Tiêu Dao Xuân Diệu

Chương 1: Sờ sờ bị đói chết




Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)

Bùi Đình nghe vậy thì cười nhạo, ngữ khí không thèm đếm xỉa tới: "Cái này mà ngươi cũng tin là thật? Không phải ngươi không biết...Người bây giờ bất quá chỉ hơn ba mươi thôi, ở đâu ra đại thọ tám mươi? Huống chi...đại thọ tám mươi của người mỗi năm đều đi, năm nào cũng đều nói như vậy, người không ngán thì ta đã ngán! Hơn nữa, ngươi cảm thấy phụ hoàng ta sẽ để cho người chết sao?"

Công Lục cũng cảm thấy thẹn thùng, tính nết của Thái hậu lão nhân gia hoàn toàn rất trẻ con, thỉnh thoảng lại tìm đủ nguyên do náo một trận, buộc chủ thượng trở về, khiến cho những người truyền tin như bọn họ khổ không thể tả. Cũng chỉ có Thái thượng hoàng sủng người như vậy.

Chẳng qua là, chủ thượng không quay về, Thái hậu sẽ không chết tâm!

Lúc trước, chủ thượng mười lăm tuổi đã là quân chủ, rời khỏi Yến Quốc, chỉ vì cảm thấy cuộc sống thâm cung hết sức không thú vị.

Hắn sinh ra, có được ngàn vạn sủng ái, hoàng vị không có ai tranh giành với hắn, không thiếu y thực, phụ mẫu yêu thương, vốn là thứ vận mệnh khiến cho người khác nhìn ngó muốn hướng đến, lại làm hắn cảm thấy phiền chán.

Hắn trời sinh tính không an phận, dù cho có một trái tim lạnh lùng.

Chủ thượng sinh ra đã có bản tính lạnh lùng, ngay cả phụ mẫu đều không thể nào thân cận, nhưng làm người lại đặc biệt có chủ kiến, nói một không hai.

Lúc trước khi hắn nói phải rời khỏi Yến Quốc, Thái hậu còn không cho là đúng, cho rằng chủ thượng chẳng qua chỉ nói mà thôi, không nghĩ tới chủ thượng mang theo bọn họ, vậy mà lại dốc sức tạo ra một cường quốc!

Một cường quốc không kém cỏi hơn Yến quốc một chút nào!

Hắn không nhờ vào sự trợ giúp của bất kỳ kẻ nào, trừ những ám vệ bọn họ ra, tất cả thế lực đều là do chủ thượng tự mình phát triển! Sau khi đợi nước Sở phát triển trở thành một cường quốc thế lực sánh ngang với Yến Quốc, Thái thượng hoàng cùng Thái hậu mới biết được người nhúng tay ở phía sau màn của Đại Sở mà bọn họ một mực kiêng kị lại chính là nhi tử nhà mình!

Khủng bố làm sao...

Nhưng thú vị chính là, thời điểm đang ký kết hiệp ước ngưng chiến cùng Yến Quốc, chủ thượng vẫn giải quyết công sự như cũ, hoàn toàn không cho Thái thượng hoàng mặt mũi.

Dự tính ban đầu của chủ thượng khi đến đây là tạo ra được một cái cường quốc, hôm nay cường quốc đã có rồi, cuộc sống tựa hồ lại trở nên không thú vị nữa, chủ thượng hẳn là muốn rời khỏi Đại Sở, đi đến nơi khác?

Hắn nhớ rõ chủ thượng đã từng nói qua, sở dĩ phát triển Đại Sở thành một cường quốc, ngoại trừ để tiêu khiển ra, còn có một nguyên do rất trọng yếu, chủ thượng cảm thấy thiên hạ này quá thái bình rồi.

Người khác đều ủng hộ hòa bình, duy chỉ có chủ tử của hắn khát vọng chiến tranh. Đúng hơn là nói, chủ thượng khát vọng giết chóc. Dưới vẻ bề ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng của hắn, là một trái tim khát máu!

Đúng vậy, chủ thượng muốn tạo ra một cuộc chiến tranh có quy mô toàn thế giới.

Mấy năm nay, hắn đều trải rộng thế lực ở các quốc gia, không phải vì để cho người khác kính sợ, không phải muốn giành được quyền lợi càng cao, mà là muốn phát động chiến tranh!

Một trận chiến tranh mà tất cả người trong thiên hạ đều chết.

Lúc trước hắn cảm thấy ý nghĩ này quá mức vớ vẩn, thời điểm muốn cực lực ngăn cản, ai ngờ chủ thượng chỉ nhàn nhạt nói một câu, nhàm chán mà thôi.

Đúng vậy, nhàm chán.

Người có năng lực, toàn bộ thiên hạ đều có thể trở thành đồ chơi.

Công Lục thu hồi tinh thần, tối nay thật sự quá mức quái dị, không chỉ có chủ thượng quái dị, không hiểu sao ngay cả hắn cũng nhớ tới sự tình trước kia.

Hắn là ám vệ của chủ thượng, từ nhỏ chỉ nghe theo chủ thượng, dù bọn hắn nhận thấy cách nghĩ của chủ thượng quá mức vớ vẩn, những người như bọn họ cũng chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh.

Công Lục im lặng, rồi lại lần nữa nói ra: "Trừ lần đó ra, trước kia chủ thượng để  cho chúng thuộc hạ từ một nơi bí mật gần đó trợ giúp quân Đại Sở diệt trừ dị tộc, ít ngày nữa liền có kết quả, chỉ là..." Lý Thục Nhi là người của chúng ta...Nếu trợ giúp hoàng đế Đại Sở, như vậy trên triều đình bọn họ sẽ tổn thất một phần thế lực.

Phụ thân của Lý Thục Nhi có chức quan cực kỳ cao, phía sau đương nhiên là không thể thiếu sự trợ giúp của Bùi Đình. Vì vậy, Sở Giác nếu muốn trừng trị Lý Thục Nhi, có Bùi Đình ở đây, bóc lột thế lực của phụ thân nàng ta là không có khả năng!

Nhưng hết lần này đến lần khác, Bùi Đình không bảo vệ Lý Thục Nhi, ngược lại còn trợ giúp Sở Giác, không có hắn cản trở, Sở Giác xử lý sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.