Tiểu Dã Miêu Dưới Móng Lãnh Sư

Chương 18: Kiếp nạn đầu tiên (2)




Khi Tiêu Phong bước dần lên võ đài thì phía đối diện Hoa Lục cũng bước dần lên võ đài, khi hai người đối mặt nhau giữa võ đài thì Hoa Lục nhếch môi cười mỉa sau đó nói với giọng điệu mỉa mai với Tiêu Phong

-“ Không nghĩ tới nha, lâu rồi không gặp, mà Tiêu gia dường như không còn ai hay sao mà lại mang một tiểu phế vật rat hi đấu a, ta cho ngươi một cơ hội nếu bây giờ ngươi nhận thua và bái ta 3 lạy ta sẽ cho ngươi một con đường sống a”

Nhưng đối với lời nói của Hoa Lục thì Tiêu Phong cũng không mấy để ý, quay qua trọng tài trung niên mà gật đầu ra hiêu sẵng sàng với hắn, nhìn thấy thái độ của Tiêu Phong như vậy thì Hoa Lục tức muốn học máu, nghiến răng nghiến lợi nói

-“ Ngươi đã tự bỏ qua cơ hội cuối cùng của ngươi rồi đó, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là đau khổ sống không bằng chết”

Ngay khi Hoa Lục vừa dứt lời thì trọng tài cũng ra hiệu bắt đầu, Hoa Lục lập tức xuất ra một cây trượng mà trên đó có đính một ma hạch màu đỏ của Yêu thú khi cây trượng xuất hiện thì Tiêu Viễn liền xuất hiện lo lắng, vì nếu ai trên Đại Lục này đầu biết khi mà một pháp sư có pháp trượng trong tay thì giống như hổ them cánh, sức mạnh tăng tiến rất cao, nếu cùng cấp mà chiến sĩ cùng ma pháp sư có quyền trượng thì coi như chắc chắn rằng chiến sĩ sẽ phải hứng chịu một trận thua đã được báo trước a, mà nay, Tiêu Phong mới chỉ là Linh Sư Sơ cấp còn Hoa Lục lại là Linh Sư Trung cấp a, sắp bước sang Cao câp, vậy thì Tiêu Phong nắm chắc phần thua vào mình rồi.

Thế nhưng đối mặt với uy thế của Hoa Lục Tiêu Phong cũng không mấy để ý, mà lúc này khi quyền trượng xuất ra, Hoa Lục vươn cao lên phía trước, sau đó hét to

-“ Hỏa Viêm”

Lập tức trên đầu quyền trượng xuất hiện một chấm lửa nhỏ, sau đó đốm lửa cứa xoay vòng rồi lớn dần, lớn dần, lớn dần, tới khi Hỏa Cầu to bằng một quả bóng thì ngừng lại rồi từ trong nó xuất ra bảy đốm lửa nhỏ, lúc bảy đốm lửa nhỏ xuất hiện thì lập tức hướng tiêu Phong mà công kích bay tới.

Thấy một màn này mọi người đầu nghi ngại nhìn về phía Tiêu Phong mà lúc mọi người dồn chú ý về phía Tiêu Phong thì chỉ thấy Tiêu Phong không hề động đậy, vẫn đứng nguyên một chỗ thì không khỏi nghi hoặc, “chẳng lẽ hắn thật là sợ quá đến nỗi ngớ ngẩn rồi”

Tiêu Viễn thấy cảnh này thì không khỏi lo lắng, lập tức đứng dậy nhìn về phía Tiêu Phong, nếu hắn thật có chuyện thì lão sẽ dù có gạt bỏ cái sĩ diện của một đại Gia tộc thì hắn cũng phải làm. Thế nhưng khi bảy hỏa cầu như những ngôi sao nhỏ bay với tốc độ kinh người về phía Tiêu Phong thì khi chỉ còn một gang tay nữa là va chạm với thân thể Tiêu Phong thì hiện tượng lạ xảy ra.

Ngay lúc Hỏa cầu sắp va chạm thì tiêu Phong đột nhiên biến mất mà khi Tiêu Phong xuất hiện thì đã là ngay sau lưng Hoa Lục, mà Hoa Lục khi thấy bảy đốm lửa sắp chạm Tiêu Phong thì khuông mặt càng cười dữ tơn hơn, nhưng khi Tiêu Phong biến mất thì nụ cười ấy cứng đờ trên khuông mặt hắn, lúc Tiêu Phong xuất hiện sau lưng hắn thì hắn còn chưa phát hiện ra.

Khi hắn nhìn xung quanh thì nhìn thấy những người dưới võ đài đầu hướng sau lưng mình thì hắn ngay lập tức quay đầu lại, mà khi hắn quay lại thì nhìn thấy một khuông mặt phóng đại của Tiêu phong trước mặt mình, lúc này Tiêu Phong mới lên tiếng

-“ hôm nay chúng ta cũng nên tính món nợ ngày trước đi”

Ngay khi dứt lời Tiêu Phong phát động tấn công hướng bụng Hoa Lục đấm tới, khi nắm đấm Tiêu Phong chạm vào bụng Hoa Lục thì Hoa Lục bay như diều đứt dây, bay thẳng ra phía sau, mà lúc này cây pháp trượng cũng bay lên không sau đó bay thẳng cách xa Hoa Lục một đoạn lớn, nhưng không đợi Hoa Lục chạm đất thì Tiêu Phong lại quỷ dị xuất hiện sau lưng Hoa Lục, Tiêu Phong giơ chân lên đạp lên lưng Hoa Lục một cái sau đó Hoa Lục lại bay tới phía trước, cứ lập đi lập lại rất nhiều lần, tới nỗi khi Hoa Lục chạm đất thì dường như sinh cơ của hắn cũng sắp cạn.

Nhìn thấy một màn như vậy thì những người có mặt tại hồi trường gần như không nói nên lời, tất cả chìm trong im lặng một cách quỷ dị dường như có thể nghe được cả tiếng đập cánh của những côn trùng xung quanh a. mà trọng tài lúc này cũng lâm vào trêm mặc không phản ứng kịp với những chuyện xảy ra nên cũng quên tuyên bố, nhưng lúc này thì có một âm thanh như hổ gầm phát ra làm mọi nười bừng tỉnh

-“ Ngươi muốn chết”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.