Tiểu Thư Song Sinh

Chương 51: Bóng thần!




Mất bao nhiêu công sức đi đánh cướp, làm vô số nhiệm vụ nhưng những linh kiện thu được lại đều là hàng lởm, thậm chí còn có rất nhiều thứ trùng nhau khiến cho kẻ đang nóng lòng so chiêu với các cao thủ như mập mạp không nhịn nổi nữa. Nếu cứ đi đánh như thế này thì biết đến bao giờ mới có được một chiếc robot cho ra hồn chứ? Thế là bộ não hèn mọn của mập mạp bắt đầu vận hành.

Đầu tiên hắn phải cải tiến robot. Dưới bàn tay của mập mạp, chiếc ET cổ lỗ sĩ bắt đầu thay đổi, những chi tiết dư thừa được tháo bỏ, thay vào đó là những linh kiện mới. Trọng tâm cải tiến của mập mạp là tốc độ của robot, không cần quá nhanh, chỉ cần nhanh gấp đôi so với ET bình thường là được rồi. Do linh kiện trong tay hắn cũng chẳng sung túc gì nên chủ yếu là cải tiến hệ thống truyền lực, còn động cơ thì hắn tạm thời chưa có biện pháp xử lý.

Hệ thống truyền lực có sự thay đổi khiến cho ET trở thành một con quái vật có tốc độ cao nhưng công kích lại khá yếu. Từ đó trong trò chơi xuất hiện một tên giặc cướp có tên gọi SM-01314, hắn thường ỷ vào tốc độ của mình, vừa thấy đến robot kẻ cướp bị người chơi đánh ngã liền lập tức xông lên tranh đoạt, động tác hai tay cực nhanh, một trận gió xẹt qua thì trong mười linh kiện cũng ít nhất có ba cái bị gã hèn hạ này cướp đi. Cũng từ đó, mập mạp trở thành đối tượng đuổi đánh của mọi người.

Về sau, các đội ngũ đi đánh cướp vừa thấy chiếc robot này thì lập tức phái người chuyên ngồi canh, nhưng mà SM-01314 quả thực hèn hạ vô sỉ tới cực điểm, hèn mọn thần công đã tu luyện tới xuất thần nhập hoá, chỗ nào cũng nhúng tay vào được, nếu gặp nhiều người không thể trực tiếp ra tay thì liền len lén ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó chờ thời cơ, mà chết nỗi là tên khốn này có kỹ thuật ngụy trang và ẩn nấp rất cao, cơ bản là khó lòng phòng bị. Hơn nữa theo tiến trình của trò chơi, tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, vẫn luôn có tốc độ gấp đôi những chiếc robot tốt nhất.

Trong thế giới trò chơi, thế lực các nơi cũng phân chia theo quốc gia. Người ở Liên bang Leray sớm đã nhẵn mặt với SM-01314, cũng để mặc cho hắn tranh đồ, dù sao người ta cũng là VIP trong mạng chiến tranh mô phỏng, được xưng là bất bại đại thần SM-01314 cơ mà.

Nhưng người ở những quốc gia khác thì không tốt như vậy, những người tham gia trò chơi này nếu không phải là học viên các trường quân sự thì cũng là binh lính, sĩ quan, thậm chí là tướng quân cũng không ít, làm sao có thể chịu nổi sự uất ức này? Đồ tốt trước mặt, vậy mà chỉ một cơn gió thổi qua đã rơi vào tay người khác, thực sự là chuyện khiến người ta nổi điên nhanh nhất.

Bọn họ bèn thành lập Liên minh Phản SM. Cái tên của liên minh này thoạt nghe thì rất buồn cười, nhưng mà không ai dám chê cười một liên minh do hơn mười triệu người chơi tập hợp thành, bọn họ có thể phản SM, đương nhiên cũng có thể SM ngươi.

Nhưng mập mạp thì vẫn không sao cả, chiếc ET của hắn bây giờ đã thay đổi hoàn toàn, trông gần giống như chiếc [ Ma Thú ], hắn đã phải bỏ vô số công sức vào đây, mỗi một linh kiện, mỗi một đường cong đều được mập mạp chăm chút cẩn thân, chiếc robot này sẽ là một [ Logic ] khác, cùng hắn quyết đấu với tất cả các cao thủ trong vũ trụ, hắn không muốn nếu có ngày phải gặp lại Thần Thoại quân đoàn mà bản thân vẫn chỉ là một chú gà con để cho người ta đùa bỡn.

*****

Chiến tranh còn đang tiếp tục, tình thế ở Catho càng ngày càng nghiêm trọng, lực lượng tiến ra trong chiến dịch “Lôi Đình” bị ép lui trở lại, hình thành thế cục cài răng lược, quân đội hai bên tập trung quyết chiến ở phía tây Catho, ngươi cắn ta, ta giảo ngươi, loạn thành một đống.

Quân đội của Đế quốc Gatralan rốt cuộc cũng đã tập kết hoàn thành, khi Liên bang quân phải rút lui liền dũng mãnh xông lên khiến cho lực lượng đoạn hậu của Liên bang phải chiến đấu rất gian khổ, một bên thì liều mạng truy kích, một bên thì thà chết không lui, nhưng do trước mắt không quân Liên bang còn giữ được chút ưu thế nên tình hình hai bên vẫn ngang nhau.

Rốt cuộc, khi Liên bang quân lui đến hẻm núi Cathos đã dựa vào ưu thế địa hình ở đây mà thành lập nên một phòng tuyến vững chắc từ trên cao, các khu vực xung quanh đều bị hai bên tranh đoạt quyết liệt, chiến sự cực kỳ thảm khốc, trên mặt đất, ngoài trừ thi thể binh sĩ và mảnh đạn pháo, robot ra thì không còn gì khác.

Nhờ việc tính toán các số liệu được đưa tới, Điền Hành Kiện có thể thông qua sự thay đổi phiên hiệu của các đơn vị chiến đấu mà nhìn ra sự khốc liệt của chiến sự. Cho đến giờ, Liên bang đã phải đổ vào đây mười sư đoàn thiết giáp và mười sáu sư đoàn bô binh cơ giới hoá. Cần phải biết rằng, Núi Gallo chỉ có đủ diện tích để triển khai tối đa là hai sư đoàn thiết giáp cùng bốn sư đoàn bộ binh cơ giới hoá mà thôi, nói cách khác, ít nhất đã phải có tám sư đoàn thiết giáp và mười hai sư đoàn bộ binh cơ giới hoá đã không còn khả năng chiến đấu hoặc hi sinh toàn bộ.

Chiến tranh như thế này trong mắt Điền Hành Kiện đã là rất tàn khốc rồi, nhất là mấy ngày gần đây, tại các yếu điểm chiến lược quanh hẻm núi Cathos và núi Gallo, mỗi ngày hai bên đều phải tổn thất binh lực vào khoảng một hai trung đoàn thiết giáp hoặc một sư đoàn bộ binh cơ giới hoá, nơi này sớm đã trở thành địa ngục, máu chảy thành sông.

Nhưng này mức độ chiến đấu này trong miệng của Carl đầu to lại là hết sức bình thường, theo như lời hắn thì chiến sự cỡ này đối với các cường quốc trong vũ trụ thì cũng chỉ là như cơm bữa, mấy quốc gia đó nếu đánh một trận mà không chết vài vạn người thì đã không gọi là đánh trận rồi.

Carl là thực tập sinh ở phòng 6, vóc dáng không cao, thân thể hơi gày gò, nhưng trên cổ lại là một cái đầu to cùng một đôi kính mắt, khiến cho hắn thoạt nhìn thì rất tức cười. Từ khi nhìn thấy mập mạp chỉ ra một đống sai lầm của Cologne, Carl đã trở thành một fan hâm mộ trung thành của mập mạp.

Lúc đầu, mập mạp chỉ cảm thấy đây cũng là một người chất phác ít nói, nhưng chỉ đến khi hai người quen thân, mập mạp mới nhận ra sự thực phũ phàng, chỉ hận không thể bịt được miệng của gã đầu to này, Carl thực sự là đại diện cho những kẻ ban ngày nói thiếu nửa câu thì khi đi ngủ cũng phải nói mơ thêm nửa câu.

Mập mạp rất nghi ngờ, nếu gã đầu to này bị địch bắt, rất có thể chúng không cần phải mất công tra tấn, chỉ cần đem hắn nhốt trong phòng, gắn thâm một cái máy ghi âm là có thể thu được cả rổ tin tức rồi.

Bất quá, người này thực sự là một quái tài quân sự, mập mạp thường xuyên bị tác chiến kế hoạch làm cho khiếp sợ. Từ phương diện này mà nói, hắn đã hình thành được tư tưởng quân sự cho riêng mình, kế hoạch của hắn đều chỉ có thể dùng điên cuồng để hình dung. Nhưng khi cẩn thận nghiên cứu sẽ phát hiện ra sự điên cuồng này kỳ thật lại là một thứ chiến thuật cực kỳ hợp lý. Chỉ có điều chiến thuật của hắn đều như đang đi trên dây, một khi bị địch nhân nhìn thấu liền vạn kiếp bất phục, nhưng nếu thành công thì thành quả thắng lợi cũng đủ để cho người ta điên cuồng.

Còn về lý thuyết chiến cuộc thôi diễn thì một sinh viên của Học viện Quân sự Cương Thiết như Carl đương nhiên là ăn đứt kẻ tự học Điền Hành Kiện, trong học viện, hắn đã được tiếp xúc qua vô số trận đánh điển hình.

Đó đều là những trận đánh kinh điển trong lịch sử loài người, trên chiến trường máu chảy thành sông, thây chất đầy đất. Nhưng trong mắt của các giáo viên và học viên thì đó cũng chỉ là một đám số liệu lạnh tanh mà thôi.

Ngay từ ngày đầu tiên bước vào học viện, bọn họ đã được dạy một đạo lý, nhân từ thì không thể làm tướng! Một vị tướng vĩ đại có thể thông minh, có thể lãnh khốc, có thể quyết đoán, có thể dũng mãnh, nhưng tuyệt đối không thể là một kẻ nhân từ trên chiến trường.

Cho nên, khi nhìn thấy bộ dạng đau xót của Điền Hành Kiện khi xem báo cáo chiến sự, Carl chỉ cười lạnh, chỉ trích sự nhân từ này sẽ khiến cho phán đoán của mập mạp mất đi sự chính xác. Mập mạp sau khi nghe xong thì bèn lấy nắm tay to lớn của mình ra để chứng minh cho cái tên đầu to kia thấy sự lãnh khốc vô tình của bản thân đối với kẻ địch.

Mong các bạn post các chương sau ấn vào nút "Trích" và k chỉnh sửa Code lung tung.

Thân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.