Tiểu Quả Phụ Tuyển Chồng

Chương 6: 6: Tiếp Tục Trêu Đùa​




Bởi vì có nhiều cách nghĩ khác về Trương Thông, Cố Du cảm thấy cô và Giang Mạc Thần có chút không vui, tâm trạng cũng không tốt lắm, buổi tối hôm đó Giang Mạc Thần không có đến, sáng ngày hôm sau cũng không thấy xuất hiện ( thật ra là đi xử lý chuyện tàu vượt biên và tai hoạ ngầm còn sót lại của vụ bắt cóc), nên cô tự mình xuất viện.

Hơn nữa, không nghe lời về nhà đợi, mà lần nữa đi tới trường.

Người của Giang gia xử lý rất gọn gàng chuyện cô bị bắt cóc, trong trường không có chút tin không tốt nào liên quan tới cô và Trương Thông, cô thuận lợi bước vào cửa trường, về tới ký túc xá của mình.

“Cố Du, cậu đã đi đâu thế? Sao bỗng nhiên không trở về túc xá vậy, trước đó còn nói phải làm luận văn tốt nghiệp mà, mẹ cậu chạy đến trường tìm cậu cũng không thấy cậu, sau đó rất lo lắng mà rời khỏi, cậu...... không xảy ra chuyện gì chứ?”

Một cô bạn cùng phòng đi tới, quan tâm hỏi tình hình của Cố Du.

Một cô bạn khác ngồi ở trên giường xem video cũng nói: “Cố Du, nghe nói cậu và Trương Thông cùng nhau tạo ra một tin tức lớn đủ làm kinh động đến lão Phạm nha? Hay là liên quan tới những chuyện trên tàu vượt biên, có phải thật hay không?

Cố Du suy nghĩ, chuyện này bây giờ đã xảy ra rồi, hơn nữa Trương Thông trước đó cũng đã để lộ tin ra ngoài, cũng không có gì không thể để cho bạn cùng phòng biết, và nói

: “Đúng vậy, trước đó trong thời gian nghỉ hè, tớ và Trương Thông đã làm ra một chuyện mạo hiểm như thế, bây giờ nghĩ lại một chút, tớ cảm thấy tớ thật sự quá xúc động, các cậu biết không? Con tàu vượt biên đó không chỉ vượt biên, mà còn mua bán phụ nữ, kinh khủng nhất là, trên con tàu đó, còn lẩn trốn cả tội phạm giết người!”

“Trời đất, đây chẳng phải là rất nguy hiểm sao!” Bạn cùng phòng bị dọa đến sắc mặt thay đổi.

“Cố Du, lá gan của cậu thật lớn nha, tàu có tội phạm giết người cậu cũng dám đi lên, nếu là tớ, đừng nói là đi moi tin của tàu vượt biên, chỉ du thuyền thôi, một chiếc thuyền cô đơn lẻ loi chạy trên biển rộng mênh mông, tớ cũng sẽ cảm thấy rất không có cảm giác an toàn.”

Một cô bạn cùng phòng khác cười nói: “Thôi rồi, An An, với lá gan đó của cậu, đi máy bay không có cảm giác an toàn, ngồi thuyền cũng không có cảm giác an toàn, ngồi xe lửa ô tô đều không có cảm giác an toàn, ngay cả đi bộ cũng không có cảm giác an toàn, cậu đó, đừng nói là đi vượt biên, chỉ là đi phỏng vấn sự an toàn của người nổi tiếng, tớ đoán là cậu sẽ còn lo này lo nọ, cậu đó, không hề thích hợp làm tin tức. Nhưng mà, dù sao cậu cũng không có ý định thật sự làm phóng viên, chờ sau khi tốt nghiệp, cậu hãy đến toà soạn ngồi trong phòng làm việc là được rồi.

“Cậu cứ cười tớ đi, tớ đây, quả thật không có ý định làm phóng viên, nhưng mà, nghe được Cố Du có thể làm ra chuyện lớn như thế, tớ cũng khâm phục, hâm mộ.”

“Đừng,” Cố Du nói: “Các cậu tuyệt đối đừng khâm phục tớ, loại chuyện này, tớ cho rằng, cũng không dám lại làm lần thứ hai, lần này tớ trở về từ cõi chết đó! Nếu không phải vừa hay được người ta cứu, chưa biết chừng, các cậu thật sự chỉ có thể gặp tớ trong lễ tưởng niệm thôi.”

“A, nguy hiểm thế à!” ----------Nhóm dịch Boss – App: iNovel----------

“Đương nhiên là thật,” Cố Du nói: “Nhưng mà, suy cho cùng là tư liệu dùng cả tính mạng để lấy về, tớ vẫn sẽ hoàn thành luận văn tốt nghiệp, mặt khác, bởi vì chuyện này, Trương Thông cũng...... Cũng bị thương, vì thế bài luận văn này có lẽ chỉ mình tớ làm, nhưng cũng sẽ viết tên của cậu ta, các cậu đừng có mà lọt tin này ra cho lão Phạm biết nha!

“Cố Du, chúng tớ sẽ không bán đứng cậu, nhưng mà, cậu quá tốt với Trương Thông rồi, nếu không phải chúng tớ đều biết mẫu người như Trương Thông, căn bản không phải mẫu người cậu thích, thật sự sẽ nghi ngờ cậu và cậu ta có gì đó.” Bạn cùng phòng cười nói.

Một bạn cùng phòng khác hỏi: “Trương Thông mấy ngày trước không phải còn rất tốt sao? Chuyện các cậu làm tin tức cũng là nghe được từ bên Tiểu Cường Tử, sao bị thương rồi?”

“Ừm, mới bị thương hai ngày trước.” Cố Du không nói nhiều, liền đi tới chỗ của mình, dọn dẹp đồ đạc.

Sau đó, bắt đầu lấy hết những tài liệu đó ra, bắt đầu suy nghĩ tin tức này phải tung ra thế nào, luận văn tốt nghiệp phải làm thế nào.

Trong bệnh viện.

Trương Thông nằm trên giường bệnh, nghe bác sĩ nói mình bị đưa tới quá trễ, cả đời này, đã bị mất đi quyền làm đàn ông, lập tức cả người đều không ổn.

“Là Cố Du, đều do nhỏ tiện nhân Cố Du đó hại con thành ra như vậy!” Anh xông đến chỗ về mẹ mình hô: “Mẹ, nếu không phải ả tiện nhân Cố Du đó không chịu cứu con, con làm sao lại bị hạ loại độc thủ này, nếu biết là con sẽ biến thành bộ dạng hiện giờ, cái tin tức chết tiệt đó, con căn bản cũng không quan tâm, con sớm đã giao tư liệu ra, là ả tiện nhân Cố Du đó ngăn cản con, không cho phép con đưa tư liệu cho những người kia, không chịu cứu con...... Con hận cô ta, mẹ, con hận ả tiện nhân đó!”

Trên đời này, còn có cái gì, đau khổ hơn việc thân là một người đàn ông, nhưng lại không làm được đàn ông, mà cảm thấy tuyệt vọng chứ?

“Con trai, con trai đáng thương của mẹ, sao con lại bị hại thành thế này chứ!” Mẹ của Trương Thông cũng kêu rên.

Ba Trương lại cau mày, mặt lạnh, chửi mắng Trương Thông một trận: “Tao đã sớm nói với mày, đừng gây hoạ khắp nơi, mày lại sống chết không nghe, bây giờ hủy đi mình rồi, biến thành phế nhân rồi, mày hài lòng chưa? Sao tao lại sinh ra đứa con bất hiếu như mày chứ? Thật uổng công tao nuôi mày nhiều năm như thế!

Một đứa con trai bình thường, đứt rễ, mất giống, chẳng phải là uổng công nuôi lớn sao?

“Bây giờ mày nói rõ cho tao biết, Cố Du đó rốt cuộc là sao? Sao mày lại bị bắt cóc chung với cô ta, mày bị thương nặng thế này, còn cô ta thì sao?

“Sao con biết được ả tiện nhân đó thế nào? Con sau đó đã hôn mê, con cũng không biết con đến bệnh viện thế nào.” Trương Thông oán hận nói: “Nhưng cô ta rất giảo hoại, lừa mấy tên bắt cóc nói muốn đàm phán với người đứng sau chúng, tên đại ca kia cũng là tên ngu, lại đi tin tưởng cô ta, không dám đụng đến cô ta, liền hạ độc thủ với con!”

“Cố Du chính là con tiện nhân ích kỷ, mắt con bị mù mới cảm thấy cô ta tốt, còn yêu thầm cô ta, ai biết cô ta sớm đã ngủ chung với Giang Mạc Thần, tiện nhân! Chẳng phải là thấy Giang gia nhiều tiền thế lực lớn, muốn bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng sao? Chỉ với thứ hàng thấp kém như cô ta, con thấy Giang Mạc Thần cũng chỉ là thấy cô ta mới mẻ, sớm muộn gì cũng sẽ bỏ cô ta, hừ!” Trương Thông cảm thấy mình là người bị hại lớn nhất, hoàn toàn không nghĩ lại mình sai chỗ nào, ngược lại đem toàn bộ sai lầm đều đẩy lên người Cố Du, oán hận sâu nặng Cố Du.

- ---------Nhóm dịch Boss – App: iNovel----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.