Thùy Khả Tương Y

Chương 35: Chương 30-4




Giọng nói đó nghe ra, có chút không thân thiện, nhưng lúc đó Nhạc Thính Phong vốn không để ý, cho đến khi giọng nói thứ hai vang lên: "Người mới, học sinh chuyển trường, nói cậu đó, cậu đứng lại... ”

Nhạc Thính Phong sững người, dừng lại, nhìn quanh, vốn chẳng nhìn thấy ai, chỉ có đứng sau lưng cậu khoảng 10m, lúc này đang có năm sáu nam sinh đứng đó, nét mặt nhìn có vẻ không thân thiện, đang nhìn cậu nở nụ cười dung tục. Đặc biệt là tên đứng đầu ở giữa, dáng vẻ vừa cao vừa to, vẻ mặt hung tợn, có vẻ không dễ đối phó.

Tên nam sinh nhìn không dễ đối phó đó, hắn còn nghiêng đầu, nhìn Thính Phong chằm chằm.

Nhạc Thính Phong chau mày nhìn họ, đây là đang gọi cậu phải không?

Nhưng, mấy nam sinh này nhìn dáng vẻ không dễ đối phó chút nào, cậu vừa mới đến, không thể chưa gì đã đắc tội nhiều người như thế chứ?

Không lẽ là Lộ Tu Triệt?

Không, không phải cậu ấy, tiểu tử đó tuy có hơi hư hỏng, nhưng vẫn là người rất quang minh chính đại.

Nếu là Lộ Tu Triệt làm, cậu ấy nhất định sẽ thừa nhận, và tuyệt đối sẽ không kéo dài đến bây giờ.

Hoặc có thể nói, cậu ấy vốn sẽ không dùng những thủ đoạn hạ lưu này để thử đối phó Nhạc Thính Phong.

Điểm này Nhạc Thính Phong cảm thấy bản thân sẽ không nhìn nhầm, chuyện này không phải Lộ Tu Triệt làm.

Nhạc Thính Phong xem đồng hồ trước, cũng may, cách thời gian lên lớp vẫn còn một lúc nữa, thời gian này đủ để cậu giải quyết việc trước mắt.

Nhạc Thính Phong nghiêm túc hỏi: "Các cậu đang gọi tôi à?”

Mấy nam sinh đó đi đến trước mặt cậu, vây xung quanh cậu, mấy tên này dáng vóc đều tương đối to. Bọn họ bao quanh như thế căn bản đã vây kín Nhạc Thính Phong khiến cậu không thể thoát ra.

"Không gọi mày thì gọi ai. Mày cũng không xem thử bây giờ mày đang ở nơi nào, đừng ỷ gương mặt vừa mắt một chút, vừa đến trường này đã không kiêng nể gì cả. Hôm nay bọn tao sẽ cho mày biết, trong cái trường này mày phải sợ ai!”

Nhạc Thính Phong cười, đẹp trai quá cũng bị ghét.

Còn nữa, trong cái trường này cậu phải sợ ai? "Đừng nói với tôi, người tôi phải sợ chính là các cậu nhé?”

Mấy tên nhóc giả vờ trưởng thành này có phần hơi quá đà rồi haha.

Nam sinh đứng đầu: "Hừ, đợi hết hôm nay, mày sẽ biết, trong cái trường này người mà mày phải sợ chính là anh Đông.”

Hắn lướt qua chiếc xe mà Nhạc Thính Phong chạy, phỉ nhổ: "Nhạc Thính Phong không ngờ mày lại chạy chiếc xe thím như thế, có phải mày muốn làm con gái đến sắp điên rồi không?”

Đôi mắt Nhạc Thính Phong lạnh xuống, nghiêm túc hỏi lại: "Về đến nhà, mẹ cậu không nấu cơm cho cậu à?”

Câu này hỏi rất bất ngờ, vô cùng quái lạ.

Khiến mấy nam sinh đó chẳng hiểu gì cả: "Cái gì?”

"Tiểu tử thối, cậu có ý gì hả?”

Nhạc Thính Phong mỉm cười: "Nếu không sao cậu ở bên ngoài lại****!”

Thế nên, mấy người các cậu vừa mở miệng mới thối như vậy.

Sau khi mấy tên đó sững sờ một lúc, mới kịp phản ứng lại, nam sinh đứng đầu, chửi tục một câu: "Đcm艹... ”

Nói xong một chân đạp về phía Nhạc Thính Phong, nhưng cậu sớm đã có phòng bị, trong phút chốc chân hắn đang đạp đến, thân cậu nhẹ nhàng lách qua, tránh được gã.

Nam sinh đó trái lại do động tác quá lớn, nên không kìm lại được mà ngã lăn ra.

Nhạc Thính Phong không muốn đánh nhau, nhưng người ta đã tự tìm đến cửa, thì cậu cũng không trốn tránh.

Con người cậu, trước giờ đều không biết sợ.

Càng không biết trốn tránh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.