Tiểu Khất Cái Biến Thân Ký

Chương 46




“Sev, chào buổi sáng.” Đón ánh nắng hiền hòa, mái tóc bạch kim dài của Lucius bay tới bay lui trước mặt Snape, vì cả đêm qua điên cuồng mà trong phòng vẫn còn mùi vị dâm mỹ.

Snape nhịn không được đen mặt, từ sau khi họ kết hôn Lucius chưa bao giờ “không biết đủ” như vậy, nghĩ thế Snape nhớ tới nguyên nhân hôm qua Lucius khác thường, Dumbledore… Mina Prince, tôi nhớ rồi nhá! Nhưng quan trọng nhất là, “Cút! Con công ngu ngốc chỉ biết phát hormone nhà anh!”

“A, Sev thân mến của tôi, em không thể qua sông đoạn kiều như vậy!” Lucius ra vẻ ấm ức, dục vọng còn hơi cứng rắn phía dưới chăn nhẹ đụng vào bạn đời, trong mắt ngập tràn ám chỉ.

“Lucius Malfoy!” Snape không thể nhịn được nữa, anh vươn tay nhéo nơi đó của Lucius, Lucius chợt trắng mặt, “A, Sev, em nên cẩn thận…” câu nói tiếp theo của Snape bị nghẹn trở về khi mà khóe miệng của Snape càng ngày càng nhếch lên cao.

“A, sao?” Giọng nói bậc thầy độc dược cực kỳ nhẹ nhàng, “Có lẽ gia chủ Malfoy cần một ít độc dược giữ tỉnh táo, để trợ giúp kiểm soát tinh lực quá mức tràn đầy của anh ta, hử?”

Giọng mũi của bạn đời nhà mình khiến Lucius cảm thấy rất gợi cảm không gì sánh kịp, nhưng nghĩ tới tình trạng bạn đời nhà mình thì Lucius sáng suốt nói sang chuyện khác, “Dumbledore đồng ý giao ra Stoker.”

“Ý anh là… vương miện?” Nói tới chuyện chính, Snape nhíu mày.

“Đúng vậy, điều kiện là tôi xếp vài người cho cụ ta.” Lucius đùa bỡn ngón tay mảnh dẻ của Sev nhà mình.

Snape cũng không để ý, “Chúa tể Hắc ám bắt đầu nghi ngờ anh, hắn bảo tôi nằm vùng bên cạnh anh.”

Sev nhà mình, nằm vùng bên y? Lucius chợt nhớ tới vẻ mặt ám chỉ kia của Dumbledore, nhất thời thấy nghẹn khuất, thật sự y lại giống như một thằng đàn ông hôn nhân không hạnh phúc sao?

Bối rối trên mặt Lucius hiển nhiên khiến Snape hiểu được, “Tôi phải nói rằng, Luci, Chúa tể Hắc ám thật sự tin tưởng.” Anh chỉ tới chuyện mình bất hòa với Lucius, “Hơn nữa, làm “phần thưởng”, hắn cho tôi một quyển nhật ký.”

“Em nói tới quyển nhật ký?” Lucius giật mình, mấy ngày hôm trước y và Sev còn đang lo lắng vì cảm thấy “tương lai” có thể thay đổi, giờ trong tay họ có tận hai cái.

“Đúng vậy,” Snape khẳng định, “Nói thế thì chúng ta đã có hai cái.”

“Sev, đặt ở chỗ em không ổn, nhanh chóng đưa tới mật thất gia tộc Malfoy.” Không thể không nói Lucius thật đúng là bạn đời linh hồn của Snape, suy nghĩ của Snape đã được Lucius hiểu chỉ trong nháy mắt.

“Trước đó, có lẽ gia chủ Malfoy bằng lòng nói cho bạn đời đáng thương của anh ta biết Dumbledore đã nói gì chứ?” Snape nheo mắt lại, anh cũng không quên ngày hôm qua Lucius nổi điên.

“Ưm… A, Sev thân mến, em biết đó…” Lucius cười gượng, thẳng thắn nói mình đã từng nghi ngờ bạn đời của mình ngay khi cậu tỉnh táo, Merlin ơi, thời gian gần đây y đừng hòng ở trên giường.

“Có lẽ, gia chủ Malfoy còn nhớ rõ bạn đời của anh ta là một bậc thầy độc dược, mà đối với một bậc thầy độc dược để biết “lời nói thật” thì cực kỳ dễ dàng.” Snape trực tiếp uy hiếp, có lẽ thái độ Lucius ngày hôm qua cổ vũ anh, Snape chủ động hỏi thẳng.

“A, Sev…” Lucius ai oán nhìn bạn đời y, trong lòng lại đang nở hoa, rốt cuộc Sev nhà mình cũng bằng lòng chủ động thảo luận vấn đề tình cảm giữa họ rồi, đây quả thực là kỳ tích của Merlin! “Dumbledore nói cho tôi biết, Lily Evans sắp kết hôn, còn nói em không nói cho tôi biết.”

Lily? Snape nhướn mày, hoảng hốt nhớ tới lần trước cùng Voldemort đi tới Hogwars hình như Dumbledore đã đề cập qua, Lily sắp đính hôn với Potter, rồi anh lại tập trung hết lên Voldemort và Stoker.

Lucius cẩn thận phân biệt vẻ mặt của bạn đời, xác định không có gì đặc biệt thì lặng lẽ thở ra, thật sự không phải y nghĩ nhiều, cái cô Lily Evans đã khiến Sev nhà mình phải trả giá bằng cả tính mạng kiếp trước kia thật sự là quá nguy hiểm!

“Cái này có liên quan gì tới chúng ta?” Thật lâu sau, Snape nói ra một câu gần như khiến Lucius hộc máu.

“Dumbledore nghĩ em với cô ta… ừm… tình cũ khó phai?” Lucius cũng cảm thấy không được tự nhiên. Tình cũ cái lông ý! Sev nhà mình từ năm thứ ba đã bắt đầu “ở chung” với mình rồi! “Sau đó, em bị tôi ép buộc?” Lucius cực kỳ buồn bực nói ra câu sau.

Snape giật mình, mình có vẻ dễ bị bắt nạt như vậy? Sao cả Chúa tể Hắc ám và phù thủy trắng đều cảm thấy mình… bị Lucius đè ép… Nhưng, thấy cái eo hơi hơi nhức mỏi, Snape nghiến răng nghiến lợi, “Mở mật thất Malfoy, chúng ta xử lý quyển nhật ký trước!”

— Tôi là đường ranh giới giáo sư và Lucius mang theo quyển nhật ký —

“Chào buổi sáng, Abra.” Gellert chào hỏi Abraxas theo thói quen, từ khi trở về từ nước Anh, Gellert chính thức bỏ Dumbledore ra khỏi lòng mình, mà Abra thì lại đúng lúc đi vào. Có lẽ không phải như tình yêu tỉnh táo tích lũy như thời niên thiếu với Dumbledore, dù sao Gellert chỉ hiểu Abraxas thông qua tư liệu và Lucius, ông từng lúc quen với hắn, giữa họ không có “giao tiếp” gì về phương diện khác.

Nhưng, Chúa tể Hắc ám đời trước hiểu được, bản thân đã quen cuộc sống có Abra, mà trong thời gian ngắn ông không định thay đổi thói quen này.

“Chúa tể, thư từ nước Anh.” Bryce De Boer, con trai của De Boer nước Đức, sau khi Gellert trở về nước Đức thì trở thành trợ lý của ông, gần như xử lý liên hệ giữa ông và Thánh Đồ.

“A, Abraxas, Lucius gửi thư tới.” Gellert nhìn thấy, được đặt ở trên cùng chính là thư của Lucius.

Nói đến đây thì không thể không cảm thán Thánh Đồ thông minh, từ lần trước Gellert trở về, các Thánh Đồ mẫn cảm nhận ra chúa tể nhà mình thay đổi, tuy họ không rõ đã xảy ra chuyện gì nhưng xem ra cậu chủ nhỏ Malfoy đã làm gì đó. Khi mà chúa tể họ làm trợ lý hiệu trưởng thì chỉ tham dự hôn lễ Lucius là trường hợp công khai, mà sau đó Gellert rời khỏi Dumbledore. Bởi vậy, Thánh Đồ quyết đoán đặt tin tức về gia tộc Malfoy vào nơi bắt mắt nhất mỗi ngày, mà phản ứng của Gellert cũng khiến họ cảm thấy mình không làm sai.

Vì thế, trong tình huống mà Lucius hoàn toàn không biết gì, sản nghiệp của gia tộc Malfoy tại nước Đức náo nhiệt hơn nhiều, đùa à, người được chúa tể nhà mình coi trọng sao dám ngáng chân chứ?

“A, Abra, Lucius nói họ có được Trường Sinh Linh Giá của cậu bạn nhỏ kia?” Gellert nhìn thư Lucius, chậc chậc kỳ lạ.

Nghiên cứu linh hồn, trong một thời gian rất dài vẫn luôn là đầu đề chủ yếu giữa ông và Al… a, không đúng… là Dumbledore, nguyên nhân chính là vì Ariana chết. Bắt đầu từ bức ảnh, trong vài năm họ không dừng tìm kiếm ở phương diện này, rồi Trường Sinh Linh Giá liền nhảy vào mắt họ.

Trên đó nói rất hay, “Phân tách linh hồn đặt vào vật phẩm có thể được trường sinh”, đáng tiếc, Gellert xuất thân từ thế gia máu trong liếc mắt một cái đã phát hiện lỗ hổng trong đó – sức mạnh tồn tại với huyết mạch phù thủy, chìa khóa mở ra nó chính là linh hồn phù thủy, một khi linh hồn bị hao tổn thì có thể trở thành Squib, mà hiện tại, căn bản của trường sinh lại là phân tách linh hồn, chẳng phải là câu chuyện cười cho thiên hạ hay sao.

Vì thế, ông và Dumbledore trực tiếp từ bỏ suy nghĩ này. Nhưng mà, không ngờ nhiều năm về sau lại thật sự có một phù thủy phát điên làm vậy. Nhất là, Gellert nghĩ đến ám chỉ của Lucius, cậu bạn nhỏ kia chỉ sợ vẫn được một số “người có tâm chỉ dẫn”. Phù thủy trắng… hận Chúa tể Hắc ám như vậy sao?

“Abra, nếu không tôi bảo Lucius gửi Trường Sinh Linh Giá kia tới đây nhìn nhé?” Gellert nhìn Abraxas vẫn “im lặng” trong quan tài thủy tinh, đột nhiên mở miệng.

Vài năm nay Gellert gần như phát động toàn bộ lực lượng của mình để điều tra tình trạng của Abraxas, đáng tiếc không thu hoạch được gì.

Cuối cùng, Gellert không thể không xin giúp đỡ vào thư viện Prince, không có cách nào, đối với lĩnh vực linh hồn hiển nhiên gia tộc Prince cũng có nghiên cứu.

Đáng tiếc, dù Gellert nghĩ ra cách nào thì Abra vẫn chưa tỉnh, dao động trong quan tài thủy tinh lại không hề ngừng, Gellert không dám mạo hiểm mở quan tài thủy tinh ra, vì Abra sắp xếp như vậy chứng minh quan tài thủy tinh cực kỳ quan trọng, trước khi làm rõ được luồng pháp lực kia là gì thì Gellert không thể để Abra mạo hiểm được.

Tuy nhiên không phải họ không biết gì, nhờ vào ghi chép tỉ mỉ từ gia tộc Prince, công hiệu “thanh lọc tà khí” của thủy tinh trong suốt được chứng thực. Tuy không biết phương pháp cụ thể là gì nhưng Gellert có thể khẳng định, trên người Abra có đồ vật nào đó có thể uy hiếp tính mạng của hắn, mà vì nó mà Abra bỏ mình vào quan tài thủy tinh, muốn mượn công hiệu của nó mà cho mình một cơ hội sống lại.

Ở giới phù thủy, cái có thể được gọi là “tà khí” chỉ có lời nguyền, vậy thì người thi lời nguyền và nội dung lời nguyền trở thành hai đầu đề khiến Gellert đau đầu, chỉ cần biết rõ hai điều đó thì bốc thuốc theo bệnh, Abra có thể “sống lại”.

Đối với người thi lời nguyền, dù là Lucius hay là Gellert đều không hẹn mà cùng lựa chọn Voldemort, căn cứ vào thái độ và lập trường của cha mình lúc đó, Lucius không hề do dự đặt Voldemort vào vị trí hiềm nghi lớn nhất.

Nhưng nội dung lời nguyền, họ không có đường xoay xở, bản thân Voldemort kiến thức rất nhiều, hơn nữa rõ ràng là họ không thể để Voldemort nói ra rốt cuộc hắn đã làm gì. Chuyện của Abra chìm vào bế tắc, tuy đã xác định thật sự cha mình đang ngủ say nên Lucius cũng thở ra một hơi.

“Abra, có lẽ chờ Trường Sinh Linh Giá của cậu bạn nhỏ kia tới thì ta sẽ có một số phát hiện mới.” Gellert hỏa tốc gửi thư Lucius đòi quyển nhật ký, không có cảm giác nào tốt hơn việc chạy tới ngõ cụt đột nhiên lại nhận ra một con đường mới cả.

Quả nhiên, ý tưởng của Gellert đều khiến Lucius và Snape cảm thấy hứng thú, dựa vào mấy ngày nữa có thể Stoker sẽ mang một Trường Sinh Linh Giá khác vào biệt thự Malfoy, Lucius đóng gói quyển nhật ký cho Chúa tể Hắc ám trước. Tuy không giống với “tương lai” của Snape nhưng phòng ngự của Nurmengard cũng đáng tin, mà nơi đó lại còn có một Chúa tể Hắc ám đời trước hưng trí bừng bừng nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.