Tiên Sở

Chương 35: Phát hiện




Đây không phải mấu chốt, quan trọng là mười mấy vạn người này không ai trốn ra. TạI sao không một người trốn thoát? Chuyện này không hợp lý, không nên như vậy. Bởi vì không hợp lý cho nên mới càng đáng sợ.

Trên nam thành lầu, người đứng đó không phải Diêm Xuyên mà là tuyệt thế ma quỷ.

Trên nam thành lầu, Diêm Xuyên cười nói:

- Hắc Vũ chân quân, ngươi đang nắm chắc phần thắng, xua đi một phần đệ tử, chỉ dùng năm ngàn đệ tử san bằng Minh Đô thành của ta sao?

Nụ cười của Diêm Xuyên ở trong mắt Hắc Vũ chân quân tràn ngập trào phúng.

Một đệ tử đứng sau lưng Hắc Vũ chân quân kinh khủng kêu lên:

- Sư, sư phụ!

Đệ tử đó rất sợ Hắc Vũ chân quân thật sự ra lệnh họ xông lên.

Hắc Vũ chân quân nhìn đám đệ tử đầy sợ sệt, gã lộ nụ cười khổ.

Hắc Vũ chân quân lạnh lùng quát:

- Đi!

Năm ngàn đệ tử hét to:

- Đi!

Bọn họ chưa từng vui vẻ vì chạy trốn như thế này.

Vèo!

Đám đệ tử bị núi thây biển xác hù sợ, giờ phút này chỉ hận cha mẹ sinh cho mình thiếu hai chân, cả đám chạy tan tác.

Hoắc Quang hưng phấn nói:

- Hoàng thượng, vi thần sẽ phái binh đuổi theo.

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

- Không cần.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Giặc cùng đường đừng đuổi, dù sao đều là Khí cảnh trở lên, lấy quân đội Đại Trăn nơi này cho dù có ngăn lại bọn họ cũng tổn thất thảm trọng. Huống chi bây giờ chưa phải là lúc đám Hắc Vũ chân quân chết.

Diêm Xuyên cười nói:

- Ngô hoàng suy tính chu đáo, năm ngàn người này trở lại có thể mang về đủ khủng hoảng. Khủng hoảng là một thứ đáng sợ, có thể khiến người không có chút đấu chí, khiến chúng ta mọi chyệnn suôn sẻ.

Diêm Xuyên cũng cười nói:

- Quan trọng nhất là tông chủ Đại Vũ Thiên tông, Hắc Vũ chân quân là một kẻ tài trí bình thường, nếu vì muốn sung sướng một lúc khiến bọn họ đổi một người tài ba chấp chưởng trong tông thì sẽ ra sao?



Nhìn theo Hắc Vũ chân quân chạy trốn, Diêm Xuyên híp mắt.

Trận bao vây tiễu trừ Đại Trăn có thể nói là toàn quân bị diệt, Đại Trăn thu hoạch toàn thắng.

Trên mặt đám người Hoắc Quang, Dịch Phong đều lộ vẻ vui mừng.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Hoắc Quang!

- Có thần!

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Lần này Hắc Vũ chân quân đại bại, tông môn phụ thuộc tổn thất thảm trọng, ngươi nghỉ ngơi hồi phục một ngày sau, dùng tốc độ nhanh nhất đánh an sáu mươi lăm tông môn này. Nhớ là tốc độ nhanh nhất!

Hoắc Quang lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Diêm Xuyên lại ra lệnh:

- Các tông môn phụ thuộc đã không có sức đối kháng, nơi Hoắc Quang đi qua gió cuốn mây tán, đánh đâu thắng đó. Dịch Phong, ngươi phụ trách thu thập các đại thành trì, phải mau!

Dịch Phong lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Mặc Vũ Hề lo lắng nói:

- Ngươi thật sự định bây giờ đánh lên Đại Vũ Thiên tông sao?

Diêm Xuyên cười hỏi:

- Đại Vũ Thiên tông rất lớn?

Mặc Vũ Hề lắc đầu, nói:

- Ngươi đừng tưởng trung vị tông môn như Đại Vũ Thiên tông yếu ớt, cứ ví lấy Đại Vũ Thiên tông làm ví dụ. Ngươi biết không? Những tông môn phụ thuộc này đối với Đại Vũ Thiên tông chỉ là dệt qua trên gấm.

Diêm Xuyên tò mò hỏi:

- Nàng biết bao nhiêu?

Mặc Vũ Hề trịnh trọng khẳng định:

- Đại Vũ Thiên tông có hai trưởng lão trung Hư cảnh!

Diêm Xuyên nhíu mày nói:

- Hai trung Hư cảnh? Truyện được copy tại Truyện FULL

Mặc Vũ Hề nói:

- Một người là tông chủ ban đầu của Đại Vũ Thiên tông, Bạch Vũ chân quân. Sau này Bạch Vũ chân quân không địch lại Ma Kha Thiên Tử nên tự động nhường vị tông chủ cho Hắc Vũ chân quân, Bạch Vũ chân quân là trung Hư cảnh đệ tam trọng!

Diêm Xuyên nhíu mày nói:

- Trung Hư cảnh đệ tam trọng?

Bây giờ Diêm Xuyên có hai lực lượng chiến thắng, một là Ngọc Đế kiếm trận, hai là Kim Long khí vận.

Ngọc Đế Kiếm trận năm đó có thể khiến Cổ Nguyệt thánh tử vô cùng chật vật là bởi vì gã không có pháp bảo chiến thắng nó. Nếu Ngọc Đế Kiếm trận có pháp bảo chiến thắng, dù kém nhất cũng có thể đấu ngang với Cổ Nguyệt thánh tử. Đại Vũ Thiên tông thì có, lịch sử mấy ngàn năm, Diêm Xuyên biết họ có năm bộ chuẩn tiên khí.

Bạch Vũ chân quân? Trung Hư cảnh tam trọng! Có lẽ Cổ Nguyệt thánh tử có thể miễn cưỡng ứng phó.

Mặc dù siêu cấp thần thông cho thực lực của Diêm Xuyên tăng vọt, nhưng hiện tại tu vi quá thấp, dù tăng lên thì chỉ là dệt hoa trên gấm. Tựa như mới rồi Diêm Xuyên tàn sát mười hai vạn Khí cảnh, tại sao mới lên đã tru sát hạ Hư cảnh ngay, cho dù là bởi vì siêu cấp thần thông hình thành huyết hải cũng không thể vây khốn hạ Hư cảnh quá lâu. Không thể khống chế hạ Hư cảnh thời gian dài thì nói gì đến trung Hư cảnh?

Dùng Ngọc Đế Kiếm trận, Diêm Xuyên có thể miễn cưỡng đơn độc đấu với Bạch Vũ chân quân.

Đương nhiên lực lượng Kim Long khí vận mạnh hơn chút, uy lực của nó tương đương với Trung hư cảnh tứ trọng!

Muốn chiến thắng Bạch Vũ chân quân chỉ có thể ở Yến Kinh, tại Đại Vũ Thiên tông thì Bạch Vũ chân quân có thể điều động lực lượng công đức, thực lực càng mạnh, Diêm Xuyên không phải đối thủ của gã.

Diêm Xuyên hỏi:

- Còn trung Hư cảnh khác thì sao?

Mặc Vũ Hề cười khổ nói:

- Người khác không lộ mặt, thậm chí trong Đại Vũ Thiên tông cũng không ai rõ ràng. Chỉ biết là khi Đại Vũ Thiên tông gặp sinh tử tồn vong thì sẽ có một trưởng lão xuát quan, mỗi lần đều cố gắng xoay chuyển.

Dịch Phong nhíu mày nói:

- A? Lúc ta thu thập tư liệu hình như có nghe nói, nhưng không biết là ai.

Mặc Vũ Hề cười khổ nói:

- Hắn là người sáng lập ra Đại Vũ Thiên tông, Đại Vũ chân quân!

Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc nói:

- Đại Vũ Thiên tông, Đại Vũ chân quân?

Mặc Vũ Hề cười khổ nói:

- Ta cũng không biết hiện tại Đại Vũ chân quân mạnh cỡ nào, nhưng lúc phụ thân còn sống từng nói qua, năm trăm năm trước Đại Vũ chân quân là trung Hư cảnh đệ ngũ trọng.

Năm trăm năm trước, trung Hư cảnh đệ ngũ trọng!

Hoắc Quang hít ngụm khí lạnh:

- Vậy thì bây giờ năm trăm sau... Ui!

Kim Long khí vận của Diêm Xuyên hiện nay chỉ có thể tương đương với uy lực trung Hư cảnh đệ tứ trọng, đương nhiên không thể sánh bằng Đại Vũ chân quân năm trăm năm trước, càng không thể ngăn được Đại Vũ chân quân bây giờ.

Mặc Vũ Hề giải thích rằng:

- Nhưng yên tâm, Đại Vũ chân quân bình thường không đi ra, trừ phi Đại Vũ Thiên tông gặp tai nạn diệt tông. Còn Bạch Vũ chân quân, bởi vì địa vị Đại Chiêu thánh địa bị bức ép nên quan hệ với Hắc Vũ chân quân khá tệ.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Nàng tiếp tục nói về hai trung Hư cảnh đi.

Mặc Vũ Hề giải thích rằng:

- Có gần ba trăm đệ tử hạ Hư cảnh, đệ tử Thần cảnh thì khoảng tám ngàn, đệ tử Khí cảnh có hai mươi vạn, đệ tử Tinh cảnh có bốn trăm vạn.

Hoắc Quang ngạc nhiên hỏi:

- So với trăm tông môn phụ thuộc cộng lại còn nhiều hơn gấp mấy lần?

Mặc Vũ Hề cười khổ nói:

- Đây chính là trung vị tông môn!

Lần này là Diêm Xuyên dùng mưu kế mới diệt mười hai vạn Khí cảnh, lần sau chắc chắn không có cơ hội này. Hơn bốn trăm vạn đệ tử! Đây chính là trung vị tông môn!

Mặc Vũ Hề lo lắng nói:

- Thật ra lực lượng của Đại Vũ Thiên tông không chỉ có bấy nhiêu, nó có hàng trăm thành trì vòng quanh, mỗi tòa có hai trăm vạn tu giả, tức là tổng cộng hai ức tu giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.