Tiểu Quy Mô Chiến Tranh

Chương 30: Hồi 30




Nữ nhân bí ẩn nói:

- Dù hắn không phải tai tinh diệt thế nhưng chắc chắn là kẻ phá hư kỷ nguyên lớn nhất, vì mọi người phát hiện hắn không bị bất cứ pháp tắc trói buộc, rồi lại tồn tại ở bất cứ pháp tắc nào. Cứ để hắn trưởng thành sẽ như vòng xoáy, đi đâu là phá hư đến đó, sẽ quấy loạn hết thảy pháp tắc. Chúng ta không biết nên làm sao với hắn, mọi người rất nhức đầu.

Nữ nhân bí ẩn lắc đầu, ngữ điệu vô cùng bất đắc dĩ nói:

- Từ khi tên này xuất hiện dù là trên trời hay dưới đấu hầu như lộn xộn. Mọi người muốn hắn biến mất, vậy là tốt cho tất cả, nhưng không ai ra tay đầu tiên. Bởi vì một khi thất bại, hậu quả là không thể tưởng tượng. Giết hắn? Giết không được. Không giết hắn? Mọi người sợ hắn sẽ phá hư pháp tắc của mình. Lôi kéo hắn? Sẽ bị người khác nghi ngờ có âm mưu diệt thế, chọc nhiều người tức giận. Áp chế hắn trưởng thành? Lại sợ không áp chế được, đắc tội hắn rồi lỡ tương lai hắn thật là tai tinh vậy thì rắc rối to.

- Cho nên đối với tên này mọi người chỉ có thể kiềm chế hắn trong bóng tối, có nhiều đại nhân vật chọn dùng tình cảm, vậy thì sau này hắn có là tai tinh ít nhất bị tình cảm ràng buộc sẽ không làm quá.

Không nói đến kiềm chế tình cảm thì đỡ, nhắc đến là nữ nhân bí ẩn càng nhức đầu, ngón tay thuôn xoa trán.

Nữ nhân bí ẩn buồn rầu nói:

- U U, hứa với tỷ tỷ, nếu Trần Lạc lần này chết thì thôi, nếu hắn sống sau này ngươi gặp hắn cố gắng tránh ra xa nhất biết không?

- Tại sao? Tình tỷ tỷ, ta cảm thấy học... Học trưởng Trần Lạc nếu không điên thì tính... Tính cách cũng tốt.

- Tỷ tỷ chấp chưởng pháp tắc tình duyên của chúng sinh, chúng linh trong thiên địa nên biết tình duyên của Trần Lạc rất loạn, là tình duyên rối nhất ta từng thấy. Rậm rạp, không rõ ràng, khắp nơi là gút mắt, nhiều không đếm xủe, gọi là tình thú vẫn không đủ dùng. Tình duyên của hắn vốn đã rối loạn, giờ một số đại nhân vật chọn lợi dụng tình cảm kiềm chế hắn càng gây hỗn loạn hơn. Trong tình duyên của hắn ai cũng không bình thường, trong đó có những nữ vương hung hãn từ mình chuyển thế kết duyên với hắn. Tốt nhất là ngươi đừng dính dáng chút gì đến hắn, không thì chết như thế nào cũng không biết.

Mỹ U U nhíu mày cảm thán rằng:

- Rối... Rối quá.

Nữ nhân bí ẩn khẽ thở dài:

- Ài...

Nữ nhân bí ẩn ngước đầu lên trời nói:

- Hy vọng tên này sẽ không tỉnh lại, tốt nhất là vĩnh viễn sẽ không, nếu không thì... Trên trời dưới đất không có bình yên.

Hôm sau,m chuyện xảy ra trong Thất Tinh Tiểu linh giới lan nhanh khắp Huyền Hoàng thế giới, toàn thể giật mình. Cái tên Trần Lạc, âm dương linh nguyên, ba phân thân, Vạn Diệu chi môn, nhiều tạo nghệ thành tựu khiến người chấn kinh, đấu thiên kiêu, đấu Trung Ương học phủ, đấu pháp tắc, đấu tự nhiên, đấu trời, các loại sự tích khiến người rung động.

Mấy ngày ngắn ngủi sự tích Trần Lạc truyền khắp góc thế giới, danh tiếng của hắn có khắp phố lớn ngõ nhỏ, không ai không biết tiếng, nóng hơn bất cứ đệ tử ngôi sao nào của Trung Ương học phủ.

Có lẽ vì trước đó mọi người quá xa lạ với cái tên Trần Lạc, có lẽ bọn họ rất tò mò về hắn, thế giới luôn không thiếu người tò mò, nhiều chuyện nên không lâu sau, tất cả sự tích từ khi Trần Lạc vào Trung Ương học phủ bị ai đó moi ra. Ví dụ cuộc thi đấu nhập học đơn độc khiêu chiến hai thiên kiêu Mạc Khinh Sầu, Tịch Nhược Trần. Trần Lạc nhập học không lâu ở trong Tàng Thư tháp đánh chỉ đạo viên. Trước cửa Long Xà viện Trần Lạc một mình đấu với mấy ngàn người. Trước cửa Hồng lâu Trần Lạc gào to một tiếng khiến người chết sống lại. Các loại sự tích đều bị moi ra, bao gồm hoạt động của hắn trong Kim Thủy Vực. Như bị Tiểu La Thiên học viện trục xuất, vào Tiểu Kim Câu học viện, cuộc chiến đài đá xanh, tám mạch biến dị, trong cuộc thi đấu Kim Thủy Vực hổ khiếu vung hoành.

Khi chuyện từ nhỏ đến lớn của Trần Lạc lộ ra ánh sáng, nhiều người cẩn thận phát hiện hắn một đường từ Kim Thủy Vực đánh đến Trung Ương học phủ. Không ra tay thì thôi, một khi hành động là kinh thiên động địa quỷ thần khốc, rất cực đoan. Mặc kệ ngươi là thiên tài cũng tốt, thiên kiêu cũng thế, hay lão sư gì đó, các đại nhân vật học phủ, dám chọc vào hắn thì sẽ oanh giết hết.

Trần Lạc hoàn toàn là cuồng đồ, vu sư bạo lực, không kiêng nể gì, vô pháp vô thiên. Một người dám khiêu chiến với thiên nhiên, nghịch trời nếu không phải cuồng đồ thì cái gì mới là cuồng đồ?

Theo thời gian trôi qua, tin đồn về Trần Lạc càng lan rộng càng dữ, càng đồn càng tà. Đến cuối cùng cái tên Trần Lạc chia làm hai loại, một là ma hóa, hai là thần hóa. Tại sao ma hóa? Người ta cho rằng Trần Lạc quá cuồng vọng, quá kiêu ngạo, căn bản không biết trời cao đất rộng, dám nghịch với trời, xứng đáng bị thẩm phán thành phế nhân. Ở trong mắt bọn họ Trần Lạc cuồng đồ, là ma đầu, là tà ma hóa thân.

Đương nhiên cũng có người thần hóa Trần Lạc, phục sát đất sự tích của hắn. Bọn họ cho rằng làm nam nhân nên như Trần Lạc không sợ không sợ hãi, nữ thần thì sao? Chỉ cần gia vui muốn đùa giỡn thế nào thì đùa, muốn trêu ghẹo lúc nào thì trêu. Thiên kiêu thì sao? Gia không vui muốn đánh các ngươi thế nào thì đánh. Đại nhân vật thì sao? Vẫn đánh ngươi chạy tứ tán. Bát phương đại trận? Pháp tắc thất tinh? Thiên nhiên chi mẫu? Đại thương thiên? Chỉ cầng chọc giận gia mặc kệ ngươi là ai đều đánh.

Vì vậy nên từ nay cái tên Trần Lạc treo nhiều biệt danh kỳ lạ.

Nhiều người khâm phục sự tích Trần Lạc đã làm, cam nguyện tôn xưng hắn là Lạc gia.

Từ Lạc gia sinh ra nhiều tên hiệu khác như có người cho rằng Trần Lạc hành động không kieng nể gì, gọi hắn là Tứ gia.

Có người cho rằng Trần Lạc có ngộ tính vô song, gọi hắn là ngộ gia.

Có người nghĩ Trần Lạc từ khi chào đời đã không sợ cái gì, vô pháp vô thiên, tuyệt đối xứng với chữ Thiên Vương Lão Tử.

Trong phút chốc khắp thế giới lan tràn các danh hiệu như Lạc gia, Tứ gia, Ngộ gia, Thiên Vương Lão Tử vân vân, có thể nói là biệt danh bay đầy. Đương nhiên còn có kiểu biệt danh như đại cuồng đồ, đại tà ma, đại tội đồ, các loại ma hóa. Người tôn sùng Trần Lạc hắn làm truyền kỳ, thần tượng, tín ngưỡng. Người ghét Trần Lạc hận không thể mỗi ngày nguyền rủa hắn vĩnh viễn đừng bao giờ tỉnh lại.

Bọn họ không biết hắn đã sớm thức tỉnh, nhưng không phải cơ thể, linh hồn, bản thân hắn cũng không biết là cái gì. Trần Lạc thậm chí không biết mình đang ở đâu.

Không có trời, không có đất, chỉ có hắc ám vô tận như trời sao đại vũ trụ mênh mông vô ngần.

Trần Lạc như hạt bụi trần phiêu bạt không mục đích trong bóng tối, không cảm ứng được cơ thể, linh hồn. Trần Lạc nghĩ hắn chỉ là một ý thức, tại sao lại như vậy? Trần Lạc không nghĩ ra.

Chẳng lẽ ta chết?

Không!

Điều này không có khả năng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.