Thuyền Về Bến

Chương 58




Sáng hôm sau, sau khi năm anh em nhà Cullen đều đi học, Carlisle liền mang theo Andrew|Andre cùng Dana đi tới ranh giới của khu rừng.

Là địch nhân của ma cà rồng, đối với hơi thở của bọn họ tự nhiên nhóm người sói cũng rất mẫn cảm. Bởi vì thế hệ tiếp theo người sói chưa đến thời kỳ biến thân, xuất hiện ở bờ bên kia là bầy sói lão nhân – vợ chồng Blake, Billy Black và Sarah Black. Đương nhiên, bọn họ giờ phút này đều là hình người.

“Đã lâu không thấy, bằng hữu ta.” Nhìn đến ba người xuất hiện, Carlisle nhiệt tình tiếp đón.

“Đúng vậy, đã lâu không thấy, bằng hữu của chúng ta, Carlisle. Không biết ngươi lần này tới tìm chúng ta là vì cái gì?” Mở miệng là Billy Black, là Alpha- thủ lĩnh của người sói hiện nay.

“Billy, ta lần này tới là vì hướng các ngươi giới thiệu thành viên mới của gia đình Cullen, Andrew|Andre Cullen cùng vợ hắn Dana Cullen.” Carlisle hơi nghiêng thân mình, hướng đối diện ý bảo hai người bên cạnh.

“Tốt, chúng ta đã biết, nếu không còn việc gì, các ngươi trở về đi.” Tuy rằng Billy Black ở chung hòa bình với gia đình Cullen, nhưng cũng không đại biểu hai giống loài có thể giống bạn tốt mà thân mật.

“Đúng vậy, chúng ta lập tức rời đi.”

Andrew|Andre cùng Dana sớm nghĩ rời đi, bởi vì bọn họ tuyệt không quen mùi của người sói.

Về nhà, Carlisle liền xuất phát đi bệnh viện, lưu lại ba người Esme ở nhà.

“Ta mang bọn ngươi đến rừng rậm đi, ta nghĩ các ngươi đều không có thích ứng tốc độ của ma cà rồng.” Esme nhìn hai người, sau đó đề nghị nói.

“Tốt.” Andrew|Andre dắt tay Dana, đáp ứng nói.

Ba người lấy tốc độ không thể tin được, chạy ra ngoài cửa.

“Kỳ quái, vì cái gì ta nghe không được tiếng chim?” Dana vừa ra, liền nghi hoặc hỏi.

“Ha ha, ngươi cũng biết chúng ta một nhà lấy máu động vật mà sống, động vật xung quanh bao gồm chim chóc đều bỏ chạy.” Esme cười trả lời.

“Esme, chúng ta đến, nhìn xem ai chạy nhanh, thế nào?” Dana từ khi biến thành ma cà rồng, không còn phiền não như khi còn làm người, tính tình càng thêm vui vẻ.

“Tốt, thật lâu không có chơi một chút.” Esme vui vẻ cười.

Andrew|Andre đứng một bên, đối với Esme bất đắc dĩ cười cười.

Giữa trưa, Jasper cùng Alice trở lại, vì huấn luyện Andrew|Andre cùng Dana, bọn họ dốc lòng làm giáo viên đầy nhiệt huyết.

Năm người đi ra khoảng trống trong rừng.

“Ta cùng Alice trước làm mẫu cho các ngươi xem, ma cà rồng trong lúc chiến đấu, chủ yếu so là tốc độ, trước khi đối phương đụng tới ngươi, ngươi phải nhanh  di động, cũng nhân cơ hội cấp đối phương một kích liền trúng.” Jasper đứng phía trước, cấp Andrew|Andre cùng Dana trước tiên giải thích.

“Chúng ta bắt đầu đi.” Alice đứng trước mặt Jasper, mỉm cười nói.

Alice vừa dứt lời, Jasper liền thấp thân mình, làm ra tư thế chuẩn bị chiến đấu. Giây tiếp, Jasper vọt lên.

May mắn Andrew|Andre cùng Dana đã là ma cà rồng, lấy nhãn lực hai người, đều có thể tinh tường nhìn đến động tác của Jasper cùng Alice. Jasper mỗi lần nhằm phía Alice, cô đều có thể lấy tốc độ nhanh hơn nhảy lên, đi đến phía sau Jasper, sau đó Jasper xoay người hướng bên sườn Alice, Alice lợi dụng động tác nhẹ nhàng như đang khiêu vũ né qua, Jasper mỗi lần đánh lén đều không chạm được cô.

Không biết qua bao lâu, Alice cười ha hả, cô cuối cùng nhảy lại, ghé vào lưng Jasper, quay đầu hắn lại, hôn lên.

“Không biết các ngươi lúc còn là con người có hay không học chút kỹ xảo chiến đấu?” Chờ Alice theo lưng chính mình xuống, Jasper nhìn về phía Andrew|Andre, hỏi.

“Đúng vậy, làm người thừa kế, ta cùng Dana đều học một ít.”

“Vậy ngươi đợi lát nữa là có thể dùng tới.” Jasper vừa lòng nói.

Kế tiếp là Andrew|Andre cùng Jasper tập luyện.

Ở phương diện tốc độ, Andrew|Andre tốc độ có thể nói là cùng Jasper tương xứng. Nhưng mà, cho dù từng học qua kỹ xảo chiến đấu, Andrew|Andre nhưng không có kinh nghiệm đối địch nhiều năm như Jasper, bởi vậy, Andrew|Andre vừa lên liền bị Jasper đánh bay đi ra ngoài.

Dana ở bên cạnh lo lắng nhìn, Esme phát hiện liền vội vàng an ủi bà:“Không có việc gì, đối thân thể ma cà rồng mà nói, đau đớn đó là không có việc gì.”

“Muốn đem ma cà rồng giết chết, bình thường chỉ có hai biện pháp: Đem thân thể hắn xé rách hoặc là dùng lửa đốt cháy.” Sau khi hai người kết thúc, Jasper bổ sung nói.

“Như vậy tình huống đặc biệt là?” Andrew|Andre nghe ra ý của Jasper, hỏi.

“Ma cà rồng có được thiên phú, tức năng lực đặc thù.” Jasper nói xong, nhìn về phía Alice.

“Đúng vậy, Andrew|Andre, chúng ta một nhà trước mắt có bốn ma cà rồng có thiên phú. Ta nghĩ đây là nguyên nhân chủ yếu khi mà Volturi kiêng kị gia tộc bọn ta.” Esme lôi kéo Dana, hướng Andrew|Andre nói.

“Của ta thiên phú là tiên đoán, Jasper là cảm nhận cùng khống chế cảm xúc, Edward là đọc suy nghĩ, Airmate là sức mạnh.” Alice nhảy đến bên Jasper nói.

“Các ngươi có thể được cứu, còn phải quy công cho năng lực tiên đoán của Alice.” Jasper cười sờ sờ tóc Alice.

“Ta đại biểu chúng ta một nhà, hướng cháu chân thành cảm ơn.” Andrew|Andre đối với Alice hơi hơi xoay người.

Alice nghịch ngợm quỳ gối về phía Andrew|Andre, năm người đều cười ha hả. Theo sau, Dana tò mò hỏi:“Ta đây cùng Andrew|Andre đều không có thiên phú?”

“Không thể khẳng định, năng lực của ta  không phải là ngay từ đầu đã phát hiện.” Jasper trả lời.

Tiếp theo là đến phiên Dana. Jasper cũng không có bởi vì bà là phụ nữ mà nhẹ tay, một phen đánh nhau xong, Dana lập tức chạy đến bên chồng đáng thương hề hề tìm kiếm an ủi.

“Kế tiếp các ngươi phân biệt cùng Alice và Esme luyện đi, ta ở bên cạnh hướng dẫn các ngươi.” Không đợi Dana nghỉ ngơi trong chốc lát, Jasper liền lên tiếng nói. Đương nhiên, trên thực tế, Dana một chút việc đều không có.

Lúc Lusena theo Edward bọn họ trở về, Andrew|Andre cùng Lusena còn đang huấn luyện. Bất quá bởi vì Lusena lúc này vẫn là con người, bởi vậy cô hoàn toàn thấy không rõ động tác của bọn họ, chỉ cảm thấy từng đạo tàn ảnh ở trước mắt di chuyển.

“Không cần lo lắng, bọn họ thoạt nhìn huấn luyện không sai.” Edward cảm nhận được Lusena trong lòng khẩn trương, an ủi nói.

Chờ Dana một vòng đánh nhau chấm dứt, Emmett nóng lòng muốn thử nói:“Dana, không ngại cùng ta luyện đi?”

Lúc này, Andrew|Andre bên kia cũng ngừng lại.“Không bằng ta trước đến thử xem.”

“Mẹ –” Nhìn đến Dana bắt đầu nghỉ ngơi, Lusena liền mở miệng kêu lên.

“Úc, thân ái tiểu Sena, hôm nay cảm giác thế nào? Ellie cùng William đi rồi sao?” Dana nhanh chóng đến bên Lusena, đem Lusena hoảng sợ.

“Đúng vậy, bọn họ đã đi. Mẹ người thật lợi hại!” Lusena sùng bái nhìn về phía mẹ chính mình.

“Sena đói bụng đi? Hôm nay mẹ bắt đầu nấu cơm cho ngươi ăn.” Dana cười nói.

“Thật vậy chăng? Thật tốt quá!” Lusena vui vẻ cực.

“Ta đến giúp ngươi, về sau chúng ta ở nhà không có việc gì thì có thể vì Lusena nghiên cứu các loại mỹ thực.” Esme đến bên hai người mỉm cười nói.

Vừa mới đối luyện chấm dứt Emmett không có nhìn lầm sự hâm mộ trong mắt  Rosalie.

Dana nói là làm liền, lập tức đã nghĩ mang theo Lusena cùng Esme cùng đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, bất quá Esme ngăn cản bà:“Ngươi cùng Andrew|Andre tạm thời cũng không thể rời đi rừng rậm, tuy rằng các ngươi hiện tại tới gần Lusena cũng không có vấn đề, nhưng ta không thể cam đoan các ngươi đến trong đám người sẽ bình thường.”

“Được rồi, ngươi cùng Lusena đi, ta tiếp tục huấn luyện.”

Chờ Lusena nhìn đến cơm tối của chính mình, trời đều đã tối.

“Úc, mẹ, đã lâu chưa ăn đồ ăn ngươi làm, ta thật chờ mong.” Lusena ngồi trên bàn ăn, vui vẻ nhìn về phía Dana.

“Đừng cười ngây ngô, nhanh ăn đi.” Dana cười vỗ nhẹ đầu Lusena.

Lusena vừa ăn một ngụm, liền ngừng lại:“Theo ta một người ăn, các ngươi đều nhìn, ta cảm thấy có chút ngượng ngùng.”

“Không quan hệ, chúng ta đều đã quen.” Tuy là nói như vậy, mọi người vẫn đều rời đi. Rosalie lại hừ lạnh một tiếng, xoay người lên lầu.

Cơm chiều xong, Edward liền đưa Lusena về trấn nhỏ, bởi vì ở ngoài phòng tối như mực, Lusena cho dù lưu lại cũng không nhìn được mọi người huấn luyện.

Trên thực tế, cũng không chỉ có Andrew|Andre cùng Dana cần huấn luyện, người nhà Cullen cũng đều cần, dù sao giả sử chiến tranh đã đến, liên lụy tới là toàn bộ gia tộc.

Cứ như vậy, Cullen một nhà vẫn huấn luyện đến sáng ngày hôm sau.

Mọi người cực khổ như thế, dùng lời Carlisle mà nói, chính là “Chúng ta cũng không biết Volturi khi nào thì đến, cũng không biết bọn họ sẽ có hành động gì, nắm chặt huấn luyện luôn cần thiế.” Mà dùng lời của Emmett mà nói thì là “Dù sao ma cà rồng không cần ngủ, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, không bằng đánh nhau, luyện tập.”

Vì thế, mấy ngày kế tiếp, Andrew|Andre cùng Dana liền không ngừng tiến hành huấn luyện “Cực khổ”.

_________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.