Tiểu Thư Kỳ Quái

Chương 50: Thời gian dùng để chứng minh —— tình yêu giống như rượu ngon lâu năm




Với thân thế bi thảm của Tô Thiên Nguyệt thì Triệu Quốc Khánh cũng không thể làm gì chỉ có thể thở dài một tiếng.

Hứa Lập trầm tư trong chốc lát rồi bắt chuyện với Triệu Quốc Khánh:

- Quên đi, chúng ta đi về.

- Còn đứa bé…

Triệu Quốc Khánh hy vọng có biện pháp thích đáng nhất để an bài với đứa bé. Dù sao khi nghe chuyện vợ chồng Ngô Mính đã gặp phải, Triệu Quốc Khánh cũng rất đồng tình, hắn hy vọng Tô Thiên Nguyệt đã chịu khổ đủ rồi, giờ không phải chịu đau khổ gì nữa.

- Tôi đã sớm nói rồi, nếu như Tô Thiên Nguyệt không có ai nhận nuôi thì tôi coi nó như là em gái. Chờ vài ngày nữa tôi dẫn mẹ tôi tới đây làm thủ tục nhận nuôi, đến lúc đó nhờ anh giúp đỡ tôi có một giấy chứng minh để nhập hộ khẩu cho nó với cha mẹ tôi.

Đứa bé đã 12 tuổi mà Hứa Lập mới có 25 tuổi, lại chưa kết hôn nên mình không thể nhận nuôi đứa bé này. Hơn nữa cha mẹ hắn luôn nói muốn có một cô con gái thì thật tốt, cha mẹ sẽ luôn yêu mến, giờ có một cô con gái họ sẽ rất vui.

Hứa Lập an bài như vậy Triệu Quốc Khánh cũng không nói gì, dù sao đứa bé có thể trở thành em gái của Hứa Lập cũng có thể nói là khổ tận cam lai. Với người như Hứa Lập thì tương lại của Tô Thiên Nguyệt sẽ tươi sáng.

Sau khi Hứa Lập và Triệu Quốc Khánh về tới thị xã là chia ra, Triệu Quốc Khánh trở về cục Công an, Hứa Lập về chính quyền thị xã tiếp đón tổ điều tra của Ủy ban kỷ luật tỉnh. 2 giờ chiều tiếng còi cảnh sát từ xa vọng tới cho đến khi tới dưới lầu. Hứa Lập đang ở văn phòng duyệt văn kiện thì bị tiếng còi cảnh sát làm kinh động, đứng lên đi tới cửa sổthấy có một xe cảnh sát đi trước mở đường, phía sau là có năm sáu chiếc xe đi tới chính quyền thị xã. Cầm đầu là xe Lưu Hồng Đào, nhìn biển số những xe khác đều là xe của tỉnh, hẳn là tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh đã tới.

Hứa Lập chau mày, người đảm nhiệm nghênh đón tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh là bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào. Nhưng Lưu Hồng Đào là bí thư thị ủy lại không dẫn những người này đến trụ sở thị ủy, sao lại đưa tới chính quyền thị xã?

Nếu người ta tới mình cũng không thể không ra tiếp. Đầu tiên Hứa Lập gọi tới phòng thư ký để họ chuẩn bị phòng hội nghị và mua chút hoa quả chiêu đãi khách. Sau đó Hứa Lập liền đi xuống lầu tiếp khách.

Khi Hứa Lập đi tới đại sảnh thì tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh và Lưu Hồng Đào mới đi vào tới cửa, Hứa Lập không ngờ trong tổ điều tra này có không ít người quen. Người cầm đầu chính là trưởng phòng Thang Tùng Minh – trưởng phòng giám sát số ba Ủy ban kỷ luật tỉnh từng tới điều tra mình, phía sau là tiểu Lý cũng từng là người bắt mình, những người khác Hứa Lập không nhận ra.

Thang Tùng Minh vừa thấy Hứa Lập liền cười chào, thân thiết bắt tay Hứa Lập nói:

- Hứa lão đệ, đã lâu không gặp, từ đó đến nay cũng hai ba năm rồi. Hứa lão đệ cũng trở thành thị trưởng cấp huyện trẻ tuổi nhất tỉnh, thật sự là tuổi trẻ tài cao.

Hứa Lập thấy Thang Tùng Minh nhận mình là lão đệ, hiểu ý của Thang Tùng Minh không coi mình là người ngoài. Hắn còn nhớ rõ chuyện năm đó ở Giang Ninh, nhưng năm đó ở Giang Ninh mình nợ Thang Tùng Minh, nếu không có mấy lần nhắc nhở của Thang Tùng Minh thì sợ rằng mình cũng không thuận lợi thoát được.

- Thang đại ca nói gì vậy, sao lần này tổ điều tra lại là đại ca dẫn tới.

- Công việc mà, cũng không biết làm sao, nhưng lần này đến chỗ cậu phá án, Hứa lão đệ đừng làm khó tôi đó.

Lưu Hồng Đào ở bên nói xen vào:

- Trưởng phòng Thang quen thị trưởng Hứa nên tôi mời hắn tới thị ủy nhưng hắn không đồng ý, nhất định phải đến chính quyền thị xã gặp cậu.

Giờ Hứa Lập mới hiểu tại sao Thang Tùng Minh lại tới đây mà không theo kế hoạch là tới trụ sở thị ủy. Thang Tùng Minh biết Hứa Lập là thị trưởng ở Vọng Giang, nếu đến Vọng Giang phá án mà không được Hứa Lập ủng hộ thì sợ càng làm càng loạn. Hơn nữa năm đó mình từng điều tra Hứa Lập, dù đã qua mấy năm, mà lúc đó mình cũng chỉ phụng mệnh làm việc nhưng sau đó mình cũng chiếu cố với Hứa Lập.

Hứa Lập tuổi trẻ đã lên tới chức thị trưởng, cấp bậc lại ngang hàng mình, sợ rằng Hứa Lập còn lên nữa. Hứa Lập còn trẻ dễ giận, nếu hắn chẳng những không nhớ ân tình của mình mà còn tức mình, với cấp bậc của Hứa Lập bây giờ tiền đồ tương lai không ai nói trước được. Có lẽ chỉ mấy năm nữa lại làm lãnh đạo của mình, nếu không giải đáp rõ chuyện năm đó thì cũng không có gì là tốt.

- Thang đại ca yên tâm, chỉ cần thị ủy thị xã Vọng Giang, chính quyền thị xã phối hợp thì chúng tôi không có ý kiến khác, chấp hành không điều kiện. Ồ, đúng rồi, phó trưởng phòng Thôi không cùng đến sao?

Hứa Lập nhắc tới chính là phó trưởng phòng Thôi Vạn Khuê - phòng giám sát số ba Ủy ban kỷ luật tỉnh.

- Cậu nói Thôi Vạn Khuê? Hắn giờ lên làm trưởng phòng giám sát thứ tư.

Thang Tùng Minh nói xong kéo tiểu Lý ở bên nói:

- Đây, tôi giới thiệu với cậu một chút, đây là Lý Tương Đông, năm đó cậu cũng gặp qua. Hắn giờ làm thay vị trí lão Thôi, là phó trưởng phòng giám sát thứ ba.

Hứa Lập còn ấn tượng với Lý Tương Đông, năm đó khi mình bị điều tra, ngoài tiểu Lý còn có tiểu Vương ngày nào cũng canh mình, phụ trách một ngày cho mình ăn 3 bữa cơm. Đến giờ Hứa Lập còn nhớ kỹ bộ dáng kiêu ngạo của tiểu Vương, nhưng tiểu Vương là người thân của Thang Tùng Minh, Hứa Lập cũng không thấy hắn tới, liền hỏi:

- Tôi nhớ năm đó còn có tiểu Vương, hắn không tới sao?

Nghe Hứa Lập nhắc tới tiểu Vương, Thang Tùng Minh thở dài một tiếng:

- Năm đó có nhiều chuyện hắn nói không đúng về cậu, cậu đừng để trong lòng. Hắn bị tôi điều đi làm nhân viên cho lão Thôi. Nếu cứ đi theo tôi mãi thì sợ rằng hắn ỷ vào quan hệ của tôi mà cả đời hắn cũng không rèn luyện được, đành để lão Thôi trông nom hắn giúp.

Hứa Lập gật đầu nói:

- Chuyện đã qua rồi, hơn nữa chúng ta lúc đó không hòa thuận mà, nào, chúng ta lên lầu nói chuyện.

Hứa Lập cùng Thang Tùng Minh và Lưu Hồng Đào đi lên lầu, bản thân hắn đi sau hai người để nói chuyện cùng Lý Tương Đông vài câu.

Sau khi mọi người đi vào phòng hội nghị chính quyền thị xã và ngồi xuống, đây là chính quyền thị xã mà Hứa Lập làm chủ nhân chỉ có thể chủ trì cục diện:

- Trưởng phòng Thang, lần này mọi người tới chỗ chúng tôi có việc gì cứ nói, chúng tôi nhất định phối hợp hoàn toàn.

Thang Tùng Minh gật đầu, với trường hợp này Thang Tùng Minh cũng không tùy tiện bắt chuyện cùng Hứa Lập, nói:

- Đa tạ bí thư Lưu và thị trưởng Hứa, lần này theo chỉ thị của lãnh đạo tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh, chúng tôi đến Vọng Giang tiến hành điều tra cán bộ lãnh đạo vi phạm. Trước khi tôi đến chủ nhiệm Uông - Ủy ban kỷ luật tỉnh đã dặn dò chúng tôi, với thủ phạm phải tra rõ tình tiết vụ án, làm đúng, đối với tội phạm phải theo nguyên tắc chữa bệnh cứu người, lấy giáo dục là chính, trừng phạt là phụ. Thông qua điều tra lần này phải khiến toàn bộ lãnh đạo cán bộ Vọng Giang trong sạch, có câu trả lời với dân chúng Vọng Giang.

Thang Tùng Minh nói đã xác minh phạm vi điều tra lần này, phải giới hạn ở Vọng Giang. Hơn nữa y ám chỉ Lưu Hồng Đào và Hứa Lập, lần này họ đến điều tra tội phạm lớn, không điều tra nhân viên phạm pháp nhỏ nhằm giữ đại cục ổn định cho Vọng Giang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.