Tiệm Cà Phê Vân Biên

Chương 211: 211: Tại Sao Nước Biển Lại Mặn




Ánh nắng chiếu xuống khuôn mặt với hai mắt thâm quầng của Đại Sư. Trên khuôn mặt mệt mỏi ấy, hai mắt sâu hoắm, khuôn mặt hốc hác và tiếng thở dài khe khẽ từ miệng Đại Sư phát ra. Đôi chân của Đại Sư vẫn còn cảm giác được run rẩy, bờ eo vẫn nhức mỏi. Song sự mệt mỏi làm sao có thể bằng được Đại Sư đau khổ trong lúc này. Con mắt mang theo thất lạc cùng với không dám đối mặt với một thứ nằm ở trước mặt hắn.

Thân hình hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông nằm ở trên một đống củi lớn được xếp thành một chiếc phản gỗ cao. Hồn đạo khí mặc một thần quần áo hơi sờn màu cũ nằm ở nơi đó. Bộ quần áo này chính là Bỉ Bỉ Đông đã mặc từ nhiều năm, rất nhiều năm trước. Thời gian đó cũng có đến hơn hai mươi năm, trong hơn hai mươi năm Đại Sư luôn giữ nó bên người giống như kỷ niệm.

Lúc này, vì tiễn đưa hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông đến với thế giới cực lạc, Đại Sư chỉ có thể nhịn đau đem món quà yêu thương nhất nhiều năm mình luôn giữ bên cạnh đưa cho hồn đạo khí. Mặc dù đã kiên quyết rời bỏ hồn đạo khí rồi sao Đại Sư vẫn cảm thấy trái tim khó chịu, đôi mắt ướt át, sống mũi cay cay.

“Sư phụ...” Đại Tư Mệnh liếc nhìn về phía Đại Sư một cái. Nàng chần chờ trong chốc lát khi liếc nhìn về phía hồn đạo khí: “Người thực sự muốn huỷ hồn đạo khí này sao? Nếu không đem nó giữ lại đi, nó đã làm bạn với người bao nhiêu năm như vậy. Cho dù giữ lại, đám người Vũ Hồn điện cũng chưa chắc dám tìm chúng ta phiền toái!”

“Con đừng nói nữa, ý ta đã quyết!” Đại Sư cố gắng để cho mình cao ngạo mà ngẩng đầu. Hắn quay lưng lại với hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông. Bất quá đôi mắt Đại Sư bắt đầu ướt nhẹp và đỏ hoe. Tất cả những hành động này đều rơi vào trong mắt Đường Tam. Đường Tam cũng không biết phải nói gì vì hắn chưa từng có trải qua trường hợp như thế này. Hai tay Đại Sư đặt ở sau lưng, dáng vẻ rất bình tĩnh nhưng ai biết trái tim Đại Sư đau như thế nào.

“Phừng!” Một âm thanh vang lên, ngón tay Đại Tư Mệnh bắn ra, ngón lửa trực tiếp đem củi khô đốt chát. Nó nhanh chóng bao phủ lấy hồn đạo khí BỈ Bỉ Đông. Đại Sư hơi mím mím môi, đầu theo đó hơi cúi xuống. Thân hình Đại Sư run lên, hắn không có dám nhìn về phía sau lưng mình. Bước chân Đại Sư lại nhanh hơn một chút.

Đại Sư để lại sau lưng mình thân hình của hồn đạo khí đang bốc cháy ra ngọn lửa hừng hực. Đông Quân Diễm Phi thấy bóng dáng Đại Sư rời đi thì hơi thở ra một hơi thật dài: “Hy vọng sư phụ sẽ sớm vượt qua được nỗi đau này đi. Ta có chút hiểu được yêu một người lại không được ở bên người ấy là cảm giác như thế nào?” Diễm Phi từng có thời gian yêu Vũ Vô Cực nhưng không được đáp lại. Nó giống như người đứng trước mặt mà cách nhau cả một vòng thế giới. Thấy được nhưng lại không thuộc về nhau. Cảm giác đó quả thực sống không bằng chết. Nhớ đến điều gì đó, Diễm Phi quay ra nhìn về phía Nguyệt Thần: “Tử Nguyệt, mấy chị em đâu rồi!?”

“Sáng sớm hôm nay họ đã xuống núi rồi!” Nguyệt Thần đặt hai tay dưới ngực, nàng bình tĩnh mở miệng nói: “Hồng Liên, Lộng Ngọc và Tuyết Nữ, ba người xuống núi muốn mua đồ.”

Lập tức Diễm Phi nhăn mày lại, nàng có chút không vui mở miệng trách móc: “Họ không biết hôm nay là ngày gì sao? Sư đệ cũng đã đột phá ba mươi cấp, theo lý chúng ta nên đi giúp hắn tìm kiếm hồn hoàn thích hợp. Cát Tường còn chưa có hồn thú ký kết khế ước đâu, cũng cần tìm cho Cát Tường một con hồn thú ký kết khế ước nữa. Ngoài ra, Tiểu Vũ còn tu luyện công pháp đặc biệt cũng cần hồn lực kết tinh phụ trợ.”

Thành Thiên Đấu, nơi có thể tính là nơi náo nhiệt nhất trong các nơi thuộc về thành Thiên Đấu. Một cửa hàng lớn trực tiếp mở ra ở nơi này. Số lượng khách ra vào liên tục không ngừng nghỉ. Bất quá số lượng lại là khách hàng nam nhiều hơn so với khách hàng nữ. Nếu như có khách hàng nữ thì đều sẽ bịt mặt hoặc bí mật tiến vào bên trong. Giống như nơi này, nữ nhân đến cần phải bí mật vô cùng nếu không sẽ xuất hiện trời sập giống nhau.

Vậy mà ngày hôm nay lại khác biệt, ba nữ nhân trực tiếp kéo nhau tiến vào trong toà nhà cực kỳ khổng lồ này. Một thân quần áo dài, Lông Ngọc có chút rụt rè, hai tay nàng đan xen vào nhau nhỏ giọng lắp bắp. Hai má Lộng Ngọc cũng theo đó đỏ ửng và rụt rè nói: “Chúng... chúng ta đi thế này không tốt đi? Chúng ta không nên mang theo mạng che mặt sao?”

Ba người đều là tuyệt thế mỹ nữ. Mỗi người đều thân cao khoảng một mét bảy nếu như cộng thêm giầy cao gót nữa, chiều cao các nàng đạt đến một mét tám. Khuôn mặt tinh xảo, bộ ngực cao vút, chiếc eo tiêm tế, đôi chân thon dài. Nếu như không phải khuôn mặt non nớt bán đứng các nàng, người khác còn cho rằng các nàng đều là nữ nhân trưởng thành.

Lộng Ngọc một vẻ đẹp nhu mì, ôn nhuận và hiền thục. Tuyết Nữ có một vẻ đẹp cao lãnh, lạnh lùng. Hồng Liên có một vẻ ngây thơ, hồn nhiên. Nếu như muốn nói phân biệt ra thắng thua e rằng khó có thể lựa chọn ai hơn ai trong các nàng. Nếu như phải lựa chọn một người trong các nàng thì đều cảm giác tiếc nuối vô cùng. Chỉ có thể đem cả ba ôm trọn vào trong lòng. Thế nhưng ai có thể có được diễm phúc ấy trên đời này.

Ở trong cửa hàng lớn này, những thiết bị được bày đặt một cách tinh tế và cẩn thận. Những món hàng sang trọng được đặt ở trong tủ kính trong suốt vô cùng bắt mắt. Bất quá nếu như nhìn vào những tủ kính này thì thấy được những sản phẩm này, không phải nói sản phẩm vì nhiều người ngỡ ngàng rằng nó giống như người thật vậy. Chỉ khác biệt làn da những sản phẩm này trắng mịn màng hơn nhiều.

Những thứ này đều là sản phẩm hồn đạo khí cao cấp. Hồn đạo khí hình người được thiết kế cho công việc tình dục. Chúng phân chia làm hai loại nam và nữ. Làn da chúng giống như người nhưng hơi khác biệt. Chúng bóng loáng đến mức nhìn ra khó mà thấy được lỗ chân lông của chúng. Làn da những hồn đạo khí này bóng loáng mặc dù giống như da người nhưng nó đẹp hơn nhiều.

Một con người làm sao có thể có làn da tinh tế và xinh đẹp như vậy được. Bất quá ở nơi này lại có được ba người thiếu nữ có làn da trắng nõn, hồng hào và xinh đẹp không kém chút nào so với hồn đạo khí. Nhiều người đều nhìn các nàng còn tưởng các nàng là hồn đạo khí hình người, sản phẩm mới nhất.

Mỗi chiếc hộp kính lớn này đặt một con hồn đạo khí có nam, có nữ, có mặc quần áo, có không mặc. Số lương hồn đạo khí nữ nhiều hơn so với nam rất nhiều. Đặc biệt hồn đạo khí nữ đủ các kiều dáng nhưng tất cả đều xinh đẹp hơn so với người bình thường rất nhiều. Cặp vú hồn đạo khí, eo thon, chân dài... mọi thứ đều được chỉnh theo một tỉ lệ hoàn mỹ. Đường nhiên cũng có một số hồn đạo khí được chỉnh hơi khác biệt như đồng nhan cự nhũ, bé con hay ngực bự cho một số người có phẩm vị đặc biệt.

Các hồn đạo khí nam thì cũng có rất nhiều đa dạng. Tuy nhiên phần lớn đó là cây d*ơng vật các hồn đạo khí nam đều rất to. Nó có thể thay đổi kích thước của mình. Tất nhiên cũng có loại hồn đạo khí như bé nam, mãnh nam hoặc giả nam nhân trung tuổi hoặc lão già cơ bắp phục vụ cho một số sở thích đặc biệt.

Ngay cả một số hồn đạo khí như cú có gai cũng xuất hiện. Thật sự loại hình gì cũng có. Tuyết Nữ cùng với Lộng Ngọc không nghĩ tới Hồng Liên muốn rủ hai người bọn họ tới nơi này. Nghe Hồng Liên nói muốn tặng một món quà cho sư phụ để sư phụ bớt đi lỗi đau buồn khi mất đi hồn đạo khí Bỉ Bỉ Đông. Song họ không nghĩ tới Hồng Liên sẽ đưa họ tới cái nơi như thế này.

Sự xuất hiện của ba thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp làm cho đám người đều ghé mắt nhìn. Các nàng xinh đẹp không kém chút nào so với những hồn đạo khí trong các tủ kính. Nếu không phải các nàng có thể nói chuyện với nhau một cách bình thường, họ còn cho rằng ba vị thiếu nữ này là hồn đạo khí hình người nữa kia.

Một người ngồi ở quầy chia làm hai bên nam và nữ. Hiển nhiên ngay cả nữ nhân cũng làm trong ngành nghề như thế này. Hồng Liên dẫn theo Tuyết Nữ và Lộng Ngọc, hai nàng xấu hổ lẳng lặng đi về phía sau lưng Hồng Liên. Dáng vẻ Hồng Liên cực kỳ hùng dũng đi về phía trước, nàng mở miệng nói: “Ở đây các ngươi có bán hồn đạo khí hình người?”

Nhìn bộ mặt nón nớt của ba người, người thiếu nữ phục vụ khá là xinh đẹp hơi nhăn mày. Nàng ăn mặc một thân quần áo cũn cỡn để hở một phần ngực. Chiếc áo ngực chỉ che đi bộ ngực nàng một phần trong khi chiếc quần ngắn cũng để lộ ra đôi chân dài và eo thon. Đặc biệt chiếc quần ngắn chỉ đủ che một phần mông của nàng.

Thấy nữ phục vụ ăn mặc như vậy, Hồng Liên thầm nghĩ trong lòng: “Cũng chẳng phải tốt lành gì!” Đây cũng là ý nghĩ trong lòng người phục vụ: “Nhỏ tuổi như vậy cũng đã đến nơi này!” Song nữ phục vụ xinh đẹp vẫn là mỉm cười: “Các vị khách quý, không biết các vị muốn mua loại hình hồn đạo khí nào. Chúng tôi có hồn đạo khí mãnh nam, hồn đạo khí ấu nam, hồn đạo khí ông già cơ bắp... Đùng rồi, chúng tôi còn nhập một hàng hồn đạo khí mới tuyệt thế mỹ nam tử. Chỉ là giá cả hơi đặt một chút...”

“Di...” Một âm thanh nhẹ nhàng phấn khích vang lên. Đó là âm thanh một người nam nhân: “Đây là ba hồn đạo khí hình người mới sao? Ân...” Ba người hơi thoáng quay đầu nhìn về phía âm thanh phát ra. Dung nhan ba người đập vào mắt người phát ra âm thanh này làm hắn khẽ kêu một tiếng: “Lần này chất lượng không tệ, ba hồn đạo khí nữ nhân này giá bao nhiêu, ta mua hết!?” Giọng nói có phần hống hách phát ra.

“...” Mọi người ở đây cứng miệng vì mấy lời của người thanh niên này nói. Quả thực ba người thiếu nữ này quá xinh đẹp. Xinh đẹp so với hồn đạo khí hình người còn xinh hơn. Làn da hoa còn đẹp hơn hồn đạo khí, ban đầu họ cũng lầm tưởng đó là hồn đạo khí hình người. Bất quá một thời gian, họ còn nhận ra đó là người mà không phải hồn đạo khí. Người thanh niên này vừa mới tới đã trực tiếp bao mua ba hồn đạo khí còn không phải chỉ ba vị thiếu nữ xinh đẹp này sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.