Thuyền Về Bến

Chương 46




Nhìn thấy Lusena cùng Edward đi vào, nguyên bản đại sảnh đang náo nhiệt trong nháy mắt lặng im.

Bị một đám người nhìn chăm chú, Lusena nội tâm cảm thấy có điểm không được tự nhiên, nhưng không biểu hiện ra ngoài. Đưa lưng về phía mọi người đang lấy cơm, cô lén lút hỏi Edward đứng bên cạnh:“Bọn họ làm sao vậy?”

Biết trong lòng mọi người đều đoán quan hệ hai người, thậm chí có người cảm thấy Lusena là con nuôi mới của Carlisle, nhưng Edward chính là dường như không có việc gì nói:“Ta nghĩ không có gì lạ.”

“A.” Lusena cũng không lại nghĩ nhiều, bắt đầu chuyên tâm chọn lựa đồ ăn.

Cuối cùng Lusena chỉ lấy một phần hoa quả cùng một ly sữa nóng.

“Ngươi ăn nhiêu đó?” Edward nhíu mày nói.

“Ta chỉ thích ăn đồ của Ellie làm.” Lusena buồn rầu nói.

“Ellie?”

“Chính là bảo mẫu của ta, khi ta còn rất nhỏ bà đã tới nhà của ta.” Nghĩ đến Ellie, Lusena trên mặt lộ ra một chút mỉm cười.

Nhìn biểu tình của Lusena, Edward không khỏi đoán nói:“Ngươi cùng bà quan hệ thực thân cận?”

“Đương nhiên, trừ bỏ ba mẹ, ta yêu nhất Ellie!” Lusena không chút do dự nói.

Edward còn muốn nói cái gì, nhưng vào lúc này, nhà ăn lại yên tĩnh xuống, theo bên ngoài nhà ăn đi vào hai cặp nam nữ phi thường xinh đẹp. Đi ở phía trước là một cô gái cao, vóc dáng cân xứng giống như được tạc từ tượng, mái tóc có màu vàng dài đến thắt lưng, phiêu dật ở sau người. Bên cạnh là một chàng trai cao to, cơ thể nhìn qua giống một vận động viên cử tạ, có một đầu tóc đen ngắn. Đi đằng sau là một cô gái giống như một tiểu tinh linh, cô có một mái tóc đen ngắn không đều, mỗi lọn tóc chỉ vào mỗi phương hướng. Bên người cô là một chàng trai vừa cao vừa gầy, nhưng cũng rất có cơ bắp, có một đầu tóc vàng.

Sauk hi bốn người tiến vào, lập tức hướng đến chỗ Edward cùng Lusena.

Đến gần, cô gái tóc ngắn lên tiếng:“Edward, đây là bạn mới của chúng ta?” Nói xong, còn đến trước mặt Lusena, tò mò quan sát.

Edward còn không có trả lời, cái chàng trai tóc vàng kia liền đem cô gái tóc ngắn kéo lại bên người.(Anh Jasper ghen sao??? *.*)

Nhìn ra mấy người này chính là anh chị em trong miệng Edward, Lusena thân thiện tự giới thiệu nói: “Các ngươi tốt, ta là Lusena · Khải PhổLao Đặc, các ngươi có thể gọi ta Lusena.” Sau đó, Lusena quay đầu đối Edward nói:“Edward, anh chị em của ngươi thật đáng yêu! Không giới thiệu với ta sao?”

Cô gái tóc ngắn đứng trước mặt không chờ Edward đã mở miệng:“Lusena, ngươi cũng thực đáng yêu! Ta là Alice · Cullen, là em gái Edward, ngươi cũng có thể gọi ta Alice. Bên cạnh ta là Jasper · Cullen, này hai người là Rosalie · Cullen cùng Emmett · Cullen.”

Lusena có dự cảm, chính mình nhất định có thể cùng Alice trở thành bạn tốt.

“Xin chào, ta là Jasper · Cullen, không ngại thì ngươi có thể gọi ta là Jasper.” Alice đã hướng Lusena tỏ vẻ thiện ý, Jasper tự nhiên giống cô.

“Ta là Emmett, anh trai Edward, thật cao hứng quen biết ngươi.” Lusena vẫn hy vọng có thể có một anh trai trân trọng chính mình, Emmett sảng khoái chiếm được hảo cảm của cô, nội tâm cô cảm thấy Emmett nhất định là anh trai tốt. Edward nghe được nội tâm của Lusena nội tâm đối với Emmett, không khỏi ho khan, rước lấy ánh mắt nghi hoặc của mọi người. Edward chỉ có thể lập tức tỏ vẻ chính mình không có việc gì.

Cuối cùng đến phiên vị mỹ nữ tóc vàng kia, bất quá cô chính là lạnh nhạt nói câu “Rosalie” liền xoay người rời đi. Emmett cười xin lỗi với Lusena rồi liền đi theo.

“Đừng lo lắng, Rosalie chính là tính cách có vẻ lạnh nhạt, nếu cô ấy không thích ngươi, cũng sẽ không cho ngươi gọi là Rosalie.” Alice đối Lusena an ủi.

“Ta hiểu được, cám ơn ngươi, Alice.” Lusena mỉm cười nói.

Edward vừa định an ủi Lusena vài câu, nhưng hắn nghe được Lusena tiếng lòng: Úc, mẹ vẫn muốn đem ta bồi dưỡng thành người giống Rosalie, Rosalie quả thực là thần tượng của ta. Vì thế, Edward lại bất đắc dĩ, sau đó mang theo Lusena ngồi vào chỗ anh chị em bọn họ thường ngồi.

“Bọn họ là đang nói về ta sao?” Dường như sau khi ngồi xuống, ánh mắt chung quanh nhìn về phía này càng không kiêng nể gì, Lusena cảm thấy thực không được tự nhiên, nghiêng đầu tới gần Edward hỏi.

Edward bởi vì Lusena tới gần thân thể trở nên cứng ngắc, hắn tận lực nhắc nhở chính mình bình tĩnh lại, để tránh Lusena phát hiện, sau đó dường như không có việc gì trả lời:“Ta nghĩ bọn họ hẳn là đối với học sinh mới cảm thấy tò mò thôi, dù sao ngươi không cho bọn hắn cơ hội tiếp cận ngươi.”

“Tiết thứ nhất là ai phá hỏng cơ hội để ta cùng bọn họ trao đổi?” Lusena nghe được Edward trả lời không khỏi thầm oán giận.

Edward vô tội nhìn Lusena.

“Được rồi, ta đây hiện tại phải làm sao bây giờ?” Lusena bại trận, lập tức thỉnh giáo nói.

“Làm quen nó, quá một lúc sẽ không sao, hoặc là chờ bọn hắn lại đến tiếp cận ngươi.” Edward yên lặng ở trong lòng bỏ thêm một câu: Khả năng không lớn, trừ phi một nhà chúng ta không ở bên cạnh ngươi.

Lusena quyết định nghe theo lời Edward, cô cũng không có khả năng chủ động chạy đến trước mặt bọn họ nói “Các ngươi có vấn đề gì thì hỏi ta đi”.

Edward nghe được nội tâm của Lusena, khóe miệng một trận run rẩy.

Lusena uống hết ly sữa, mới phát hiện đồ ăn trước mặt những người khác cũng chưa động qua, cô nghi hoặc nhìn về phía Edward.

“Chúng ta ăn cơm Esme.” Edward vội vàng giải thích nói.“Ngạch, Esme · Cullen, mẹ nuôi chúng ta.”

Lusena yên lặng nghĩ, Esme làm cơm chắc ăn ngon lắm, làm cho năm người bọn họ đối thức ăn căn tin hoàn toàn thất vọng. Tiếp theo lại nghĩ, năm người nếu không ăn, vì cái gì còn muốn lãng phí thời gian đến căn tin. Bất quá Lusena đều không có hỏi ra.

Mặt khác bốn người ngạc nhiên nhìn Edward xấu hổ, ai nghĩ hắn lại dễ dàng đem nhân loại cùng bọn họ dùng cơm chung, tuy rằng Alice đã đoán được Lusena cuối cùng sẽ cùng Edward cùng một chỗ. Đây là chuyện vừa xảy ra khi trên đường đến nhà ăn, bọn họ còn không kịp nói cho Edward, bất quá lúc này Edward hẳn là có thể đọc được đi.

Edward xác thực nghe được tiếng lòng của bốn người, hắn tin tưởng năng lực Alice, cho nên lúc này cảm giác có chút kỳ lạ.

Lusena cảm nhận được năm người trầm mặc, bỗng nhiên nghĩ đến, này có lẽ là một bí mật khó nói khác của nhà Cullen ngoài chuyện thể dục ra, mà bọn họ đến nhà ăn hẳn là vì giả vờ, để tránh bị những người khác phát hiện. Nghĩ như vậy, Lusena cười đối năm người nói:“Ta hiểu được, chúng ta đây đi phòng học đi.” Nói xong dẫn đầu bưng khay đồ ăn đứng lên, chuẩn bị rời đi.

Edward nhìn Lusena rồi đối mặt bốn người khác lộ ra một tia cười khổ, bốn người biết Edward nhất định thông qua thuật đọc tâm nghe được cái gì kỳ quái. Vì thế, bọn họ có chút tò mò Lusena hiểu được cái gì, cấp Edward một cái ánh mắt đợi giải thích, sau đó cũng đứng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.