Tiêu Dao Xuân Diệu

Chương 106: Qua một năm




Edit: Quỳnh Lê.

Nghe vậy, tâm tình của Châu chủ Bắc Châu liền thả lỏng.

Không tồi……

Hậu thuẫn phía sau bọn họ là Thánh Nữ tộc, cứ cho là Quân Huyễn đột phá đến Thánh Quân cao giai thì như thế nào? Vẫn như cũ không có khả năng đánh thắng được ba lão nhân của Thánh Nữ tộc.

“Nha đầu kia ngươi tìm được rồi sao?” Châu chủ Bắc Châu quay đầu nhìn về phía Lăng Song, lạnh giọng hỏi.

Hắn không thích Hoàng Oanh Oanh, hơn nữa Hoàng Oanh Oanh vô tình làm hại hai đứa con của hắn, một chết một tàn phế, vì vậy hắn mới chấp nhận quyết định của Lăng Song.

Nhất định phải làm nữ nhân này sống không bằng chết!

Ánh mắt Lăng Song tối sầm lại, chợt lóe một tia âm ngoan.

“Hoàng Oanh Oanh đã mất tích!”

Hắn đã tìm khắp toàn bộ Thất Châu Đại Lục, đều không tìm được Hoàng Oanh Oanh!

“Mất tích?” Châu chủ nhíu mày, giọng điệu nghi hoặc hỏi.

“Đúng vậy,” Lăng Song gật đầu, “Trừ bỏ các thế lực cường đại ta không thể phái người vào, những nơi khác ta đều đã đi tìm, vẫn không tìm được Hoàng Oanh Oanh, vì vậy, ta nghĩ Hoàng Oanh Oanh hẳn là ở Quân gia!”

Con ngươi Châu chủ trầm xuống, trầm ngâm nửa ngày, nói: “Đại hội lần này của Quân gia, khẳng định Thánh Nữ tộc cũng tới, đến lúc đó, Vân Lạc Phong khẳng định khó mà thoát chết, chờ Vân Lạc Phong chết đi, ngươi hoàn toàn có thể xử lý Hoàng Oanh Oanh.”

Vì sao hắn biết Thánh Nữ tộc nhất định sẽ đến, không phải vì Thánh Nữ tộc báo cho hắn biết, mà là hắn tin tưởng cơ hội có thể làm nhục Quân gia và Vân Lạc Phong này, Thánh Nữ tộc nhất định sẽ không bỏ qua!

“Bất quá……” Hắn dừng một chút, nói, “Điều làm ta cảm thấy bất an, chính là trong khoảng thời gian này ta đều liên hệ với Tần Tuyết, cũng không biết Thánh Nữ tộc có phải đã xảy ra chuyện gì hay không.”

“Phải chăng có chuyện khác muốn làm.”

Lăng Song cảm giác trong lòng có chút bất an, lại không biết loại này cảm giác này từ đâu mà đến. Vì vậy, hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều.

“Phụ thân, thời gian cũng không còn sớm, chúng ta có nên tiếp tục xuất phát hay không?”

Châu chủ nhẹ nhàng gật đầu: “Được, chúng ta tiếp tục xuất phát.”

Quân gia, Vân Lạc Phong……

Để các ngươi sống lâu thêm vài ngày, chờ cường giả tề tụ tại Bắc Châu, đó sẽ là ngày chờ chết của các ngươi!

……

Trong Quân gia, tất cả mọi người thấy được động tĩnh mãnh liệt kia, cũng biết Vân Lạc Phong đã đột phá đến Thánh Quân cao giai.

Vì vậy, sau khi Vân Lạc Phong bước ra từ sau núi, Quân Linh Nhi là người đầu tiên vọt đến trước mặt Vân Lạc Phong, một khuôn mặt nhỏ đáng yêu kích động đến đỏ bừng một mảnh.

“Vân tỷ tỷ, ngươi đã đạt tới Thánh Quân cao giai! Quân gia chúng ta thật sự là càng ngày càng cường đại!”

Vân Lạc Phong giơ khóe môi, tầm mắt chậm rãi từ trên mặt Quân Linh Nhi đảo qua, dần dần dừng ở trên người nam tử tuấn mĩ một thân hắc y đứng ở trong gió.

Khóe miệng lãnh khốc của nam tử, khi nhìn đến Vân Lạc Phong, trong nháy mắt nhẹ nhàng gợi lên một độ cong.

“Chúc mừng.”

Thanh âm của hắn khàn khàn trầm thấp, tựa hồ giống như một bàn tay đang trêu chọc trái tim của nàng.

“Ta đã nói ta muốn cùng ngươi sóng vai chiến đấu.”

Mà không phải trở thành nữ nhân núp sau lưng ngươi……

Trên thực tế, Vân Tiêu thật ra vẫn luôn là người nam nhân đứng sau lưng nàng.

Hắn tình nguyện che dấu hào quang của bản thân để đến hỗ trợ cho nàng, dưới tình huống nàng gặp nguy hiểm hắn sẽ đứng ra bảo hộ nàng chu toàn.

Một người nam nhân như vậy vốn hẳn là người đứng trên vạn chúng, mà hắn nguyện lấy thân phận là hộ vệ để làm bạn bên cạnh nàng.

“Khụ khụ!”

Quân Lâm Thiên cảm nhận được không khí ái muội này, hắn vội vàng ho khan hai tiếng, xấu hổ nói: “Vân nha đầu, người nhà của ngươi đều tới, Linh Nhi cùng Thần Nhi đang ở phía trước nghênh đón họ.”

“Gia gia bọn họ tới?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.