Tiểu Thư, Thiếu Gia Không Ở Nhà

Chương 30: Kết thúc




Nữ tử kia thấy Dịch Cẩn Ninh định rời đi, lập tức xông lên kéo Tiểu Đào lại: “Chèn ép người rồi muốn đi? Không được đi! Nói rõ ràng cho ta, nhìn ai đau mắt hột?”

Tiểu Đào bị kéo, bất đắc dĩ nhìn Dịch Cẩn Ninh. Dịch Cẩn Ninh đành nói: “Ngươi muốn như thế nào?”

“Ta muốn nàng nói xin lỗi ta!” Nữ tử kia khí thế hung dữ, lôi kéo tay Tiểu Đào không buông.

Tiểu Đào đành thoả hiệp: “Được được, nhìn ngài không đau mắt hột. Ta nói sai rồi, ngài đại nhân đại lượng để chúng ta đi đi!”

Lúc này, Cố Thải Thi đi tới, vẻ mặt điềm đạm: “Lạc Nhi, đừng náo loạn, để các nàng ấy đi đi. Đừng chấp nhặt với con gái của kỹ nữ và một ả nha hoàn, hạ thấp thân phận của mình!”

Con gái của kỹ nữ? lêquýđôn Ai tung tin đồn nhảm này? Dịch Cẩn Ninh hoài nghi bản thân mình nghe nhầm, đáy mắt loé tia sáng lạnh, lại dùng giọng điệu thăm dò hỏi: “Ngươi vừa nói ai là con gái của kỹ nữ? Ngươi có biết vu oan con gái Tướng Gia là tội lớn không? Ồn ào đến Đại Lý Tự ai cũng đừng mong có trái ngon để ăn!”

“Đại Lý Tự? Chẳng nhẽ ngươi không biết ông nội ta chính là Trung Thừa Ngự Sử sao, ông nói một câu với Đại Lý Tự còn không phải chuyện đơn giản?” Cố Thải Thi cười nói: “Ngươi cho rằng ngươi có thể giấu diếm chuyện này bao lâu? Cả Cẩm Thành này đã sớm ồn ào truyền tai nhau rồi, hiện tại cả Cẩm Thành đều biết chuyện song xu Cẩm Thành các ngươi là con gái của kỹ nữ! Kiện ta? Nhiều người nói chuyện này như vậy sao ngươi không kiện đi?” Cố Thải Thi trợn to hai mắt, hùng hổ doạ người, gằn từng tiếng đâm thẳng vào lòng Dịch Cẩn Ninh.

Là ai, là người nào tung tin đồn nhảm? Tại sao cả Cẩm Thành đều biết? Dịch Cẩn Ninh ôm đầu, nàng cảm giác rất nhiều ánh mắt đang nhìn nàng, tràn ngập khinh bỉ, nàng càng thêm nhức đầu.

“Tiểu Đào, chúng ta trở về thôi!” Nàng thật không ở đây được nữa, nàng phải về tìm hiểu rõ. Nếu lời Cố Thải Thi là sự thật, như thế rất có khả năng trong Tướng phủ có quỷ. Rốt cuộc là kẻ nào có lá gan to như vậy, ngay cả loại việc như này cũng dám tung tin đồn nhảm? Trong lòng nàng thầm tính toán những người khả nghi, nhưng không thể phát hiện là ai có khả năng làm như vậy.

Nàng khoác áo choàng, vội vàng lên xe ngựa, Dịch Cẩn Ninh càng nghĩ càng sợ hãi. Chuyện truyền ra khi nào? lêquýđôn Có lẽ truyền ra chưa được lâu lắm, nếu là truyền ra ngày hôm qua thì nàng và tỷ tỷ sẽ không thể biểu diễn tài năng, được Hoàng thượng khen ngợi được. Nếu là mới truyền ra trong hôm nay, vậy tại sao lại truyền đi nhanh như vậy, toàn bộ Cẩm Thành đều biết?

Tiểu Đào thấy nàng nhíu mày cũng lo lắng không thôi. Nàng an ủi: “Tiểu thư, họ chỉ nói hươu nói vượn thôi, chúng ta đừng đế ý!”

“Không, không, Tiểu Đào. Ngươi không nghe thấy sao, cả Cẩm Thành đều biết chuyện này. Ngươi nói xem là ai trong Tướng phủ làm chuyện xấu, là ai bôi nhọ tỷ muội chúng ta?” Dịch Cẩn Ninh nâng trán, dựa lưng vào thành xe, khẽ thở dài.

Khi Tam di nương gả vào Dịch gia, rõ ràng là một cô nương thanh bạch, ngay cả Hoàng thượng cũng biết đến. Các tiểu thiếp của Dịch Trường Hoa lại càng không cần nhắc đến, đều đã hơi lớn tuổi, những việc như này bọn họ còn khinh thường làm. Trong Tướng phủ người có khả năng bôi nhọ tỷ muội nàng nhất chính là Tứ di nương và Dịch Cẩn Dung. Nhưng Tứ di nương tự nhiên biết chừng mực, hẳn sẽ không làm những chuyện liên luỵ đến Tướng phủ. Cho nên, còn lại chỉ có…

Trong mắt Dịch Cẩn Ninh chợt loé tia sáng lạnh. lêquýđôn Dịch Cẩn Dung này quả là đồ ngu ngốc, chẳng lẽ nàng không biết làm như vậy bản thân cũng sẽ bị bôi nhọ theo sao?

Xe ngựa chạy nhanh chợt hơi dừng lại.

“Chuyện gì vậy?” Dịch Cẩn Ninh vén rèm hỏi phu xe.

Phu xe là một đại thúc trung niên lão luyện, ông cung kính nói: “Nhị tiểu thư, có người nằm giữa đường!”

“Đi xuống nhìn thử xem.” Dịch Cẩn Ninh tự nói với mình không thể làm người lương thiện, nhưng sau khi nhìn thấy thân hình nhỏ yếu lại không kìm được đồng tình.

Phu xe đỡ người nằm trên đất dậy, thăm dò hơi thở. Thấy hắn xanh xao vàng vọt, y phục trên người rách nát, liền nói : “ Là một tiểu khất cái, còn thở, có lẽ là đói. “

“ Hồ thúc, ông qua đây, cầm chút nước và lương khô đưa cho hắn đi. “ Tiểu Đào gọi lão Hồ, trong tay cầm ít lương khô và một túi nước.

Lão Hồ nhận lấy, bón cho hắn ít nước. sau khi tiểu khất cái uống nước thì tỉnh lại, hắn đảo đôi mắt gian xảo, liếc nhìn lương khô trong tay lão Hồ, rồi đoạt lấy há mồm ăn ngấu ăn nghiến.

Lão Hồ cũng là người hiền lành, thấy hắn ăn như vậy thì sợ bị nghẹn. Ông vỗ vỗ lưng, đưa túi nước cho hắn : “ Ăn chậm thôi, uống ngụm nước trước đã. “

Tiểu khất cái ăn xong trở nên hoạt bát hơn nhiều. Hắn giương mắt nhìn Dịch Cẩn Ninh : “ Cảm ơn ngài đã cứu ta, nói cho ta biết tên ngài đi, sau này ta sẽ báo đáp ngài. “ Hắn nói rất chân thành, trên khuôn mặt dơ bẩn là một đôi mắt to cực kỳ sáng, lúc hắn nói trong mắt tràn đầy kiên định.

“ Việc nhỏ thôi, tiểu thư nhà ta không cần ngươi báo đáp. “ Tiểu Đào cười hì hì đưa cho hắn một hà bao bình thường : “ Số tiền này cho ngươi, nhìn ngươi cũng không nhỏ, sau này đi tìm việc gì làm tự lực cánh xinh đi. “

Tiểu khất cái siết chặt hà bao trong tay, trong đôi mắt quật cường xuất hiện nước mắt : “ Sau khi mẹ ta chết, không có ai nói chuyện dịu dàng như vậy với ta nữa. “

Hắn dùng tay áo bẩn thỉu lau nước mắt loạn xạ, nhìn Dịch Cẩn Ninh trên xe nói : “ Vị tỷ tỷ này, tỷ là người tốt, nhất định ta sẽ báo đáp ân tình của tỷ. Xem như tỷ không nói cho ta biết tỷ là ai, nhưng ta có thể tự mình điều tra. Tên ta là Nô nhi, là một cô nhi không cha không mẹ. Sau này tỷ tỷ có chuyện gì cần giúp, ta tuyệt không chối từ. “

Ha! Tiểu Đào vui vẻ nở nụ cười : “ Một tiểu khất cái như ngươi điều tra như thế nào? Ngay cả chuyện ấm no cũng không giải quyết được.”

“ Ta nói có thể là có thể, cứ chờ xem. Ba ngày, ba ngày sau ta sẽ tra ra thân phận của ngươi. “ Tiểu khất cái lau vết bẩn trên mặt hắn, để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắm mềm mại.

Dịch Cẩn Ninh cười híp mắt : “ Hả? Trong vòng ba ngày ngươi có thể tra ra thân phận của ta ư? Nếu ngươi theo dõi chúng ta, vậy không phải dễ dàng rồi à? “

Ta không cần theo dõi tỷ, tỷ cứ đi đi. “ Tiểu khất cái lại xoa mặt bên kia một cái, thầm rủa một tiếng : “ Bẩn rồi! “

Lại lau thêm cái nữa, cả khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu khất cái tên Nô nhi đều lộ ra ngoài. Nhìn kỹ thì thấy là một đứa nhỏ thanh tú. Nếu không phải ăn mặc hơi rách nát thì thật đúng là một đứa nhỏ tuấn tú.

Dịch Cẩn Ninh nhìn dáng vẻ quật cường của hắn liền vui vẻ : “ Nô nhi đúng không, ngươi bao tuổi rồi? “

“ Qua hai ngày nữa là tròn mười hai tuổi. “ Nô nhi dẩu cái miệng nhỏ nhắn, chống nạnh nói : “ Ta lớn rồi, nhưng mấy lão già trong ngôi miếu đổ nát đó cứ nói ta là con nít, còn cướp bánh màn thầu của ta ăn. Sau này ta tuyệt đối không bị bắt nạt nữa, mẹ ta nói lớn lên phải bảo vệ mình thật tốt. “

“ Được rồi, Nô nhi. “ Dịch Cẩn Ninh cười cười, tên tiểu khất cái này thật thú vị, không kìm được muốn trêu hắn : “ Ta là nhị tiểu thư Tướng phủ, tên ta là Dịch Cẩn Ninh. Nếu như ngươi thực sự muốn báo đáp ta thì đến Tướng phủ tìm ta. “

Nàng chống má, cau mày nhìn hắn : “ Ừm, nhìn ngươi nhỏ vậy làm gia đinh vẩy nước quét nhà chắc là có thể. “

Ai ngờ, lời vừa nói ra khỏi miệng, tiểu khất cái liền giậm chân giận dữ : “ Cái gì, tỷ chính là nhị tiểu thư Tướng phủ? Một trong song xu Cẩm Thành trong truyền thuyết? “

Tiểu Đào nghe lời này, cảm thấy vui vẻ : “ Hả? Sao ngươi biết? “ Xem ra danh tiếng của tiểu thư đã vang dội Cẩm Thành rồi, đến tên ăn xin cũng biết cơ đấy.

“ Chuyện này còn không phải nghe người ta nói sao, ta còn nghe nói song xu Cẩm Thành là con gái kỹ nữ. “ Tiểu khất cái đắc liền buột miệng, hoàn toàn quên mất đương sự đang ở ngay trước mặt.

Mấy người nghe thấy sắc mặt đều chuyển màu xanh trắng, ngay cả tên ăn xin cũng biết lời đồn này?

“ Tiểu đệ đệ, ngươi nghe ai nói chuyện này? Dịch Cẩn Ninh vỗ ngực, nàng cho rằng chuyện này có thể sẽ chuyển biến, không ngờ lại truyền nhanh như vậy.

Tiểu khất cái thấy vị tỷ tỷ trên xe đưa tay vỗ ngực, nét mặt khổ sở, biết mình nhanh mồm nhanh miệng. Vội nói : “ Thật xin lỗi, không phải ta cố ý. Chuyện này là ta nghe khách nhân ở quán trà nói, còn có một vài người không ngôi miếu đổ nát cũng nói như vậy, nên cho rằng đó là sự thật. Thật xin lỗi, ta thật đáng chết! “ nói xong, tự cho mình một cái bạt tai, nói chuyện xấu gì trước mặt ân nhân không nói lại nói nàng con gái của kỹ nữ. Đánh đánh, nói xong lại đánh tiếp vào miệng một cái nữa thật vang dội.

“ Không sao, không trách ngươi. “ Đầu Dịch Cẩn Ninh lại âm ỷ đau, nói với lão Hồ : “ Chúng ta về phủ thôi. “ Lão Hồ điều khiển xe, xe ngựa lăn bánh chạy nhanh đi.

Nô nhi nhìn xe ngựa đi xa, hai mắt thất thần. Hắn lúc có lúc không vuốt ve hà bao trong tay, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.