Tiểu Gia Vô Xử Bất Tại

Chương 4: Hoàn thành nhiệm vụ (1)




Dịch giả: Xanh trời xanh nước

Lâm Tiểu Uyển ngẩn ngơ:

- Đi về nơi đó?

- Trở lại nơi ta tới, nơi tinh không rực sáng.

Ánh mắt người trẻ tuổi áo trắng hướng về tinh không vô tận trên đỉnh đầu.

- Tiến vào tinh không! Sư tôn, ngài muốn tiến vào tinh không?!

Toàn bộ tinh thần và thể xác Lâm Tiểu Uyển đều run rẩy:

- Vì sao trong vòng trăm ngày nhất định phải trở về?

Từ xưa tới nay, dám can đảm tiến vào tinh không, bất cứ ai cũng đều là đại năng tuyệt thế độ phá Thiên kiếp lần thứ năm, thứ sáu. Những đại năng như vậy sở hữu thần thông, pháp bảo mà người tu đạo bình thường khó mà tưởng tượng được. Cho dù như vậy, từ trước đến giờ vẫn có vô số đại năng tuyệt thế chết trong tinh không. Huống chi, Lâm Tiểu Uyển biết sư tôn của mình đã quên hết tất cả quá khứ, ngay cả mình tới từ nơi nào cũng không biết, vạn nhất lạc trong tinh không, cuối cùng chỉ có kết cục là hao hết chân nguyên mà chết.

- Ta không nghĩ ra, nhưng hình như có việc vô cùng cần thiết, ảnh hưởng lớn tới tính mạng của người quan trọng nhất đối với ta, người đó đang chờ ta trở về, hơn nữa thời gian chỉ có trăm ngày.

- Sư tôn... người quan trọng nhất với ngài là đạo lữ của ngài sao?

- Hẳn là đạo lữ của ta, đôi khi dường như ta có thể trông thấy dung nhan của nàng, nhưng cuối cùng lại chỉ nhìn thấy một cái bóng màu trắng tiêu tán dần.

Người trẻ tuổi áo trắng chậm rãi nói.

- Là người con gái như thế nào mới xứng đôi với một nhân vật như sư tôn.

Lâm Tiểu Uyển ngơ ngác nhìn người áo trắng trẻ tuổi, trong lòng hiện lên ý nghĩ đó.

- Sư tôn, ngài thực sựmuốn tiến vào tinh không? Ngài nắm chắc bao nhiêu?

- Không rõ.

Người trẻ tuổi áo trắng ngẩng đầu nhìn tinh không rực sáng, lắc lắc đầu:

- Ta chỉ có thể khẳng định, tu vi ít nhất lại độ qua một lần Thiên kiếp nữa mới có thể tiến vào tinh không, trở lại nơi ta tới.

- Phải vượt qua thêm một lần Thiên kiếp?

Trong lòng Lâm Tiểu Uyển chấn động, nàng tận mắt nhìn thấy người trẻ tuổi áo trắng này vượt qua hai lần Thiên kiếp, không hoài nghi về khả năng hắn có thể vượt qua thêm một lần Thiên kiếp nữa, trở thành nhân vật khiến cả tu đạo giới ngưỡng mộ.

Nhưng là chính vì tận mắt chứng kiến hắn vượt qua hai lần Thiên Kiếp, Lâm Tiểu Uyển rõ ràng hơn bất kỳ ai, thân thể của sư tôn nàng như biển như ngục, giống như một tinh hà chân chính, vài chục vạn yêu đan cao giai mới có thể làm đầy chân nguyên trong cơ thể, đột phá Thiên kiếp.

Hiện giờ tu vi của hắn lại cao thêm một cấp, Lâm Tiểu Uyển khẳng định cho dù là trong Thiên Lan hư không còn một cái sơn cốc giống như vậy, có nhiều yêu đan như vậy thì cũng chỉ đủ nhồi vài phần chân nguyên trong cơ thể hắn mà thôi.

Tu vi càng cao, chênh lệch trong đó lại càng như trời và vực. Với tu vi của người trẻ tuổi áo trắng này, muốn trong trăm ngày lại đột phá một lần Thiên kiếp căn bản là điều không thể.

Lâm Tiểu Uyển có thể cảm giác được cho dù thời gian trăm ngày qua đi, cho dù sư tôn nàng không cách nào đột phá tu vi, cũng nhất định tiến vào tinh không. Đến khi đó, nghênh đón hắn chỉ có thể là thần hình câu diệt, hóa thành tro bụi!

Nhưng đúng lúc này, một quầng sáng màu bạc cùng một ngọn lửa màu lam đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng và người trẻ tuổi áo trắng.

Cái đỉnh màu bạc giống như hồ lô sinh trưởng trong hư không và ngọn lửa màu lam giống như một pháp bảo cực mạnh.

Hắn nhìn thấy hai thư này, ánh mắt như điện chớp động, dường như ở một trong hai đạo lạc ấn mà hai người kia lưu lại có chút ký ức về hai thứ đồ vật đó. Vì vậy lúc này, hắn liều mạng tìm kiếm.

Lâm Tiểu Uyển đứng im không nhúc nhích, đột nhiên trong núi rừng vọng tới vô số tiếng thú rống.

Núi Thiên Hư đã bị yêu thú chiếm cứ, giờ phút này có không ít yêu thú phát hiện ra sự tồn tại của người trẻ tuổi áo trắng và Lâm Tiểu Uyển, bốn năm mươi đầu yêu thú đủ các màu hiện ra ở các ngọn núi xung quanh, xông tới chỗ người trẻ tuổi áo trắng và Lâm Tiểu Uyển.

Nhưng đám yêu thú muốn tới cắn xé người trẻ tuổi và Lâm Tiểu Uyển thành mảnh nhỏ tới khoảng cách đạt tới trăm trượng, đột nhiên thân thể bị một thứ lực lượng vô hình làm cho nổ tung, biến thành từng làn sương máu. Sau đó bị nén thành huyết châu, cùng yêu đan bay vào trong tay người trẻ tuổi áo trắng kia.

Tiếp theo, yêu thú ở gần đó thấy cảnh tượng này cũng không dám tới gần, toàn bộ sợ hãi lẩn trốn trong rừng núi.

Cùng lúc, một làn chân nguyên màu vàng từ tay người trẻ tuổi áo trắng tuôn ra, bao vây lấy toàn bộ cái đỉnh màu bạc kia.

Cái đỉnh màu bạc dưới sự tác động của chân nguyên, không chút phản kháng liền xoay ngược lại. Cái nắp đỉnh vừa mở, một ngọn lửa màu tím cùng với nguyên khí tinh tú vô cùng nồng đậm phun ra.

- Đây là loại lửa gì?

Lâm Tiểu Uyển cảm thấy uy năng từ ngọn lửa màu tím tỏa ra vô cùng khủng bố, giống như muốn cắn nuốt tất cả mọi thứ, căn bản không gì ngăn nổi. Hơn nữa người trẻ tuổi áo trắng đối diện với ngọn lửa màu tím, tựa như nghĩ tới điều gì đó khiến cho ánh mắt trở nên mê mẩn, quên cả chống đỡ.

Mắt thấy ngọn lửa màu tím sắp bao trùm lấy người trẻ tuổi áo trắng và nàng, ánh mắt người trẻ tuổi tựa hồ khẽ động, một ngọn lửa màu trắng đột nhiên hiện ra trước người, ngăn chặn ngọn lửa màu tím.

Vừa chạm vào ngọn lửa màu tím, hai bên đột nhiên dung hợp một cách kỳ dị, hiến thành từng tia lửa màu lam, thứ lửa đó nhanh chóng tiến vào trong pháp bảo màu lam kia, dung hợp với pháp bảo, khiến cho uy năng của nó ngày càng mạnh, khí tức tỏa ra ngày càng khủng bố.

Chỉ trong chốc lát, ngọn lửa màu tím bên trong cái đỉnh màu bạc dung hợp hoàn toàn với ngọn lửa màu trắng, tiến vào trong pháp bảo màu lam. Khí tức của pháp bảo màu lam truyền ra ít nhất ngàn dặm, khiến yêu thú trong phạm vi này đều bị kinh động, tiếng thú hống vang lên không dứt. Mà sau khi bị hút hết ngọn lửa màu tím cái đỉnh đó giống như mất đi toàn bộ sinh mệnh, ánh sáng ảm đạm, khí tức viễn cổ tinh thần mang theo đã biến mất.

Nhưng điều khiến Lâm Tiểu Uyển kinh ngạc chính là cái pháp bảo màu lam kia giống như đang hòa tan, hóa thành từng đám lửa màu lam, một lần nữa tiến vào trong lô đỉnh màu bạc.

Ầm!

Nguyên bản cái đỉnh màu bạc giống như đã chết đột nhiên như uống doping, tỏa ra hào quang màu bạc chói mắt, khí tức càng mạnh hơn trước.

Lâm Tiểu Uyển trông rõ trong sau khi thứ lửa màu lam tiến vào cái đỉnh màu bạc thì lập tức vô số tinh quang lóe lên, mỗi một tinh quang giống như một trận pháp vô cùng phức tạp.

Vô số trận pháp!

100003000 trận pháp!

Ngọn lửa màu lam chảy vào trong cái đỉnh màu bạc, tạo thành vô số trận pháp, trong mắt người trẻ tuổi áo trắng lóe lên tinh quang, tựa hồ hiểu được gì đó.

Cái đỉnh màu bạc lập tức đảo ngược lại, hóa thành một tia sáng bạc, bị hắn thu vào một khiếu vị trong cơ thể.

- Đi!

Lập tức, người trẻ tuổi áo trắng sải bước, xé rách hư không, mang theo Lâm Tiểu Uyển biến mất khỏi đỉnh Thiên Hư.

Chỉ thời gian vài nén hương trôi qua, hai người đã xuất hiện ở rặng Thiên Phù, trên ngọn núi cao nhất.

Giờ khắc này ở cái hoang nguyên đầy xương trắng trên núi Thiên Phù đã biến mất, nhưng nguyên khí trời đất và nguyên khí tinh cầu vẫn liên tục chảy xuống. Yêu đan và trái cây màu tím đã không thấy, nhưng gốc con bọ cánh cứng vẫn ở gần gốc cây màu tím đó.

Dường như người áo trắng trẻ tuổi kia đã có thể lợi dụng nguyên khí tinh cầu ở đỉnh núi, trực tiếp ngự không bay vào trong sơn cốc.

Chỉ vài hơi thở, 5-60 con yêu thú Thiên giai cường đại từ trong biển Phong bạo đi ra, hạ xuống cạnh hoang nguyên, đều như đợi cái gì, ngửa đầu nhìn đỉnh núi có vô số dải năm màu rủ xuống.

Xuy xuy xuy!

Đột nhiên trong không trung vang lên từng tiếng xé gió.

Vô số linh dịch như cơn mưa màu tím rơi xuống, từ trên đỉnh sơn cốc bắn ra, vừa vặn phía trước mỗi con yêu thú đều lơ lửng một giọt.

Số linh dịch này chính là chất lỏng tích tụ ở gốc cổ thụ màu tím trong sơn cốc kia.

Đám yêu thú này nhất thời đều vui mừng, hút đám linh dịch lơ lửng trước mặt vào miệng, sau đó trên người đều bộc phát ra từng làn pháp lực dao động khác nhau, quay cuồng không ngừng.

Mà lúc này trong sơn cốc, hai mắt người trẻ tuổi rạng rỡ, cái đỉnh màu bạc lại úp ngược, lơ lửng trên đầu, vô số trận pháp ở trong cái đỉnh được kích hoạt.

Vô số trận pháp, một cái lại một cái kích hoạt, liên tiếp nhau.

Vô số quang ảnh trận pháp từ trên cái đỉnh phát ra, không ngừng xoay tròn.

Toàn bộ cái đỉnh tỏa ra một thứ khí thế khiến người khó mà tưởng tượng, khiến cả thiên địa như muốn đảo ngược, một quầng sáng màu bạc xoay tròn với tốc độ kinh người đột nhiên hạ xuống, lập tức hút hai người vào trong cái đỉnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.