Tiêu Dao

Chương 47: Sát khí ám muội




Cả ngày nay nàng bị áp lực, sợ hãi, ngạc nhiên rồi bất an không thể tin được, tất cả đều theo tiếng khóc mà phát tiết ra ngoài. Bụng Thiên Đồng thấm ướt một mảng nước mắt Đào Tiểu Vi đều rơi trên áo nàng, nàng cũng không nhẫn tâm đẩy ra, đưa mắt với Thiên Sương ý bảo nàng giữ cửa, nghìn vạn lần không nên để người ngoài nhìn tới.

Để tùy ý Đào Tiểu Vi nàng phát tiết tâm tình, Thiên Sương chỉ là nhẹ nhàng dùng lược chảy lại tóc dài, vỗ nhẹ lưng nàng, tránh để nàng bởi vì kích động mà không thuận khí.

Dần dần, từ gào khóc chuyển sang khóc nức nở, Thiên Đồng nâng Đào Tiểu Vi đi tới bên giường, bỏ xuống đôi hài, "Khóc sẽ tốt? Vậy nghỉ ngơi một hồi, nô tỳ đi trù phòng gọi bọn hắn làm mấy món tiểu thư thích ăn."

Buông ra cánh tay đang ôm chặt thắt lưng Thiên Đồng, Đào Tiểu Vi mệt mỏi rã rời ngáp một cái, mắt sưng như quả đào, nhẹ nhàng ứng một tiếng rồi chui vào chăn, chỉ chốc lát, nàng đã ngủ.

Thiên Sương cùng Thiên Đồng nhẹ nhàng đi khỏi.

"Tỷ, tiểu thư thế nào lại phản ứng như vậy? Nàng có phải là không vui khi gả cho Gia a?"

Thiên Đồng liếc mắt trừng muội muội, ngón tay chỉ chỉ của nàng mi tâm, "Nói ngươi nhiều lần, quản cái miệng lại, họa là từ trong miệng mà ra, biết chưa?"

"Thế nhưng, tỷ xem tiểu thư khóc thương tâm như vậy." Thiên Sương ủy khuất xoa xoa cái trán, bị chỉ thật là đau a, tỷ tỷ thật khó chơi.

Thở dài, Thiên Đồng bất đắc dĩ nhìn muội muội nói, "Ngươi biết cái gì? Tiểu thư hiện tại chỉ là không quen có biến đổi mà thôi, lần này cùng mấy lần trước không giống, nha hoàn biến thành tiểu thư tuy rằng là biến đổi nghiêng trời lệch đất, nhưng sinh hoạt của tiểu thư cũng không có đổi, thế nhưng lần này, tiểu thư biến thành Vương phi, đối nàng mà nói đó là một thay đổi rất lớn, bất an cũng là bình thường, qua một thời gian thì tốt rồi."

Thiên Sương nghe cũng không hiểu lắm, định hỏi lại vài câu, Thiên Đồng đã nhịn không được mà mắng, "Ngươi chỉ cần để ý hầu hạ tốt chủ tử, nhàn rỗi ít nói lại mà làm hết phận sự của bản thân, chuyện Gia cùng tiểu thư không phải chuyện chúng ta bàn tán."

... . . . .

Đào Tiểu Vi một mình dùng bữa tối, không biết vì sao Nhan Hi sau khi tiếp thánh chỉ, cả ngày nay đến cái bóng cũng không thấy, vậy cũng tốt gián tiếp khỏi làm cả hai người gặp mặt thêm xấu hổ. Hiện tại nàng chỉ có mục đích là dùng bữa, nàng cũng không hỏi thăm hành tung hắn, tạm thời để chuyện tứ hôn sang một bên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.