[Tiết Hiểu] Liễu Khước Ký Vãng

Chương 39: Hôn trượt




Đến cùng là ai? Bạn gái Lý Thành Thực trong khoảng thời gian ngắn lại không có manh mối gì. Mọi người lên xe, lái về nhà, cô bắt đầu âm thầm quan sát.

“Mẹ thấy tôm nõn trong siêu thị đều rất tươi, nhà mình ăn cái hiệu đó nhiều năm vậy rồi, có kém bao nhiêu đâu chứ?” Mẹ Quý Dương vừa nghĩ tới chuyện Lộ Dịch mới xuống máy bay sang đây đã bị Quý Dương sai đi làm việc, không nhịn được nhắc cậu, “Sao giờ mở miệng lại kén thế hả?”

Quý Dương ngẩng đầu lên, mặt không đỏ tim không đập nói: “Một mình con thì đã mua tôm nõn làm sẵn rồi, nhưng giờ không phải vì Lộ Dịch à, em ấy thích ăn tươi mới, con học theo Lộ Dịch.”

Mẹ Quý Dương sao mà không biết đây là ai chiều ai chứ, tức thì lườm qua: “Con bịa tiếp đi.”

Quý Dương co rụt ra sau, bịa mạnh hơn: “Em ấy thích tự làm không liên quan gì tới con hết.”

Bạn gái Lý Thành Thực dựng lỗ tai, mới nói gì đó, có phải là Lộ Dịch gì không? Cô tóm lấy từ mấu chốt, trái tim từng chút lên cao, lúc nãy cảm thấy Quý Dương quen mặt trong nháy mắt rõ nguyên nhân.

Quý Dương, Quý Dương, không phải là Dương Dương đấy ư? Cô lén nhìn Quý Dương từ trong gương chiếu hậu, liền cúi đầu đi lật bức ảnh mà mình đã lưu từ lâu trong điện thoại, phát hiện quả nhiên là cùng một người thì không nhịn được nói nhỏ một câu: “Vãi!”

Dì Trần và Lý Thành Thực đều nghĩ mình nghe lầm, quay đầu nghi hoặc nhìn cô, Lý Thành Thực thân thiết hỏi: “Sao thế?”

“Không có gì, không có gì.” Bạn gái Lý Thành Thực khoát tay, nãy còn dám nhìn loạn trong gương chiếu hậu giờ không dám làm một cử động nhỏ nào, nóng bừng dựa chặt vào lưng ghế, trong lòng nhảy thẳng.

Mẹ, mẹ ơi, CP mà cô làm fan trên mạng vậy mà ngồi cùng xe với mình, còn là hàng xóm nhà đối diện của vị hôn phu mình!

Đúng là đời người như phim, kích thích mỗi ngày.

Bị câu “vãi” vừa nãy của cô cắt đứt, mẹ Quý Dương yên tĩnh một lát. Nhưng chưa được mấy giây đã hỏi Quý Dương: “Vậy giờ Lộ Dịch đến đâu rồi?”

Quý Dương đưa điện thoại cho bà xem, mặt bình bình. Tựa như Tần Lộ Dịch vừa đến, lá gan trên người cậu cứ như mọc lên như nấm tất cả đều tỏa ra.

Tần Lộ Dịch: Đã đến dưới lầu tiểu khu.

Thời gian gửi là mới đây.

Mỗi lần cậu như vậy, mẹ Quý Dương liền muốn đánh người. Từ nhỏ đến lớn không đánh qua, tới giờ mỗi ngày ngứa tay cũng rất hiếm có.

Tục tưng Dương Dương: Moah! Moah! Moah!

Tục tưng Dương Dương: Tụi anh cũng sắp quẹo vào rồi.

Giờ Tần Lộ Dịch là tục tưng mà cậu vô cùng nhớ mong sau lần gặp lại cửu biệt này, hắn lại là bùa hộ mệnh trước mặt mẹ mình nữa, sao có thể không moah thêm mấy cái chứ.

Lầu họ ở không xa cổng tiểu khu, bãi đậu xe thì cần đi một chặng nữa. Lý Thành Thực lái xe dừng lại ở dưới lầu, để mọi người xuống xe trước.

Vốn tưởng rằng bạn gái đang trong tình yêu cuồng nhiệt sẽ đi đỗ xe cùng mình, không ngờ cô đã nhanh chóng xuống xe, quay đầu nói với anh: “Em cầm đồ lên giùm dì trước nhé.”

Thì ra là thương mẹ mình, Lý Thành Thực cảm động trong lòng, gật đầu với cô.

Bạn gái Lý Thành Thực đi cạnh dì Trần, ánh mắt thì đặt trên người Quý Dương như có như không, vô cùng tung tăng cẩn thận quan sát cậu.

Làn da thật trắng thật mềm, lông mi cũng rất dài, dù không hay nói chuyện, nhưng có vẻ rất dễ gần gũi.

A a a, đúng là muốn té xỉu luôn rồi.

Nhưng mà, lúc nãy họ nói gì ở trong xe nhỉ? Bạn gái Lý Thành Thực chợt lóe sáng trong đầu, quay về một tia lý trí.

Hồi nãy dì Lương có phải hỏi câu “Vậy giờ Lộ Dịch đến đâu rồi?” không

Lộ Dịch cũng ở gần đây!?

Suy nghĩ này vừa nhô ra thì đúng là bạo kích hai tầng, bạn gái Lý Thành Thực theo bản năng nhìn về phía Quý Dương, phát hiện cậu đang nhìn về hướng khác, ánh mắt rõ ràng đang toả sáng, bước chân cũng mau thêm.

Cô men theo đường nhìn của Quý Dương, chỉ thấy một chàng trai máu lai dáng người thon dài, cực kỳ điển trai đang đứng trên bậc thang.

Lộ Lộ Lộ Lộ Dịch, người sống, Lộ Dịch đứng ở đó không xa!

Bạn gái Lý Thành Thực hít sâu một hơi, cảm thấy não sắp không xử lý được thông tin phức tạp như vậy, chết máy ngay đây.

Quý Dương và Tần Lộ Dịch cũng không biết bên cạnh có người đang trải qua chấn động tâm lý như nào, Quý Dương nhìn thấy Tần Lộ Dịch, biến thành một con chim nhỏ muốn chạy về phía tự do, gần như là phóng thẳng vào ngực hắn.

Mà Tần Lộ Dịch cũng không kiềm chế nổi đi nhanh về trước mấy bước, Quý Dương đến gần sau chia cách lâu như vậy, nơi thiếu hụt trong lòng hắn rốt cuộc quay về. Không gì có thể mang đến cảm giác vui sướng và chân thực bằng tiếp xúc cơ thể vào lúc này. Hai người gặp nhau, kiêng dè những người khác ở đây, nên chỉ dùng sức ôm một lát ngắn ngủi, mà mỗi người đều tự duỗi một tay ra, mười ngón nắm vào nhau rất tự nhiên.

Phát kẹo tại chỗ!

Bạn gái Lý Thành Thực đầy suy nghĩ gào khóc trong lòng, ở mặt ngoài thì nhẹ tựa gió mây, cùng mẹ chồng mình đi về trước hai bước, vẫn ở cạnh lẳng lặng nghe họ trò chuyện, chẳng qua lúc này đây cô không chịu đổ một chữ vào, trong lòng điên cuồng mở hình thức bắn đạn.

“Lộ Dịch sao lại chờ ở đây chứ, có phải Dương Dương kêu con không?” Mẹ Quý Dương xoa xoa áo khoác Tần Lộ Dịch, cảm nhận được hơi lạnh rõ ràng bên trên, nên ánh mắt nhìn về phía Quý Dương càng thêm chút nghi ngờ.

Lộ Dịch sama đẹp trai sáng mù mắt chế rồi!

“Con không cần họ Quý nữa, con là họ Đậu, Đậu của Đậu Nga, ” Quý Dương mím môi nửa dẩu môi dáng vẻ không biết, “Nếu không cũng không ai có thể oan khuất hơn con.”

Ô ô ô ô, Dương Dương sao lại đáng yêu thế chứ.

“Không có, con cũng mới tới thôi, đang định lên thì mọi người dừng xe.” Tần Lộ Dịch cười, trên tay đã nhận lấy đồ Quý Dương cầm vừa nãy.

Điểm bạn trai max nha!

Dáng vẻ phu nô này của hắn, mẹ Quý Dương nếu nói Quý Dương nữa cũng nói không nên lời.

“Đây là dì Trần, đây là Tiểu An.” Mẹ Quý Dương giới thiệu cho Tần Lộ Dịch.

Tần Lộ Dịch chuyển mắt về phía dì Trần và bạn gái Lý Thành Thực, ánh mắt hắn sáng ngời lại mang theo khí thế lạnh nhạt tích lũy hai năm nay, tuy ánh mắt này chỉ là ánh mắt đánh giá người bình thường, nhưng suýt chút vẫn khiến đỉnh đầu bạn gái Lý Thành Thực bốc khói.

“Chào dì Trần, chào chị.” Hắn lần lượt chào hỏi hai người, “Con là bạn trai Dương Dương.”

May mà bạn gái Lý Thành Thực không có bản lĩnh khác, nhưng mặt than là hàng đầu, nếu không lúc này mặt đỏ cũng có thể chiên trứng.

Cô mặt ngoài trầm ổn gật đầu chào hỏi Tần Lộ Dịch, bé con trong lòng thì đã chạy như điên vặn vẹo muốn về up weibo chiêu cáo thiên hạ.

Khóc… Hai người họ thật đẹp!

Dì Trần cũng đánh giá Tần Lộ Dịch không ngừng.

Mấy năm đầu Tần Lộ Dịch có qua mấy lần, nhưng dì không tình cờ gặp được người thật, tuy mẹ Quý Dương nói con rể rất đẹp trai, nhưng đấy sao cũng không chấn động lớn bằng mà người thật đưa đến cho dì Trần.

Quý Dương vốn đã dáng vẻ không tệ, nhưng con trai dì cũng không xấu, nhưng nếu lấy ra so sánh với con rể nhà họ Quý, hai thằng con bà đều khó coi cứ như thiếu mắt thiếu mũi, hoàn toàn không so sánh được.

Dì Trần mang theo cảm xúc mất mát nhàn nhạt về nhà cùng bạn gái Lý Thành Thực.

Bạn gái Lý Thành Thực ngồi một lát trên ghế sô pha, rốt cuộc chờ đến lúc Lý Thành Thực lên lầu, rồi lập tức kéo anh vào phòng nói chuyện. Tiếng cô nói không vang, chỉ là thỉnh thoảng nghe thấy Lý Thành Thực hỏi ngược một câu: “Thật á!?”

“Vãi?”

“Em để anh bình tĩnh.”

Dì Trần ở ngoài ngẫu nhiên nghe một hai lỗ tai, cũng không biết họ đang nói gì.

Mà bên kia nhà Quý Dương, ba Quý Dương gọi Tần Lộ Dịch qua uống trà.

Quý Dương cầm đồ mua ở siêu thị vào bếp, nói nhỏ với Tần Lộ Dịch một câu: “Lát nữa anh kêu em thì em qua nhé.”

Tần Lộ Dịch giờ phút này không muốn uống trà tí nào, chỉ muốn ăn hai miệng kẹo bông. Nhưng cha vợ nói thì hắn không thể không nghe, giờ Quý Dương nói thế với hắn, hắn coi thành ám hiệu giữa hai người, để lát nữa có thể lập tức có thời gian ở chung với nhau.

Vì thế hắn ngầm hiểu ý gật gật đầu, thu lại ánh mắt quyến luyến trên người Quý Dương, xoay người đi về phòng khách.

Quý Dương tự chạy vào bếp, lấy từng loại nguyên liệu ra đặt xuống, dọn khoảng năm, sáu phút, cuối cùng cậu bỏ tôm lớn vào bồn đựng nước, lại lấy công cụ ra đứng cạnh bồn.

“Lộ Dịch, em qua phụ anh cái đi.” Quý Dương nhô đầu ra.

Ám hiệu đến rồi, Tần Lộ Dịch nhảy nhót đứng lên.

Hắn gấp rút đứng lên, mẹ Quý Dương lại không cho hắn đi: “Gì chứ, mẹ qua phụ con là được, Lộ Dịch con ngồi đi, mệt thì phải nghỉ ngơi chút chứ.”

“Tay chân mẹ không nhanh nhẹn bằng Lộ Dịch, ” Quý Dương chê bà.

Tần Lộ Dịch thừa cơ nhanh chân đi trước mẹ Quý Dương: “Dì để con đi được rồi, mấy ngày sau còn phải làm phiền dì nữa, người một nhà không cần khách sáo.”

Mẹ Quý Dương nhìn Tần Lộ Dịch vào bếp, phía sau ba Quý Dương nói: “Được rồi, thằng nhỏ sẵn lòng phụ thì bà cứ qua đây xem ti vi với tôi đi.”

Mẹ Quý Dương đi qua, bị ba Quý Dương thấp giọng chế nhạo một câu: “Chút ánh mắt cũng không có.”

Mẹ Quý Dương lại nhìn về phía bếp, cửa kính bếp đã bị Tần Lộ Dịch “lơ đãng” tiện tay đóng lại.

Vừa nãy lúc Quý Dương làm tôm có một con rơi xuống đất, cậu đang ngồi xổm thử kẹp tôm tránh qua tránh lại nhặt tôm về.

“Con tôm này lì quá, ” Quý Dương mân mê qua lại, đột nhiên phát hiện trước mặt mình có thêm một cái bóng, cậu ngẩng đầu đúng lúc xẹt qua một luồng hơi thở nóng rực, môi Tần Lộ Dịch cách Quý Dương chỉ một tấc, hơn nữa không chút do dự mà hôn xuống.

Lời nói còn lại của Quý Dương đều bị Tần Lộ Dịch chặn lại, trong mắt cậu thoáng nhìn thấy Tần Lộ Dịch nửa rũ mi mắt, che đi ánh sáng trầm lắng tản ra phía trong, hai tay mười ngón thon dài của hắn đang đặt trên vai Quý Dương, phòng ngừa cậu giãy ra khỏi nụ hôn này.

Nụ hôn giằng co mấy phút, cuối cùng khi hai người rời môi khóe miệng cũng mang theo ướt át mập mờ, Tần Lộ Dịch nở nụ cười sung sướng trong thở dốc. Đầu ngón tay hắn nâng cằm Quý Dương, ngón tay cái thì lau đi vệt nước nơi khóe miệng Quý Dương, thấp giọng nói: “May mà anh nghĩ ra cách này, không thì em không nhịn được mất.”

Cách, cách gì?

Quý Dương vốn chỉ muốn kêu người vào phụ xử lý tôm không dám giải thích, cậu sợ Tần Lộ Dịch không cho cậu lột tôm.

Quý Dương cúi đầu nhìn nơi có hơi quá mức xúc động của Tần Lộ Dịch, không dám tin hỏi ngược lại hắn: “Em đây mà là nhịn được?”

Ở đây có người sợ rằng da mặt còn dày hơn cậu nữa nha.

Tần Lộ Dịch vẫn đong đầy ý cười, hắn đến gần hôn chụt chụt mấy cái trên mặt Quý Dương, không chút để ý nơi nào đó quá mức phồng lên dưới thân mà đứng dậy bắt đầu chỉnh lý, khiến cho Quý Dương căng thẳng đứng cạnh giữ cửa cho hắn, may mà không có ngoại vật kích thích, bé Tần Lộ Dịch không bao lâu liền khôi phục bình thường.

Bạn gái Lý Thành Thực nhịn rồi nhịn, vẫn không nhịn được lên weibo up suy nghĩ mới.

Tiểu An An An An nha: Một ngày trước Tết, vậy mà gặp Dương Dương và Louie, tựa như món quà mà trời cao ban cho tui, giờ đang xoay tròn lòng bùng nổ không dừng được, ai có thể qua để tui bình tĩnh lại chút, hai người họ đúng là 360 độ ngọt không góc chết!

Fan của cô không nhiều, nhưng đều cùng lẫn trong giới CP, trong đó có một đại lão mấy vạn fan trong giới bị weibo này chấn động, share ngay còn muốn hỏi chi tiết.

Tôm hùm nhỏ mười ba hương: Nói thật!? Người cùng sở thích xin chia sẻ aaa! Gần đây Dương Dương học xấu theo Louie, không up suy nghĩ weibo nữa, đảng CP mài đao ken két đói khát khó nhịn, xin phát lương thực! //@ Tiểu An An An An nha:…

Lần này dưới weibo bạn gái Lý Thành Thực lập tức vọt tới một đống dân mạng, gào khóc kêu cô kể chi tiết.

Nhưng trong hiện thực, Lý Thành Thực và bạn gái anh cùng dì Trần đang ngồi trên ghế sô pha nói chuyện, bạn gái Lý Thành Thực hoàn toàn mặc kệ điện thoại nhận được bao nhiêu thông báo nhắc nhở.

Dì Trần nghĩ đến việc hồi nãy gặp Tần Lộ Dịch: “Cậu nhóc rất đẹp trai, dì Lương con nói gia đình cậu ta mở công ty, không biết là công ty gì nhỉ.”

Lý Thành Thực cũng biết, mẹ anh nhiều ưu điểm, mà cái khuyết điểm moi chuyện người ta ra so sánh là không đổi được.

Dì Trần chưa nói nửa câu sau “Không biết công ty đó có thể so sánh với bên anh con không”, thì bạn gái Lý Thành Thực đã thành thật nói ngay: “Con biết!”

Dì Trần quay đầu nhìn về phía cô: “Cái gì?”

“Lộ Dịch rất nổi tiếng ở trên mạng, ” Bạn gái Lý Thành Thực hưng phấn như đang theo đuổi ngôi sao, nói những thông tin liên quan tới Tần Lộ Dịch mà mình biết ra, cuối cùng nói, “Chung chung là vậy, dù sao rất lợi hại, không phải loại có tiền mà mình có thể tưởng.”

“Ừm, đúng, ” Lý Thành Thực cũng bổ sung, “Nhà họ không chỉ có một sản nghiệp, cả công ty vô cùng lớn, công ty mình bỏ đi còn chưa lớn bằng một góc cửa xó xỉnh của người ta đâu.”

“A?” Dì Trần hoàn toàn bị hai người họ nói tới sửng sốt, lại nhớ những câu mà mình nói trước mặt mẹ Quý Dương qua, mặt đỏ không biết để đi đâu cho được.

Dì liên tục ai u hai tiếng, mượn cớ về phòng xem cháu gái, hồi lâu không đi ra.

Cái tật moi chuyện ra so sánh từ đấy không thuốc mà khỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.