi này giúp vui a?” Nguyệt Vũ khế ước Thất Vĩ Lam Hồ xong cũng không có trở lại doanh trại, chợt nghe được một chút thanh âm quen thuộc.

Trong mắt hàn quang chợt lóe, Nguyệt Vũ xoay người, thấy được đối diện vài cái tên công tử nhà giàu một thân hoa y cẩm phục.

Vài người thoạt nhìn bất phàm, vừa thấy liền biết là người trong đại gia tộc. Bất quá, Nguyệt Vũ cũng không có tâm tư đi tìm hiểu những người này đến từ đâu, thế lực có bao nhiều lớn. Nàng chỉ biết những người này quấy rầy nhã hứng của nàng!

Nhàn nhạt đứng ở nơi đó, Nguyệt Vũ bất động thanh sắc nhìn mấy người trước mặt, cái gì cũng không nói.

Bị ánh mắt của Nguyệt Vũ trành đến da đầu có chút run lên, cái tên đi đầu kia không khỏi có chút căm tức, trầm giọng quát:“Như thế nào, đã quên ta là ai ? Không phải chỉ là một tên tiểu tử tham tiền thôi sao? Còn ở nơi này giả bộ thanh cao?”

Nghe xong lời này, Nguyệt Vũ ngạc nhiên, mẹ nó, người này biết nàng? Vì thế Nguyệt Vũ khó được dịp đánh giá cẩn thận, liếc mắt người trước mặt mấy cái. Thật lâu sau, nhìn đến chữ “Mộc” trước ngực hắn, rốt cục cũng nghĩ tới, người này không phải là tên Mộc Vũ, vật hi sinh lúc trước bị Hoa Ngục Thánh đánh bay sao?

Được rồi, Nguyệt Vũ thừa nhận người này thật sự là không lưu lại bất kì ấn tượng gì trong lòng nàng.

Nhìn đến Nguyệt Vũ có chút nghi hoặc cộng thêm ánh mắt mê mang, Mộc Vũ giận tới giơ chân! Đáng chết, cư nhiên hoàn toàn không nhớ tới hắn! Hơi quá đáng, cư nhiên đối với hắn một chút ấn tượng cũng không có, căn bản không đem hắn để vào mắt có phải hay không?!

Còn đừng nói, Nguyệt Vũ thật đúng là không đem hắn để vào mắt. Một tên đệ tử Mộc gia nho nhỏ xác thực không làm cho Nguyệt Vũ để tâm, nếu là đệ nhất thiên tài Mộc gia Mộc Dật Hiên, Nguyệt Vũ còn suy tư có nên để hắn vào mắt hay không!

“Như thế nào, tìm ta có việc sao? Hay là nói, Mộc gia khí độ hẹp hòi, không cam lòng, cho nên muốn bào thù?” Nguyệt Vũ câu thần cười lạnh, lời nói trong trẻo, lạnh lùng, tràn đầy châm chọc không chút nào giữ lại.

“Ngươi muốn chết, dám nói Mộc gia chúng ta khí độ hẹp hòi!“Mộc Vũ khó thở, có một loại xúc đống muốn đập nát Nguyệt Vũ.

Nghe xong, Nguyệt Vũ hơi hơi nhíu mi, rõ ràng không kiên nhẫn. Vốn là tâm tình đang tốt cư nhiên lại gặp được chuyện cẩu huyết như vậy, nàng như vậy mà bị tên ăn chơi trác táng chán ghét? Khinh thường lắc lắc đầu, Nguyệt Vũ quyết định không nhìn hắn, chạy lấy người! Mỗi lần đều gặp người như thế, Nguyệt Vũ cũng phiền chán!

Nhưng Mộc Vũ sao có thể khinh địch như vậy, để cho Nguyệt Vũ chạy lấy người đây? Không nhìn hắn sao? Được rồi, vậy đừng trách hắn không khách khí!

Âm thầm ngưng tụ huyền lực trong tay, chuẩn bị đánh lén Nguyệt Vũ một cái.

Mộc Vũ tự nhiên là không biết thực lực của Nguyệt Vũ, trong mắt hắn, Nguyệt Vũ chính là một tên tuổi còn nhỏ, lại không có thực lực. Mà hắn đã là một vị huyền vương. Hơn hai mươi tuổi một chút là huyền vương, thiên phú này đã là khá tốt! Cho nên điều này hắn thật sự tự tin!

Trong tay ngưng tụ tràn đầy huyền lực, Mộc Vũ vẻ mặt hung ác nham hiểm. Nhìn biểu tình dữ tợn của hắn kia còn có một kích như vậy liền thấy được, Mộc Vũ này hận Nguyệt Vũ bao nhiêu!

Từ chuyện lúc ở quán trà, Mộc Vũ liền nhớ thương Nguyệt Vũ, thề sống chết muốn báo thù a!

Mạnh mẽ vung lên, một quyền đầy huyền lực liền lặng yên không một tiếng động tiêu bắn về phía Nguyệt Vũ.

Phía trước Nguyệt Vũ cảm nhận được động tĩnh, vô cùng khinh thường, trong lòng cười nhạt.

Một huyền vương nho nhỏ cũng dám ở trước mặt nàng xuống tay, không biết tự lượng sức mình!

Hơi lắc mình một cái, một kích kia của Mộc Vũ cũng như đá chìm đáy biển.Mộc Vũ thấy thế kinh ngạc không thôi, không thể tưởng được một kích của mình cư nhiên cứ như vậy bị hóa giải, thực lực của hắn rốt cuộc như thế nào?

Nguyệt Vũ cũng mặc kệ nhiều như vậy, dám đánh lén nàng, nàng tự nhiên là phải báo đáp lại.

Đồng dạng, Nguyệt Vũ chuẩn bị một quyền. Nhưng ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ ngưng tụ huyền lực, một trận sóng xung kích thật lớn từ nơi đế vương hoa cách đó không xa lan tràn mà đến, lập tức đã đem mấy người Nguyệt Vũ chưa kịp chuẩn bị đánh bay ra ngoài, không chỉ có bọn họ, mà ngay cả những người hạ trại ở phụ cận xung quanh cơ hồ đều bị một kích như vậy đánh bay……

Chỉ sau một thời gian, toàn bộ lều trại đều bị sóng xung kích phá thành mảnh nhỏ, một doanh địa vô cùng náo nhiệt lập tức bị tàn phá đến không chịu nổi, sao còn không khí rộn ràng lúc trước?!

Bất quá, hoàn hảo, sóng xung kích này cho dù là uy lực kinh người nhưng cũng chỉ giống như gió lớn, không mang nhiều lực sát thương. Mọi người bị sóng xung kích lan đến cũng chỉ ở không trung bổ nhào vào cái mà thôi. Đối với một kích đột nhiên xảy ra như vậy, nhóm tu luyện giả cũng không thấy quá áp lực!

“Mau nhìn, đế vương hoa có động tĩnh  ̄”

Không biết là ai đột nhiên hô to một tiếng, vì thế tất cả mọi người cũng bởi vì một tiếng hô to này mà cố không giữ vững bản thân thoát khỏi chật vật, đem tầm mắt hướng về phía đế vương hoa trong một mảnh sa mạc tràn ngập huyết sắc kia.

Chỉ thấy trong đó, đế vương hoa thuần trắng đến gần như thánh khiết, toàn thân sương mù lượn lờ, không biết có phải do ánh mặt trời chiếu xuống mà làn sương cùng cây cỏ xung quanh đế vương hoa vào lúc này đột nhiên sinh trưởng tăng vọt, tốc độ kia quả thực là điên cuồng!

Cành lá phồn thịnh, dây quấn quanh, xung quanh đế vương hoa nổi lên một tầng che chắn so với tường thành còn dày hơn. Màu đỏ sa, lục sắc hiệp, màu trắng hoa, tại phiến sa mạc ốc đảo truyền kỳ này, đan vào thành một bức họa khiến người ta kinh hãi……

Không chỉ có như thế, xung quanh đế vương hoa lại hình thành một tầng lá mỏng trong suốt, giống như kết giới, xuyên thấu qua nó, mọi người có thể tận mắt nhìn thấy bên trong tràn ngập thiên linh địa bảo, kì trân dị quả hiếm có trên thế gian.

Trời ạ, đế vương hoa a, đây là cái dạng gì tồn tại a! Bên cạnh hắn bên cạnh thiên địa linh bảo, loại nào xuất ra cũng khiến cho người ta điên cuồng?

Mọi người điên cuồng, không vì cái gì khác, chính là bởi vì đế vương hoa mang đến bảo vật thật sự là làm cho người ta khiếp sợ.

Thấy vậy, bị sóng xung kích lan đến gần, Nguyệt Vũ cũng lười đi quản tên Mộc Vũ kia, đứng dậy lắc mình một cái liền hướng về phía Hoa Ngục Thánh bên kia tiêu bắn mà đi.

“Ngục Thánh, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Sóng xung kích vừa rồi là sao?” Nguyệt Vũ vững vàng đứng bên người Hoa Ngục Thánh, hơi hơi nhíu mi, thản nhiên hỏi.

Nguyệt Vũ có chút khó chịu, mới vừa rồi tự dưng bị đánh bay, còn bị đánh bay đến rất là chật vật, điều này khiến cho nàng vô cùng khó chịu, muốn giết người!

“Dạ nhi, ngươi xem, đế vương hoa kia sắp hoàn toàn nở rộ. Sóng xung kích vừa rồi chính là bởi vì năng lượng súc tích tăng mạnh lập tức muốn đột phá, cho nên mới tạo thành động tĩnh lớn như vậy.” Hoa Ngục Thánh quyến rũ vuốt ve mấy sợi tóc vương trên trán, thản nhiên mở miệng nói.

“Nga? Hoa muốn mở? Đây không phải là sẽ có biến hóa?” Nguyệt Vũ đối mấy thứ này hiểu được rất ít, biết ít nên chỉ có thể lại mở miệng hỏi.

Tuyệt không để ý mấy tiếng huyên náo, Hoa Ngục Thánh quay đầu nhìn Nguyệt Vũ nói: “Cũng không phải như vậy, một khi đế vương hoa nở hết, sẽ hóa thành nguyên tố thể phiêu tán đi các nơi, nói như vậy, muốn thấy cũng tìm không thấy. Lần sau xuất hiện cũng không biết trước là bao giờ. Cho nên, nhất định phải là lúc hắn hoàn toàn nở rộ mới xuống tay.

Hóa thành nguyên tố thể? Nguyệt Vũ đối với cái danh từ mới này vô cùng tò mò. Chuẩn bị hỏi một chút, lại nghe thấy phía trước có tiếng gọi ầm ĩ……

“Mau nhìn, đế vương hoa sắp nở rộ  ̄”

“Đúng vậy, sắp nở rộ, nhìn xem bên ngoài có nhiều kì trân quý quả như vậy, không biết sau khi nở sẽ còn có cái bảo bối gì nữa a!”

“Đúng vậy đúng vậy, bên trong khẳng định có rất nhiều bảo bối đâu!”

……

Mọi người vẻ mặt tham lam nhìn kết giới vô số bảo bối bên trong, trong mắt tất cả đều là âm hiểm.

“Mọi người đều thấy được, đế vương hoa này sắp nở rộ, hiện tại đúng là thời điểm xuống tay, nếu không hạ thủ, để cho đế vương nở hết sẽ không còn cơ hội!” Trong đám người toàn thân vận bạch y, một vị lão giả áo trắng đi ra. Lão giả vẻ mặt cao ngạo, không ai bì nổi, không hề nghi ngờ chính là Nguyệt Quang thần điện, trưởng lão Nguyệt Đào.

Nguyệt Đào thực lực cao nhất ở đây, tự nhiên là có tư cách lên tiếng.

Nhìn lướt qua đám người thất chủy bát thiệt*, Nguyệt Đào trong mắt hiện lên khinh thường. Thực lực yếu kém như vậy, cũng dám cùng bọn họ Nguyệt Quang thần điện tranh đoạt, thật sự là không biết lượng sức!

(*) Thất chủy bát thiệt[七嘴八舌]: bảy miệng tám lưỡi, ý là tranh nhau mà nói.

Nguyệt Đào cao ngạo lại mở miệng:“Nói vậy các vị phía trên tôn giai đều biết, xung quanh đế vương hoa này có một tầng kết giới. Độ cứng kết giới rất lớn lại vô cùng cường hãn, nếu chỉ dựa vào vài người thì phá không được. Lão phu vừa mới cẩn thận nghiên cứu một chút, muốn phá kết giới này, ít nhất cần mười vị Ngũ Nguyệt Huyền tôn cường giả cùng nhau liên hợp công kích, mới có thể đánh tan kết giới.” Nói xong, Nguyệt Đào liếc liếc mắt các vị Ngũ Nguyệt Huyền tôn một cái, xem phản ứng của bọn hắn.

Nghe xong, tất cả mọi người đều cảm thấy lời này rất có đạo lý, tuy rằng bọn họ cũng hiểu được Nguyệt Đào này vô cùng kiêu ngạo, không thích tên lão bất tử cậy già lên mặt, có mắt không thấy thái sơn này, nhưng lời hắn nói quả thực không sai.

Không hề nghi ngờ, mấy vị cao thủ Ngũ Nguyệt Huyền tôn ở đây đều không có ý kiến. Tuy rằng nói, tranh đoạt chân chính trong loại tình huống này không nên tùy tiện xuất thủ, nhưng nay muốn đánh vỡ kết giới tất phải ra tay!

Tứ đại gia tộc bởi vì thiếu Dạ Sóc, bởi vậy chỉ còn lại ba vị Ngũ Nguyệt Huyền tôn. Tứ đại công hội bốn vị Huyền tôn; Nguyệt Quang thần điện Nguyệt Đào còn có ba đại dong binh đoàn Tần Hán cùng Lãnh Vân Du, Lăng Đãng ba vị Huyền tôn. Đội ngũ tán tu giả thì không có thực lực Ngũ Nguyệt Huyền tôn, về phần các gia tộc khác thì cũng chỉ có Tứ Nguyệt Huyền tôn, không có cường giả Ngũ Nguyệt.

Chín vị Ngũ Nguyệt Huyền tôn hơn nữa còn có một vị Lục Nguyệt Huyền tôn, tổ hợp bưu hãn như vậy, nếu trang bị tốt đẹp, cơ hồ đối với thực lực dưới Huyền Đế là vô địch! Nếu bọn họ là một tổ hợp, không cần hoài nghi, trên đại lục này, chỉ cần không gặp Huyền đế cấp bậc cường giả, họ căn bản chính là vô kiên bất tồi*!

(*) vô kiên bất tối (無堅不摧): không có gì vững chắc mà không phá nổi (chỉ sức mạnh vô địch).

Mười người phi thân mà lên, đứng ở không trung, y bào phần phật, một thân khí thế bức người, uy nghiêm cường giả không chút keo kiệt bày ra.

Cường giả đều là cao ngạo, mặc kệ là ai, mỗi vị cường giả trong lòng đều có kiêu ngạo của chính mình. Tỷ như nói, mười vị cường giả lúc này đứng ở không trung quan sát người bên dưới, giống như nhìn một đám kiến, cảm giác thành tựu không cần nói cũng biết.

“Các vị, chuẩn bị  ̄” Nguyệt Đào mở miệng trầm giọng nói.

Chỉ một thoáng, mười người toàn thân huyền lực tăng vọt, huyền khí lượn lờ quanh thân, tựa như mười ánh sao màu lam lấp lánh treo giữa không trung.

“Động thủ  ̄”

Ra lệnh một tiếng, huyền lực trong tay mười người đều tự kích phát. Quả cầu thật lớn tràn ngập huyền lực đã bị mười cường giả áp súc trong tay, độ dày rất lớn, uy lực tất nhiên là không cần nói cũng biết.

Mọi người chỉ thấy trước mắt bùng lên màu lam quang, lọt vào trong tầm mắt là toàn bộ thế giới vốn là một mảnh huyết sắc hoàn toàn bị màu lam hay thế. Sau đó chỉ nghe một tiếng va chạm giống như đam kiếm chém nhau, lại giống như thanh âm phá không vang lên.

Lại nhìn phía trước, một tầng nước gợn giống như kết giới, dưới năng lượng công kích thật lớn của mười người, sinh ra một vòng nước gợn, lan tràn về phía xa xa, trừ cái đó ra, thế nhưng không có dấu vết vỡ tan.

Di, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ nói mười vị Huyền tôn liên thủ công kích còn không thể đánh tan kết giới?

Thấy thế, đừng nói là mọi người bên dưới, chính là mười vị Huyền tôn kia cũng có chút ngạc nhiên đứng ở không trung không kịp phản ứng.

“Ai, đây là có chuyện gì a, mười vị Huyền tôn cường giả như thế nào không phá hủy được kết giới này a?”

“Không biết a, có phải hay không bởi vì đế vương hoa quá lợi hại ?”

“Mẹ nó, mười Huyền tôn đều không được a? Có lầm hay không? Đế vương hoa dù cường hãn thế nào, cũng chỉ là cấp bậc Ngũ Nguyệt vương giả thú a, còn không có thực lực cường như vậy đi?”

Mọi người nửa ngày không thấy hiệu quả, vì thế một đám liền thay nhau nghị luận.

Tạp sát, tạp sát, tạp  ̄

Cùng với âm thanh tựa như thủy tinh vỡ vụn, mọi người sửng sốt ngây ngốc nhìn chằm chằm kết giới trong suốt trước mặt đang chậm rãi vỡ vụn, trong mắt lộ vẻ bất khả tư nghị.

Làm cái gì vậy, đây rốt cuộc là đùa cái gì a? Như thế nào đến bây giờ mới xuất hiện hiệu quả? Này cũng quá lâ đi?

Bất quá cuối cùng là thoát phá, bằng không bọn họ phỏng chừng còn phải đi về gia tộc thỉnh trấn gia địa bảo quý giá đến cực điểm, cao thủ cấp bậc Huyền đế xem ra đâu!

Sau khi kết giới thoát phá, phong cảnh ẩn sau kết giới nhìn không sót thứ gì.

Nhìn bảo bối trước mắt, có hồng có lục, mọi người trong mắt lộ vẻ tham lam, so với lúc trước càng thêm dày đặc. Liền ngay cả thế lực lớn như Nguyệt Quang thần điện cùng tứ đại gia tộc cũng tràn đầy mơ ước, có thể thấy được bảo bối như vậy mê người cỡ nào!

“Dạ nhi, đế vương hoa ngươi muốn sao?” Ở một bên quan sát, Hoa Ngục Thánh đột nhiên mở miệng hỏi, giọng điệu thản nhiên, nghe không ra ý tứ hàm xúc.

Nghe vậy, Nguyệt Vũ tuấn mi một điều, trả lời:“Đế vương hoa ta hứng thú không lớn, bất quá so với không có vẫn tốt hơn. Nhưng cái ta coi trọng nhất vẫn là mộc hệ tới thuần năng nguyên.” Nói xong, Nguyệt Vũ lại hỏi:“Ngươi vì sao hỏi như vậy?”

“Không có gì, nếu ngươi muốn, ta sẽ vô điều kiện giúp ngươi.” Hoa Ngục Thánh bình thản đáp lời, nhưng lại làm cho Nguyệt Vũ cảm thấy chân thành, vì thế nàng chỉ cười nhẹ.

Kết giới vỡ tan, đế vương hoa rõ ràng đã bị ảnh hưởng. Đóa hoa thật lớn ở trong làn sương mù trắng xóa kia có chút rung động, lại có xu hướng co rút lại. Bất quá, chỉ ngắn ngủn vài giây, sau đó đế vương hoa toàn thân lóe ra lục quang mãnh liệt, bên cạnh cây cỏ lại lập tức trở nên điên cuồng.

Vô số dây lục sắc, thậm chí là lá cây, toàn bộ dựa theo một loại chỉ thị vô hình biến hóa vị trí, đồng thời hầu hết những cây cao cư nhiên mọc thêm vô số cương đao sắc bén, bên trên tràn ngập gai nhọn, thoạt nhìn vô cùng khủng bố!

“Không tốt, đế vương hoa bắt đầu thêm tinh ‘Cửu Khúc trận pháp’. Nếu hiện tại không đi phá trận pháp này, chỉ sợ cũng không còn cơ hội !” Nguyệt Đào kiến thức rộng rãi, đột nhiên hét lớn một tiếng, trong mắt tràn đầy lo lắng.

Hắn cũng không muốn bỏ qua một cơ hội tuyệt hảo như vậy, mất lần này liền khó có được lần khác!

Nghe xong, mọi người kinh ngạc. Trận pháp khủng bố như vậy, thực lực bọn họ thấp như vậy thì phá thế nào? Ở đây chỉ có cao thủ cấp bậc Huyền tôn mới có tư cách đi thử thí, cũng chỉ có thể là thử xem mà thôi còn không nhất định có thể thành công đâu!

Bọn họ cấp dưới thiên giai, trước mặt cái trận pháp này chỉ là con kiến!

Mười tên rất có uy nghiêm Huyền tôn, cũng cơ hồ là ở tràng đến tranh đoạt đế vương Hoa đại biểu, một đám nhìn như vậy thế cục tựa hồ có chút thoát ly bọn họ khống chế.

Vốn, bổn gia phái Ngũ Nguyệt Huyền tôn đến, tất nhiên là có đạo lý. Ngũ Nguyệt Huyền tôn mang theo một đám huyền tông, ở Vô Tận Phiêu Miểu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tuyệt đối là có thể vô địch! Mà dựa theo gia tộc bọn họ thương nghị, đều cho rằng đế vương hoa tuy là đế vương thú quý hiếm, nhưng do mới sinh ra, cấp bậc căn bản không đáng giá nhắc tới. Nhưng là nay, tình trạng như vậy vượt xa dự đoán của bọn họ.

Cấp bậc đế vương hoa trước mặt so với Huyền tôn bọn họ chỉ sợ là không kém! Nếu không phải đế vương hoa này còn đang trong thời kì trưởng thành, bằng vào đế vương thú tuyệt đối là năng lực khủng bố, bọn họ khẳng định đã sớm bị hóa thành tro!

Trước mắt đã không kịp về nhà tộc mời các vị trưởng lão cấp cao đến đây, một khi đã như vậy, biện pháp tốt nhất chính là……

Mấy người đối diện lẫn nhau, đều hiểu rõ ý nghĩ của đối phương, vì thế đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Mười vị Ngũ Nguyệt Huyền tôn cấp bậc cường giả, sau khi an bài phân phó tốt đội ngũ của mình, liền tụ tập ở không trung, chuẩn bị hợp lực thẳng đánh cái gọi là ‘Cửu Khúc trận pháp’ kia.

Cửu Khúc trận pháp, tự nhiên sẽ không giống tầng kết giới bình thường tùy ý là có thể bị đánh tan. Cửu Khúc trận pháp có một loại năng lực thần kỳ, đó chính là có thể chặn lại công kích mãnh liệt của ngoại giới, thẳng đến cuối cùng ảnh hưởng đối với trận pháp chỉ có một phần chín. Không chỉ có như thế, bên trong Cửu Khúc trận pháp, cơ quan vô cùng mạnh mẽ, nguy cơ tứ phía, mặc dù bên ngoài thoạt nhìn chỉ có một vài thực vật cương đao mà thôi, nhưng một khi đi vào bên trong, trình độ nguy hiểm tuyệt đối là làm cho người ta sợ hãi!

Dưới tình thế này, vì lợi ích, mười người không chút do dự, một đám phi thân đi vào bên trong Cửu Khúc trận pháp……

Nhìn bóng dáng mười người lắc mình tiến vào Cửu Khúc trận pháp, Nguyệt Vũ thản nhiên nhếch nhếch khóe miệng, đặc biệt khi nhìn đến Lăng Đãng cùng Nguyệt Đào, trong mắt sát ý chợt lóe mà qua, mau đến khó có thể bắt giữ.

Mười người vừa mới tiến vào, Cửu Khúc trận pháp liền bắt đầu chống cự mãnh liệt. Tựa hồ đối với người xâm nhập, Cửu Khúc trận pháp căn bản không tính buông tha.

Chỉ một thoáng, bên trong Cửu Khúc trận pháp, hệ mộc điên cuồng, toàn bộ từ cành lá nhu nhược hóa thân thành đao quang kiếm ảnh sắc bén. Mọi người chỉ thấy bên trong trận pháp này, mười bóng dáng bùng lên lam quang xuyên qua đi lại, một chiêu lại một chiêu kịch liệt phá.

Thân ảnh mười người trong Cửu Khúc trận pháp rốt cục cũng biết chỗ lợi hại của trận pháp này. Lúc trước bọn họ chỉ nghe nói Cửu Khúc trận pháp như thế nào lợi hại, như thế nào quỷ dị nhưng chưa từng thấy qua. Tuy rằng tin tưởng, nhưng cũng không hoàn toàn, nay thân ở trong đó, bọn họ xem như được mở rộng kiến thức về sự tàn nhẫn bất định của Cửu Khúc trận pháp này.

Ở bên trong huyền lực bị áp chế thì không nói, chúng thực vật này nọ đều một đám như là huyết ma vật giết gà (???), lực lượng cao kinh người. Thường thường lại có một số cái đánh lén làm cho bọn họ khó lòng phòng bị. Cho dù là bọn họ được xem như tuyệt thế cao thủ nhất đại lục cũng phải chật vật ứng phó, lực bất tòng tâm! Nếu không bọn họ thân kinh bách chiến*, kinh nghiệm chiến đấu lại nhiều, bằng không, hôm nay thật đúng không thể công đạo trong này!

(*) thân kinh bách chiến (身經百戰): trải qua trăm trận chiến.

Mười người trải qua một phen chiến đấu chém giết đẫm máu, rốt cục đến khi huyền lực toàn bộ gần như hao hết mới giải quyết được toàn bộ Cửu Khúc trận pháp.

Nói cách khác, hiện tại phòng thủ đế vương hoa đã mất!

Thấy vậy, mọi người hoan hô, một đám xoa tay, nóng lòng muốn thử, chuẩn bị xông lên tranh đoạt bảo bối!

“Mọi người mau đến a, tranh bối đi!” Không biết là ai hô to một tiếng, mọi người vốn muốn đi lên, một đám liền không có gì do dự tới gấn đế vương hoa.

Kết quả là, tất cả mọi người đều cấp tốc hướng về đế vương hoa mà đi. Mấy Huyền tôn nay tình trạng đã kiệt sức thật sự là muốn ngăn cũng không được!

Trong tiếng hoan hô, mọi người thấy gần bảo bối trong gang tấc, một đám kích động tột đỉnh. Nhưng ngay tại thời điểm bọn họ sắp chạm tới, đế vương hoa đột nhiên có biến hóa!

Từ trong cơ thể đế vương hoa phát ra một âm thanh như sấm vang. Âm thanh còn mang theo nồng đậm uy áp cùng khí thế, đem tất cả mọi người kinh sợ, muốn động cũng không dám động!

Đột nhiên, mọi người chỉ thấy đỉnh đầu một đạo bạch quang hiện lên, một vị thiếu niên toàn thân y phục màu trắng xuất hiện trên đỉnh đầu đế vương hoa!

Đến khi thấy rõ dung nhan thiếu niên này, mọi người nhịn không được đổ hấp một hơi, sau đó trong mắt là tràn đầy kinh diễm…….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.