Tiếu Vấn Hà Nhân Cộng Dữ Tuý

Quyển 1 - Chương 3




【 thế giới 】Ái Nhân Tử Tước: Diệp Hiểu Hạ, ta với ngươi thế bất lưỡng lập, có bản lĩnh thì đừng dựa vào đàn ông, chỉ biết giả bộ đáng thương, mỗi ngày ôm đùi đàn ông giết người thì tính là bản lĩnh gì!

【 thế giới 】 Mắt Mèo Mị: tiểu Tử, đừng nói , nói không chừng đàn ông là ăn bộ dạng kia! Nhìn thì vô hại, không biết trong khung là thế nào! !

【 thế giới 】 Ngoái Đầu Nhìn Lại Túy Khuynh Thành: chuyện gì vậy chuyện gì vậy? Cầu chia sẻ ! Quần chúng không rõ chân tướng vây xem.

【 thế giới 】 Nghịch Lưu Mà Lên: chuyện gì vậy chuyện gì vậy? Cầu chia sẻ ! Quần chúng không rõ chân tướng vây xem +1

【 thế giới 】 Một Trương Mao Gia Gia: Tố, mày là một cao thủ đầu bảng, khi dễ nick nhỏ tính là bản lĩnh gì? Người như mày cũng xứng làm cao thủ? Tao thấy mày căn bản là rác ở trong rác!

【 thế giới 】 Động Lực Phá Xe Lửa: chuyện gì vậy chuyện gì vậy? Cầu chia sẻ ! Quần chúng không rõ chân tướng vây xem +2

【 thế giới 】Ái Nhân Tử Tước: Diệp Hiểu Hạ, sau này mày đi cẩn thận một chút cho tao, tap thấy mày một lần giết một lần, có bản lĩnh thì mày cả đời ở trên đùi đàn ông đi!

【 thế giới 】 Cố Hương Vân: Tố, Công hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè khai chiến phó bản mày một kẻ không bang không phái đi theo làm cái gì! ! ! Tao lấy danh nghĩa phó hội trưởng Công hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè tuyên bố, Công hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè từ hôm nay trở đi toàn bộ truy nã Tố, Diệp Hiểu Hạ, Vi Lam Tháng Sáu! Người của Công hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè chỉ cần nhìn thấy ba người này, gặp một lần giết một lần!

【 thế giới 】Xã Hội Cũ Tốt: Tố? Cao thủ đứng đầu bảng ? Vi Lam Tháng Sáu? Phóng viên kim bài của Yến Tử Lâu ? Diệp Hiểu Hạ? Không biết... Ba người này đến cùng vì sao đi cùng nhau vậy? Có phải có JQ không ? Cầu chia xẻ cầu Bát Quái cầu thỏa mãn! ! ! !

Ba người vừa ra khỏi phó bản sao, còn chưa nói gì, Vi Lam Tháng Sáu lập tức nghe thấy kênh mật ngữ của mình điên cuồng vang lên. Cô vội vã nhận, mà Diệp Hiểu Hạ cũng nhận được mật ngữ của Tương Tư Túy, Bất Đắc Dĩ và Tay Nhỏ Bé Lạnh Lẽo, đều là hỏi cô đến cùng vì chuyện gì mà bị truy nã trên thế giới.

Diệp Hiểu Hạ không hiểu ra sao, chỉ có thể trả lời bọn họ để cô xem thế giới trước lại nói. Tố yên tĩnh đứng bên người dường như hoàn toàn không có bị mật ngữ quấy rầy, anh ôm tay đứng một bên, đợi khi Diệp Hiểu Hạ nhận mật ngữ xong, mới nói: "Đi gặp Vân Ẩn thôi."

"Chờ một chút!" Không đợi Diệp Hiểu Hạ trả lời, Vi Lam Tháng Sáu vừa mới nhìn thế giới biết rõ mọi chuyện gọi hai người lại: "Hai người mau nhìn thế giới, đây là trò gì chứ!"

Diệp Hiểu Hạ vốn muốn xem thế giới, giờ phút này càng khẩn cấp mở kênh thế giới ra, cấp tốc nhìn một chút, nhịn không được nổi trận lôi đình: "Ái Nhân Tử Tước này đúng là khinh người quá đáng ! Chẳng lẽ chỉ có thể là cô ta thắng mà không thể là tôi thắng sao? Đây là đạo lý gì!"

"Chuyện này không quan trọng, vì sao chúng ta lại bị truy nã ?" Vi Lam Tháng Sáu quan tâm là chuyện này, tuy rằng cô không sợ PK, nhưng bị một Công Hội truy nã, chuyện này vẫn làm đầu cô hơi lớn lên. Quan trọng hơn là cô còn là người của Yến Tử lâu chuyên môn đầu cơ trục lợi bằng việc lấy tin tức, như vậy thì cô còn làm ăn thế nào ?

Tố chỉ nhìn vài lần, thì đóng kênh thế giới lại, sau đó lại nói với Diệp Hiểu Hạ: "Đi gặp Vân Ẩn."

"Gặp Vân Ẩn cái gì! Tố đại thần, giờ chúng ta là con kiến bị trói trên cùng một sợi dây thừng, anh lợi hại là không sợ bị người ta đuổi giết, tôi và Hiểu Hạ thì không giống như vậy!" Mắt của Vi Lam Tháng Sáu chuyển động nhanh như chớp, phải nói, bình thường không có cơ hội đi theo anh ta, giờ có cơ hội tốt như vậy đi theo bên người để lấy Bát Quái, ngàn vạn không thể buông tha chuyện tốt như vậy.

Cô suy nghĩ, một Bát Quái về tố có thể bán bao nhiêu kim tệ?

Nghe xong lời nói của Vi Lam Tháng Sáu, Tố cau chân mày lại, để người phụ nữ thích đánh trống reo hò này luôn đi theo anh ? Vậy còn không bằng trực tiếp giết anh rơi hai cấp còn tốt hơn. Vì thế anh lại mở kênh thế giới ra, lần đầu tiên phát tin tức trên thế giới.

【 thế giới 】 Tố: được làm vua thua làm giặc.

Thế giới hơi hơi bình tĩnh một hồi, sau đó nổ mạnh. Trừ người thăm dò, Công hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè toàn bộ nhận sát lệnh, càng nhiều là thét chói tai cảm thán không liên quan, đơn giản là lên tiếng với Tố, thậm chí còn có người muốn chụp tin tức này phát lên diễn đàn, lấy đi chứng minh đệ nhất cao thủ cực hạn Tố chẳng phải câm điếc người mù hoặc là... Người chết.

Đại khái hiểu biết ngọn nguồn mọi chuyện, Diệp Hiểu Hạ phát tin tức cho Tương Tư Túy Bất Đắc Dĩ, không quản nói thế nào giờ cô cũng là người của Danh Môn, Tương Tư Túy Bất Đắc Dĩ đã dùng danh nghĩa Công hội hỏi cô, dù sao cô cũng phải có giao đãi. Sau cô lại phát tin tức cho Tay Nhỏ Bé Lạnh Lẽo, bảo cô đừng quá lo lắng.

Mà cô vừa mới làm xong chuyện này, thì thấy kênh thế giới bỗng nhiên nhảy ra một câu làm cô hơi kinh sợ. Đương nhiên, kinh sợ không phải là nói cái gì, mà là người nói chuyện...

【 thế giới 】 Vân Ẩn: không khéo, Tố là bạn của tại hạ, nếu Công Hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè dồng ý bán tại hạ một mặt mũi, tại hạ vô cùng cảm kích.

Sau đó cô thấy chuyện càng khiến cô kinh sợ xuất hiện, tin tức xuất hiện ngay sau Vân Ẩn, hai tin tức một trước một sau, hình như là đồng thời phát ra, cũng tính không đồng thời, thời gian kém cũng rất ngắn, nội dung cũng không khác lắm.

【 thế giới 】 Không Đồng: ha ha, thật là không khéo, mong Công hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè cũng bán cho Danh Môn một cái mặt mũi được không? Diệp Hiểu Hạ là người của Danh Môn.

Thế giới lại lập tức nổ mạnh, đây đến cùng là chuyện gì xảy ra, hội trưởng hai công hội lớn thứ nhất và thứ ba tự mình ra mặt bảo lãnh người. Tố thì không cần phải nói, đó là cao thủ cao nhất, Vân Ẩn nói thì cũng cho qua, nhưng Diệp Hiểu Hạ này cũng được Không Đồng tiến cử hiền tài, đến cùng cô là loại người nào.

Thế giới còn chưa yên tĩnh, lại có người phát tin tức.

【 thế giới 】 Đêm Đó Cho Dưa Chuột: uy uy uy, truy nã Vi Lam Tháng Sáu, các người nghĩ Yến Tử Lâu đều là người chết hả ?

Cứ như vậy, thế giới không bình tĩnh được, Diệp Hiểu Hạ nhăn mày đóng kênh thế giới lại, cảm thấy đầu mình vô cùng đau đớn, cô chỉ là làm một nhiệm vụ, giết một phó bản, sao có thể làm ra nhiều chuyện như vậy. Nhưng mà, có chuyện cô vẫn không nghĩ ra, tố và Vân Ẩn là bằng hữu, Vân Ẩn giúp hắn nói chuyện là tất nhiên , nhưng vì sao Không Đồng lại giúp cô nói chuyện chứ ?

Cô chỉ là một người vừa mới gia nhập Danh Môn ới, đừng nói với cô người trong Danh Môn tình như tay chân. Loại lời này lừa đứa bé ba tuổi có thể, nhưng người trưởng thành đều biết đến thực hư, Công Hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè tuy thực lực không bằng Danh Môn, nhưng là cũng là một công hội không thể khinh thường, Không Đồng làm như vậy tương đương đối đầu với Năm Ánh Sáng Giữa Hè, đến cùng có nguyên nhân gì vậy ? Khiến Không Đồng vì mình mà ra mặt, đối đầu với Năm Ánh Sáng Giữa Hè, nguyên nhân đến cùng là gì chứ ?

So sánh với cô đang phiền lòng, hình như Tố không nhận được ảnh hưởng gì, hắn nhìn nhìn Vi Lam Tháng Sáu vẫn còn phát điên, nói: "Có người bảo lãnh cô."

"A?" Vi Lam Tháng Sáu sửng sốt, lông mày dựng đứng: "Tố đại thần, nhất mã quy nhất mã*, tuy lão đại chúng tôi giải vây cho tôi, nhưng anh cũng không thể qua cầu rút ván chứ." Nói xong cô lại hắc hắc nở nụ cười, ánh mắt tròn vo dao động trên người Diệp Hiểu Hạ và Tố, người bịu nhìn trong lòng cũng giật giật.

* Nhất mã quy nhất mã: ý nói nợ gì thì trả nấy.

"Tháng Sáu, cô nhìn cái gì?" Diệp Hiểu Hạ nuốt một ngụm nước miếng, dè dặt cẩn thận hỏi.

"A, ở trong phó bản, trong lúc vô ý tôi chụp mấy tấm hình hay lắm nhé." Vi Lam Tháng Sáu cười đến càng thêm giả dối: "Tỷ như người nào đó cùng người nào đó quay cuồng dưới quả cầu lửa khổng lồ linh tinh ..."

Tố nhíu mày thật chặt, cô gái này chẳng những nói nhiều, hơn nữa tâm địa không tốt. "Vì sao cô muốn đi theo tôi ?"

"Tố đại thần, anh luyện cấp nhanh như vậy, kỹ năng mạnh như vậy, hình như trang bị cũng rất BT, anh nói với tôi một chút, để tôi viết tiến công chiếm đóng." Vi Lam Tháng Sáu bắt đầu cò kè mặc cả: "Tôi cũng không phải đặc biệt muốn đi theo anh, anh xem anh nói chuyện rất ít, làm người lại lạnh như băng, nếu không phải vì kim tệ tôi cũng sẽ không đi theo anh, chỉ cần anh tùy tiện nói với tôi một chút tại sao anh trong thời gian ngắn như vậy lại trở nên lợi hại như vậy, tôi kiên quyết sẽ không theo anh !"

Tố lẳng lặng nhìn gương mặt hơi vô lại của Vi Lam Tháng Sáu, biểu cảm lặng im giống như bình thường, hình như cảm xúc của anh cũng không vì nhận ra "Uy hiếp" của cô gái này mà trở nên khó chịu. Nhưng dưới biểu cảm như vậy, thật là khiến người ta đoán không ra nội tâm anh đang nghĩ gì.

Bỗng nhiên, anh chậm rãi nói: "Tôi không phải cao thủ đứng đầu bảng xếp hạng."

Vi Lam Tháng Sáu sửng sốt một chút, sau đó thở dài, bất đắc dĩ buông tay: "Đúng rồi đúng rồi, tôi biết, nhưng tên kia căn bản không có ai biết anh ta ở đâu, anh bảo tôi..."

Lời của cô chưa nói xong, đã bị giọng nói lành lạnh của Tố đánh gãy: "Tôi biết."

"A a?" Những lời Vi Lam Tháng Sáu muốn nói toàn bộ bị chèn lại trong cổ họng, chỉ trừng mắt nhìn Tố trước mặt, giống như anh căn bản không phải người bình thường, hoặc là nói căn bản anh không phải người sống trong cuộc sống hiện thực vậy.

Miệng cô mấp máy, ngậm lại rồi mở ra, nhưng không phát ra tiếng âm gì, ngay khi Diệp Hiểu Hạ hoài nghi có phải hệ thống âm thanh trong máy trò chơi của mình bị hỏng. Căn bản nghe không thấy tiếng gì, cô nghe thấy Vi Lam Tháng Sáu quát to một tiếng: "Tố đại thần, anh nói thật sao?"

"Đừng có đi theo tôi." Biểu cảm trên mặt không thay đổi, chỉ buông mí mắt xuống, vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bụi dính trên áo choàng màu đen của mình, cảm xúc không nhìn kia, giống như tro bụi chính là Vi Lam Tháng Sáu trước mặt vậy.

Làm một phóng viên vĩ đại, trình độ ghét bỏ này đối với Vi Lam Tháng Sáu mà nói chỉ là một bữa ăn sáng, cô trực tiếp không nhìn động tác của Tố. Cô giống một người đàn ông hà khí vỗ bả vai Tố, tùy tiện cười: "Tôi biết rồi, Tố đại thần, anh là một người chơi cao cấp như vậy, nhất định sẽ thật thượng đạo [chỗ này không hiểu], anh yên tâm, quy củ giang hồ này tôi cũng biết, chỉ cần anh nói với tôi tin tức của người nọ, tôi cam đoan thời gian gần đây kiên quyết sẽ không hiện ra trước mắt anh!"

Tố chỉ là mát mát liếc mắt nhìn Vi Lam Tháng Sáu một cái, hiển nhiên là cực không tin cách nói của cô. Dưới ánh mắt khinh bỉ của anh, Vi Lam Tháng Sáu cũng cảm thấy tươi cười của mình có chút không nhịn được, cô xấu hổ buông tay xuống đang vỗ bả vai Tố. Vuốt vuốt tóc, tiếp tục hắc hắc cười gượng .

"Ngọc Sơn." Tố vươn tay vỗ vỗ bờ vai bị Vi Lam Tháng Sáu sờ qua, xoay người không nhìn cô.

"OK! Tố đại thần, chúng ta núi xanh còn đó, nước biếc thượng lưu, sau này còn gặp lại!" Vi Lam Tháng Sáu cũng nói được làm được, sau khi có được đáp án, trực tiếp rời khỏi tiểu đội, cô ôm quyền với Tố, thập phần hào khí. Sau đó cười hì hì nhìn Diệp Hiểu Hạ nói: "Hiểu Hạ, muốn hành tẩu giang hồ nhất định phải làm được mắt nhìn bốn hướng tai nghe tám phương, mới giữ được sinh mệnh không lo lắng."

Diệp Hiểu Hạ gật gật đầu, điều này cô cũng phát hiện, dù cô tính thành thành thật thật kiếm tiền trả nợ, nhưng trong trò chơi hình như có mấy chuyện mạc danh kỳ diệu* tìm tới cô, nếu cô biết nhiều hơn một chút, nói không chừng có thể tránh mấy phiền toái này ."Ừ, tôi biết rồi, cám ơn cô nhắc nhở, Tháng Sáu."

* mạc danh kỳ diệu: không hiểu ra sao cả, không sao nói rõ được, quái lạ.

Cô nói rất chân thành, Vi Lam Tháng Sáu cười thân thiết, nhưng không biết vì sao, Diệp Hiểu Hạ nhìn tươi cười của Vi Lam Tháng Sáu chỉ cảm thấy sống lưng mình mạc danh kỳ diệu phát lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.