Tiêu Thanh Nhập Nhĩ

Chương 32: Anh chồng quân nhân của tôi 27




Editor: Tường An

Ân Hoa trào phúng nhìn Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt châm biếm, hắn muốn nhìn xem phủ quận chủ này rốt cuộc có thể gây ra sóng gió gì.

"Lời nên nói ta cũng đã nói xong, ba ngày sau, tùy ý các ngươi muốn tham gia hay không", Mộ Như Nguyệt chậm rãi đứng dậy, nhàn nhạt nói, "Chỉ hi vọng ngươi không tới tương lai sẽ không hối hận, Khổng Phàm, tiễn khách đi."

Dứt lời, nàng dứt khoát xoay người đi ra, biến mất khỏi tầm mắt mọi người...

"Các vị, mời!" Khổng Phàm vươn tay, mỉm cười nói.

"Hừ!" Ân Hoa hừ lạnh một tiếng, "Nói với quận chủ của các ngươi, ba ngày sau, ta nhất định sẽ đến tham gia hội đấu giá đan dược!"

Cuối cùng, hắn trừng mắt Khổng Phàm một cái, phất tay áo rời đi.

"Khanh khách", Thu Mi cười duyên, "Đúng là một tiểu muội muội thú vị, một khi đã như vậy, hôm đó ta sẽ tới tham gia hội đấu giá, không biết sẽ có bao nhiêu kinh hỉ đây."

Văn Hạo cười nhạt, cũng không nói thêm cái gì, thong thả đứng dậy rời khỏi phủ quận chủ...

Trong ba ngày này, phủ quận chủ cũng không hoàn toàn sóng êm gió lặng, đoàn dong binh vương bát bận rộn xây dựng lại phủ quận chủ, bố trí khắp mọi ngóc ngách, chẳng mấy chốc cả phủ quận chủ đều sáng bừng lên, không còn bộ dạng cũ nát như lúc đầu nữa...

"Quận chủ đại nhân."

Bỗng nhiên, một thanh âm kinh hỉ từ phía trước truyền đến, Mộ Như Nguyệt vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Khổng Phàm đang bước nhanh đến.

"Quận chủ đại nhân, vừa rồi người của chúng ta phát hiện một mỏ quặng linh thạch trung cấp nên vội trở về bẩm báo quận chủ đại nhân."

"Linh thạch trung cấp?" Mộ Như Nguyệt khẽ nhíu mày, "Ngươi dẫn theo các huynh đệ đoàn dong binh vương bát đi khai thác."

"Vâng, đại nhân."

Trong lòng Khổng Phàm vui vẻ, hắn không ngờ mình sẽ có vận khí tốt như vậy, có thể phát hiện mỏ khoáng linh thạch trung cấp.

Chỉ cần có linh thạch thì không sợ phủ quận chủ không thể phát triển lớn mạnh...

Nhìn theo thân ảnh Khổng Phàm rời đi, Mộ Như Nguyệt trầm mặc một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng: "Trong tay ta còn một ít linh thạch, Khiếu Nguyệt, Tiểu Bạch, các ngươi ở lại phủ quận chủ trông coi!"

Số linh thạch đó dĩ nhiên dùng để trao đổi vật phẩm đan dược với đệ tử ở học viện, hiện tại ở đây đúng lúc phát huy công dụng...

Bá!

Mấy tia sáng từ trong cơ thể Mộ Như Nguyệt bắn ra, xuất hiện trước mặt nàng.

Mấy ngày nay, số linh thạch tăng lên, thực lực các ma thú cũng nhanh chóng tăng trưởng, vì vậy, Mộ Như Nguyệt càng thêm xác định, muốn xây dựng được một thế lực cường đại thì tuyệt đối không thể thiếu linh thạch....

"Vâng, chủ nhân." Khiếu Nguyệt nở nụ cười ưu nhã, cung kính nói.

"Còn ta, Nguyệt Nhi, ta làm gì?"

Mặc Khê ủy khuất nhìn Mộ Như Nguyệt, tội nghiệp nói: "Ta cũng muốn làm chút gì đó cho Nguyệt Nhi..."

"Tạm thời không có việc gì cho ngươi làm", Mộ Như Nguyệt lắc lắc đầu, cười khẽ, "Cho nên, hiện tại ngươi cứ theo bên cạnh ta là đủ rồi."

Mặc Khê có chút uể oải, rõ ràng thực lực của hắn mạnh hơn bọn Khiếu Nguyệt, vậy mà Nguyệt Nhi lại không giao nhiệm vụ cho hắn...

Nhìn thần sắc thiếu niên ủy khuất, ánh mắt Mộ Như Nguyệt khẽ động, nói: "Nếu không, ngươi đi giúp Khổng Phàm đi, bọn họ vừa phát hiện được mỏ khoáng linh thạch, hẳn là sẽ có các thế lực khác đến tranh đoạt, hai huynh đệ họ Vương phải ở lại trông nom phủ quận chủ, cho nên giao cho ngươi đi bảo hộ bọn họ."

"Được." ánh mắt Mặc Khê sáng lên, tươi cười sáng lạn, "Ta sẽ không làm Nguyệt Nhi thất vọng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.