Tiểu Thư, Thật Xin Lỗi

Chương 35: Là anh, đúng không?




* Casting (phần giới thiệu nhân vật):

BẠCH XÀ:

_Tên: Vương Hoàng Diệp Linh

_Tuổi: 18 tuổi

_Gia thế: Là phó bang chủ của bang “Vương Xà” và là em gái của bang chủ “Hắc Xà . Cô và anh đã tự mình gây dựng nên bang “Vương Xà” từ bang “Phong Lôi” của người cha nuôi đã mất trước kia; bang “Vương Xà” so với “Phong Lôi” ngày xưa mạnh và phi thường hơn trước rất nhiều.

_Tính cách: Là một cô gái lớn lên và sống trong bất hạnh và mưu mô nên từ bé cô đã tu luyện được cho mình một ý chí kiên cường không thể khuất phục trước khó khăn gian khổ để đối mặt với mọi việc. Là một cô gái khá nóng tính, dữ dằn, nhất là trên cương vị một phó bang chủ bang “Vương Xà” thì cô sẽ trở nên càng lạnh lùng và có thể bất chấp mọi thủ đoạn kể cả tính mạng mình để thắng được đối phương. Người duy nhất có thể khiến cô kính nể cũng như yêu thương chỉ có “Hắc Xà” và anh cũng là người có thể chế ngự được cô và khiến cô ở bên mình luôn là một cô bé 18 tuổi hồn nhiên, vô tư, luôn vui vẻ mà cười rạng rỡ.

_Ngoại hình: Cao 1m7, tóc dài đen ôm lấy khuôn mặt, mắt to long lanh đầy sức hút, thân hình cân đối với nước da trắng hồng. Phong cách ăn mặc thường theo trường phái mạnh mẽ với tông màu chủ đạo là đen. Nhưng khi đi ám sát giết người thường ăn mặc cực sexy để cho những người lãnh cái ản tử hình nhìn thấy thứ mà người khác không bao giờ thấy được từ cô……

(BẠCH XÀ LÀ VÔ HÌNH……….)

HẮC XÀ:

_Tên: Vương Hoàng Vũ Phương

_Tuổi: 22 tuổi

_Gia thế: là bang chủ bang “Vương Xà”. Là anh trai của “Bạch Xà”. Anh cũng là bang chủ trẻ nhất trong tất cả các bang phái trên thế giới ngầm nhưng cũng là người khiến cho các bang phái khác phải dè chừng để phòng nhiều nhất. Ngoài cô em gái “Bạch Xà” mà anh hết mực yêu thương ra thì trong mắt anh mọi thứ đều giả dối, không đáng tin cậy và phải đề phòng.

_Tính cách: trầm tính, quyết đoán, lạnh lùng. Anh chỉ mở lòng mình cười nói với “Bạch Xà” và một số người mà đối với anh là anh em, bằng hữu, còn đâu anh luôn xuất hiện với vị thế một vị bang chủ lạnh lùng, vô cảm, máu lạnh. Anh trẻ nhưng không phải là một người nông nổi; ngược lại anh lại có những suy nghĩ rất sắc bén và nhạy cảm với một trí thông minh tuyệt vời.

_Ngoại hình: Cao 1m82, tóc hơi dài màu nâu hạt dẻ, ánh mắt lạnh băng như Bắc Cực nhưng lại dịu dàng đầy yêu thương với cô em gái. Thân hình rất chuẩn, anh mang phong cách của một lãng tử với những bộ đồ chủ đạo là màu trắng….

(HẮC XÀ LÀ HỮU HÌNH……….)

HUYẾT XÀ:

_Tên: Uông Thành Hải Long

_Tuổi: 22 tuổi

_Gia thế: là một bí ẩn, không ai biết anh từ đâu xuất hiện, họ chỉ biết rằng từ khi họ tham gia vào thế giới ngầm này thì cái tên “Huyết Xà” đã tồn tại và nó là cái tên mà chỉ nghe thôi cũng đủ để họ ngửi thấy mùi máu vây quanh mình. Anh dường như không tham gia bất kì một bang phái nào, cũng không thuộc về bất cứ một ai cả. Anh di chuyển khắp thế giới, anh đặt chân đến đâu để lại một biển máu cùng với một tiếng hét kinh hồn. Và đặc biệt là không ai được nhìn thấy gương mặt thật của anh cả vì anh luôn giấu nó trong chiếc mũ len lụp xụp hay chiếc mặt nạ che đi nửa gương mặt mình; kể cả giọng nói người ta cũng chưa bao giờ được nghe thấy, bởi hình như anh chẳng bao giờ mở miệng cả……

_Tính cách: Lạnh lùng và tàn nhẫn, ngang tàn, bá đạo, thông minh nhưng quỷ quyệt là những từ người ta nói về anh.

_Ngoại hình: Cao 1m85, thân hình cao to vạm vỡ, cường tráng với nước da màu nâu đồng. Tóc ngắn hung đỏ luôn đội một chiếc mũ hoặc đeo mặt nạ để che bớt gương mặt mình nhưng dù có làm thế thì anh vẫn không thể che đi được đôi mắt sắc lạnh có thể nhìn thấu được tâm can người khác kia cùng với cái nhếch miệng chết người. Anh lúc nào cũng khoác trên mình một gam màu đen huyền bí với những bộ đồ kiểu cách cực phóng khoáng, thoải mái cho di chuyển và có thể khoe hết được cơ thể tráng kiệt của mình…..

(HUYẾT XÀ LÀ ĐỘNG CŨNG LÀ TĨNH………)

“Bạch Xà” là vô hình….. Không ai có thể nắm bắt được khi đối đầu, không ai muốn đối đầu nhưng lại thèm muốn …..

“Hắc Xà” là hữu hình…. Ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt, muốn chạm vào nhưng không thể chạm tới………

Hữu hình hóa vô hình, vô hình hóa hữu hình…… là “Song Xà”

“Bạch Xà” đứng yên, “Hắc Xà” tấn công……

Khi “Bạch Xà" di chuyển ắt sẽ có máu rơi…..

“Huyết Xà” là lấy tĩnh hóa động, lấy động chế tĩnh……

“Huyết Xà” đứng yên mà như chuyển động; chuyển động mà cứ ngỡ đứng yên…….

“Huyết Xà” chuyển động là lúc có đầu rơi máu chảy………….

“Vương Xà” là “Song Xà”

“Song Xà” Là “Vương Xà”

“Vương Xà” là hình ảnh hai con rắn - một đen một trắng quấn chặt lấy nhau nhe nanh đầy uy quyền là “Song Xà”. Nhưng không phải chỉ có hai con rắn - một trắng một đen đó mà còn một con rắn nữa ở phía sau ẩn hiện cùng một con rắn đỏ bao quanh tạo thành một vòng tròn….. đó mới gọi là “Vương Xà”.

Phá vỡ mọi quy luật tất yếu của tự nhiên. Là nước mắt, là máu cũng là tình yêu và cũng là bi thương….. là những thứ tạo ra bộ “Vương Xà”.

Chương 1: Song Xà

Author: Zen (mikahawa.zenkura)

Beta: Coffe (coffe202)

“Song xà là anh em….”

Trên hành lang dài được làm bằng gỗ quý, khảm dọc những bức tường đó là hình thù tinh xảo nhưng đầy ghê rợn của những cảnh đi săn mồi của các loài động vật hung dữ. Một cô gái xinh đẹp, khoác trên mình một bộ đồ cực sexy, mái tóc đen ôm lấy gương mặt xinh đẹp, ánh mắt lạnh lùng vô cảm không ai có thể đoán biết được cô đang nghĩ gì đang rảo bước trên đó với ánh đèn vàng mờ ảo. Dừng chân trước một cánh cửa gỗ lớn nhất khắc họa hình hai con rắn đang quấn vào nhau và nhe nanh đầy uy quyền thì cô bị chặn lại bởi hai người mặc đồ đen, đeo kính đen, gương mặt lạnh tanh không cho cô tiến vào….

_Tránh…._ Một từ thôi nhưng đầy lạnh lùng vang lên từ đôi môi anh đào tuyệt đẹp của cô khiến hai người đó phải rùng mình, toát mồ hôi.

_Phó bang, bang chủ đang tiếp khách, nói không được cho ai vào ạ. Xin cô dừng bước_ Một tên lễ phép và cung kính nói.

Cô gái khẽ nhíu mày đầy khó chịu xen lẫn bất bình. Cô hít một hơi thật sâu như kiềm chế lại cơn tức giận nhưng lại khiến hai tên canh cửa kia lo lắng hơn…. Và đúng như chúng đoán, khi hai tên canh cửa đang tập trung nhìn cô thì cô thẳng chân nện đế giầy cao gót vào cánh cửa không thương tiếc cũng không nể nang….

RẦM…..

Lực đá không hề nhẹ một chút nào khiến cho hai tên kia sợ xanh mắt mèo, muốn rớt cả tim ra. Và đương nhiên cũng đủ để người được gọi là “bang chủ” đang ngồi bên phía trong nghe thấy cùng vị khách đặc biệt kia phải nhíu mày một chút khi thấy “bang chủ” lại đang cười – nụ cười hiếm hoi. Thanh âm trong và lạnh của cô vang lên xuyên thấu cả lớp cửa dầy đầy uy quyền xen lẫn bực bội mắng hai tên canh cửa:

_Biến ra chỗ khác mau!!!

_Dạ, nhưng…._ Hai tên canh cửa run như cầy sấy lắp ba lắp bắp không biết làm thế nào cho phải. Chúng sợ bang chủ nhưng vị phó bang chủ này dù là nữ những không thể coi thường một chút nào.

Đúng lúc đó thanh âm lạnh hơn, còn uy quyền hơn của cô vang lên từ trong gian phòng cứu hai tên canh cửa kia:

_Được rồi, để Bạch Xà vào đi!

Hai tên canh cửa nghe vậy khẽ thở phào nhẹ nhõm một cái, nhanh chóng mở cửa cho cô gái được gọi là “Bạch Xà” kia bước vào trước khi chọc giận cô thật sự. Cánh cửa gỗ nặng nề xê dịch cho cô bước vào trong. Vừa bước vào cô đã rút thanh kiếm được cầm trên tay ra khỏi vỏ bao bảo vệ, ánh bạc lấp lánh nhờ ánh điện trong phòng. Và loáng một cái thanh kiếm biến mất khỏi tay cô lao thẳng về phía người con trai mặc đồ trắng đang ung dung ngồi trên chiếc sàn lớn thưởng rượu kia….

Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt thân ảnh áo trắng đó cũng vụt biến mất khỏi tầm nhìn, thanh kiếm lao thẳng vào đống gối bầy trên đó. Và khi nếu người chứng kiến còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra trong căn phòng này, người con trai mặc đồ trắng lúc nãy biến mất liền xuất hiện phía sau lưng cô gái. Chính xác là từ vòng eo thon của cô gái xuất hiện một vòng tay đàn ông to lớn ôm lấy cô. Khiến người ta lạ là cô lại không hề phản ứng gì cả… Cánh tay đó ôm cô đầy yêu thương đấy chính là của người con trai mặc đồ trắng kia. Hôn nhẹ lên mái tóc đen mượt vương hương kia của cô, anh nói bằng chất giọng dịu dàng, trầm ấm khác hẳn với lời nói khi nãy:

_Em có cần phũ phàng vậy không?

_Anh gan lắm mới không cho em vào. Em xử thế là quá nhẹ rồi đấy_ Cô gái bĩu môi, ánh mắt mang ý cười chứ không còn sự tức giận ban nãy nữa và hôn nhẹ lên má anh.

_Ừ rồi, anh sai. Em là đệ nhất, được chưa? _ Anh khẽ cười, nựng má cô.

_Thế chứ _ Cô gái cũng nhoẻn miệng cười theo.

Anh khoác vai cô tiến về chiếc sàn nơi có một vị khách lạ đang ngồi đó đợi và được thưởng thức một màn tình cảm miễn phí…

_Đây là Bạch Xà em gái tôi mà tôi đã kể với cậu đấy _ Anh chỉ vào Bạch Xà giới thiệu cho người con trai đang đội mũ, đeo kính ngồi đối diện mình.

Người con trai không nhìn Bạch Xà chỉ khẽ gật đầu.

Cô khoác tạm chiếc áo vest của anh lên người rồi ngồi xuống cạnh anh, rút thanh kiếm đam ghim vào gối kia thản nhiên cho vào vỏ rồi đặt lên kệ cạnh thanh kiếm y hệt của mình nhưng chuôi kiếm được khảm toàn kim cương đen lấp lánh. Anh khẽ vuốt mái tóc cô hỏi:

_Em đi lần này thế nào rồi? Lấy được thông tin gì không?

_Xì, anh đúng là giao trứng cho ác mà. Sao cho em đi xử cái lão đại dê xồm vậy chứ? Lão trả em 100 nghìn đô 1 tháng để em làm thiếp cho lão đấy_ Bạch Xà nhăn mặt, nghĩ lại về cái gương mặt ma chê quỷ hờn của lão cô không khỏi thấy kinh tởm.

_Haha, thế em xử lão ra sao? Cho lão một cái kết đẹp chưa?_ Anh cười, đưa cho cô một ly rượu màu đỏ thẫm trông rất bắt mắt bởi nó khá giống màu máu….

_Không, em thiến lão rồi mới giết _ Bạch Xà ung dung nói rồi nhấp một ngụm rượu.

Câu nói của Bạch Xà khiến vị khách lạ từ nãy tới giờ không nói câu nào, ngồi ung dung thưởng rượu phải ngẩng lên nhìn cô chằm chằm. Còn anh thì cũng như cô, không thấy chuyện đó có gì lạ cả vì dường như quen rồi, vỗ vai cô nói:

_Khá lắm. Chính vì muốn xử hắn thú vị chút nên mới kêu em đi chứ.

Bạch Xà bĩu môi, lườm ông anh mình. Cùng lúc đó người khách lạ kia cũng uống cạn ly rượu và đứng dậy ra về:

_Về rồi sao? Không ở lại đây nghỉ đi_ Anh ngước lên nhìn vị khách đó.

Người đó lắc đầu rồi bước về phía cửa và mất hút trong màn đêm. Bạch Xà nhìn người con trai đó có hàn khí ngang ngửa anh mình, thân hình có phần cao to vạm vỡ hơn anh mình khiến cô khẽ nhíu mày. Một thoáng rùng mình cô quay lại hỏi anh:

_Anh, người đó là ai vậy? Em ngửi thấy ở anh ta có mùi của máu tanh.

Anh không nói gì chỉ khẽ cười vuốt nhẹ mái tóc cô. Hiểu anh chưa muốn cho cô biết, không muốn cô bận tâm nên cô cũng không hỏi nữa. Cô đứng dậy đi vào phòng trong thay đồ.

Một lúc sau cô bước ra trong bộ đồ bó sát người, bằng da màu đen ôm lấy cả thân hình đi cùng đôi giầy cao tới 10 phân. Dù không hở hang như bộ đồ lúc nãy nhưng bộ đồ này lại cho người ta thấy từng đường cong gợi cảm của cơ thế cô… Một cơ thể khiến kẻ khác phải mê muội.

Cùng lúc đó, một tên vệ sĩ mặc đồ đen bước vào cúi chào cả hai và nói:

_ Bang chủ, phó bang chủ! Ngũ Tướng Không Ngai đã trở về rồi ạ. Họ xin được diện kiến.

_Ồ! Về nhanh thế sao? Quả không hổ danh Ngũ Tướng Không Ngai _ Bạch Xà khẽ cười, bước lại ngồi cạnh Hắc Xà.

_Cho họ vào_ Hắc Xà lạnh lùng ra lệnh.

Năm người với sát khí lớn chỉ thua kém hai người ngồi phía trên kia tiến vào. Trên người họ choàng những chiếc áo choàng đen che kín cả khuôn mặt cũng như cơ thể đồng loạt quỳ xuống chào Bạch Xà cùng Hắc Xà. Hai người này lúc này lại đeo trên mình những bộ mặt đầy nghiêm túc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.