Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 31




Sở Phù thề cô thật sự rất cẩn thận rất rất rất cẩn thận, tuyệt đối là đi đường luôn mở to hai mắt nhìn, vẫn là bị người ăn vạ ——

Đi đến ngã rẽ cầu thang, quẹo một cái...

"Cô đi đứng như thế nào vậy? Đi đường không mở mắt hả? Hả?!" Nam nhân một thân tây trang đen, cả người mang theo tà khí, áo ngoài mở phanh, cúc áo sơ mi cũng đã cởi bỏ mấy cái, lộ ra vài phần lưu manh.

Lúc này, áo sơ mi trắng bị nhiễm lớp rượu vang đỏ hồng, rõ ràng là từ chén rượu trong tay hắn đổ vào.

"......" Sở Phù ngẩng đầu, đang muốn nói cái gì, lại nhận ra nam nhân trước mắt là Vương Gia Lạc, liền biết chuyện khó mà xử lý cho êm đẹp.

Vương Gia Lạc, đại bại hoại của quân khu, con trai độc đinh của nhà họ Vương. Vương trung tướng về già mới có được một đứa con trai là hắn, cho nên sủng đứa con trai này lên trời, muốn cái gì có cái đấy, phong lưu thành tính, bắt nạt kẻ yếu.

Tên này cũng không dám trêu trọc con gái các danh môn đại viện, nhưng tiểu nữ sinh bên ngoài, có thể nói là coi trọng một cái thượng một cái.

Hoàn toàn không có tiết tháo. Vô sỉ.

Hiện tại gia tộc xuống dốc, tiểu mỹ nhân Vệ Khinh Thiền chính là mục tiêu dễ dàng với kẻ như hắn.

"Nhìn cái gì mà nhìn?" Vương Gia Lạc bất mãn nói, "Tuy rằng gia phong Vệ gia không tốt, nhưng Vệ Khinh Thiền cô lễ nghi quên hết rồi hả?"

Sở Phù nhìn chung quanh, nơi này là góc khuất không người, khoảng cách gần nhất để chạy đến chỗ người khác cũng là hơn mười mét.

Cô lui về phía sau một bước, đối phương lập tức liền tiến đến: "Này, cô không phải là muốn chạy chứ?"

Vương Gia Lạc ánh mắt làm càn đem cô đánh giá từ đầu đến chân, sau đó bừng tỉnh đại ngộ: "Chà, cũng đúng, nhà cô không phải đều bị tịch thu hết tài sản rồi sao! Xem ra cũng không có tiền thường một thân tây trang Italy thủ công này nhỉ?"

Hắn hướng bên trong nhìn nhìn, phất tay gọi phục vụ vừa lúc đi qua.

Hắn từ khay lấy một ly rượu đưa qua: "Được rồi, cô một hơi uống hết ly rượu này, ta sẽ không so đonữa!"

Sở Phù sắc mặt trầm xuống, quả nhiên!

Một ly Vodka...

Uống lên còn không phải tùy ý bọn họ muốn làm gì thì làm?

Cho dù thân thể gốc của cô là thần thoại ngàn ly không say, uống phải rượu mạnh như Vodka vẫn phải gục xuống. Nói gì đến thân thể đại gia khuê tú này...

Nhưng cô chung quy vẫn cảm thấy chuyện này sẽ không đơn giản như vậy......

Quả nhiên, nam tử tuấn tú bên cạnh cau mày Vương Gia Lạc, duỗi tay cản ly rượu, mở miệng: "Gia Lạc! Vệ tiểu thư vừa mới mới vừa thành niên!"

Hắn đem Vodka thả lại vào khay, sau đó từ giữa tìm một ly cocktail cầu vồng đưa qua: "Xin lỗi, Gia Lạc làm cô khó xử rồi. Kỳ thật hắn cũng chỉ là vừa mới bị người cự tuyệt nên mới như vậy. Rượu này độ cồn không cao, hương vị không tồi, cô nếm thử đi?"

"Hứa Thanh Hà! Cái gì tốt đều là cậu làm ra!" Vương Gia Lạc mặt mũi tối sầm.

Lúc này Vương Gia Lạc mới hoàn toàn phát huy kỹ năng đại thiếu ăn chơi trác táng vô lại, xem dáng vẻ này, Sở Phù không uống xong ly rượu hắn liền phải đi ra ngoài tìm người phân xử!

Cơ bản nếu việc này thật sự nháo đến trước mặt người khác, cô thật sự không thể trở mình. Một việc nhỏ thế này cũng xử lý không tốt thì thế gia nào nguyện ý cưới về làm đương gia chủ mẫu?

"Gia Lạc!" Hứa Thanh Hà biểu tình bất đắc dĩ, hắn lại nhìn lướt qua khay, lấy một ly rượu Rum, đưa qua, "Uống đi, uống vào là hết giận!"

Vương Gia Lạc có chút buồn bực mà tiếp nhận chén rượu, nhấp một ngụm.

Hứa Thanh Hà lại nói: "Vệ tiểu thư, cô nhìn Gia Lạc thế này chờ lát nữa khẳng định sẽ có người tới, nếu không, cô vẫn là......?"

Sở Phù nhất thời cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, hận đến ngứa răng.

Xem dáng vẻ bọn họ, rượu nhất định có vấn đề!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.