Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 21: Ai là nương tử của ngươi?




Kiếp trước Nhiếp Vân không còn phụ mẫu tỷ đệ thân nhân, vô khiên vô quải (*không có gánh nặng trên người), hơn nữa tu luyện Linh Tê Luyện Thể Quyết rơi vào ma đạo, sát tâm sôi trào, người ngăn giết người, phật cản đồ phật, hắn chỉ làm theo tâm tính của bản thân, hoàn toàn bỏ qua tất cả.

Chính vì như thế hắn mới có được danh xưng Huyết Ngục Ma Tôn.

Kiếp nầy có pháp quyết vô danh và Kim Cương Lưu Ly Thể, phụ mẫu thân nhân vẫn còn, sát tâm ít cho nên vẫn bình an vô sự, cũng không lo ngại, lúc này tất cả cảm xúc mặt trái, ma tâm cường thịnh, Linh Tê Luyện Thể Quyết như đạt được đại bổ, chỉ trong một phần ngàn giây nó đã lập tức tăng vọt tới cảnh giới đại thành!

Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ bát trọng sơ kỳ tựu tương đương với Kim Tiên cảnh sơ kỳ, mà đạt tới đệ bát trọng tương đương tấn cấp lần nữa, hắn trực tiếp có được sức chiến đấu so được với Vương Tiên cảnh sơ kỳ.

Linh Tê Luyện Thể Quyết, cấp bậc càng cao, năng lực càng mạnh, chênh lệch cũng lại càng lớn, vốn hắn dựa theo tiến độ bình thường, muốn đạt tới đệ bát trọng đại thành ít nhất cần có bảo vật Ma tộc cấp chí tôn bổ sung, tu luyện chậm chạp, thậm chí không biết phí bao nhiêu năm tháng mới có thể thành công!

Lúc này ma tâm cả đời bộc phát, hắn như triệt để lột xác thành ma quỷ, ma khí cuồn cuộn bắn ra khắp bốn phía.

Huyết Ngục Ma Tôn đã trở lại.

- Gấp hai trăm lần sức chiến đấu, phá cho ta!

Linh Tê Luyện Thể Quyết đạt tới đệ bát trọng, thực lực của Nhiếp Vân đã tăng vọt tới cực hạn, hai mắt của hắn bắt đầu đỏ rực, nắm đấm xiết chặt và hắn tấn công lần nữa.

Trước kia hắn chỉ có thân thể Kim Tiên cảnh sơ kỳ phối hợp hai trăm lần sức chiến đấu, miễn cưỡng có thể đánh chết cường giả Vương Tiên cảnh sơ kỳ, hiện tại Linh Tê Luyện Thể Quyết đại thành, chỉ bằng vào thân thể có thể so sánh với cường giả Vương Tiên cảnh sơ kỳ, bạo tăng hai trăm lần sức chiến đấu về sau lực lượng mạnh có thể so sánh với Vương Tiên cảnh đỉnh phong.

Ầm ầm!

Lực lượng cường đại và lực trùng kích đáng sợ, không gian cả đại điện bị áp súc và nổ tung, lực lượng bắn ra chung quanh hình thành áp lực cực kỳ khủng bố.

Hô!

Một quyền của hắn biến mất.

Cũng giống như lúc trước, hào quang không có bao nhiêu biến hóa.

Thập đại gia tộc phối hợp chí bảo truyền thừa tạo thành hào quang cực kỳ cường đại, cho dù thực lực bạo tăng nhưng hắn vẫn không thể phá vỡ.

- Tiểu Long, Hắc Long, tới!

Một quyền không phá được, Nhiếp Vân thét dài.

- Được!

Lúc này tiểu Long và Hắc Long Chí Tôn đã giải quyết xong mấy hộ vệ ngăn cản, nghe được tiếng la liền cùng bay tới, bọn họ gầm gừ và hóa thành nguyên hình đánh một trảo vào màn sáng.

Ầm ầm!

Hai đại siêu cấp cao thủ sử dụng long trảo phối hợp với nắm đấm của Nhiếp Vân tấn công vào màn sáng trơớc mặt, hào quang chấn động liên tục sau đó không có gì cả.

Ba siêu cấp cường giả phối hợp công kích cũng không thể phá được.

- Hừ, cho dù thực lực của ngươi mạnh hơn nữa cũng vô dụng, Ma Thiên Vong Tình Đại Trận vừa mở ra, cho dù là Tiên Quân cũng không thể ngăn cản, đừng nói là các ngươi.

- Mau cút đi!

Nhìn thấy Nhiếp Vân và hai cự long tấn công không thể làm gì, Đạm Thai Sang Vũ cười lạnh, trong mắt mang theo khinh thường càng đậm.

Uy lực của Ma Thiên Vong Tình Đại Trận có quan hệ trực tiếp với thực lực của người bày trận, mười đại tộc trưởng phối hợp chí bảo gia tộc, thực lực mỗi người có thể sánh ngang Tiên Quân, bố trí trận pháp cũng vô cùng cường đại, mặc dù Tiên Quân có tới cũng không thể phá vỡ.

Mặc dù sức chiến đấu của Nhiếp Vân, tiểu Long, Hắc Long ba người đạt tới tiêu chuẩn đỉnh phong của Linh giới nhưng muốn phá vỡ phong ấn là chuyện không thể nào.

- Tốt, tốt, Tiên Quân không cách nào phá vỡ, ta sẽ làm trận pháp của các ngươi tự động mở ra.

Thí nghiệm một lần, Nhiếp Vân đã biết rõ đối phương nói không sai, bằng vào thực lực bây giờ thật sự không thể mở ra, sắc mặt của hắn biến thành lạnh lùng âm trầm.

Ma tính trong cơ thể lúc trước bị áp chế cho nên hắn làm việc chú ý quy củ, quy tắc, hiện tại rơi nhập ma đạo, cái gì gọi là quy tắc, đạo đức đều cút sang một bên, các ngươi cho rằng trốn trong cái mai rùa là có thể xong chuyện, hừ, hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết rõ cái gì ọi là trận pháp tự động mở ra!

Ầm ầm!

Nhiếp Vân đứng bất động suy nghĩ, hắn vươn bàn tay về phía trước.

Lần này không phải là vươn tay vào màn sáng, mà là bên ngoài Cửu Tiêu Cung!

Hô!

Bàn tay rút về, trong lòng bàn tay của hắn là một thanh niên với sắc mặt sợ hãi.

Thanh niên vừa rồi tham gia thi đấu tuấn tài bên ngoài, hắn quá quan trảm tướng hăng hái, thực lực siêu quần, nằm mơ cũng không nghĩ tới bản thân mình bị người khác bắt lấy như bắt gà.

- Dương Nhạn Bắc... Ngươi buông hắn xuống!

Nhìn thấy thanh niên này, Dương Chân gia chủ nhận ra, đồng tử co rụt lại.

Người này tên là Dương Nhạn Bắc, là đệ tử tiềm lực nhất của Dương gia bọn họ, tuy chỉ có thực lực Thánh Tiên cảnh đỉnh phong nhưng qua một thời gian tuyệt đối có thể trổ hết tài năng trở thành cường giả Vương Tiên cảnh đỉnh phong.

- Buông, các ngươi không mở trận pháp ra, muốn cho ta buông hắn ra, nằm mơ!

Nhiếp Vân đã nhập ma mới mặc kệ đối phương lải nhải, trơớc kia Dương Chân đánh lén hắn đã chọc hắn tức giận, lúc này đã giết gà dọa khỉ thì cứ mượn hắn khai đao.

Răng rắc!

Bàn tay bóp một cái, thiên tài Dương gia không kịp kêu thảm thiết, đầu rơi xuống đất, hô hấp đoạn tuyệt.

- Dương Nhạn Bắc, Dương Nhạn Bắc... Đáng giận ah...

Không nghĩ tới Nhiếp Vân lại làm như thế, sắc mặt Dương Chân tức giận đỏ mặt, toàn thân không ngừng run rẩy.

Đánh chết đệ tử tiềm lực của hắn còn khó chịu hơn giết hắn.

Hắn tức giận muốn thổ huyết nhưng Dương Chân cũng không rời khỏi vị trí của mình, hắn không ngừng vận hành trận pháp.

- Hừ, ta xem các ngươi duy trì Ma Thiên Vong Tình Đại Trận tới bao giờ.

Thấy đối phương vẫn có thể nhịn xuống trong tình cảnh này, không có trực tiếp xông tới, Nhiếp Vân mở to mắt sau đó vươn tay về bên ngoài.

Ầm ầm!

Lại có tiếng nổ vang lên, một thanh niên bị hắn bắt vào trong tay.

Lần này là người quen, chính là đệ tử Hung gia ngăn cản Nhiếp Vân tiến vào Cửu Tiêu Cung, Hùng Tân!

Hùng Tân cũng xem như đệ tử tiềm lực của Hùng gia, hắn bị bắt, gương mặt đỏ bừng, càng không ngừng giãy dụa nhưng không thể phản kháng.

Hùng Tân căn bản không ngờ tới tiểu tử mình không quan tâm lúc trước, lúc này lại có thự lực như vậy, có thể tiện tay bắt hắn như con gà khi đang chiến đấu với Tiêu Nhiên, bắt hắn đơn giản tới cực điểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.