Tiên Quốc Đại Đế

Chương 49: Trời sinh mị đồng





Đương nhiên, nơi tương đối an toàn trong suy tính của Tô Triệt cũng không phải là Thiên Huyền Tông, mà chính là Hoang Thần Cốc Phong Lôi Tuyệt Địa ở bên trong cảnh nội của Vô Cực Môn kia.

Bên trong Phong Lôi Tuyệt Địa, các loại cương phong và thiên lôi dày đặc như mưa, cho dù là Nguyên Anh lão tổ cũng không dám tiến vào, cho dù tiến vào cũng hóa thành tro bụi. Nhưng đối với Tô Triệt mà nói, nơi đó chính là nơi tị nạn tốt nhất, thậm chí còn có thể thuận tiện lấy vài giọt thần bí chi huyết của Tâm Tạng thảo.

Hắn luôn mồm nói, bản thân hắn là người thừa kế, Tâm Tạng thảo kia lớn như vậy, thiếu vài giọt máu hẳn là không thành vấn đề, hẳn sẽ không keo kiệt với hắn.

Oanh! Oanh! Oanh...

Thái Võ lão tổ lúc này còn đang không ngừng oanh kích Cự Phú, dường như, chân nguyên của hắn bất tận, vĩnh viễn không cạn kiệt.

Bên trong cung điện, Tô Triệt và Hoa Quang chân nhân đứng trước thủy kính, đối với chấn động mà Thái Võ lão nhi tạo ra lúc này đã chết lặng.

- Tô Triệt, ngươi cho rằng, mấy Nguyên Anh lão tổ liên thủ, có thể chặn Cự Phú lại không?

Hoa Quang chân nhân trầm giọng hỏi.

Hoa Quang chân nhân thân là tán tu, chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với Nguyên Anh tu sĩ, năng lực lý giải đối với Nguyên Anh tu sĩ rất ít. Hắn cho rằng, Tô Triệt thân là bảo bối của Thiên Huyền Tông, đối với thực lực của mấy vị Nguyên Anh lão tổ của Thiên Huyền Tông, hẳn trong lòng vô cùng hiểu rõ.

- Không tốt lắm.

Tô Triệt lắc đầu trả lời:

- Từ tình hình hiện tại xem ra, thế Cự Phú phi hành không thể chống lại, thế nhưng thần thông của Nguyên Anh tu sĩ khó lường, có rất nhiều loại biện pháp tưởng chừng như không thể lại có thể. Tỷ như, cho dù không ngăn lại được Cự Phú, cũng có thể thông qua một phương pháp nào đó, hạn chế Cự Phú chạy vòng quanh một khu vực đã định trước, sau đó lại tạo ra lực cản, chậm rãi đem động năng của Cự Phú bào mòn, cũng có thể làm nó dừng lại...

Tô Triệt trầm giọng nói:

- Đương nhiên, đây chính là một loại biện pháp mà ta nghĩ ra mà thôi, đổi lại là mấy Nguyên Anh lão tổ, không chừng còn có biện pháp đơn giản hơn rất nhiều.

- Đúng vậy, thông qua một ít pháp thuật trì hoãn, cuối cùng cũng có thể ngăn lại Cự Phú.

Vẻ mặt Hoa Quang chân nhân ngưng trọng nói.

- Thái Võ chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, nếu như gặp phải Nguyên Anh trung kỳ, thậm chí là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, vậy thì xong rồi.

Tô Triệt cau mày, sau khi nói xong câu đó, thoáng ngừng lại một chút, lại hỏi:

- Tiền bối, ta muốn biết, lực phòng ngự của Cự Phú tiêu hao loại năng lượng nào? Còn có thể duy trì bao lâu?

- Điểm này thật ra không cần lo lắng.

Hoa Quang chân nhân thấp giọng trả lời:

- Cự Phú tuy rằng chôn sâu tại Bắc Hoang đảo mấy nghìn năm, cũng không có hấp thu linh khí thiên địa, thế nhưng, năm đó Cự Phú tài phú vô số, cái khác không nhiều lắm, thế nhưng linh thạch thì tuyệt không thiếu. Dựa vào số linh thạch này, Thái Võ lão nhi bên ngoài cho dù đuổi vạn năm, cho hắn mệt chết, cũng không thể nào đập vỡ được ngạnh xác cứng rắn của nó.

Nói tới đây, hắn sửng sốt, lập tức cười nói:

- Cự Phú chi linh đối với chuyện này vô cùng mẫn cảm, cảm giác theo ý xấu, cho nên vừa rồi ta mới không nói.

- Ngạnh xác, thông thường chỉ hình dung yêu thú, xem ra, Cự Phú chi linh này cũng có chút thú vị... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Tô Triệt cười cười, đang lúc khẩn trương cũng thả lỏng tâm

tình một chút.

Lúc này, Cự Phú và Thái Võ đã bay vào cảnh nội Huyễn Ma giáo mấy nghìn dặm, dọc đường, không ít giáo đồ Huyễn Ma giáo phát hiện dị cảnh, đều gửi ngọc phù truyền tin về tới tông môn, báo tin tức này.

Bất quá, tốc độ phi hành của Thái Võ và Cự Phú, so với ngọc phù đưa tin của bọn chúng còn nhanh hơn, đợi đến khi những Nguyên Anh lão ma thu được tin tức, phỏng chừng Cự Phú đã bay ra khỏi lãnh địa của Huyễn Ma Giáo.

Cùng lúc đó, bên phía Bắc Hoang đảo, sớm đã có tu sĩ Kim Đan hậu kỳ chạy về Thái Ất Môn, đem tin tức Cự Phú xuất thế nhanh chóng bẩm báo cho chường môn nhân Thái Hư cùng với hai vị Thái Thượng trưởng lão.

- Cự Phú xuất thế?

Tin tức như vậy có thể khiến cho ba vị lão tổ khiếp sợ cực độ, đâu có thời gian nói lời vô ích, sau khi lưu lại Thái Hoa trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ ở lại tọa trấn tông môn, Thái Hư và Thái Hạo lập tức xuất phát, chạy tới Bắc Cực hải, theo dấu vết Thái Võ cố ý lưu lại, một đường đuổi theo.

Chưởng môn nhân Thái Hư có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, ngự trên trung phẩm đạo khí trấn phái chi bảo của Thái Ất môn - "Thái Ất Du Long Kiếm" tốc độ so với Thái Võ và Cự Phú nhanh hơn gấp bội.

Thủ tịch đại trưởng lão Thái Hạo chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, tốc độ phi hành không nhanh được như chưởng môn sư huynh, để không cản trở, hắn chỉ có thể nhập vào không gian bên trong pháp bảo của Thái Hư chưởng môn, làm một hành khách miễn phí.

- Cự Phú trở về Tu Chân Giới?

Không bao lâu sau, tứ đại Nguyên Anh lão ma của Huyễn Ma Giáo cũng biết được tin tức này, bọn hắn đồng dạng cũng là một môn phái nhất lưu, sau đó Huyễn Ma Giáo Chủ do thực lực cao cường nhất đem hai gã trưởng lão nhập vào không gian bên trong pháp bảo của mình, sau đó lại thỉnh hai kiện trấn phái chi bảo hạ phẩm đạo khí là "Huyễn Ma Thiên La Ô" và "Huyễn Ma Thực Hồn Lệnh" bay ra khỏi tông môn, truy tung Cự Phú.

Lại không lâu sau, Huyết Thần Giáo, siêu cấp môn phái cũng thu được tin tức này.

Vì vậy, Huyết Thần giáo chủ suất lĩnh một gã Nguyên Anh trưởng lão, cũng thỉnh trấn phái chi bảo trung phẩm đạo khí "Huyết Hải Hồng Liên" cũng một đường truy tung Cự Phú.

Cự Phú và Thái Võ đi tới nơi nào cũng không quan trọng, bọn họ cho dù phi hành đi xa đi chăng nữa, đối với mấy vị Nguyên Anh lão tổ này đều có lòng tin đuổi được. Bởi vì trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, Thái Võ bất quá chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, có thể một đường đuổi theo Cự Phú, như vậy có thể chứng minh, tốc độ phi hành của Cự Phú cũng không quá nhanh.

Còn nữa, chỉ cần Cự Phú kia còn chưa có chính thức nhận chủ, chỉ cần nó bị vây trên Khải Nguyên Tinh, người người đều có cơ hội tranh đoạt nó.

Để đạt được một kiện thượng phẩm đạo khí, cho dù nỗ lực nhiều hơn đi chăng nữa cũng là đáng giá.

Vì thế, mấy vị Nguyên Anh lão tổ không tiếc giết chóc, máu chảy thành sông, thiên hôn địa ám.

Cự Phú bay ra khỏi phạm vi quản hạt của Huyễn Ma giáo, Tô Triệt lúc này còn đang suy nghĩ:

- Tử Tiêu sư tổ là Nguyên Anh trung kỳ, bằng vào thượng phẩm linh bảo Tinh Đế La Bàn, trong một canh giờ có thể bay hơn mười vạn dặm, đây cũng chính là tốc độ nhanh nhất của hắn....

- Như vậy, hai tên chưởng môn nhân Nguyên Anh hậu kỳ của Thái Ất Môn và Huyễn Ma Giáo kia nếu đều tự mình dùng đạo khí phi hành sẽ đạt được loại tốc độ như thế nào?

Một người một canh giờ phi hành được mười vạn dặm sao?

- Nếu đúng như vậy, cũng không bao lâu nữa, sẽ bị bọn họ đuổi theo a.

Sự suy đoán của Tô Triệt cũng không phải không có căn cứ, giờ phút này, Thái Ất Môn, Huyễn Ma Giáo, Huyết Thần Giáo, ba vị chưởng môn nhân đều tự mình thân chinh, dùng trấn phái chi bảo, không giữ một chút lực lượng nào mà truy tung tới đây, cự ly lúc này đã càng ngày càng gần rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.