Tiếng Hót Vang Trong Bụi Mận Gai

Chương 68: Trận đấu khó khăn.




Sáng sớm.

Quân Đại Soái để cho Tiểu Liên canh giữ ngoài cửa, chơi đùa làm quen cùng với Pikachu, không cho bất cứ ai làm phiền.

Bản thân hắn thì ở trong phòng, hôm qua vừa có thêm 50 điểm yy, hắn muốn tu luyện.

Ngồi thiền trên giường, ý niệm điều động hệ thống bắt đầu sử dụng điểm yy để tăng mạnh khả năng lĩnh ngộ, Quân Đại Soái có chút háo hức lấy ra Thất thập nhị biến.

- Bảy mươi hai phép thần thông, thật có chút nhiều a.

"Một số cao cấp thần thông, tạm thời tu vi ký chủ không đủ để tu luyện, không cần miễn cưỡng."

"Oke, bắt đầu tu luyện!"

Chìm đắm trong vô cùng biến ảo các loại thần thông thuật pháp, nháy mắt đã trôi qua nửa ngày.

Quân Đại Soái mở mắt ra, thập phần hưng phấn.

Sáu giờ, tiêu hao sáu điểm yy, hắn đã hoàn hảo lĩnh ngộ được ba môn thần thông mà từ bé đến lớn đều mong ước.

Xạ phúc.

Chính là nhìn xuyên thấu.

Đây chính là cực kỳ hữu dụng đồ tốt.

Có thể gian lận đánh bạc, có thể nhìn lén góa phụ tắm..

Khụ, Quân Đại Soái làm một cái người xuyên không, phẩm giá đương nhiên không thấp kém như vậy, muốn nhìn lén, cũng là nhìn lén Tiểu Liên cái này tiểu la lỵ xinh đẹp a.

Ý niệm khẽ động, linh lực tập trung vào đôi mắt, Quân Đại Soái nhìn ra ngoài cửa.

Cánh cửa gỗ vàng son lúc này trong mắt hắn chỉ là đồ vật bài trí, hắn có thể thấy được Tiểu Liên đang vui vẻ đút gì đó đồ ăn vặt cho Pikachu, trong mắt tràn đầy yêu thích.

Bên cạnh là một mâm mỹ thực, hẳn là cô nàng mang đến, nhưng không dám gõ cửa quấy rầy thiếu gia.

Ý niệm tập trung chuyên chú thêm, Quân Đại Soái nhìn xuyên thấu quần áo tiểu mỹ nữ.

Làn da trắng nõn kia, hai cái điểm đỏ hồng hào kia, còn có vùng cấm địa phất phới những sợi lông đen tuyền.

Chẹp, chẹp!

Cái thứ hai thần thông, là Định thân thuật.

Tu vi còn thấp, Quân Đại Soái cần phải dùng đồ vật thực thể như ngón tay, hòn đá mới có thể điểm huyệt đối phương.

Sau này đẳng cấp tăng lên, một tia linh lực quán chú, chỉ cần bằng ánh mắt, hắn có thể dễ dàng định thân đối phương.

- Tiểu Liên, em vào đây!

- Dạ.

Tiểu Liên thả Pikachu xuống, đẩy cửa, bưng mâm đồ ăn đi vào đặt lên bàn.

Quân Đại Soái bước đến, đưa ngón điểm nhẹ vào người cô nàng.

Tiểu Liên dính định thân thuật, "a" lên một tiếng, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy hốt hoảng.

- Thiếu gia, chuyện gì xảy ra.. Em không di chuyển được...

- Không có gì, đừng sợ.

Quân Đại Soái cười tà, ấm áp nói nhỏ bên tai, khiến tiểu cô nương an tĩnh lại.

Hắn ngồi thong dong trên giường, muốn thi triển ra cái cuối cùng thần thông lúc nãy đã học được..

Ban vận.

Chính là điều khiển đồ vật bằng ý nghĩ.

"Tên thần thông với tác dụng thật con mẹ nó chả liên quan."

"Ký chủ ý kiến, có thể không luyện."

"Bổn soái thích luyện đấy!"

"Thế thì đừng có than vãn."

"Bổn soái nói là sự thật, không phải than vãn."

Oke, thì ký chủ đúng.

Hệ thống triệt để im lặng.

Quân Đại Soái ngắm nhìn Tiểu Liên, ánh mắt thưởng thức của hắn khiến cô nàng đỏ ửng gương mặt.

Ý nghĩ vừa chuyển, chiếc áo vải màu xanh lục bao phủ dần dần tuột ra, để lộ bờ vai trắng nõn cùng non nửa cặp tuyết lê.

- A.

Tiểu Liên thất kinh hô.

- Thiếu gia đang tu luyện, em đừng sợ.

Nói rồi, nhìn cái áo yếm vẫn đang kiên cường bảo vệ chủ nhân kia, hắn lại tập trung ý nghĩ.

Tiểu Liên có thể cảm nhận được, sợi dây buộc phía sau dần dần lỏng ra, lỏng ra.

Chiếc áo yếm đỏ thắm nhanh chóng ngoan ngoãn đi theo áo vải tỷ tỷ, tuột xuống dưới đất, để lộ hoàn toàn nửa người trên của Tiểu Liên ra trước mặt Quân Đại Soái.

Quân đại thiếu gia lúc này, mặc kệ cái gì thần thông, mặc kệ cái gì tu luyện.

Trong mắt của hắn chỉ có cặp tuyết lê gợi cảm vểnh cao, cùng gương mặt nhỏ nhắn xấu hổ ửng đỏ vô cùng quyến rũ của Tiểu Liên.

Hắn đứng dậy, tiến đến sát, dùng lòng bàn tay khẽ nâng bầu ngực, khoái cảm mềm mại, vô cùng tuyệt vời.

Nhìn thấy hai điểm đỏ hồng hào dễ thương, hắn dùng hai đầu ngón tay, nhẹ nhàng kẹp lấy, khẽ vân vê.

- Ư.. ư..

Tiểu Liên bị định thân, không làm được gì, chỉ có thể thấp giọng rên rỉ.

Quân Đại Soái lại dùng hai ngón tay kia, mơn trớn hai hạt đậu đối diện, thỉnh thoảng bóp nhẹ phía dưới cặp tuyết lê, khiến cho tiểu la lỵ càng thêm run rẩy.

- Ư... thiếu gia.. ư..

- Em thật đẹp!

Quân Đại Soái không kìm được khen, hôn lên đôi môi anh đào kia, tham lam hút lấy chất dịch bên trong miệng tiểu mỹ nữ, bàn tay trong lúc đó vẫn tận tình xoa nắn.

Hắn rời bờ môi thơm ngọt, cúi đầu, hôn lên hai hạt đậu, khẽ cắn nhẹ.

Dùng răng khẽ gẩy gẩy hạt đậu, cái lưỡi của hắn rất chuyên nghiệp liếm láp, tựa như một tên diễn viên JAV lão làng.

- Ư.. Thiếu gia... Tiểu Liên... sướng.. ư ư..

Quân Đại Soái tham lam cắn mút một bên, quả tuyết lê đối diện sẽ được hắn dùng bàn tay hầu hạ, qua một hồi lâu, hắn lại đổi vị trí.

Tiểu Liên chỉ cảm thấy cả người ngứa ran, khô nóng, dù là định thân thuật, cũng không thể khiến cơ thể cô nàng dừng lung lay.

- Ư.. Thiếu gia.. em ra rồi..

Quân Đại Soái miễn cưỡng rời khỏi đồ chơi mềm mại quyến rũ kia, giải trừ định thân thuật cho Tiểu Liên.

Cô nàng khuỵu xuống đất, thở hổn hển, chiếc quần phía dưới đã ướt đẫm.

Nhìn thấy sàn nhà dính nước do mình, đang muốn tìm đồ vật lau đi, Tiểu Liên ngước nhìn lên, chóp mũi đột nhiên va chạm với một đồ vật khô nóng.

- Thiếu gia..

- Ta khó chịu quá, em mau giúp ta.

Quân Đại Soái không biết lúc nào đã cởi bỏ quần, để lộ thằng em cao ngạo.

Hai kiếp xử nam, mặc dù nội tâm hắn không muốn làm điều gì quá mức, nhưng vẫn là khó nhịn.

"Chỉ là buscu, hẳn không tính là cầm thú."

Quân đại dâm tặc tự an ủi bản thân.

"Haha."

Hệ thống lên tiếng.

Cười khinh bỉ, cười xem thường.

Tiểu Liên nắm lấy cự vật kia, cảm thấy có chút lớn, liền dùng cả hai bàn tay ôm lấy nó, nhẹ nhàng vuốt ve.

Quân Đại Soái sao có thể vừa lòng.

- Dùng miệng em, nuốt nó như hôm trước ấy.

- Dạ, nhưng còn hai hòn ở phía dưới, thì sao thiếu gia..

Tiểu cô nương bẽn lẽn nói, khiến Quân đại thiếu gia tỉnh ngộ.

Ờ ha, làm sao quên mất hai vật kia được, xem ra bản thân vẫn là kinh nghiệm không đủ.

Vẫn may cái này tiểu nha đầu hiểu chuyện, biết lên tiếng uốn nắn thiếu sót.

- Đều hầu hạ đi.

Tiểu Liên "dạ" một tiếng rất nhỏ, cầm lấy cự vật, bắt đầu liếm láp cho trơn ướt.

Hai hòn bi hôm nay đã được cái lưỡi hồng hào kia tận tình liếm láp, run lên sung sướng, bên trên cự vật cũng được bú mút chăm chỉ.

Pikachu đi vào, đang muốn nhảy lên người chủ nhân để được nựng, đã thấy Quân Đại Soái đưa tay.

Cả thân hình bé nhỏ cứng đơ, giữ nguyên tư thế, rơi bộp xuống đất.

- Hừ,, hừ,,. Tiếp đi...

Quân Đại Soái rên nhẹ, ấn lấy đầu Tiểu Liên, cho bên dưới vào càng sâu hơn.

Tiểu Liên chăm chỉ như một chú ong, mặc cho cổ họng ma sát có chút đau nhức, nhưng vẫn bú mút nhiệt tình.

Qua một lúc lâu, Quân Đại Soái rên rỉ, ghì lấy đầu Tiểu Liên.

Ư...

Tinh hoa tuôn chảy.

Tiểu mỹ nữ quỳ gục, cố gắng chậm rãi nuốt vào gì đó.

Bàn tay đưa lên khóe miệng, lau đi còn sót lại những giọt màu trắng kia.

- A Điền, A Thất, đây là luyện thể công pháp, cầm lấy tu luyện. Nhớ kỹ, không được tiết lộ bất kỳ kẻ nào.

Quân Đại Soái nói, đưa ra chính là Bất Diệt Kim Thân.

Độ trung thành 100 điểm, khiến hắn không chút lo lắng.

Lúc trước không đưa, chỉ là lo lắng tiết lộ phong thanh, dẫn đến cường giả dòm ngó, nhưng may mắn bên trong hệ thống có một loại vật phẩm gọi là thẻ bảo chứng.

5 điểm yy một tấm.

Có thể hoàn hảo bảo chứng thủ hạ không thể tiết lộ công pháp bí tịch hệ thống bán ra cho ngoại nhân.

Tỷ như xóa đi ký ức liên quan nếu bị cái nào đó cường giả đoạt xá, hay công pháp rơi vào tay ngoại nhân sẽ tự động thiêu hủy..

Đồ tốt, hắn có 49 điểm, không do dự mua hai tấm, dùng lên người hai tên này.

- Tạ ơn thiếu gia.

A Điền A Thất cung kính, cúi đầu.

Trong lòng chỉ có duy nhất một ý niệm, sớm trở thành một tên cường giả mạnh mẽ, bảo vệ thật tốt Quân đại thiếu gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.