Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 02: Quyết Tâm




Ma Chủ Già Lam xoay người bước ra một bước, Chỉ Xích Thiên Nhai, lập tức trở lại trong hội trường Thủy Vân tông, nhìn dòng sông đang chảy dưới chân dãy núi này.

Thình lình nàng chộp ra một trảo, lập tức trên mặt đất xuất hiện một vết trảo to chừng mười dặm, cắm sâu vào lòng đất chừng mười trượng.

Dưới lòng đất vang lên một tiếng hự đau đớn, là tiếng kêu vì bị trúng thương của Cốc Sơn Chân Quân. Ma Chủ Già Lam nghe tiếng kêu này dường như hết sức say mê, sau đó lại bổ xuống hết trảo này tới trảo khác, mỗi một trảo khiến cho mặt đất chấn động một lần, Cốc Sơn Chân Quân kêu thét lên một tiếng.

Cứ như vậy từng trảo bổ xuống, tới trảo cuối cùng, một tiếng nổ vang lên, trong tay Ma Chủ Già Lam đã có một bức họa, chính là Giang Sơn Xã Tắc Đồ. Nàng giơ tay xé mạnh một cái, pháp bảo này lập tức bị nàng xé tan tành thành nhiều mảnh. Pháp bảo vỡ nát, mái tóc dài của Ma Chủ Già Lam phất phơ trong gió, vẫn xinh đẹp như trước, nhưng khí chất hiện tại của nàng khiến cho người ta nhìn thấy phải kinh hồn khiếp vía, không có gì đáng sợ như dáng vẻ của nàng hiện tại.

Trong đám những mảnh vỡ, một đạo hào quang bắn ra, muốn độn thật xa.

Đó chính là Cốc Sơn Chân Quân, giọng Ma Chủ Già Lam vô cùng lạnh lẽo:

- Muốn chạy ư?

Sau đó lại bổ ra một trảo, giữa không trung vang lên một tiếng hự đau đớn. Cốc Sơn Chân Quân đã bị nàng bóp nát thành sương máu.

Sau đó Ma Chủ Già Lam khẽ rung tay, lập tức thi thể của Cửu Tiêu Chân Quân và Thất Nguyên Chân Quân xuất hiện. Nàng lặng lẽ niệm chú thi pháp, lập tức Nguyên Anh của cả ba tên này vừa rồi đã bị nàng thu lấy bay ra.

Ba Nguyên Anh xuất hiện đứng giữa không trung, sau đó dần dần biến thành Nguyên Anh có bộ mặt đen sì, dung mạo vô cùng hung ác, hóa thành Ma Anh. Bọn chúng cúi đầu nói với Ma Chủ Già Lam:

- Xin nghe pháp chỉ.

Sau đó thân thể bọn chúng hóa thành sương máu, sương máu này không hề tan biến mà được ba Ma Anh điều khiển, bắt đầu bố trí pháp trận, thiết lập cấm chế giữa không trung.

Bất chợt Ma Chủ Già Lam quay đầu nhìn về phía hội trường Thủy Vân tông. Mọi người nhìn thấy dáng vẻ đáng sợ của nàng không tự chủ được, bất giác thối lui một bước.

Dư Tắc Thành lên tiếng nói:

- Bình tĩnh, bình tĩnh lại, nàng không nên như vậy...

Ma Chủ Già Lam cười nói:

- Ta vốn là ma, ma chính là như vậy, Thiên Ma Ma Chủ, muốn làm gì thì làm, đây mới là chân diện mục của ta.

Tuy rằng giọng nàng êm ái dễ nghe, nhưng khí tức trong giọng nàng lại khiến cho người ta sợ hãi.

Một chữ Ma thật lớn được viết ra giữa không trung, trải rộng trong phạm vi trăm dặm. Chữ Ma này là do ba Ma Anh kia dùng máu thịt của chúng viết ra. Sau khi viết xong, lập tức ba Ma Anh này biến mất giữa đất trời, ẩn thân vào trong đại trận.

Ma Chủ Già Lam nhìn đệ tử Thủy Vân tông bên dưới nói: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Dư Tắc Thành, nói cho bằng hữu của ngươi biết, nếu còn quý mạng sống, vậy hãy trở vào trong động phủ Thủy Vân tông đi thôi. Ta sẽ để lại ấn ký bảo vệ nơi đó không bị ma hóa, sẽ bảo vệ cho bọn chúng một kiếp.

- Bất quá nơi này rất nhanh sẽ biến thành chiến trường, đại chiến bắt đầu rồi, không biết có ngộ thương bọn chúng hay không, hy vọng chúng có thế qua được kiếp nạn này.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Chiến trường ư, ai đánh vậy?

Ma Chủ Già Lam nói:

- Không biết, bất quá trong đó hẳn có Ngọc Diệu Thần Quân của Diệu Hóa tông. Sau khi Tây Lĩnh phát ra dao động của Tiên Tần Linh Dẫn, lão vẫn dùng thần thức theo dõi ta từ xa. Lần trước Tiên Tần Linh Dẫn xuất hiện, bọn chúng bỏ qua, lần này không biết chúng đã lưu ý bao lâu, có thể phát hiện ra Tiên Tần Linh Dẫn nhanh như vậy. Bọn chúng cho rằng ta lấy Tiên Tần Linh Dẫn này, vì toàn Cổn Châu chỉ có mình ta là Chân Nhất Thần Quân.

- Thật ra không phải ta làm, nhưng hiện tại Tiên Tần Linh Dẫn đã nằm trong tay ta, có phải ta làm hay không đã không còn quan trọng. Dám phát thần thức giám thị ta, phát hiện ra ta còn không thu lại, phải đánh một trận cho lão khốn này biết sự lợi hại của ta.

Lúc này phân thân của Dư Tắc Thành dưới đất truyền âm nói với Bạch Hà Tích:

- Bạch Đại ca, nơi này sắp sửa xảy ra đại chiến, hãy gọi đệ tử Thủy Vân tông và minh hữu tiến vào động phủ Thủy Vân Gian đi thôi. Nơi đó Ma Chủ Già Lam sẽ để lại ấn ký bảo vệ, không bị ma hóa.

Sau đó hắn ngừng một chút, lại nói:

- Không cần dẫn theo đệ tử của ba liên minh khác ở Cổn Châu, cứ để bọn chúng lại đây.

Bạch Hà Tích gật gật đầu, bắt đầu truyền âm, lập tức cả bọn đệ tử Thủy Vân tông biến mất, đệ tử của năm phái Tây Lĩnh, đám tân khách thật lòng tới hỗ trợ cũng ngầm nhận được tin, nhanh chóng biến mất, tất cả đều truyền tống vào trong động phủ Thủy Vân Gian.

Dư Tắc Thành đi tới trước mặt Phá Bại Chân Quân, y vì không đồng ý đề nghị của bọn Cửu Tiêu Chân Quân, bằng hữu trở mặt với nhau, lập tức bị lời thề khế ước bảy người cùng lập khi thăm dò Di tích Tiên Tần cắn trả, đã bị thương.

Thấy Dư Tắc Thành tới trước mặt Phá Bại Chân Quân, ba Nguyên Anh Chân Quân kia nhìn hắn chăm chú. Chỉ thấy Dư Tắc Thành giơ tay điểm ra, lập tức một đạo huyết quang chiếu vào trán y. Huyết quang này là phù lục giải thể mà Ma Chủ Già Lam đã nhờ máu thịt của ba tên Nguyên Anh Chân Quân đã chết luyện chế. Tức thì Phá Bại Chân Quân há miệng phun ra một búng máu tươi, tác dụng cắn trả lập tức tiêu tan.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Phá Bại Đại ca, huynh cũng mau vào Thủy Vân Gian đi, nơi đây sắp xảy ra đại chiến Chân Nhất Thần Quân.

Phá Bại Chân Quân lắc lắc đầu:

- Đám Chân Nhất Thần Quân này xuất hiện e rằng là vì Di tích Tiên Tần kia, chúng ta phải đi thật xa ngay tức khắc, Thủy Vân Gian e rằng không thể chịu được đại chiến như vậy. Huynh đệ, đệ đi cùng chúng ta đi thôi.

Dư Tắc Thành lắc đầu:

- Không được, đệ còn chuyện khác phải làm, chưa thể rời khỏi nơi này.

Phá Bại Chân Quân nói:

- Thôi được, xin lỗi đệ, đến trợ quyền cho đệ, rốt cục trở thành thế này, ngày sau ca ca sẽ đền bù cho đệ. Chúng ta đi, sau này đệ có việc cần cứ việc truyền thư cho ta, muôn thác không từ.

Dứt lời, y liếc qua bọn Thủy Nhuận Chân Quân, lập tức bốn người bay vọt lên không, độn ngoài ngàn dặm.

Người của ba liên minh cổn Châu cũng phát hiện ra có vẻ khác thường, cũng bay lên rời khỏi. Nhưng bọn chúng chỉ bay ra chừng trăm dặm đã bị phong ấn vô hình bắn ngược trở về, trên không xuất hiện cấm chế, tất cả mọi người còn lại đều bị vây khốn tại đây.

Bốn người Phá Bại Chân Quân cùng các tu sĩ thật lòng tới giúp Thủy Vân tông đều vượt qua phong ấn dễ dàng, không hề bị ngăn cản. Những tu sĩ khác có ác tâm với Thủy Vân tông đều bị phong ấn bắn ngược về, trong lúc nhất thời người người chạy ngược chạy xuôi, vô cùng hỗn loạn.

Bọn Thành Lam, cốt Luân Tề Văn cũng được Dư Tắc Thành truyền âm, chạy vào trong Thủy Vân Gian, còn năm người Vương Thư Nguyên ngự kiếm bay lên muốn rời đi.

Chợt Dư Tắc Thành nghe Ma Chủ Già Lam nói:

- Có muốn ta đoạt hai thanh phi kiếm cửu giai của chúng cho ngươi không? Đó là phi kiếm cửu giai chứ chẳng chơi, tiểu tử kia quả thật là ngốc tử, thân mang trọng bảo lại dám dạo phố khoe khoang, quả thật không biết sống chết là gì. Hai thanh phi kiếm cửu giai này, ngay cả ta cũng cảm thấy thèm nhỏ dãi.

Dư Tắc Thành lắc đầu:

- Là sư huynh đệ đồng môn cả, không tới nỗi như vậy, nàng tha cho bọn họ đi đi.

Lập tức năm người Vương Thư Nguyên đột phá phong ấn, rời khỏi nơi này. Phân thân của Ma Chủ Già Lam biến thành Dư Tắc Thành dưới đất cũng lặng lẽ biến mất, trở về bản thể.

Lúc này trên hội trường còn chừng hai ngàn người của ba liên minh Cổn Châu, còn hai ngàn tân khách mang theo ác ý tới đây. Bọn chúng chỉ biết lấy mắt nhìn theo đám đệ tử năm phái Tây Lĩnh cùng tân khách bay đi mất.

Một lúc sau, Ma Chủ Già Lam đang đứng giữa không trung, trên đầu hơn bốn ngàn người dưới bình đài, giương mắt nhìn xuống bọn chúng giống như nhìn đám gia súc chuẩn bị đưa vào lò mổ. Lập tức ai nấy toát mồ hỏi lạnh toàn thân, linh cảm sắp sửa có đại họa giáng xuống đầu mình.

Ma Chủ Già Lam chợt lên tiếng nói:

- Tới lúc rồi, các con, yến tiệc đã bắt đầu.

Vừa dứt lời, chữ Ma giữa không trung bạo phát vô số ma khí, tràn ngập giữa đất trời.

Bắt đầu có người trong đám đông hấp thu ma khí, sau đó run lên, thân hình đột ngột biến hóa. Dường như do ma khí nhập thể, thân thể bành trướng, bộ dạng trở nên xấu xí vô cùng, chẳng khác nào Phi Thiên Dạ Xoa hay Tu La Thần Ma.

Những người này bắt đầu quay sang cắn xé đồng bạn bên cạnh mình, khiến cho bọn họ gào thét vang trời, máu tươi bắn ra tung tóe.

Sau đó bọn chúng bắt đầu hút máu liên tục, mỗi người bị chúng hút hết máu huyết toàn thân trong ba, bốn lần hô hấp. Sau đó bọn chúng vất mục tiêu đã cạn máu sang bên, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp. Những tử thi bị hút máu lại đứng lên, bắt đầu biến ra hình dạng ác ma hung tợn, sau đó gia nhập vào hàng ngũ hút máu.

Thân thể đám ma đầu biến dị này cứng rắn vô cùng, bất kể là phi kiếm, pháp bảo, phù lục đánh trúng, ma khí tan ra, nhưng đám ma đầu này lại không bị thương tổn chút nào, vẫn truy đuổi hút máu những người còn sống

Đám tu sĩ còn sống ngự không bay lên, nhưng đám ma đầu sau lưng mọc cánh cũng nhanh chóng truy đuổi, lập tức trong vòng trăm dặm của phù đảo Thủy Vân tông trở thành một địa ngục Tu La.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.