Tiểu Thư Trả Thù Rồi Nảy Sinh Tình Yêu Với Tổng Tài Bá Đạo

Chương 70: Chương 70




" Một thời gian sau "

- Oa...oa...oa

Tiếng một đứa trẻ cất tiếng khóc trào đời. Đó là một đứa bé trắng trẻo mặn mà. Và đặc biệt, nó chẳng nó nét nào giống anh!

- Tử Kỳ, con chúng ta!

- Bảo bảo của tôi đây ư? Sao chẳng giống tôi tẹo nào!

- Nó không giống anh thì giống ai. Chẳng lẽ, nó giống ông hàng xóm à?

Anh nghi hoặc nhưng cũng chẳng thèm bận tâm gì nhiều. Từ giờ anh sẽ làm cha. Tiếc rằng, đó không phải con của cô và anh!

- Tôi đi mua ít cháo cho cô bồi bổ.

- Sao anh không tự mình nấu cho em. Đã bao lâu nay, chỉ duy nhất một lần anh nấu cho em ăn mà thôi.

- Được!

Anh hì hùng rời bệnh viện trở về nhà nấu bát cháo gà cho ả. Nấu nhưng tâm trạng bộn bề." Nó là con mình ư? "

Cô và hắn vác cái bụng chửa sắp đẻ đến bệnh viện thăm kẻ giựt chồng sinh con. Vừa bước tới cửa, cô đã nghe thấy tiếng chanh chua tỏ nịnh bợ với người nào đó.

- Anh! Con chúng ta cuối cùng cũng được sinh ra. Anh cố đợi em đi! Một vài năm nữa, em sẽ cướp được tài sản nhà hắn ta, em sẽ mang con trở về bên anh.

- Ôi! Đứa trẻ giống anh quá! Anh yêu em nhiều lắm, Vy Vy.

- Vậy bao giờ em giết được tên đó với con ả Huệ Lam rồi chúng ta kết hôn nhé!

- Ok babe!

Cô ở ngoài nghe mà đen mặt. Cô biết mà, anh bị cắm sừng! Ha! Thật thú vị! Đứa con của mình thì đánh đuổi. Đứa con của địch thì cưng chiều. Anh quả là đồ ngu!

- Không ngờ hắn ta não ngắn tới vậy! Một đứa trẻ chẳng giống hắn tẹo nào mà chẳng mảy may nghi ngờ. Mang tiếng là một tổng tài có tiếng trong giới thượng lưu mà não như não bò. Em yêu thật lắm kế lắm mưu!

- Thôi đi ông tướng, ông về đi không hắn ta thấy thì hỏng hết việc công.

Hai người cười nói thích chí, chỉ cần một thời gian nữa thôi, giấc mơ của ả sẽ thành sự thật! Một thời gian nữa thôi, trong tay cô sẽ có một tập đoàn lớn nhất nhì Thượng Hải. Bảo sao mà không vui!

- Chào em yêu, anh đi đây! Em chịu khó nuôi con cho tốt nhé!

- Chào anh yêu!

Hắn ta vừa rời đi không lâu, anh vui vẻ bước vào, nhìn đứa con mà anh vui lắm! Ngóng trông từng phút từng giây để nhìn thấy đứa trẻ. Nhưng quái lạ, anh nhìn nữa, nhìn mãi, nhìn tái, nhìn hồi, cứ thấy nó giống thằng nào chứ không phải anh.

- Cô ăn đi! Tự tay tôi nấu đấy!

- Sao anh cứ xưng hô khác người vậy? Phải vợ - chồng mới tình cảm chứ! Không người ta lại lầm tưởng.

- Xin lỗi! Tôi không làm được.

Dạo gần đây, anh bận rộn công việc. Ít khi về nhà cùng ăn cơm với ả. Có khi, đêm đêm còn chẳng thể về nhà. Ả dỗi hờn trách mắng anh:

- Chồng, sao anh dạo này không về?

- Tôi có việc bận!

- Hay anh có đứa khác ngoài em? Anh thật quá quắt, anh đã là người có con rồi đấy nhé!

- Tôi biết! Nhưng...

- Không nhưng gì hết, ngày mai anh phải ở nhà không được đến công ty. Không em không cho cu Bin bú nữa đâu.

- Rồi rồi, nó cũng là con tôi!

Một tháng trôi qua nhanh chóng, cô sinh ra một bé gái bụ bẫm, dễ thương. Nó có đôi mắt đẹp tinh khiết, mít ướt như cô. Có đôi môi chúm chím, đỏ mọng như anh.

- Chào mừng con đến với thế giới của mẹ, babe!

#Angel

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.