Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 67: Trạm cuối, tạm biệt và hẹn gặp lại




Băng Thần nhíu mày nếu dọn dẹp bình thường thì lâu lắm, hắn quay mặt lại nói:

"Các ngươi phân công ra hai người dọn dẹp tủ lạnh một chút, tý nữa ta làm nhiều một chút cho a di ăn mấy ngày sau nữa, nàng vừa được trị hết phải bồi bổ nhiều."

Băng Thần không biết một pha quay mặt của mình thôi nhưng làm cho những người đang theo dõi giật bắn cả người, nếu là giả thì trình độ sửa hình của cô nhóc này quá mức kinh khủng rồi, bắt đầu có những người gọi điện cho bạn bè của mình.

" Có khả năng Băng Thần tổng giám sát đang được quay video thật đấy."

" Mau mau chia sẻ "

" Có ai có tỷ tỷ ở trong Nữ Vương Cung hỏi xem tổng giám sát có đang online không."

" Không, không tỷ tỷ ta bảo ngài ấy không có trong Tân Sinh, người trong hình có bảy phần là thật rồi."

" Mau gọi người nhanh lên, báo cho bình đài giữ vững sever không sập thì phiến phức to."

Nhà đài cũng rất nhanh nhận được tin rằng một tiểu cô nương kênh trực tiếp có lượng người xem tăng vọt, khi thấy có thể là Băng Thần thì bọn họ ngay lập tức gia trì kênh cho nàng, thậm chí còn phải đóng đường truyền sang những kênh khác nữa.

Số lượng người xem tăng vọt lên, Băng Thần thì vẫn đang suy nghĩ xem làm món gì, tay hắn búng nhẹ một phát không biết nước từ đâu trong không trung đi ra cuốn hết các vết bẩn trên bếp đi ,đợi suy nghĩ xong rồi hắn lấy từ trong giới chỉ ra rất nhiều đồ ăn chất thành từng đống.

Hắn muốn tăng tốc thế nên hóa thành hình dạng bán yêu, kênh truyền hình trực tiếp như nhận một quả lưu đạn.

"Chân nhân anh em, chân nhân kìa."

"Không phải chân nhân ta sẽ chặt họa mi."

"Khôn như thằng bên trên quê ta đầy."

"Giả thế nào nữa "

"Chị em đâu cơ hội tới rồi, cắt móng tay lấy khăn giấy ra cơ hội ngàn năm có một đấy."

Băng Thần thì không biết gì cả hắn ta chuyên tâm làm đồ ăn , phó hội trưởng công hội của Liễu Như Ý gọi cho nàng:

"Tỷ tỷ ngươi thương thảo thành công rồi sao, ta vừa nãy thoát khỏi Tân Sinh thấy Băng Thần tổng giám sát đang nấu ăn trong bếp nhà ngươi đấy."

Liễu Như Ý giật mình hỏi lại:

"Hắn thật sự nấu ăn trong bếp nhà ta?"

Người kia tải một đoạn ghi hình ngắn cho nàng, Liễu Như Ý hô hấp dồn dập nàng lập tức thoát khỏi Tân Sinh, nàng muốn về nhà ngay để xác thực nhưng từ công hội nơi ở về đến nhà cũng phải một tiếng.

Khi Băng Thần đang chế biến giữa chừng thì Khương Ngọc Hà đi ra, đang dọn dẹp tủ lạnh Liễu Như Thần lập tức chạy ra đỡ lấy nàng , nhưng nàng phất tay bảo:

"Ta không sao."

Nàng trước khi ra có lướt nhanh qua thông tin về Băng Thần, nàng biết hắn ta không hề nói dối mình, hắn hoàn toàn có thể làm những chuyện kia một cách dễ dàng nếu hắn ta muốn, nàng mỉm cười cúi đầu nói:

"Cám ơn Băng Thần tổng giám sát đã chữa hết bệnh cho ta, bây giờ còn làm phiền ngươi như thế này, đáng nhẽ ta phải nấu một bữa mới đúng."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Không có gì chỉ là chuyện nhỏ thôi, ngươi chưa khỏe hắn về nghỉ trước đi tý nữa rồi ra sau."

Băng Thần quay qua Liễu Như Thần nói:

"Nhìn cái gì đỡ mẹ ngươi vào nghỉ."

Chuẩn bị bước lên phi thuyền trở về nhà Liễu Như Ý thấy mẹ mình một khắc nước mắt nàng liền tuôn rơi, mẹ nàng thật sự tốt rồi, hắn ta đã làm được.

Tiếp đó mọi người được xem Băng Thần như ảo thuật gia chế biến từng món ăn một, bọn họ được nhìn 11 chiếc đuôi cùng một lúc làm rất nhiều công việc, nhìn vẻ mặt chuyên tâm của hắn nhiều thiếu nữ tim đã rụng ra ngoài mất rồi.

Liễu Như Ý cũng nhìn xuất thần, nàng lau đi nước mắt thì thầm:

"Cuối cùng bây giờ ta đã thành hoa có chủ , người này quả nhiên rất xứng đáng để ta thần tượng, nam nhân nói được thì phải làm được."

Băng Thần nấu quá nhiều món đến mức chính hắn phải lấy ra một cái giới chỉ đưa cho Liễu Như Thần dạy hắn cách sử dụng để khi nào muốn thì có thể lấy thức ăn ra. Làm xong hết tất cả Băng Thần mới trở lại hình người bình thường.

Liễu Như Thần cảm động vô cùng hắn cố gắng giữ nước mắt không rơi nói:

"Băng Thần tổng giám sát để ta dẫn ngươi đi tham quan phòng của ta cùng chị ta, hai người chúng ta đều là những fan chân chính của ngươi đấy."

Băng Thần gật đầu mỉm cười nói:

"Cũng được."

Liễu Như Ý thì vừa nghe thấy thế thì suýt nữa tông phi thuyền xuống đất, nàng không thể tin được thằng em mình có thể ngu như thế, nhưng nàng biết mình chắc chắn không kịp về để ngăn cản, quá ngượng ngùng nàng tắt trực tiếp đi sau đó tập trung lái phi thuyền hướng nhanh về nhà.

Liễu Như Thần mở cửa phòng của Liễu Như Ý ra thì đập vào mắt băng thần chính là nguyên một bức tường lớn có hình của hắn được vẽ rất tỉ mỉ đầy công phu, trông sống động như thất vật.

Liễu Như Thần đắc ý nói:

"Đây là do tỷ tỷ thuê những họa sỹ nổi tiếng cùng nhau tạo lên năm bức tranh ở xung quanh cùng trần nhà, ta hỏi tại sao không làm dưới sàn nhà thì nàng bảo không muốn bất kính với ngươi."

Băng Thần ngó xung quanh thì thấy tất cả các đồ đạc đều có in hình của hắn, những tở báo có số ngày rất cũ rồi nhưng quan trọng đều có hình của hắn, trên giường của nàng cũng có hình hắn, gối cũng có, gối ôm cũng có.

Không ngờ cô nàng mình muốn theo đuổi lại thần tượng mình, thú vị thật chứ.

Liễu Như Thần tỏ vẻ buồn bực nói:

"Ta từng nhiều lần muốn mượn gối ôm của nàng những nàng nhất quyết không cho, xấu tính quá đi."

Băng Thần tưởng tưởng cảnh tên nhóc ôm gối ôm có hình mình thì nói:

"Không cho mượn thì đúng rồi."

Sau đó Băng Thần được chiêm ngưỡng bộ đĩa có chứa từng tập phim ngắn về những trận chiến của hắn, thi đấu lúc chuẩn bị đăng nhập Tân Sinh này, chiến thắng boss tân thủ thôn, chiến thắng boss đầu tiên ngoài Bạch Hổ Thành, đánh với Hắc Ám Địa Long..........

Băng Thần mỉm cười, không ngờ có người lại tôn sùng mình đến thế, may mắn thay để mình gặp được nàng, khi hắn ta đang ngắm nghía thì tiếng đẩy cửa vang lên chủ nhân căn phòng Liễu Như Ý đã về tới.

Nàng xấu hổ kéo hai người ra ngoài, mấy người khác thấy có người kéo tay Băng Thần thì tràn đầy hâm mộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.