Tiêm Bạch Thâm Uyên

Chương 15: Sự cố




Trong đôi mắt đục ngầu kia của Kiều Lạc hiện lên một đạo tinh mang, rơi vào trên người Đinh Linh Nhi, kinh ngạc nói:

- Vị tiểu cô nương này chẳng lẽ là Đinh Linh Nhi tiểu thư đại danh đỉnh đỉnh?

Mấy người đều là ánh mắt ngưng tụ hướng phía Đinh Linh Nhi nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên cùng trầm tư, đều không rõ vì sao ở chỗ này lại có Thiên Nguyên thương hội đại lão xuất hiện.

Thiên Nguyên thương hội tuy rằng xuống dốc, nhưng tên tuổi vẫn còn ở đó, luận thân phận địa vị Đinh Linh Nhi muốn so với bọn hắn mạnh hơn không chỉ một điểm.

Trầm Ly tựa hồ thập phần thân thiết, lôi kéo tay của Đinh Linh Nhi, hướng mọi người cười nói:

- Linh nhi muội tử chính là hảo hữu của Vân Tiêu đội trưởng, đến nơi này thuần túy là để du ngoạn.

- A a, thì ra thuần túy là đến để du ngoạn a.

Kiều Lạc lộ ra vẻ giật mình, lười biếng nói một câu. Hơn nữa đặc biệt nhấn mạnh hơn hai chữ "thuần túy". Tuy rằng Đinh Linh Nhi thân phận rất cao, nhưng bọn hắn căn bản không đem thương hội khác để vào trong mắt.

Những người còn lại cũng là trên mặt hiện ra vẻ không tin cùng khinh thường, nhưng là vẫn mang theo vẻ cảnh giác.

Vốn là đại hội dong binh này đoán chừng cũng là đủ loại phân chia lại lợi ích lần nữa. Cùng với bọn hắn mấy đại thương minh nắm giữ lợi ích quan hệ cũng không lớn. Nhưng giờ phút này lại thêm một thành viên thương minh khác, hơn nữa còn là tồn tại cấp bậc trưởng lão, điều này khiến cho người phụ trách tứ đại thương minh sắc mặt đều có chút không dễ nhìn.

Mặc dù là Trầm Ly, vẻ mặt thân thiết tươi cười, nhưng trong ánh mắt vẫn là chốc lát lóe ra hàn mang.

Thương dùng thanh âm cổ quái cười hắc hắc nói:

- Thương Minh lưỡng hội tổ chức sắp tới, Linh nhi tiểu thư không đi bế quan khổ tu, vì sao còn có tâm tư đi du ngoạn khắp nơi?

Đinh Linh Nhi còn chưa có lên tiếng, Lý Vân Tiêu liền cau mày, mở miệng nói:

- Điều này cùng ngươi có quan hệ cái rắm gì? Ngươi một nhân viên quản lý phân bộ, nói trắng ra cũng là cặn bã, thương minh lưỡng hội loại hoạt động mà các nhân sĩ cao tầng tham dự này, ngươi quan tâm đến làm cái gì?

Thương Hùng ngẩn ngơ, chính mình bất quá là tùy ý nói một câu, tại sao lại bị đối phương đáp trả một hồi như vậy. Mà ngay cả mấy người còn lại cũng là một mực đưa mắt nhín nhau, không rõ Lý Vân Tiêu vì sao lại nổi bão.

Lý Vân Tiêu khoan thai nói tiếp:

- Hẳn là ngươi không phục chính mình là cặn bã, cũng muốn xâm nhập cao tầng sao? Sau lưng có Đường Đính Thiên ủng hộ ngươi, hay là bản thân ngươi muốn phá vỡ quyền lợi hạch tâm của tứ môn hả?

- Ngươi...

Thương Hùng đã giật mình, trực tiếp từ trên ghế nhảy xuống, cả giận nói:

- Ngươi đừng có nói bậy! Coi chừng họa từ miệng mà ra!

Trên mặt Trầm Ly vẫn là dáng tươi cười không giảm, tựa hồ không có cái gì phát sinh cả. Hồng Y Y lại là lộ ra vẻ vũ mị, những người khác tất cả đều là cau mày, có chút không sờ được hướng gió.

Lý Vân Tiêu suy nghĩ lại rất là đơn giản, đã quyết định muốn lật đổ Tứ Cực Môn, liền dứt khoát làm như vậy là được. Loại sự tình này cuối cùng vẫn là so ai nắm tay lớn, âm mưu quỷ kế gì đó, sách lược phế thoại đều là tiểu thủ đoạn.

Cho nên trên mặt hắn hiện ra vẻ lạnh lùng, nghiêm giọng nói:

- Họa từ miệng mà ra? Ta rất muốn nhìn một chút tên đày tớ như ngươi làm thế nào khiến ta họa từ miệng mà ra? Trước khi mở hội liền hoạt động hạ thân một chút cũng rất tốt ah.

Lý Vân Tiêu trực tiếp từ trên ghế đứng lên xương cốt ở dưới nguyên khí vận chuyển vang lên "răng rắc", khí tức dần dần tản ra, vậy mà thực sự muốn động thủ.

Người ở xung quanh đều có chút ngây ngốc. Tiểu tử này trong đầu đến cùng đang suy nghĩ cái gì a? Chính sự còn không có xử lý, vậy mà lại bắt đầu đặc tội Tứ Cực Môn một trong tứ đại thương hội.

Thương Hùng sắc mặt đại biến, Tứ Cực Môn tại cả Thiên Vũ Đại Lục đều là tồn tại rất mạnh. Môn phái nào dám không để cho bọn hắn một chút mặt mũi, Thái Điểu dong binh đoàn tại Khinh Ca Lâm Địa thế bá chủ, nhưng đặt ở Thiên Vũ Giới lại là cái rắm gì cũng không phải!

Cứ như vậy một gã đội trưởng của binh đoàn chả là cái rắm gì, vậy mà không chút hiểu biết muốn đối phó chính mình. Sát khí mãnh liệt từ trên người hắn tuôn ra, hai mắt phóng hỏa nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu.

Nội tâm của hắn cực độ khó hiểu, vì sao bản thân lại trở thành bia ngắm? Không lẽ đối phương thật sự là loại mắc bệnh tâm thần, gặp ai không vừa mắt liền sẽ đối phó người đó?

Điểm ấy đánh chết hắn, hắn cũng sẽ không tin, nếu thật sự là loại mãng phu mắc bệnh tâm thần này, làm sao có thể ngồi lên vị trí đội trượng đội thứ tám. Chẳng lẽ là chuyên môn nhằm vào Tứ Cực Môn ta?

Nghĩ đến điểm này, trong lòng hắn mãnh liệt đại chấn. Ánh mắt hơi nghiêng liếc nhìn Trầm Ly bên người Đinh Linh Nhi một cái, đối phương vẫn là một bộ dáng thờ ơ không để ý, không ngờ còn lấy ra một mặt gương đầu bắt đầu trang điểm.

Cưỡng chế lửa giận trong lòng, Thương Hùng đem sát khí trên người thoáng một phát tản ra, mở miệng ngưng tiếng nói:

- Vân Tiêu đội trưởng bớt giận, ta vừa rồi lỗ mãng, không cần thiết bởi vì chuyện của ta mà chậm trễ đại hội dong binh lần này.

Lần này càng là choáng váng một mảng lớn, ai nấy đều không rõ Thương Hùng vì cái gì chịu thua thiệt như thế. Bình thường cũng không phải loại tính khí này ah, như thế nào hôm nay giống như đều thay đổi cả rồi?

Lý Vân Tiêu nhướng mày, khi ánh mắt Thương Hùng đảo qua Trầm Ly cũng bị hắn bắt được, xem ra đối phương hẳn là bắt đầu hoài nghi cái gì, trong lòng có khúc mắc. Như thế xem ra, Đường Kiếp tại Khinh Ca Lâm Địa khả năng thật lớn, điều này mới khiến hắn cố nén nhịn không dám tức giận.

Bất quá nội tâm của hắn vẫn cười lạnh một hồi, đã quyết định muốn đối phó các ngươi, coi như là Ninja rùa ta cũng muốn đập nát mai của ngươi! Hắn lộ ra thần sắc bá đạo, hừ lạnh nói:

- Lão tử hôm nay chướng mắt ngươi, cái bàn này ngồi rất chật chội, bên cạnh cũng không có thiếu chỗ. Làm phiền ngươi di chuyển một chuyến, để tránh trở ngại con mắt của ta.

Thương Hùng tức đến toàn thân run rẩy, gắt gaonhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu về sau vẫn không nói một lời đã đứng dậy, ở bên cạnh tìm vị trí ngồi xuống.

- xoạt!

Lần này càng làm cho tất cả mọi người trong nội tâm đại chấn.

Tứ Cực Môn mặc dù chỉ là thương hội, nhưng ở Khinh Ca Lâm Địa cũng là địa vị cực cao, số lượng cao thủ cũng không ít. Ngày bình thường đoàn trưởng Tam đại dong binh đoàn thấy bọn họ cũng là khách khí, bây giờ lại bị một thiếu niên quát tháo, hơn nữa lại còn ngoan ngoãn thay đổi vị trí.

cái này...lần này hoàn toàn điên đoản rồi!

Tất cả mọi người trong lòng phát lạnh, thiếu niên này đến cùng là kẻ nào?

Lý Vân Tiêu cũng là trong nội tâm khẽ động, xem ra đối phương thật sự là Ninja rùa quyết tâm nhẫn nhịn đến cùng, hắn cau mày lại, nhân tiện nói:

- Hừ, hôm nay liền tạm thời buông tha cho ngươi tên Ninja rùa này, về sau tại Khinh Ca Lâm Địa không để cho ta gặp được ngươi, nếu không gặp một lần đánh một lần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.