Tiếng Hót Vang Trong Bụi Mận Gai

Chương 7: lần đầu gặp mặt.




Ngươi tin tưởng thế giới này có thần linh sao??

Nguyễn An năm nay đã 16 tuổi rồi, trong 16 năm cuộc đời, hắn chưa bao giờ tin tưởng trên thế giới này có thần thánh, cho dù có, chắc chắn cũng không phải vị thần cai quản thiện ác thế gian.

Nếu không, một tên cặn bã xui xẻo như hắn làm sao có thể còn tồn tại được, cười!

Nguyễn An là người Việt Nam với dòng máu thuần Việt vô cùng, nghe đâu tổ tiên từng là hoàng tộc triều Nguyễn.

Năm Nguyễn An sáu tuổi, cha mẹ đưa hắn sang Bắc Kinh du lịch, tai đây xảy ra tai nạn xe cộ khiến cả hai tạ thế, chỉ còn độc một mình hắn may mắn sống sót nhưng lại rơi vào tay lũ buôn người.

Sáu năm trời, Nguyễn An bị bán vào làm nô lệ phục vụ cho một gia đình giàu có, sống cuộc sống không bằng cả một con chó đối phương nuôi.

12 tuổi, Nguyễn An bỏ trốn, gia nhập vào một băng đảng giang hồ đầu đường xó chợ, ngày ngày đánh nhau trộm cướp, đêm đêm rượu chè gái gú.

Cho nên nói, Nguyễn An không tin thần! Nếu có thật sự có thần thì cha mẹ hắn vì sao lại chết, hắn lại bị ép bức vào con đường không lối thoát này.

Nhưng, vào ngày hôm đó, ngày mà hắn bị đồng bạn một nhát dao đâm vào người tưởng như sắp chết đi, thần....vậy mà thật sự phủ xuống trên người hắn!!



※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※

- Mình không chết!

Nguyễn An ngơ ngác ngồi dậy, sờ soạng khắp thân mình rồi hãi nhiên phát hiện vết dao đâm đã biến mất, nếu không phải áo sơ mi lủng một lỗ cùng vết máu khắp nơi thì như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Chuyện này rốt cuộc là sao??

Nguyễn An nhíu mày nhìn xung quanh, vẫn là công trường bỏ hoang mà cả bọn lưu manh hắn hay tụ tập, nhưng những tên kia sau khi cướp đi viên kim cương đó chắc có lẽ đã cao chạy xa bay rồi!

Nhớ đến khuôn mặt của tên " chiến hữu ", Nguyễn An nghiến răng ken két căm hận

" Triệu Hải, đừng để ta bắt được ngươi, nếu không cho ngươi sống không bằng chết!!"

Nghĩ mãi không rõ bản thân vì sao còn sống, Nguyễn An quyết định cái gì không rõ thì cho nó qua luôn, đứng dậy vỗ vỗ bụi trên thân định bụng đi trước tìm một chỗ trú ẩn, nhưng....

Bộp bộp bộp.....

Theo cú phủi bụi của Nguyễn An, từng tiếng vang rền như pháo nổ vang lên khiến hắn sửng sốt, bàn tay cũng thoáng cái dừng lại giữa không trung.

- Gặp ma, từ khi nào sức mạnh của ta lại lớn đến vậy??

Nguyễn An ngơ ngác nhìn lấy tay mình, sau đó dựa theo kinh nghiệm đánh nhau của bản thân phát lực đấm thẳng một đòn về phía trước.

Vù!!

Tiếng xé gió của một vật với tốc độ cực nhanh phát ra vang dội trong đêm đen, thậm chí bằng mắt thường Nguyễn An còn nhìn thấy một sóng khí nhẹ lan truyền ra như gợn sóng.

Việc này khiến hắn kinh hãi há hốc mồm, bản thân mặc dù là một tay đấm khét tiếng có thể một chọi năm nhưng cũng không phải cái gì võ lâm cao thủ có nội công nội khí gì gì đó.

- Chẳng lẽ chết đi sống lại còn có thể khiến sức mạnh tăng lên??

Lại thêm một vấn đề nữa khiến Nguyễn An khó hiểu, tuy vậy hắn vẫn quyết định cho qua mà không suy nghĩ nguyên nhân, bởi vì có nghĩ chắc chắn cũng không thể nghĩ ra đấy.

Mà lại, dù sao có dị năng sức mạnh gì gì đó cũng không phải là việc xấu, báo thù hay kiếm tiền đều sẽ dễ dàng hơn.

Nghĩ vậy, Nguyễn An liền yên tâm nhiều, nhanh chóng rời khỏi công trường bỏ hoang, tiến về một căn hộ mà hắn âm thầm mua lúc trước để làm nơi trú ẩn bí mật.

Căn hộ này nằm trong chung cư Thuận Thành, giá trị không phải rất cao, lúc Nguyễn An mua cũng chỉ tốn 2 triệu tệ (~400tr), số tiền đó cũng chính là một nửa tích súc sau mấy năm lăn lộn giang hồ của hắn.

Dĩ nhiên, đó là tiền riêng mà lũ đồng bọn kia không hề biết, nếu không thì có lẽ hắn đã bị chúng giết từ lâu rồi chứ không phải đợi đến hôm nay.

Tắm rửa một trận thoải mái, lại thay một bộ quần áo sạch sẽ, Nguyễn An thoải mái nằm trên giường.

Dĩ nhiên, trong thời gian đó, Nguyễn An cũng tìm hiểu một chút về biến hoá của cơ thể mình sau khi chết đi sống lại.

Cụ thể, sức mạnh của hắn tăng lên khoảng năm lần so với lúc trước, một quyền đấm ra vậy mà khiến bức tường thủng một lỗ to.

Tiếp nữa, khả năng phòng ngự cũng tăng cao, cao bao nhiêu thì hắn không rõ nhưng lấy dao bếp cắt lên cũng chỉ để lại một vết hằn mờ nhạt.

Ngoài ra, còn có năng lực nào khác hay không thì Nguyễn An không biết rồi, nếu có thì chắc cũng cần điều kiện nào đó hắn mới phát hiện ra được.

Nằm trên giường, Nguyễn An suy nghĩ miên man bắt đầu quy hoạch tương lai của mình.

Bây giờ trong tài khoản ngân hàng của hắn còn hơn hai triệu, đủ để nhờ người làm giả các loại giấy tờ, từ đó có được thân phận hợp pháp như người thường.

Trước đây, Nguyễn An dự định sẽ bán viên kim cương kia, chia đều cho các anh em rồi cùng nhau hoàn lương, nhưng lũ khốn đó vậy mà muốn giết hắn rồi nuốt riêng, thù này nhất định phải báo, nhưng cũng cần kế hoạch tỉ mỉ.

Triệu Hải không phải kẻ tầm thường, hắn có một người anh là một tay buôn ma túy khét tiếng, nay có thêm tài sản từ việc bán viên kim cương thì chắc chắn sự nghiệp sẽ nhanh chóng phất lên, thế lực như hổ thêm cánh.

Nguyễn An bây giờ dù cho có năng lực đặc thù nhưng cũng không nghĩ mình có thể đơn thân chống lại, mạnh bao nhiêu thì súng đạn bắn trúng cũng chết không nghi ngờ.

Một viên không chết thì nhiều viên, rồi boom rồi sniper...

- Trước tiên cần một thân phận khác ngoài xã hội, dù gì Triệu Hải cũng nghĩ mình chết rồi. Âm thầm phát triển rồi chơi chết hắn cũng không muộn!

Nguyễn An nghĩ thầm như vậy, sau đó bật người lấy điện thoại ra ấn một dãy số lạ.

Tút tút tút

Đầu dây bên kia đổ chuông ba hồi thì có người bắt máy nhưng không nói gì.

- Tôi là Sói, tôi muốn một bộ giấy tờ đầy đủ có hiệu lực pháp lý, thêm vào một giấy nhập học tại trường cao trung Bắc Hà.

Nguyễn An thong thả nói, " Sói " chính là biệt hiệu của hắn trong giới giang hồ, cực kỳ lạnh lùng và tàn nhẫn.

- 100 vạn, giao tiền trước.

Bên kia đầu dây im lặng một lát, sau đó có âm thanh cứng nhắc vang lên không rõ nam hay nữ.

- Được, gửi đến địa chỉ xxxx.

Nguyễn An nói xong thì bên kia lập tức cúp máy, hắn cũng không để ý mà lập tức đánh tiền giao dịch qua.

Đây là một trong những tổ chức ngầm lớn nhất xứ Trung Quốc này, nghe đâu có được quan lớn trong chính phủ bảo kê, làm ăn rất uy tín nên hắn cũng không sợ bị quỵt tiền.

Tài sản thoáng chốc bị mất đi một nửa, tuy nhiên Nguyễn An không chút nào đau lòng, với năng lực bản thân hắn tin mình rất nhanh sẽ kiếm lại gấp năm gấp mười lần số tiền đó.

- Triệu Hải, Ngụy Khôn, Hồng Minh Hải. Các ngươi chờ, một ngày nào đó ta sẽ khiến các ngươi sống không bằng chết!!

Trong bóng đen, một đôi mắt bắn ra thù hận cùng tàn bạo, tựa như một con sói hoang đói bụng đang rình rập con mồi của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.