Tiểu Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 18: Dạ tiệc hỗn loạn 4




“Không thể nhìn trước đề tài một chút sao?” Lori chớp chớp mắt.

“Không thể chuẩn bị trước, trả lời bằng trực giác!” câu trả lời của đạo diễn thật làm cho người nản lòng.

Dọn sofa nhỏ trong phòng ngủ ra, đặt ở phòng khách nhỏ chỗ gần ban công, như vậy ánh sáng sẽ khá hơn.

Lori hôm nay mặc áo sợi cổ thấp màu trắng, quần jean màu nâu xám, nhìn không chỉ đẹp trai còn có vẻ rất khí chất.

“Chuẩn bị xong chưa?” Đạo diễn cầm cuốn sổ ghi câu hỏi, cười hỏi Lori.

Lori cười cười, gật đầu, nhưng trên vẻ mặt cũng không phải hết sức thả lỏng.

“Vậy bắt đầu phỏng vấn!”

Camera nhắm ống kính ngay Lori.

Đạo diễn: Xin chào, đầu tiên xin mời giới thiệu sơ nét về bản thân chiều cao, cân nặng, và tuổi tác.

Lori: Xin chào! Chiều cao 180cm, cân nặng 60kg, tuổi 19.

Đạo diễn: Hiện tại có người kết giao chưa?

Lori: Có!

Đạo diễn: Kết giao bao lâu rồi?

Lori: Cũng một thời gian rồi.

Đạo diễn: kết giao là đối phương hay cậu chủ động đề xuất a? Hoặc nói cậu thích theo đuổi người hay muốn để người khác theo đuổi mình hơn.

Lori: Là đối phương chủ động, U-a… aaa, tôi là người khá chậm chạp với tình cảm, nếu không trực tiếp nói, tôi bình thường sẽ không phát giác có người thích mình, nhưng càng thích cảm giác theo đuổi.

Đạo diễn: Vậy sao? Cậu thích dạng con gái như thế nào?

Lori: Thông minh, khéo hiểu lòng người. (Lúc này Ryou đang nghĩ, chẳng lẽ ban nãy đạo diễn hỏi có đối tượng kết giao là chỉ con gái sao, sớm biết vậy hẳn là trả lời không có.)

Đạo diễn: Như vậy ah, mối tình đầu chính là cô gái như thế sao? Khoảng lúc nào?

Lori: Mối tình đầu ah, cũng không hoàn toàn đúng, là ở trung học a.

Đạo diễn: Muộn như vậy? Sau đó kết giao sao?

Lori: Muộn sao? Chẳng qua trước kia thật sự chưa từng chú ý phương diện này, sau khi kết giao mới biết được hóa ra cái này là yêu đương ah!

Đạo diễn: Ah thì ra Lori là kết giao trước yêu đương sau ah (cười to), kinh nghiệm đầu tiên cũng là cùng cô ấy sao?

Lori: Không phải, lần đầu tiên không phải cùng bạn gái.

Đạo diễn: Ah, đó là lúc nào, tình huống gì?

Lori: Là cấp 3, cùng một đàn chị.

Đạo diễn: Vẫn suông sẻ sao?

Lori: Có thể a, kỳ thật nói thế nào đây, tôi trên cơ bản chưa động đã xong rồi.

Đạo diễn: Đàn chị chủ động sao?

Lori: A.

Đạo diễn: Vậy cậu thích H như thế nào?

Lori: Như thế nào a, hẳn là hai người sau khi làm tâm tình đều cảm thấy vui sướng a!

Đạo diễn: Yêu thích phương thức làm tình nào nhất?

Lori: Có thể thấy nét mặt của đối phương.

Đạo diễn: Lần đầu tiên tự an ủi là khi nào?

Lori: U-a… aaa, trung học a, thời gian cụ thể không nhớ rõ.

Đạo diễn: bây giờ bao lâu làm một lần?

Lori: bây giờ ah, rất ít, bình thường sẽ không chủ động tự mình làm.

Đạo diễn: Là cần kích thích bên ngoài sao, lúc tự an ủi cậu thường nghĩ gì?

Lori: Nghĩ gì… tình huống khi cùng người yêu H a!

Đạo diễn: Có dùng đạo cụ sao?

Lori: Đạo cụ chỉ?

Đạo diễn: Đồ chơi tình thú.

Lori: Không biết, tôi còn tưởng đang nói phim A hay sách đồi trụy đấy! (cười)

Đạo diễn: Ha ha, thật không biết suy nghĩ của cậu phức tạp hay thuần khiết. Lori điểm nhạy cảm ở đâu?

Lori: ah, cái này… Cổ, nhũ hoa, bên đùi.

Đạo diễn: Lúc đóng GV, thích hợp tác cùng ai nhất.

Lori: mọi người đều rất tốt ah!

Đạo diễn: Có ai đặc biệt nổi bật không?

Lori: Cái này ah… yêu cầu phê bình từng người sao?

Hỏi xong những lời này, đạo diễn và Lori cùng cười to, vấn đề này cũng là không giải quyết được rồi.

Đạo diễn: Thời điểm quay phim đau khổ nhất là gì?

Lori: đau khổ ah, có lẽ là rất khó đạt được khoái cảm từ phía sau a!

Đạo diễn: Đây đúng là vấn đề lớn, nhưng nghe nói quen là tốt rồi.

Lori: Hy vọng thế!

Đạo diễn: Thích màu sắc nào?

Lori: Màu đỏ và màu đen.

Đạo diễn: Thích vận động?

Lori: Tôi không phải người thích vận động, nhưng bây giờ thỉnh thoảng sẽ đi bơi.

Đạo diễn: Vậy bình thường thích làm gì vào lúc rảnh rỗi?

Lori: Đều ở nhà đọc sách.

Đạo diễn: Thích đồ ăn gì?

Lori: Các loại thịt.

Đạo diễn: Ghét ăn cái gì?

Lori:… Hình như không có.

Đạo diễn: Thích rượu gì?

Lori: Đều có thể, không có sở thích. Kỳ thật cảm thấy rượu rất khó uống, chỉ là không biết vì sao uống không say.

Đạo diễn: Trời sinh tửu lượng tốt?

Lori: Chắc là vậy a!

Đạo diễn: Thích nhãn hiệu thuốc lá nào?

Lori: Các nhãn hiệu đều đã thử qua, không cố định.

Đạo diễn: Hình như cậu thích hút thuốc mùi bạc hà nhạt, có nguyên nhân đặc biệt sao?

Lori: Nguyên nhân ah, có lẽ là tác dụng tâm lý, cảm thấy vị bạc hà có thể làm cho người thanh tỉnh, còn có thể giảm bớt đau đầu.

Đạo diễn: ah, Lori thường xuyên đau đầu sao? Đã đi kiểm tra chưa?

Lori: Cũng không phải thường xuyên, chắc chỉ là đau thần kinh bình thường, không có vấn đề gì lớn.

Đạo diễn: Vậy là tốt rồi, nhưng cậu hút thuốc này lúc đi học không ai cảm thấy kỳ quái sao?

Lori: Không biết, khi đi học tôi không hút thuốc lá.

Đạo diễn: Hiếm thấy, một chút cũng không hút sao? Bạn bè chung quanh hút cũng sẽ không rủ cậu sao?

Lori: Không biết, có thể bởi vì tôi nhỏ hơn bọn họ, cảm thấy tôi không nên hút a.

Đạo diễn: nhỏ hơn? Cậu đi học sớm?

Lori: Không phải, nhảy hai lớp.

Đạo diễn: Nha, hóa ra Lori học giỏi như vậy, hèn chi vừa nhìn rất thông minh.

Lori: Nào có?

Đạo diễn: Có, nhiều vấn đề Lori trả lời rất xảo huyệt ah.

Lori: Thật vậy sao? Không thể nào, tôi rất thành thật đấy! (cười)

Đạo diễn: Mới là lạ! (cười) Lori có đánh bài không?

Lori: Không, thỉnh thoảng tụ họp bạn bè sẽ chơi bài.

Đạo diễn: Có đặc biệt sợ gì không? Ví dụ như động vật chẳng hạn?

Lori: Ừm, không có.

Đạo diễn: Đặc biệt ghét vật gì chăng?

Lori: Ghét? Camera, ha ha.

Đạo diễn: Tại sao lại là đáp án này? Quay phim phải đau lòng rồi a! Là vì nguyên nhân quay phim sao?

Lori: Không hoàn toàn đúng, tôi từ nhỏ đã rất ghét mấy thứ như máy chụp ảnh, camera.

Đạo diễn: Như vậy ah, nguyên nhân thì sao?

Lori: Không rõ lắm, chỉ là không thích.

Đạo diễn: Nếu có kiếp sau nghĩ muốn thành cái gì?

Lori: Kiếp sau, vẫn là đừng có kiếp sau tốt hơn.

Đạo diễn: Vậy ah, kiếp trước thì sao? Cảm giác mình là gì?

Lori: Sát thủ a, cảm thấy hình như nợ rất nhiều người.

Đạo diễn: Nếu có thể quay về quá khứ, cậu muốn trở về lúc nào?

Lori: Lúc hai tuổi, muốn nhìn rõ hình dáng của mẹ.

Đạo diễn: Còn nếu có thể đi đến tương lai thì sao?

Lori: Không muốn đi tương lai, có thể dùng cơ hội này đổi một lần trở về quá khứ là tốt rồi.

Đạo diễn: Cách Lori nghĩ quả nhiên không giống người thường ah, có mong muốn gì không?

Lori: Rất nhiều ah, nhưng hình như đều không có được!

Đạo diễn: Ví dụ?

Lori: Ví dụ mỗi ngày có thể ngủ đến tự nhiên tỉnh. (kỳ thật Ryou rất muốn nói là tự do.)

Đạo diễn: Ha ha, Lori rất tham ngủ.

Lori: Đúng vậy a, hơn nữa có khó chịu khi rời giường, trước khi chưa rửa mặt người khác nói chuyện cùng tôi sẽ cáu kỉnh.

Đạo diễn: Rất giống đứa trẻ ah, thích mặc gì khi ngủ?

Lori: Nếu ở nhà, sẽ ngủ trần. Bên ngoài sẽ mặc quần lót và áo thun dài.

Đạo diễn: phân chia rất rõ ràng ah, nghĩ tới bộ dạng mười năm sau của mình chưa?

Lori:… người trung niên…

Đạo diễn: Xem đi, lại tới nữa, trả lời rất giảo hoạt!

Lori: Sự thật mà thôi nha!

Đạo diễn: Vậy bây giờ có chuyện gì rất muốn làm không?

Lori: Chuyện rất muốn làm… Tiếp tục đến trường a!

Đạo diễn: Có bí mật không thể nói cho người khác biết không?

Lori: Bí mật? Kể cả người yêu cũng không thể nói?

Đạo diễn: Đúng vậy a.

Lori: Không có.

Đạo diễn: Chuyện gì cũng sẽ nói với người yêu? Rất hâm mộ tình cảm của các cậu có thể tốt như vậy, chuyện quay GV đối phương cũng có thể thông cảm sao?

Lori: Vì chuyện của tôi đối phương đều biết, cho nên có thể hiểu được.

Đạo diễn: Dự định bao lâu kết hôn?

Lori: Chưa từng suy xét, đợi sau khi rời khỏi cuộc sống ổn định mới tính đến.

Đạo diễn: Rời khỏi rồi dự định sẽ làm công việc gì? Ví dụ chuyển sang TV?

Lori: Không thể nào, sẽ không làm tiếp công việc trước ống kính, tìm một công việc bình thường không cần lộ mặt.

Đạo diễn: Ah, vậy cũng quá lãng phí rồi, bộ dáng Lori xinh xắn như vậy, từng gặp nam sắc lang chưa?

Lori: (cẩn thận nghĩ nghĩ) không có!

Đạo diễn: Không thể nào, ngày đó lúc cùng chờ xe đi biển, không phải có một người đàn ông đi qua vịn eo cậu, nếu không phải chúng tôi đi tới, hắn còn có thể tiếp tục hướng xuống.

Lori: à? Người nọ không phải không thoải mái mới vịn tôi sao? Tôi vẫn luôn cho là như vậy.

Đạo diễn: (bộ dạng nghiến răng nghiến lợi) bình thường không thoải mái cũng là vịn bả vai a? Làm gì vịn eo?

Lori:… Hắn lùn hơn tôi nhiều, tôi nghĩ có thể là với không tới bờ vai của tôi…

Đạo diễn: (trầm mặc một lát) Lori cậu thật sự rất khờ ah!

Lori: Rất nhiều người đã nói như vậy. (cúi đầu làm bộ dáng sám hối)

Đạo diễn bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, bắt đầu tiếp tục phỏng vấn:

Đạo diễn: Cảm thấy mình giống nam ở điểm nào nhất?

Lori: Kiên cường, có khí phách.

Đạo diễn: Cảm thấy mình giống nữ ở điểm nào nhất?

Lori: vô cùng dễ dàng xấu hổ.

Đạo diễn: Cùng cậu kết giao có chỗ nào tốt?

Lori: chỗ tốt ư, có lẽ là có thể thấy con người thật của tôi a!

Đạo diễn: Cuối cùng cậu có muốn nói gì với người xem không?

Lori: Cám ơn mọi người đã ủng hộ tôi, sau này sẽ tiếp tục cố gắng!

Đạo diễn: Khổ cực rồi!

Lori: Khổ cực rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.