Tiểu "Đệ Đệ" Của Hoàng Đế

Chương 3: Tòa thành thứ ba




"Ngươi..." Dung phi nổi bão, chỉ thấy sắc mặt nàng ta đỏ bừng, nhưng chỉ dám căm tức nhìn cô, tức giận đến run rẩy.

Lý Quả không sợ, ngày đầu tiên tìm tới cửa, cũng chẳng biết có tâm tư gì, chắc chắn là không có ý tốt.

"Không thích xin mời trở về, tôi mệt rồi." Trời sụp xuống còn có vị Vương trong truyền thuyết kia chống đỡ dù sao thì cô sẽ không bị ức hiếp, cùng lắm thì bị đuổi đi, vì thế cô không khách khí đuổi người.

Dung phi và Hoa phi dùng ánh mắt giết người trừng cô vài lần, sau đó căm phẫn rời đi. Sau khi bọn họ đi khỏi liền không có ai nói muốn gặp cô nữa.

"Tiểu thư, ngài không nên đắc tội Hoa phi và Dung phi." Tri Vũ sắp hỏng rồi, đợi hai người kia vừa đi, nàng liền vội vàng mở miệng nói, có chút ai oán nhìn cô.

Lý Quả mặc kệ, ung dung ngồi xuống uống trà, thỉnh thoảng còn dùng chút điểm tâm, thấy Tri Vũ gấp gáp, liền nở nụ cười.

"Tiểu thư, ngài cười cái gì? Nô tỳ sắp bị ngài chọc tức chết rồi." Tri Vũ nghiến răng oán hận,lê!quý!đôn gấp đến độ dậm chân, vừa thấy Lý Quả vẫn còn có thể cười được, nàng liền phát hỏa, tức giận nói.

"Tôi không gấp, em gấp cái gì? Đừng sợ, cùng lắm thì bị đuổi ra khỏi đây thôi." Dù sao bây giờ cô cũng không đi được, đã gặp quá nhiều chuyện kỳ quái, ngược lại cô càng bình tĩnh, không chút sợ hãi.

Tri Vũ trợn tròn mắt, hóa ra vị tiểu thư này thật không biết sợ, lần này nàng chẳng còn gì để nói, oán hận ngậm chặt miệng.

Nhìn dáng vẻ đó của Tri Vũ, Lý Quả chợt có chút cảm động, cô nhớ tới Hoàng Nhi, không biết Hoàng Nhi đang ở đâu? Không biết cô bé có sống tốt không? Lần sau nhất định phải nhớ dẫn cô ấy theo bên cạnh. Từ từ, Hoàng Nhi là rắn, vậy Tri Vũ cũng là....

"Tri Vũ, em là xà à?" Cô tò mò hỏi, chẳng chút sợ hãi, trong lòng thật bình tĩnh.

Tri Vũ bất đắc dĩ gật gật đầu, câu hỏi của tiểu thư đúng là cổ quái, không phải xà thì là gì.

"Chúng em đều là xà mà, tiểu thư, nơi này chính là xà quốc đó."

"Vậy Tri Vũ, em có quen Hoàng Nhi không? Mặc Nhật Tỳ thì sao? Ngu Cơ nữa?" Cô không nghe ngóng được gì từ chỗ Tiểu Xuân đầu óc vừa chuyển, liền vội vã thăm dò từ chỗ Tri Vũ.

Tri Vũ vốn định lắc đầu, nhưng khi nghe được một cái tên trong đó, sắc mặt nàng lập tức tái nhợt, trợn to mắt nhìn Lý Quả, sau đó vội vàng lắc đầu, liên tục lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.