Tiểu Thư Song Sinh

Chương 7: Ngày kỳ tích (3)




"Bọn họ sẽ thành công chứ? " nhìn hình ảnh hạm đội địa phương tinh hệ Newton lần lượt biến mất trong lối vào không gian khiêu dược trên TV, nước mắt Milan chảy dài, nàng vừa nức nở khóc vừa hỏi.

Mập mạp ở đằng sau không nói gì, hắn toàn tâm toàn ý quỳ trên mặt đất cầu nguyện, miệng không ngừng lẩm bẩm.

Milan lặng lẽ đi tới bên cạnh hắn đứng nghe một lúc lâu, càng nghe vẻ mặt của nàng lại càng cổ quái, cuối cùng không nhịn được nữa liền bay lên một cước đá thẳng vào mông mập mạp, mắng: "Tên ngốc sợ chết này, mau đứng lên đi xem bản vẽ! "

Xem bản vẽ là nhiệm vụ mà giáo sư Boswell giao cho mập mạp, bởi vì không còn nhiều thứ để sửa chữa nữa nên ông ta cảm thấy cứ để cho mập mạp nhàn rỗi như vậy thật sự quá lãng phí, hơn nữa có rất nhiều loại vũ khí và robot cao cấp mà trước đây mập mạp không được tiếp xúc nên để cho kẻ có năng lực lý giải vấn đề và khả năng làm việc cực tốt này có thể phát huy tác dụng lớn hơn nữa, Boswell bèn cấp cho mập mạp quyền hạn được xem các bản vẽ và tài liệu kỹ thuật bí mật.

Loại quyền hạn này bình thường muốn có được còn khó hơn lên trời, nhưng mà bây giờ thời gian không đợi người, ai mà biết lúc nào Galypalan sẽ rơi vào tay quân địch. Để mau chóng hoàn thành nghiên cứu trong tay, ông ta cần phải bồi dưỡng một người có thể mau chóng lý giải ý đồ, hiểu rõ các yêu cầu kỹ thuật của bản vẽ, lại vừa có giỏi thao tác.

Mập mạp được Boswell coi trọng nhưng lại rơi vào bàn tay ma quỷ của Milan.

Sự hưng phấn khi lần đầu được tiếp cận với tài liệu tuyệt mật của mập mạp giờ đã biến thành cơn ác mộng.

Milan nói: "Giáo viên nghiêm khắc mới dạy được học trò giỏi. "

Nàng còn nói: "Mập mạp, ta sẽ đặc biệt phụ trách ngươi. "

Vì vậy, ở này trong tay cô nàng biến thái này, việc xem bản vẽ và tài liệu đã trở thành một loại cực hình.

Vô luận là ai, nếu mỗi ngày đều phải nghiên cứu hàng trăm bản vẽ cùng với mấy chục trang tài liệu, hơn nữa mỗi ngày đều tiến hành kiểm tra, chỉ cần quên một điểm hoặc là tính sai một phép tính cũng sẽ bị phạt không cho ăn cơm và ngủ, chỉ sợ là sẽ phát điên lên mất.

Mập mạp đã vài ngày không được ngủ liền nhân cơ hội này nằm lăn quay ra đất, vẻ mặt đau đớn, tựa như cú đá của Milan đã khiến hắn bị nội thương nghiêm trọng.

Milan cũng đã quen với mấy chiêu ăn vạ này của mập mạp rồi nên chẳng hề ngạc nhiên, phong thái hiên ngang thuận tay rút ra...một khẩu súng năng lượng.

Vừa nhìn thấy súng, mập mạp lập tức biết điều, vèo một cái, hắn đã đứng dậy rồi vọt tới trước máy vi tính trung ương, liều mạng giả bộ như đang tập trung xem bản vẽ.

Có lẽ lời cầu khẩn mập mạp đã có tác dụng, một giờ sau, chính phủ Liên bang tuyên bố tin tức: Hạm đội hỗn hợp được thành lập từ Hạm đội vũ trụ số 4, số 6, số 7 đã thuận lợi đột phá sự phong tỏa của đế quốc Gatralan, làm (quân)tiên phong đích Newton địa phương hạm đội mặc dù tổn thất rất lớn, nhưng vì đến tiếp sau bộ đội mở liễu thông đạo. Chiến lược thượng đích thành quả đã đột lộ vẻ. Tập đoàn quân số 2 bao gồm hạm đội số 1, số 2 và số 8 cũng đã tập hợp xong, đang lần lượt vượt qua điểm khiêu dược, tiếp viện cho tinh hệ Newton. Mà hạm đội vũ trụ số 3 và số 9 đột nhiên xuất hiện một cách thần kỳ ở tinh hệ Galileo, tiến hành kiềm chế hạm đội vũ trụ của Đế quốc quân ở đây.

Những tin tức tốt đẹp này cũng có nghĩa là tình hình chiến đấu ở tinh hệ Newton đã hình thành thế cân bằng, ưu thế độc bá không trung của đế quốc Gatralan đã hoàn toàn biến mất, mà sự chống cự trên mặt đất ở tinh cầu Millok cũng sẽ được các hạm đội vũ trụ Liên bang chống đỡ, ngoại trừ không trung công kích và áp chế ra thì vật tư và binh lực cũng sẽ không ngừng được bổ sung từ tinh hệ trung ương. Khả năng hoạt động của các thành thị cũng sẽ được khôi phục một phần.

Những tin tức này ngoài việc báo cho mập mạp biết Galypalan đã an toàn hơn còn giúp hắn có được vài giấc ngủ ngon.

Sau những giờ làm việc, Milan liền chăm chú dõi theo tình hình của các hạm đội vũ trụ trên TV cùng với chương trình giới thiệu những sĩ quan chỉ huy hoặc phi công trẻ tuổi anh tuấn có chiến tích phi phàm, cơ bản là không có thời gian hành hạ mập mạp đáng thương của chúng ta.

Huống hồ, Điền Hành Kiện dù sao đối với cơ giới cũng có chút thiên phú, trí nhớ cũng không tệ lắm, chỉ cần vài giờ, tại thuần thục nắm giữ liễu lý luận đích dưới tình huống, này số liệu cùng bản vẽ cơ hồ là há mồm tới, chỉ cần xây dựng được lý luận trụ cột của robot và vũ khí, mập mạp có thể suy một ra ba, rất ít vấn đề có thể làm khó hắn.

Mập mạp dường như nhàn rỗi hơn, bất quá tên tiện nhân này nếu đã phải chịu đau khổ một lần thì đương nhiên sẽ không để cho Boswell và Milan có cơ hội gây phiền toái đích cho hắn nữa. Nhìn biểu hiện bề ngoài thì mập mạp gần như lúc nào cũng cắm mặt vào kho tư liệu của máy tính trung ương, ngày nào cũng nhăn mày cau mặt, bộ dạng còn thống khổ hơn trước.

Kỳ thật, lúc này mập mạp đang rất sung sướng, rất nhàn nhã, hắn đang xem một quyể sách về tâm lý học trong máy vi tính. Mập mạp trước đây là học viên có thành tích tốt nhất trong môn bắn tỉa ở trại huấn luyện trinh sát đặc biệt nên rất có hứng thú với tâm lý học, bởi vì tâm lý học là trụ cột để tạo ra cảm giác, nếu có thể khống chế cảm giác của một người thì cũng có thể gây ảnh hưởng đến tâm lý và phán đoán của người đó, nhưng điều này mập mạp chỉ được học qua khi huấn luyện nguỵ trang và bắn tỉa. Mà máy tính trung ương trong phòng thí nghiệm lại chứa đựng rất nhiều những tài liệu về khoa học kỹ thuật và tâm lý học, bây giờ đã có cơ hội, kẻ đam mê ngụy trang cùng bố trí cạm bẫy như mập mạp làm sao có thể chịu được hấp dẫn chứ?

Vì vậy, Milan bất tri bất giác đã trở thành mục tiêu thí nghiệm của mập mạp. Mập mạp bình thường đều cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của Milan rồi phân tích và phán đoán những tình cảm hỉ nộ ái ố của nàng, thông qua một số vật phẩm hoặc công cụ, mộtaôs ngôn ngữ có tính ám chỉ hoặc là một loại âm nhạc đặc biệt lén lút gây ảnh hưởng lên Milan.

Kết quả là Milan cảm thấy tâm tình và phản ứng của mình gần đây trở nên hơi kỳ quái, nàng bắt đầu quan tâm tới những chuyện mà bình thường nàng chẳng hề để tâm, tâm tình cũng thay đổi xoành xoạch, lúc khóc lúc cười, có khi sáng sớm vừa vào phòng thí nghiệm thì cảm thấy rất u buồn, tới lúc xế chiều thì lại trở nên rất nhẹ nhàng.

Có lần khi ngồi nói chuyện phiếm với mập mạp, nàng từng hỏi xem hắn có gặp phải vấn đề như vậy hay không. Nhưng tên tiện nhân này nói, hắn là nam giới nên không gặp phải mấy vấn đề này, nhưng con gái mỗi tháng sẽ có vài ngày như vậy.

Milan mắc cỡ, gương mặt đỏ bừng, quyết định không bao giờ để ý tới cái tên mập mạp đáng ghét này nữa.

"Thành công rồi! Nàng ta không rút súng nữa! " Mập mạp thầm hoan hô trong lòng.

Cuối cùng, thậm chí mập mạp còn cố gắng trực tiếp thôi miên Milan.

Đáng tiếc, đúng lúc đó thì giáo sư Boswell lại đến tìm Milan để thảo luận vài vấn đề khiến mập mạp phải bỏ dở thí nghiệm.

Càng nghiên cứu sâu, mập mạp lại càng cảm thấy mình đáng nhẽ nên trở thành một chuyên gia về tâm lý học. Thông qua việc sử dụng một cách khéo léo ngôn ngữ, hành động, nhiệt độ, màu sắc, vật phẩm, xúc giác, mùi, âm thanh mà làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác đặc biệt, từ đó ảnh hưởng tới tâm lý và hoạt động của đối tượng. Khi nhìn thấy phản ứng của Milan giống hệt như những gì mình mong muốn, mập mạp quả thực có cảm giác như mình trở thành thượng đế.

"Hắc hắc, nếu có thể nghiên cứu ra một loại công phu làm cho nữ nhân không thể tự kềm chế. . . . . . Phát tài rồi. . ." Mập mạp nghĩ một cách hèn mọn.

Thời gian sau đó, mọi người trong phòng thí nghiệm đều trở thành đối tượng thí nghiệm của mập mạp, hắn chẳng những có thể thông qua những hành vi rất nhỏ của họ để phán đoán tâm lý mà còn có thể lôi tiềm thức của họ ra, thậm chí làm cho người ta sinh ra ảo giác.

Thế là trong phòng thí nghiệm gặp phải cảnh hỗn loạn lung tung, mọi người đều rối loạn.

Nhưng khi Boswell cảm giác được sự bất thường thì phòng thí nghiệm lại vừa khôi phục như bình thường. Đó là bởi vì sự hứng thú của mập mạp đã thay đổi, hắn phát hiện ra một quyển sách tên là ( Thuật ẩn thân của thích khách).

Đây không phải là một tác phẩm huyền huyễn linh tinh, đây là một kiệt tác về ảo thuật, quang học, nguyên lý ma thuật, hoàn cảnh học và tâm lý học. Quyển sách này khiến cho mập mạp mê mẩn.

Kể từ đó, các nhân viên phòng thí nghiệm bắt đầu phải uống thuốc —— thuốc trợ tim.

Nếu như mỗi ngày bên người đều đột nhiên xuất hiện một gã mập hù dọa ngươi vài lần, hoặc là nhìn thấy một gốc cây hoặc là một cái tủ lạnh đi tới đi lui, hoặc là một gã mập bay qua bay lại trên đầu, tiếp đó tất cả những thứ xung quanh ngươi đều biến mất thì trăm phần trăm ngươi cũng sẽ phải uống thuốc trợ tim thôi, nếu không trái tim sẽ chịu không nổi mất.

Người duy nhất cảm thấy vui vẻ chính là Milan, dù sao nàng cũng chỉ là một thiếu nữ hai mươi tuổi nên ma thuật và ảo thuật đối nàng có sức hấp dẫn rất lớn,. Vì vậy, trong phòng thí nghiệm thường xuyên xuất hiện cảnh một cô gái giơ súng bắt một tên mập mạp mặt mày ủ rũ biểu diễn ma thuật.

Sau khi chơi chán chê thuật ẩn thân, mập mạp lại tìm được một thứ tốt nữa —— đó là một quyển sách tên là ( Bắt chước như thật ), chính là một quyển sách đen dạy kỹ năng lừa đảo.

Tên tiện nhân hèn mọn này quả thực như tìm được chí bảo. Trong sách có ghi chép về kỹ thuật bắt chước giọng nói, lễ nghi, hoa ngôn xảo ngữ, tâm lý phụ nữ, giám định và thưởng thức các tác phẩm hội hoạ, giả tạo, bắt chước hành vi và kỹ xảo lừa đảo, từng bước giảng giải cặn kẽ cách làm thế nào để khiến cho đối phương sập bẫy.

Vì vậy, mập mạp bắt đầu sự nghiệp lừa đảo của mình.

Hắn bắt chước giọng nói của giáo sư Boswell gọi điện cho nhà bếp của học viện, làm ra vẻ bực bội quát nạt đám đầu bếp đáng thương, yêu cầu nhà bếp cần phải chuẩn bị những món ăn thịnh soạn hơn nữa. Trước khi dập máy, hắn còn làm ra vẻ cổ quái nhắc nhở đám nhà bếp đừng có làm gì phải phiền đến hắn nữa, hắn còn bận nhiều việc lắm.

Mập mạp lại một lần nữa thành công, không ai có thể nhìn ra cạm bãy của hắn.

Sau khi cải thiện được chuyện ăn uống, mập mạp bắt đầu tấn công toàn diện, đám nhân viên nghiên cứu cuồng khoa học không hiểu chuyện đời sao có thể là đối thủ của mập mạp, kết quả là rất nhiều món đồ quý hiếm của bọn họ đã rơi vào túi của hắn.

Mãi cho đến một vị nhân viên nghiên cứu khoa học mang theo một khẩu súng lục cổ lỗ sĩ được mập mạp nguỵ trang thành một khẩu súng quý hiếm đi khoe với bạn mình l à một chuyên gia vũ khí thì những trò lừa đảo của mập mạp mới bị vạch trần.

Mặc dù dưới sự chủ trì của Milan, mập mạp bị tập thể phán quyết, ăn phải một trận đòn ra trò nhưng tên tiện nhân này lại rất cao cao hứng. Bởi vì mọi người cũng phải thừa nhận mánh khoé bịp bợm của hắn rất có tính lừa gạt, khẩu súng giả đó cũng chỉ vì một sơ suất rất nhỏ nên mới bị phát giác.

Mập mạp say mê đắm chìm trong đại dương tri thức lừa đảo. . . . . . Hai mươi mốt lần chạy trốn đã dạy cho hắn biết bản thân vẫn còn rất nhiều thiếu sót, kim nghiệm vật lộn giữa làn ranh sinh tử cho mập mạp biết: nếu muốn sống sót trong chiến tranh, những kỹ năng linh tinh trong những thời khắc quyết định lại có thể cứu được cho mình một mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.