Tiệm Cà Phê Vân Biên

Chương 208: 208: Lúc Cần Tìm Thì Chẳng Thấy Đâu




Triệu Sam là đi cùng với Phàn Duy Bân.

Phàn Duy Bân là thủ lĩnh kỵ binh dũng mãnh dưới trướng Nam An Vương, bởi vì thu được tin tức Hoàng Đế Đông Xu bệnh nặng, không biết là thật hay giả, chuẩn bị lẻn vào Đông Xu tiến hành điều tra, cùng một chỗ với Triệu Sam cưỡi ngựa vào kinh, để tiếp ứng Triệu Sam.

Hơn nửa năm không thấy, dáng người Triệu Sam lại cao lớn một ít, cũng gầy không ít, trên mặt hình dáng càng thêm rõ ràng, dung mạo thư sinh một đôi mắt phượng sóng nước, lộ ra áo gấm lông cáo, cực kỳ tuấn mỹ.

hắn vốn định tặng cho tổ mẫu một lễ lớn.

Cao lão thái phi còn chưa kịp cho phép hắn đứng lên, Triệu Sam liền ngẩng đầu nhìn tổ mẫu, cười hì hì nói: "Lão tổ tông, lão nhân ngài gia vui đến quên cả trời đất không muốn trở về Nhuận Dương, cháu trai đành phải đến kim kinh bồi người!"

Cao lão thái phi vui vẻ cực kỳ, cười mắng: "Thằng khỉ gió, còn không qua đây để cho tổ mẫu nhìn xem!"

Triệu Sam thong dong mà đi lại trước mặt tổ mẫu, tựa sát trên giường gạch tổ mẫu ngồi xuống.

Cao lão thái phi ôm cháu trai nhìn kỹ, vuốt ve một hồi, biết rất rõ ràng Triệu Sam trổ mã đẹp hơn, nhưng như cũ vẫn chưa thỏa mãn nói: "Càng ngày càng đẹp mắt rồi, nhưng gầy quá!"

Triệu Sam tu mi chau lên, dương dương đắc ý nói: " Ta - cháu trai người anh tuấn tiêu sái cao quý bức người ra tay hào phóng, được người tặng ngoại hiệu —— "Công tử nhà giàu " thế nhưng là có tiếng tăm ở thành Nhuận Dương a!"

Ban đầu Cao lão thái phi nghe thì thấy tốt đấy, nhưng lát nữa lại nghe được " Công tử nhà giàu ", lập tức cười ha hả. Bà một bên cười, một bên thò tay vỗ lưng Triệu Sam: "Ai nha, đứa trẻ bướng bỉnh này!"

Triệu Sam vừa tiến đến, liền quét mắt toàn bộ phòng, không nhìn thấy muội muội, lúc này lại hỏi: "Tổ mẫu, Bánh Hấp nhỏ đâu?"

Cao lão thái phi đang vừa vặn chỉ thị nha hoàn Tiểu Thiến bưng lên cho cháu trai, một chén trà Bát Bảo nghe vậy nói: " không phải sắp đến sinh nhật năm tuổi của Bánh Hấp nhỏ sao, buổi sáng thái hậu phái người tới đón nàng, nói là trước sinh nhật một ngày sẽ đưa nàng trở về!"

Triệu Sam bộ dáng ủ rũ: "Ài, ta nhớ Bánh Hấp nhỏ rồi, đem không ít lễ vật cho nàng đâu!"

Cao lão thái phi nhìn cháu trai mất hứng, vội vàng nói sang chuyện khác: "Ngươi lần này đến kim kinh là làm cái gì đấy?"

Triệu Sam lúc này mới nghiêm chỉnh lại, tiếp nhận bát trà nhấp một miếng, nghiêm mặt nói: "Cháu dẫn theo mấy tiểu nhị tới đây, chuẩn bị mở chi nhánh tại kim kinh!"

Cao lão thái phi nghe xong, thực quan tâm hỏi: "Chọn được chỗ chưa?"

Triệu Sam nói: "Chuẩn bị ở trạng nguyên phường tìm chỗ làm mặt tiền cửa hàng."

"Đúng, chỗ đó vô cùng phồn hoa, không còn gì tốt hơn rồi!"

Sau khi bố trí ổn thỏa chỗ tổ mẫu xong, Triệu Sam kêu sư đệ Liễu Ly đi ra bên ngoài chơi đùa.

Liễu Ly nghe đi phố trạng nguyên phường phía tây, biết là *, cũng không phải là rất muốn đi, cười tủm tỉm nói: "Ta sợ sư phụ biết sẽ phạt ta!"

Triệu Sam lại nói: "Sư đệ, ngươi muốn đi nơi nào? Ta chỉ là mời ngươi uống rượu! Thuần túy uống rượu! Đừng nghĩ sai!"

Liễu Ly mỉm cười cùng cùng một chỗ với Triệu Sam cưỡi ngựa ra Vương Phủ.

Phố trạng nguyên phường phía tây có một tiệm cũ gọi là Mỹ Nhân Cư, người đẹp dùng rượu nguyên chất mà ra tên. Triệu Sam chẳng qua là được nghe kỳ danh chứ chưa bao giờ đi qua.

Đến trước lầu Mỹ Nhân Cư, Triệu Sam cùng Liễu Ly cùng một chỗ xuống ngựa.

Hai người cùng một chỗ tiến vào viện.

một vị mỹ nhân chừng hai mươi ba hai mươi bốn chạy ra đón chào, con mắt mỉm cười vốn là nhìn về phía Liễu Ly, sau đó mới nhìn hướng Triệu Sam, âm thanh róc rách nói: "Ôi, hai vị đại gia là người mới tới " mời lên trên lầu "

Liễu Ly đang muốn hướng về thang lầu bước ra một bước, tâm tư khẽ động, hơi lui ra phía sau, mỉm cười ý bảo Triệu Sam lên trước.

Triệu Sam cũng không hề nhường, cười híp mắt tiên phong bước lên.

hắn ngày thường tuấn mỹ, quần áo lại đẹp đẽ quý giá, quả nhiên là dáng dấp của kẻ phong lưu.

Nhìn hắn như thế, trong nội tâm Liễu Ly cười thầm.

Lão Vương gia Triệu trinh dạy dỗ quá mức nghiêm khắc, Triệu Sam nhìn như phóng đãng không bị trói buộc, kỳ thật cũng là người đoan chính.

Quả thật, Triệu Sam chẳng qua là chọn hai ca sĩ nữ đàn hát, cũng không muốn người bồi rượu, bất quá là uống chút rượu nghe một khúc nhạc mà thôi.

Liễu Ly cùng hắn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hai người đều có ăn ý, cũng biết nếu mà chơi gái thanh lâu, bị sư phụ biết, sợ không phải chỉ đơn giản là bị đánh, cho nên tay trái chống má, tay phải cầm chén rượu, nghe khúc, ngẫu nhiên nhấp môi hai phần mà thôi.

Hai ca sĩ nữ một người hát một người gãy Tỳ Bà.

Người con gái hát ca khúc có giọng khàn khàn, âm điệu hát du dương; Người con gái gãy Tỳ Bà mắt hạnh đầy nước, rất quyến rũ.

Liễu Ly lườm Triệu Sam, thấy con mắt Phượng thâm thúy, sóng mắt như nước, thấy hắn ngà ngà say, liền giống như thuận miệng hỏi thăm: "Sư huynh, hôm nay ta gặp Phàn thống lĩnh trong phủ?"

Triệu Sam bưng chén lên nhấp một miếng rượu, lúc này mới nói: "Phàn thống lĩnh muốn đi hướng Đông Bắc!"

"Đông Xu quốc?" Liễu Ly híp mắt nhìn trực diện về phía người đang gãy Tỳ Bà.

Ca sĩ nữ lập tức nhìn về phía đây.

Liễu Ly không có tiếp nhận, Triệu Sam cũng híp híp mắt, trêu chọc làm cho khuôn mặt nhỏ của nữ ca sĩ mười sáu mười bảy tuổi kia đỏ lên, chậm rãi hạ thấp đầu xuống.

Triệu Sam lúc này mới nói: "có lẽ a!"

hắn biết rõ Liễu Ly cũng giống như mình, mặc dù là đệ tử cậu Liễu Liên, nhưng đều không có tham dự vào việc của Nam An Vương phủ. Cho nên hắn mặc dù biết mục đích của Phàn Duy Bân, thực sự không muốn nói ra.

Liễu Ly nhìn hắn không muốn nói ra, cũng không bắt buộc, bắt đầu chuyên tâm nghe hát.

Bánh Hấp nhỏ là bị Tần thái giám trong hậu cung của thái hậu đón vào cung. Trong nội cung phái tới một chiếc xe bằng gỗ đàn hương cùng một đội thị vệ.

Bởi vì thị vệ trong nội cung đã đến, cho nên Cao lão thái phi sẽ không cho thị vệ bên người nàng là Liễu Ly cùng nàng tiến cung, chỉ là cho đại a đầu Lập Xuân đi theo.

Bánh Hấp nhỏ cùng Lập Xuân ngồi vào trong xe rời Vương Phủ.

Sauk hi tiến cung về sau, chiếc xe đi rất lâu mới ngừng lại.

Tần thái giám xốc màn kiệu lên, cất cao giọng nói: "Minh Châu quận chúa giá lâm —— "

Lập Xuân hầu hạ Bánh Hấp nhỏ xuống xe, vừa mới đứng lại, chỉ thấy một đám cung nữ mỹ mạo ra đón, khom mình hành lễ nói: "Nô tài bái kiến Minh Châu quận chúa —— "

Bánh Hấp nhỏ trong nội tâm vẫn còn nghi hoặc: không phải nói muốn tới Thanh Vân Điện của dì thái hậu sao? Như thế nào lại đến chánh điện Giáo Tửcủa Sủi Cảo ca ca?

Nhưng khi nghĩ, gần đây mình luôn chơi đùa cùng các tỷ tỷ tiểu mỹ nhân kia, nàng lập tức quên mất nghi ngờ của mình, cười nghênh đón.

Những cung nữ mỹ mạo này như gió đem Minh Châu quận chúa cuốn vào chánh điện, lúc này mới lặng lẽ lui xuống.

Lúc này Triệu Đồng một thân thường phục xanh ngọc xuất hiện ở trước mặt Bánh Hấp nhỏ, mắt to đầy ủy khuất cùng lên án: "Bánh Hấp nhỏ ngươi không để ý Sủi Cảo ca ca!"

Bánh Hấp nhỏ lúc này mắc lừa, chạy như bay về phía Triệu Đồng, cách áo choàng xanh ngọc Triệu Đồng ôm chân dài Triệu Đồng, an ủi: " Sủi Cảo ca ca, Bánh Hấp nhỏ mấy ngày bồi ngươi!"

Triệu Đồng ôm lấy Bánh Hấp nhỏ, trong mắt mỉm cười, khóe miệng hai lúm đồng tiền nhỏ lúc ẩn lúc hiện: " một lát ngươi ăn một chút gì thôi, buổi tối ca ca dẫn ngươi đi bên ngoài chơi!"

Nghe cùng với Sủi Cảo ca ca cùng đi ra ngoài chơi, Bánh Hấp nhỏ vui vẻ cực kỳ, lập tức nói: "Ca ca, ta muốn ăn cơm!"

Bữa trưa bày xong rất nhanh, Triệu Đồng cho thái giám cùng cung nữ lui ra, đưa cho Bánh Hấp nhỏ một cái bánh hình dạng giống như màn thầu, để cho nàng tựăn, sau đó chính mình cầm lấy chiếc đũa ngồi ở một bên nàng dùng bữa.

sau khi ăn màn thầu xong, hắn lại bưng lên một chén cháo Bát Bảo bắt đầu cho Bánh Hấp nhỏ ăn.

Huynh muội hai người dùng qua bữa trưa, Bánh Hấp nhỏ đi ngủ, Triệu Đồng rất hào phóng nói: " Bánh Hấp nhỏ, ca ca cùng ngươi đi ngủ!"

Bánh Hấp nhỏ tự nhiên rất vui vẻ rồi.

Huynh muội hai người một lớn một nhỏ rúc vào giường ngủ.

Màn đêm buông xuống, Triệu Đồng đánh thức Bánh Hấp nhỏ.

Sau đó hắn cải trang, mang theo Bánh Hấp nhỏ cùng hai thị vệ võ công cao cường xuất cung, đi thẳng đến trạng nguyên phường.

Lập Xuân bị những cung nữ kia dẫn tới nhà kề nghỉ ngơi.

Nàng là lần đầu tiên tiến cung, khẩn trương vô cùng, cũng không biết mình nên làm cái gì, cũng liền theo những cung nữ kia đi.

Hai cung nữ mười bảy mười tám tuổi từng trải hơn một chút đến bồi Lập Xuân nói chuyện, nói đến thái hậu, cung nữ tuổi nhỏ một chút, mặt tròn một chút cười nói: "Thái hậu bệnh nhẹ, do Tiền Đại Bạn phụng bồi, đến suối nước nóng ở núi hành cung nghĩ dưỡng rồi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.