Tiểu Khất Cái Biến Thân Ký

Chương 109




Trò cười trước xe lửa cuối cùng không khuếch tán phạm vi lớn, khi đợi lâu, Blaise và Harry không thể không chấp nhận ở cùng Su và Hermione trên một chiếc thuyền. Tuy Harry biết phù thủy nhỏ tóc nâu không cố ý hơn nữa cô cũng định giải thích nhưng tức giận vì bị Su chỉ trích và bị người ta chỉ trỏ áp đảo tất cả, bạn nhỏ Harry hẹp hòi giận chó đánh mèo.

Đúng là Harry đang giận chó đánh mèo, Blaise căn bản thì lười nói chuyện, Su thì kích động nhìn chằm chằm thuyền nhỏ phía trước, một tay khác thì vuốt ve mái tóc đỏ như lửa của mình. Trong sự yên lặng kỳ lạ này, Hermione vài lần muốn mở miệng xin lỗi cũng không nói nên lời, cuối cùng cô chỉ có thể khẽ đọc lại thần chú mình đọc trong sách giáo khoa năm nhất, đồng thời có thể an toàn thông qua “thí nghiệm rất khó” khi phân loại, tin tức đến từ Ron Weasley sống ở giới phù thủy.

Bốn người một thuyền, rất nhanh đã tới lâu đài, trong nhất thời, các phù thủy nhỏ dù đến từ giới phù thủy hay từ giới Muggle đều ngơ ngẩn vì sự tráng lệ nguy nga của Hogwarts, mỗi người không tự giác cảm nhận một lòng trung thành tận sâu trong lòng.

Harry cảm nhận càng mạnh mẽ, đây là nhà mình, cậu chỉ lo cảm thụ mà không chú ý vì quá kích động cậu nắm chặt tay áo Blaise, khiến người sau chỉ có thể dẫn đường Harry đang vô vàn cảm thán tới chỗ anh em Malfoy.

Không thể không nói, dù ở đâu thì anh em Malfoy luôn nổi bật, nhất là mái tóc bạch kim mắt lam xám của Draco và toàn thân màu đen sì gần như không phản quang của Aquia, khi họ đứng cùng nhau thì đây tuyệt đối là hiệu quả của Lumos trong màn đêm.

Sau khi xuống thuyền Su và Hermione tách nhau ra, né Ron tìm kiếm, Su quyết định theo sát Harry, giáo sư Snape sẽ chú ý tới Harry ở bữa tiệc khai giảng, nếu cô có thể đi theo Harry thì tuyệt đối cô sẽ được giáo sư chú ý đầu tiên.

Tuy bây giờ là ăn theo tia sáng Lily nhưng cô tin, giáo sư sẽ yêu cô, chứ không cô xuyên tới làm chi?!

Suy nghĩ như vậy, Su tỏ vẻ vô tình đi sau Harry và Blaise, nhưng kỹ xảo nho nhỏ của cô không đáng nhìn.

“Anh, mọi người đi trước.” Con ngươi Draco xoay vòng, papa nói không thể gây chuyện thì “quan sát” bạn học tương lai sẽ không có vấn đề gì đúng không, nhất là khi họ còn chưa nhập học mà.

Aquila nhìn ánh mắt của em trai khi nhìn Su, hiểu Draco đang muốn chơi đùa, cậu gật đầu bất đắc dĩ, chỉ là muốn chơi thôi, cậu không có lý do gì không đồng ý.

Được cho phép Draco mừng rỡ, cậu trực tiếp nháy một cái với Blaise đang đi bên này, sau đó nâng cái cằm chỉ hướng anh trai và Pansy, chơi từ nhỏ đến lớn Blaise hiểu được ý Draco, tuy cậu không biết Draco đã nhìn trúng ai, nhưng Blaise rơi lệ đồng tình vì cậu ta/ cô ta trước, thật sự tên nhóc bạch kim này có cái danh “quỷ gặp quỷ khóc” trong giới quý tộc, nhất là sau cậu còn có một Aquila biết cả độc dược và luyện kim kia nữa.

Nếu có gợi ý, Blaise trực tiếp dẫn Harry đi tới chỗ Aquila và Pansy, phía sau Su Draco cũng nhờ Goyle và Crabbe che dấu đi theo.

“Pansy, vừa nãy giáo sư McGonagall nói gì vậy?” Lướt qua Aquila, Blaise trực tiếp nói chuyện với Pansy, người quen cũng biết, khi Draco không ở cạnh thì Aquila gần như không nói lời nào.

“Giáo sư McGonagall nói chúng ta phải phân loại, sau khi phân loại thì phải cộng điểm cho nhà mình.” Pansy nói ngắn gọn, “Cậu Potter biết chúng ta sẽ phân tới bốn nhà chứ?” Pansy nhướn mày.

“Ừm, mình biết, Gryffindor, Ravenclaw, Hufflepuff và Slytherin.” Đối diện với Pansy tuy Harry cảm thấy hơi có áp lực nhưng không phải ánh mắt nhìn sinh vật pháp thuật thần kỳ đã khiến cậu cảm thấy tốt hơn nhiều.

“Ừ,” Pansy hơi ngạc nhiên, xem ra Kẻ Được Chọn này không phải không có đầu óc như Gryffindor, “Slytherin tôn sùng máu trong và sức mạnh, Ravenclaw theo đuổi tri thức, Hufflepuff hơn phân nửa đều là kẻ nhát gan, còn Gryffindor, hừ, sư tử không có đầu óc.”

Harry yên lặng cân nhắc một chút, cảm thấy cùng lắm mình cũng chỉ vào Hufflepuff hoặc Gryffindor. “Cám ơn.” Kẻ Được Chọn không quên cảm ơn chân thành.

Lần đầu tiên Pansy nở nụ cười chân thành trước mặt Harry, Kẻ Được Chọn như vậy thật sự không khiến người ta ghét nổi.

Rất nhanh, khi giáo sư McGonagall ra lệnh, các phù thủy nhỏ chờ phân loại xếp thành một hàng, sau Harry là Blaise, sau Blaise là Su, Draco thì ngay gần họ.

Đi vào lễ đường, các bạn nhỏ lại ngạc nhiên lần nữa, thừa dịp giáo sư McGongall giới thiệu tác dụng của Mũ Phân Loại thì Harry chậm rãi đánh giá các giáo sư trên dãy bàn, rất nhanh, một phù thủy hiền lành như bà Malkin khiến cậu chú ý. Harry khẽ hỏi Blaise phía sau, “Phù thủy mập mạp ngồi ở dãy giáo sư là giáo sư môn nào vậy?”

Blaise nhìn theo mắt Harry, “A, đó là giáo sư Pomona Sprout, bà ấy là chủ nhiệm Hufflepuff, cũng dạy thảo dược học.”

“Hufflepuff… sao?” Harry khẽ lặp lại, “Vậy còn ông cụ râu bạc ăn mặc rất kỳ lạ kia thì sao?”

Phì, Blaise không nhịn được phì cười, ông cụ râu bạc ăn mặc rất kỳ lạ, phù thủy trắng vĩ đại nhất giới phù thủy không phải chính là ông cụ râu bạc kia sao?

“Đó là hiệu trưởng Dumbledore, cụ ấy tốt nghiệp từ Gryffindor.” Vô tình Blaise để lộ sự thật Dumbledore tốt nghiệp từ Gryffindor, có lẽ ngay từ đầu làm bạn với Harry là vì xúc động, nhưng giờ Blaise thật sự muốn kết bạn với cậu, tình bạn của Slytherin luôn tràn ngập thăm dò trước khi nở hoa.

“Gryffindor sao?” Harry hơi nhíu nhíu mày, đây là “phù thủy trắng vĩ đại nhất” theo lời Hagrid ý hả? Người giới phù thủy có phải không có chế độ phúc lợi hay không, tại sao ông ấy già như vậy rồi vẫn còn phải làm việc nuôi sống mình chứ?

Tha thứ Harry hiểu sai về chức vị hiệu trưởng của Dumbledore, với một cậu bé từ nhỏ đã bị việc nhà đè đầu thì giấc mộng của cậu chính là không phải làm việc. Sau khi “nghe” TV mấy tháng, rốt cuộc Harry biết chỉ cần bạn cố gắng làm việc, chờ khi bạn già sẽ có người chăm sóc bạn, đến lúc đó bạn không cần làm gì cũng nhận được phúc lợi.

Blaise hoàn toàn không biết Harry đang khó hiểu, chắc dù Harry có giải thích thì Blaise cũng không hiểu được đâu.

“Hù”! Phía trước đột nhiên xôn xao, Harry và Blaise bị cắt ngang, một đám hồn ma trắng đục nối đuôi nhau đi vào, “Hy vọng các trò có thể tới Hufflepuff!” Một thầy tu mập mạp cười rất hiền lành.

“Đó cũng là Hufflepuff sao?” Harry khôi phục sự chú ý.

“Đó là hồn ma mỗi nhà.” Blaise nhíu mày, “Kia là Gryffindor.”

Harry nhìn theo, khi thấy Nicolas suýt mất đầu đang triển lãm cái cổ hoàn toàn không chặt đứt của mình với học trò mới, hoàn toàn không chú ý một cô bé đang trắng bệch, giống như có thể ngất xỉu ngay giây tiếp theo vậy.

Sau khi các hồn ma về đúng chỗ thì Mũ Phân Loại bắt đầu cất giọng hát.

Ờ này ta dẫu không xinh

Nhưng mà chớ xét ngoại hình

Xét về thông minh, sắc xảo

Đố nón nào qua mặt ta

Các người cứ đội nón hoa

Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích

Không sao, ta đây chấp hết

Nón ta: phân loại Hogwarts

Những điều giấu chẳng nói ra

Ta đọc được từ trong óc

Hãy chải đầu và vuốc tóc

Đặt lên, ta nói cho nghe

Người nào vô Gryffindor

Cái lò luyện trang dũng cảm

Người nào vô Hufflepuff

Nơi đào tạo kẻ kiên trung

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng

Đáng tin, đúng người chính trực

Ai vào Ravenclaw được

Nơi đào luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành

Hoặc Slytherin cũng thế

Dạy cho ta đa mưu túc trí

Làm sai miễn đạt mục tiêu

Hãy đội lên! Hãy đội nào!

Đừng sợ sệt, nghe ta nói

Nghe ta nói, ta phân loại

Ngươi là ai, ở nhà nào

Hãy bình tĩnh, đội lên nào

Trong vành nón như tay ấm.

Một khúc ca chấm dứt, Mũ Phân Loại cúi đầu bốn phía, “Nó không thích Slytherin sao?” ngoài dự đoán của Blaise, bây giờ Harry còn có tâm trạng nói chuyện với cậu.

“Đương nhiên là không, vì sao lại nói vậy?”

“Cậu xem, nó nói “Hoặc Slytherin cũng thế, dạy cho ta đa mưu túc trí, làm sao miễn đạt mục tiêu”, nó không nói ba nhà khác như vậy.” Harry bĩu môi.

“Mũ Phân Loại được bốn nhà sáng lập tỉ mỉ chuẩn bị cho Lễ Phân loại, nó…” Đột nhiên Blaise không nói được nữa, ngay cả Mũ Phân Loại cũng thừa nhận mình là “cái mũ có tư tưởng”, vì sao nó lại không có khuynh hướng chứ?

“Hannah Abbott!” Giáo sư McGonagall đã bắt đầu đọc tên theo danh sách, Harry nhận ra đó là cô bé bị dọa gần khóc vừa nãy.

“Hufflepuff!” Mũ Phân Loại kêu to, dường như cô bé nhẹ nhàng thở ra, cô bé tới bên cạnh hồn ma thầy tu béo, thầy tu béo cười rất hiền lành.

Rồi, lần lượt từng phù thủy nhỏ được phân vào các nhà khác nhau, Harry chú ý Mũ Phân Loại dùng thời gian không đồng nhất, cho đến khi “Su Hole.”

“Gryffindor!” Cô bé tóc đỏ được phân vào Gryffindor, khi vừa nhìn thấy màu tóc và mắt cô bé thì giáo sư McGonagall gần như ném tấm da dê trong tay xuống, mà mắt Dumbledore nhanh chóng hiện lên gì đó.

Không thể không nói, Su mỉm cười ngọt ngào được không ít người thân thiết đáp lại, thấy biểu hiện của Su, Harry run lên theo bản năng.

Từng giây từng phút trôi qua, Harry chú ý tới vài người cậu quen đã hoàn thành phân loại, cô bé tóc nâu tên Hermione tới Gryffindor, anh em Malfoy thì Mũ Phân Loại vừa chạm vào đã được phân tới Slytherin, rồi Pansy Parkinson căng thẳng xếp trước cậu cũng đi Slytherin.

Rốt cuộc tới Harry, khi Mũ Phân Loại che khuất tầm mắt cậu, Harry còn có thể thấy biển người trong lễ đường đang nhìn vào mình.

Một hồi lâu, không có giọng nói nào vang lên, ngay lúc Harry cho rằng có thể mình đã nghĩ sai, mình căn bản không phải là một phù thủy thì trong đầu cậu chợt vang lên một giọng nói buồn bực, “Gryffindor và Hufflepuff, mi muốn đi đâu?”

“Không vào Gryffindor, không vào Gryffindor.” khi Harry nghe thấy lựa chọn này thì trong đầu theo bản năng hiện lên hình ảnh Su, làm bạn với cô bảy năm, thật là đáng sợ!

“Gryffindor có thể giúp mi trở thành anh hùng.” Mũ Phân Loại còn chưa hết hy vọng.

“Tôi không muốn trở thành anh hùng, tôi muốn một gia đình.” Harry biết, mọi anh hùng đều không có nhà, từ nhỏ mình là trẻ mồ côi, gần đây lại bị người nhà coi thường khát vọng lớn nhất của Kẻ Được Chọn cho tới bây giờ không phải là vinh dự, mà là một gia đình.

Mũ Phân Loại im lặng, nguyện vọng của Harry phát ra từ nội tâm, phù thủy nhỏ theo đuổi bình an như vậy quả thật phù hợp với tiêu chuẩn Helga nhất.

Cuối cùng, “Hufflepuff!”

Harry đặt Mũ Phân Loại xuống, lễ đường hoàn toàn yên tĩnh.

“Cậu ta là kẻ nhát gan!” Đột nhiên, trong đám học trò mới vang lên một tiếng nói tức giận, Harry nhìn qua, đó là Ron Weasley.

Bị mọi người nhìn, Harry đến dãy bàn Hufflepuff ngồi xuống, đàn anh có lòng tốt sắp xếp cậu ngồi vào vị trí, Hufflepuff chính là như vậy, chỉ cần bạn là người một nhà thì dù bạn thông minh hay ngu dốt, họ vẫn sẽ chấp nhận.

Hufflepuff cũng không tồi, Blaise liếc liếc Harry đang cười ngại ngùng, ít nhất mạnh hơn Gryffindor không có đầu óc nào đó, cậu nhìn Ron được phân tới Gryffindor và nhà Weasley mừng rỡ như điên.

Cuối cùng, “Blaise Zabini.” “Slytherin.”

“Bụp bụp” Harry vỗ tay rất nhiệt tình.

Khi ngồi xuống bên người Draco, Blaise phất phất tay với Harry trước mặt các học trò mới Slytherin, mục đích của cậu rất đơn giản, dù Kẻ Được Chọn là Hufflepuff thì cũng không phải người mà các cậu muốn chạm là chạm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.