Tiếng Khóc Âm Hồn

Chương 23: 23: Chương 12-1




Thời khắc Phương Giải mở mắt ra, Cửu tiên sinh ôm đầu ngồi xuống giống như bị cái gì đó đâm vào, cùng lúc là tiếng kêu rên thê lương. Tiếng kêu này lộ ra một sự sợ hãi mãnh liệt. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Phương Giải một mực bị áp chế rốt cuộc đã làm gì?

Đau đớn

Đau đớn giống như ngày đó.

Cửu tiên sinh đau đớn ngồi xuống, hai tay không ôm đầu mà là bịt chặt hai mắt của mình. Đau đớn từ mắt truyền tới khiến y không thể chịu nổi, thật giống như ngày đó y ở trong bóng đêm địa cung thật lâu, đột nhiên nhìn lên miệng giếng, ánh sát yếu ớt làm đau nhói hai mắt của y.

Nhưng lần này, không phải là ánh sáng yếu ớt.

Ánh sáng đỏ

Hai mắt Phương Giải phóng ra hồng quang rừng rực như lửa, thật giống như thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào mắt của Cửu tiên sinh. Trong nháy mắt, Cửu tiên sinh không thể khống chế được sợ hãi. Thời khắc này, ánh sáng vừa xuất hiện, hắc ám cường đại cũng trở nên yếu ớt.

Hào quang màu đỏ còn nóng rực hơn ánh sáng mặt trời vô số lần. Cảm giác đâm thẳng này khiến hai mất của Cửu tiên sinh mất đi tác dụng.

Tối đen.

Đen kịt.

Y tự xưng là chủ nhân của hắc ám, lại rơi vào màn đêm khiến y sợ hãi.

Y bịt hai mắt ngồi xuống kêu lên, bộ dáng này đâu còn khí thế như vừa nãy? Y thật giống như một đứa trẻ con bị thứ mình sợ nhất hù dọa, theo bản năng ngồi xuống bảo vệ bản thân. Nhưng giao chiến ở cấp bậc này, ngồi xuống thì có ý nghĩa gì?

Phương Giải mở to mắt, thoát khỏi hắc ám.

- Ngươi không phải là chủ nhân của hắc ám, bởi vì ngươi sợ hắc ám. Ngươi cảm thấy hắc ám của ngươi có thể cướp đi ánh sáng của người khác, vậy thì ngươi liền thưởng thức cảm giác khi mắt không nhìn thấy gì cả.

Lúc nói lời này, Phương Giải đá một cước vào huyệt Thái Dương của Cửu tiên sinh. Sức đá thật lớn khiến thân hình Cửu tiên sinh lăn trên đất, cũng không biết lăn bao nhiêu vòng, bộ nho sam màu xanh kia bị thủng lỗ chỗ.

Phương Giải không dừng lại. Vào lúc này dù là ai cũng sẽ không dừng lại.

Lúc Cửu tiên sinh bịt mắt ngồi xổm xuống, hắc ám chi giới liền mất đi tác dụng. Phương Giải lấy lại toàn bộ cảm giác. Hắn có thể nhìn lại được, nghe lại được, cảm giác được. Nếu như nói lúc trước hắc ám chi giới của Cửu tiên sinh đưa một người tiến vào địa ngục, thì lúc này đôi mắt màu đỏ của Phương Giải khiến cho ma quỷ trong địa ngục đều phải run sợ. Bởi vì đôi mắt màu đỏ này có thể nhìn thấu địa ngục, không có hắc ám nào có thể ngăn cản.

Trong địa ngục có ao máu, nhưng màu đỏ trong mắt Phương Giải còn đỏ hơn cả ao máu.

Có lẽ hắc ám chi giới bị vỡ tan không phải vì Cửu tiên sinh đau đớn, mà là bị đôi mắt màu đỏ nhìn xuyên thấu. Có đôi mắt như vậy, hắc ám gì có thể che được? Mặc kệ trong bóng đêm giấu diếm nguy hiểm gì, đều phải tránh lui trước ánh sáng màu đỏ.

- Ngươi nói ngươi đã trải qua địa ngục.

Phương Giải lại tung cước dẫm Cửu tiên sinh lún xuống đất. Thân thể Cửu tiên sinh giống như bị hàng vạn cây chùy đập xuống, khảm vào trong đất. Bụi bay mù mịt, bị gió thổi phiêu tán khắp nơi.

- Làm sao ngươi biết ta không trải qua địa ngục?

Phương Giải cúi xuống nắm lấy mắt cá chân của Cửu tiên sinh rồi kéo thân thể y lên, tay kia thì đấm vào bụng y.

Ầm ầm!

Lực đấm thật lớn khiến bụng Cửu tiên sinh lõm xuống. Quần áo sau lưng bị quyền phong đánh nát:

- Ngươi luôn nói rằng ngươi biết cách sử dụng lực lượng của hắc ám. Nhưng ngươi chỉ biết cách sử dụng, chứ có phải là chủ nhân của nó đâu? Ngươi chỉ là bị hắc ám chi phối mà thôi. Chủ nhân của hắc ám, là phải nắm hắc ám trong tay chứ không phải bị hắc ám cắn nuốt. Là hắc ám đại biểu cho ngươi, chứ không phải ngươi đại biểu cho hắc ám.

Phương Giải ném mạnh Cửu tiên sinh xuống, thân hình Cửu tiên sinh lập tức va chạm mạnh vào mặt đất. Với cú ném này, nếu là người bình thường khéo đã nát tươm rồi. Nhưng một người đại tu hành như Cửu tiên sinh, nội kình có thể tự động vận chuyển. Cho dù lúc bị đánh đập, nội kình cũng tự động bảo vệ chủ nhân. Đây là chỗ khác nhau của người đại tu hành, nội kình cải tạo khiến thân thể của bọn họ càng trở nên hùng mạnh.

Ầm ầm!

Phương Giải tung một cước đá vào ngực Cửu tiên sinh, thân thể y trượt dài trên đất rồi đập mạnh vào một tảng đá. Dưới tác dụng của quán tính, thân thể của y cong lại ra đằng sau giống như là bị bẻ gãy.

- Mắt!

Phương Giải hai mắt đỏ rực, không chút cảm xúc nào đi về phía trước:

- Trong hắc ám chi giới của ngươi, ngươi có thể khống chế được cặp mắt của người khác không? Không được! Ngươi chỉ là mượn lực lượng của hắc ám khiến cho hai mắt không nhìn thấy mà thôi. Còn ngươi, hiện tại mới thực sự là mất đi hai mắt.

Hai tay của Cửu tiên sinh vẫn bịt kín đôi mắt, so với hai mắt, đau đớn từ cơ thể căn bản không đáng nhắc tới. Hoặc là, y khó có thể thừa nhận được sợ hãi trong lòng. Đúng vậy, y đã học được cách sử dụng hắc ám, nhưng đó đâu phải là khống chế được hắc ám? Chỉ là bị hắc ám lợi dụng mà thôi.

- Tai?

Phương Giải đi tới nhấc Cửu tiên sinh lên, sau đó hai tay mở rộng rồi chập vào hai bên tai của Cửu tiên sinh. Bốp một tiếng, nội kình chui thẳng vào tai Cửu tiên sinh, đâm rách màng nhĩ của y. Mà trong đầu y còn có một thanh âm kim loại không ngừng vang lên. Đây không phải là thanh âm từ tai truyền tới, mà là chấn động do não bộ tạo ra.

- Mũi?

Ầm ầm

Phương Giải tung một quyền vào mũi của Cửu tiên sinh. Với thể chất của Phương Giải, nắm đấm của hắn không thua gì kim loại cứng nhất thế gian này. Hai nắm tay của hắn gắn kết kim chi lực, nếu nện vào mũi, đau đớn thật khó nói thành lời. Nắm đấm vung tới, mũi của Cửu tiên sinh lập tức sụp xuống, xương mũi dập nát, mũi lệch sang một bên, thoạt nhìn giống như mũi heo.

- Thân thể?

Phương Giải nắm lấy hai tay của Cửu tiên sinh rồi uốn một cái. Rắc, hai tay của Cửu tiên sinh bị uốn thành bánh quẩy. Lần này cho dù là Đại La Kim Tiên cũng không thể khôi phục lại xương cốt cho y. Một giây sau, Phương Giải ném Cửu tiên sinh xuống, rồi nắm lấy hai chân. Xương đùi bị nội kình của Phương Giải làm cho đứt từng khúc.

- Trả lại hắc ám mà ngươi dùng trên người khác.

Lúc này, Phương Giải thay đổi hoàn toàn thành người khác. Lúc con ngươi màu đỏ xuất hiện, thanh giới vốn đã vỡ vụn bám ở bên ngoài hắn, giống như thân thể hắn có một tầng kính vậy. Thanh giới này thu nhỏ lại, không còn là hình tròn cố định, mà bao bọc theo hình dáng thân thể của Phương Giải.

Có lẽ ngay cả Phương Giải cũng không phát hiện ra thay đổi này, bởi vì hắn đang ở trong một cảnh giới kỳ diệu.

- Ngươi hỏi ta, tại sao chỉ tới có một mình, đây có phải là hành động ngu xuẩn phải không?

Phương Giải đặt lòng bàn tay vào bụng Cửu tiên sinh, trong lòng bàn tay phun ra kim hỏa. Cùng lúc đó, một dòng khí màu xám bốc ra từ bụng Cửu tiên sinh, thật giống như sóng nước không ngừng ngăn cản kim hỏa của Phương Giải xâm lược.

Dòng khí và kim hỏa không ngừng giao phong, cảnh tượng này giống như vừa nãy mới xảy ra. Tuy nhiên lúc đó là dòng khí ăn mòn kim hỏa, hiện tại là kim hỏa thiêu đốt dòng khí. Thoạt nhìn Cửu tiên sinh bị bại một cách dễ dàng, nhưng kỳ thực đâu đơn giản như vậy.

Lúc trước Phương Giải một mực chuẩn bị, nhìn như hắn chịu hết áp chế, kỳ thực hắn đang tụ lực. Hắn đợi chính là lúc Cửu tiên sinh phá vỡ thanh giới của hắn. Có lẽ ngoại trừ Phương Giải ra, không ai biết rằng thanh giới của hắn là bị Cửu tiên sinh phá vỡ, hay là hắn cố ý buông lỏng.

Hắn khai mở con ngươi màu đỏ từ khi nào?

Thời khắc con ngươi màu đỏ xuất hiện, kỳ thực hắc ám đã không khống chế được Phương Giải nữa rồi. Phương Giải nhắm hai mắt lại, chính là để mê hoặc Cửu tiên sinh mà thôi.

- Bởi vì người của ta còn có chuyện phải làm, đánh bại ngươi là chuyện của ta, nhổ tận gốc Nguyệt Ảnh Đường mới là chuyện bọn họ nên làm. Ngươi không đoán ra sao, thủ hạ Bát tiên sinh kia của ngươi đã làm phản rồi. Y đã nói hết mọi chuyện y biết cho ta, bao gồm các cứ điểm của Nguyệt Ảnh Đường. Ta muốn không chỉ là giết một Cửu tiên sinh, còn là xóa tên Nguyệt Ảnh Đường khỏi giang hồ. Lúc trước Vạn lão gia tử không đành lòng làm chuyện này, vậy thì để ta làm.

Phương Giải cười lạnh, cười độc ác, như một bức tượng tà thần.

Kim hỏa càng ngày càng mãnh liệt, tiếng lửa thiêu đốt rất chói tai. Dòng khí màu xám không ngừng lui bước, không ngừng bị thiêu hủy. Lúc dòng khí biến mất còn xuất hiện thanh âm như tiếng quỷ khóc. Giống như dòng khí cất giấu vô số oan hồn lệ quỷ, bị kim hỏa đốt cháy hầu như không còn.

Đây không phải là quá trình ngắn ngủi. Cửu tiên sinh bị cắt đứt tứ chi, bị phá hủy giác quan, chỉ có thể theo bản năng dùng dòng khí ngăn cản kim hỏa của Phương Giải xâm nhập.

Kỳ thực, con ngươi màu đỏ của Phương Giải đã mở từ lâu. Trước khi Cửu tiên sinh phá vỡ tường lửa tiến vào thì hắn đã cảm nhận được tất cả rồi. Sau khi con ngươi màu đỏ xuất hiện, dù hắn nhắm hai mắt lại cũng có thể nhìn rõ tất cả. Nhắm hai mắt lại, chỉ là không muốn để Cửu tiên sinh biết được lá bài tẩy của hắn. Trước kia Phương Giải không thể sử dụng con ngươi màu đỏ này một cách tự do. Hôm nay, cảnh giới của hắn rốt cuộc được đề cao.

Không chỉ là cảnh giới thể chất, cảnh giới tu vị, còn bao gồm thanh giới.

Kim hỏa giống như một con mãnh thú, toàn diện áp chế dòng khí màu xám.

Rốt cuộc, kim hỏa đốt sạch một tia khí cuối cùng, sau đó xâm nhập vào Khí Hải của Cửu tiên sinh.

- Ngươi có kỳ ngộ, cho nên học được cách sử dụng hắc ám. Kỳ ngộ của ta, giúp ta nắm trong tay tất cả lực lượng.

Nếu lúc này có người nhìn thấy được cơ thể của Phương Giải, nhất định sẽ rất ngạc nhiên. Bảy cành khí mạch lại sinh trưởng, thật giống như một cây đại thụ, các mạch liên kết với nhau, khai chi tán diệp.

- A!

Cửu tiên sinh phát ra một tiếng kêu thảm, đau đớn ở bụng khiến thân thể của y không nhịn được run lên. Y giống như một người phát kinh phong, nhưng do tay chân đã bị phế, nên lúc run lên, giống như sợi mì nảy bần bật.

- Lúc thanh giới bị phá vỡ, cũng là lúc ngươi yếu nhất. Tinh lực của ngươi đều tập trung vào phá kết giới, lúc kết giới vỡ, ngươi khó có thể thu hồi lại nội kình. Mà tâm tình của ngươi lại bị sự vui sướng bao trùm, đây là sơ hở.

Phương Giải chậm rãi nói:

- Bên trong kỳ ngộ của ngươi, nhất định không bao gồm nhiều lần bị đối thủ mạnh hơn đuổi giết, cho nên ngươi không biết đánh nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.