Tiếng Hót Vang Trong Bụi Mận Gai

Chương 39: chị em thuý kiều.




Khi Trương chủ sự vừa bước ra khỏi căn phòng, thiếu nữ liền trâm tư suy nghĩ. Hoàn mĩ đan dược, nhất định phải lôi kéo được vị luyện đan sư kia mới được, đã lâu lắm rồi mới xuất hiện loại đan dược này.

Nếu có một vị luyện đan sư luyện chế ra được hoàn mĩ đan dược thì nguy cơ của Vạn Thương hội có thể giải quyết rồi! Thật là đáng để mong chờ mà.

Nếu như mà nói, đan dược được chia làm 10 phẩm chất riêng phân biệt là, nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm, tứ phẩm, ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩn, bát phẩm, cửu phẩm, thập phẩm. Từ nhất phẩm đến tam phẩm là đan dược chỉ có 1 đến 3 phần phần công dụng cho người sử dụng được họi là hạ phẩm, từ tứ phẩm đến lục phẩm thì là trung phẩm đan dược, từ thất phẩm đến cửu phẩm liền là thượng phẩm, còn thập phẩm được mệnh danh là hoàn mĩ đan dược. Hoàn mĩ cũng như tên, đan dược phải được luyện chế không một chút sai lầm, từ việc hỏa lực, tinh luyện, thanh đan, từng bước đều hoàn mĩ, thanh lọc tạp chất bên trong dược liệu mới có thể làm gia tăng công dụng 100% của đan dược. Cũng giống như hạ phẩm, trung phẩm đan dược là phổ thông đan dược thường thấy, thượng phẩm đan dược càng khó luyện chế hơn rất nhiều, chỉ có những luyện đan sư cao giao, còn nhờ sự trợ giúp từ lò luyện chế cao cấp cùng yêu hỏa hoặc dị hỏa để nâng cao phẩm chất của đan dược làm gia tăng công dụng lên rất nhiều. Còn tính về hoàn mĩ đan dược thì phải từ rất lâu rồi trên đại lục một mực không có xuất hiện, hoàn mĩ đan dược chỉ được nghe trong truyền thuyết từ thời viễn cổ mới xuất hiện.

Đa số những luyện đan sư luyện chế ra được hoàn mĩ đan dược hoàn mĩ đều là những vị đan thần trong truyền thuyết thời viễn cổ mới có. Hiện ngay bây giờ trước mắt mình là một viên Tương Tư đan, mặc dù là xuân dược nhưng là hoàn mĩ đan dược, nếu là công bố trong đấu giá đều sẽ gây chấn động.

Vị thiếu nữ suy tư rất lâu, nàng bây giờ trong lòng chỉ muốn biết vị luyện đan sư nào có thể luyện chế ra loại đan dược mà hầu hết tất cả các vị luyện đan sư cao giai toàn bộ đại lục vẫn không luyện chế ra được.

Nàng âm thầm quyết định phải bằng mọi giá lôi kéo vị luyện đan sư thần bí kia vào gia tộc mới được!

- Haha, thành thật xin lỗi quý khách vì đã bắt ngài chờ lâu! Trương chủ sự bước đến cười lớn chào hỏi Mục Vân khi hắn đang ngơ ngác nhìn xung quanh.

- Tại hạ chào Trương chủ sự, không biết đan dược của tại hạ, cửa hàng có thu mua? Mục Vân hỏi thẳng.

- Quý khách đừng nóng vội, ta bây giờ muốn hỏi quý khách một vài điều có bất tiện hay không?

- Trương chủ sự khách khí, có việc gì chứ nói với tại hạ, tại hạ biết sẽ không giấu giếm!

- Thật ra ta chỉ muốn biết là viên đan dược kia có phải do quý khách luyện chế?

- À... viên đan dược này là do sự phụ của tại hạ trong lúc nhàm chán luyện ra mà thôi! Mục Vân suy nghĩ một lúc rồi trả lời.

- Thì ra là vậy, kính mong quý khách tha thứ vì sự đường đột vừa rồi, gặp mặt nhau đã vài lần ta còn chưa biết danh tính của quý khách đây!

- Tại hạ họ Mục tên Vân!

- Thì ra là Mục huynh đệ, ta tên Trương Bất Tài, nếu Mục huynh đệ không ngại có thể gọi ta là Trương đại ca cũng được!

- Tiểu đệ Mục Vân chào Trương đại ca a, không biết đan dược của ta Trương đại ca thấy thế nào?

- Ừm.. viên đan dược của tiểu huynh đệ tuy chỉ là nhất phẩm đan dược nhưng là đan dược có dược tính hoàn mĩ hiếm thấy trên đời, như thế này đi ta có thể làm chủ mua viên đan dược của Mục huynh đệ 30.000 kim tệ, huynh đệ có hài lòng về giá hay chăng?

- Tiểu đệ đương nhiên hài lòng rồi! Mục Vân thở phào nhẹ nhỏm, 30,000 kim tệ, quá tốt rồi hắn đang lo lắng không bán được đây này.

- Nếu tiểu huynh đệ còn có đan dược nào khác thì cứ đến cửa hàng của ta, ta sẽ cho tiểu đệ một cái giá vừa lòng, có được hay không?

- Được a, tiểu đệ còn mong gì hơn! Mục Vân gật đầu.

- Đây là lệnh bài khách quý của Vạn Thương hội, có lệnh bài này Mục huynh đệ có thể đến bất cứ cửa hàng nào của Vạn Thương hội mua sắm, được giảm 40% giá cả. Vừa nói Trương Bất Tài móc ra một cái kim bài giao cho Mục Vân!

Mục Vân nghe được giảm 40% khi mua sắm hắn liền mỉm cười đưa tay nhận kim bài từ tay Trương Bất Tài.

- Nếu không còn gì khác tiểu đệ xin được phép cáo từ!

- Được rồi, Mục huynh đệ nếu có thời gian hãy đến chơi với Trương mỗ, đảm bảo Mục huynh đệ sẽ vui vẻ a! Trương Bất Tài vui vẻ tiển đưa Mục Vân ra cửa hàng.

Khi Mục Vân vừa bước ra khỏi cửa hàng thì hắn liền bắt gặp một người quen, đúng là người quen thật, một tên thanh niên tầm 20 21 tuổi với hình dáng tuấn lãng bước vào cửa hàng Vạn Thương. Nhận thấy Mục Vân đang bước ra khỏi cửa hàng hắn liền bước đến chặn ngang mặt Mục Vân gằn giọng: - Tiểu tử, tìm người bấy lâu không thấy, bây giờ đã gặp được người để xem ngươi chạy tới nơi nào?

- Vị công tử này nhận lầm người chăng, tại hạ có đắc tội với công tử? Mục Vân lơ đãng nói.

- Hừ.. người giả vờ thật hay, trước phá hoại lễ trọng kén rễ tiểu thư Băng Nhan, sau thì giết Lương Bích Hà, ngươi cũng to gan lắm, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết việc đắc tội với ta sẽ có kết quả như thế nào! Lăng Gia Lâm gằn giọng.

- Ha há.... nếu ngươi muốn đánh thì đánh, không cần phải nói nhảm như vậy, lên đi, ta trước nay không trêu chọc ai, nếu có ai trêu chọc ta thì chỉ có một con đường.....! Mục Vân trấn tĩnh gằn giọng.

- Ngươi muốn chết? Lăng Gia Lâm tức giận lao đến tung quyền đến Mục Vân. Mục Vân tung quyền đối cứng lại, uỳnh.. hai người va chạm nhau làm vang lên tiếng nổ nhỏ, dư chấn chấn bay mấy tên vây xung quanh Mục Vân. Mục Vân lui lại bốn bước ổn định thân thể, thâm hô lên mạnh quá, tên Lăng Gia Lâm này có tu vi Vũ sĩ cửu trọng không dễ trêu. Lăng Gia Lâm cũng không khá, hắn cũng lui lại hai bước, sau khi ổn định thân thể một lần nữa, hai người lại lao vào đối quyền... Đang lúc gây cấn nhất, bổng có một tiếng nói âm trầm vang lên!

- Hai vị huynh đệ dừng tay, nơi đây là Vạn Thương cửa hàng không cho phép ẩu đã! Trương Bất tài nghe được tiếng động liền chạy ra.

- Trương chủ sự, tại hạ Lăng Gia Lâm người Lăng gia, hôm nay tại hạ không cố ý gây chuyện ở đây, nhưng vì tên tiểu tử này giết chết Lương Bích Hà con trai Lương Sơn, ta chỉ giáo huấn hắn một chút mà thôi, mạng của hắn thì Lương Sơn sẽ lấy! Lương Gia Lâm biết chắc là không thể đánh Mục Vân được nữa liền uy hiếp xong bỏ đi.

Nghe Lương Gia Lâm nói Mục Vân giết Lương Bích Hà thì hắn nhíu mày một chút xíu, hắn tiến đến hỏi thăm Mục Vân:

- Mục huynh đệ có bị thương hay không?

- Tiểu đệ không sao đa tạ Trương đại ca quan tâm! Mục Vân khách sáo trả lời!

- Mục huynh đệ giết Lương Bích Hà là con trai độc nhất của Lương Sơn, tên Lương Sơn này bản tính âm độc chắc chắn sẽ không để yên cho Mục huynh đệ, nếu Mục huynh đệ có gì khó khăn thì cứ nói với ta một tiếng, tùy ta không tính là nhân vật gì nhưng có một số chuyện cũng có thể giải quyết được! Trương Bất Tài vỗ ngực cam đoan.

- Vậy thì đa tạ Trương đại ca rồi, ân tình này tiểu đệ ghi nhớ, về sau báo đáp, bây giờ tiểu đệ xin phép được cáo từ! Mục Vân từ biệt Trương Bất Tài quay đi.

- Haizz... tuổi trẻ mà, có một số việc không tránh khỏi, rốt cuộc long hay là trùng đều dựa vào bản thân của ngươi mà thôi! Trương Bất Tài thở dài một hơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.