Thương Vụ Hôn Nhân (The Marriage Bargain)

Chương 2




Tiến vào hiện trường bình luận, toàn bộ trang bị tin tức, không chỉ đưa hình ảnh hắn truyền vào hiện trường, đồng thời cũng sẽ đem hình ảnh hiện trường đồng bộ truyền vào trong thị giác của hắn, giống như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

Nháy mắt, tất cả âm thanh thông qua trang bị truyền vào trong tai.

Diêu Ngả Luân đẩy mắt kính lên, tiến vào trạng thái, không hề nghi ngờ, hôm nay bạn học Ngả Luân là trang phục chỉnh tề.

Nguyên nhân không ngoài cái khác, ở bên người của hắn, là đồng chí lão Nai bụng xấu.

- Cùng mọi người giới thiệu chút, nhà bình luần mới, đến từ tổ hợp Siêu Cấp Đẹp Dzai, Ngả Luân, theo cá nhân ta mà nói là rất thương tâm, Tiểu Mạt rời khỏi giới bình luận, đổi đến một baby mang mắt kính.

Lão Nai vừa mở đầu liền cho Ngả Luân một cái hạ mã uy.

- Mọi người mạnh khỏe, ta là Ngả Luân, đầu tiênta muốn chúc phúc nữ thần Tiểu Mạt tìm được hạnh phúc, ta tin tưởng lực quan sát của ta có thể làm cho buổi bình luận càng thêm chuyên nghiệp càng có sức thuyết phục, ngăn chặn băng đảng đi ngang qua.

Nói xong còn đối với lão Nai mỉm cười.

Bên trong quân đoàn Khô Lâu đã cười văng lên, Trần Tú rất hiểu biết Diêu Ngả Luân, luống cuống cái thứ này cho tới bây giờ sẽ không xuất hiện ở trên người Ngả Luân , hơn nữa càng là địa phương tốt để chơi đùa, hắn lại càng hưng phấn.

Trong kênh bình luận, cũng có các loại phối hợp, rống rống hô to, lão Nai là Nai đen, bình luận kiểu giải trí.

- Ha ha, người mới chí khí tràn đầy, tốt lắm, cần theo ta học tập nhiều, ngươi sẽ trở nên rất chuyên nghiệp.

Lão Nai nhún nhún vai, sớm đoán được đối phương không phải người hiền lành, Sauron người này khẳng định không có lòng tốt.

Diêu Ngả Luân cười, luống cuống? Thực xin lỗi, hắn khác biệt, điển hình kiểu người thích chơi đến điên cuồng, người càng nhiều, hắn càng phong độ:

- So với việc học tập, các anh em của ta hy vọng ta có thể làm ra chút chuyện càng có ý nghĩa, ví dụ như chuyện mà mọi người đều muốn.

Đỉnh cấp! ! !

Trận đấu còn chưa bắt đầu, nhiệt độ trong kênh liền tăng lên.

- Để đại đội Nai tiến đến xem cuộc chiến!

...

- Toàn thể thành viên chiến đội Bạch Khải tỏ vẻ chỉ cần, lão Nai bụng xấu không quên, thề không đầu hàng, chính là làm tới bến!"

Lúc này, quản lí chiến đội chuyên nghiệp cũng vào trong kênh vô giúp vui vì trận đấu này, gần nhất chiến tích của chiến đội Bạch Khải rất kém cỏi. Đã bị vây bên cạnh bờ bảo vệ cấp bậc, lúc này trước khi chiến đấu trực tiếp trêu đùa lão Nai, không thể không nói, là để kiếm danh vọng, một ít người xem trung lập, hơi một chút liền thiên hướng chiến đội Bạch Khải.

- Lão Nai khẳng định sẽ không quên, chiến đội Bạch Khải đây là muốn mượn vận khí của ta a? Không được, hỏi bọn hắn đòi chi phí tài trợ vận khí.

Lão Nai cười cười, miệng phản bác, lén một bên cùng người quản lí chiến đội Bạch Khải gởi tin nhắn: Muốn đùa giỡn với ta? Một hồi cần thảo luận phí quảng cáo.

Đối diện quản lí hồi âm lập tức, OK.

Trận đấu bình thường cũng rất bình thường, chiến đội hai bên cũng phát huy bình thường, nhưng mà Ngả Luân cùng lão Nai là một hồi bình luận long tranh hổ đấu hấp dẫn vô số ánh mắt. Tuy rằng chỉ là người mới, nhưng mà Ngả Luân bằng mồm mép cùng lập trường kiên định, lập tức khơi dậy vô số phe phái đả đảo Nai già.

Trong trận lẫn ngoài trận đều phấn khích vô hạn, ngay cả ba bà chị Trần Tú đều v lau mồ hôi ì Diêu Ngã Luân, không thể không nói, ở thời điểm tên nhóc kia làm chuyện lớn thật là có khí chất hấp dẫn như vậy.

Sauron nhìn màn hình, khóe miệng nở ra nụ cười, nhìn như là việc nhỏ, nhưng hắn tin tưởng lần này chính là làm ra một cái quyết định quan trọng, thiên lý mã thường có, mà Bá Nhạc không thường có, hắn chính là Bá Nhạc vượt thời đại.

Trở lại Trái Đất cảm giác luôn tốt như vậy, Mông Điềm cùng Trương Như Nam cũng không phải là người thích tò mò, nhưng Trương Sơn đã kéo Vương Tranh hỏi đông hỏi tây, Mông Điềm cùng Trương Như Nam buồn cười

- Oa, Thiên Sư giáo a!

- Ôi cái đệch, trâu bò như vậy, đáng tiếc, ta không có đi!

Vương Tranh cũng cảm giác được giọng nói Trương Sơn âm dương quái dị:

- Nói đi, có chuyện gì tốt, nhìn bộ dáng đắc ý dào dạt của ngươi giống như hận không thể nói cho toàn thế giới biết.

- Ha ha, bị ngươi nhìn ra.

Trương Sơn rất chai lì nói

- Muôn ngàn lời nói cũng không chân thật bằng hiệu quả thể hiện ra.

- À, việc điều khiển robot của ngươi có tiến bộ?

- Cái gì gọi là có tiến bộ, hôm nay liền cho các ngươi kiến thức một chút năng lực trong truyền thuyết, miễu sát cả vũ trụ!

Luyện tập đã lâu, hôm nay vừa lúc thử xem ở trên robot, Trương Sơn đi vào Spartan kiểu V, điều chỉnh tốt hô hấp.

Ba người Vương Tranh tránh ra chừa một chút khoảng trống, nhìn Mông Điềm cùng Trương Như Nam thần bí hề hề, Vương Tranh cũng rất ngạc nhiên:

- Rốt cuộc hắn luyện được chiêu đao to búa lớn gì hay sao mà hùng hổ như vậy?

- Tự ngươi xem đi, lần này Trương Sơn sẽ nổi danh lập nghiệp

Trương Như Nam nói.

Tiến vào robot Trương Sơn tin tưởng tận trời:

- Các vị người xem, xem trọng, hiện tại chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích!

Rống ~~~

Ba người lẳng lặng nhìn, tiếng rống rất vang dội, chờ mong ...

Trong chốc lát, cửa khoang robot mở ra, Trương Sơn nhảy xuống tới, giơ lên hai tay:

- Thế nào, có bá không, có phải hay không đủ nổ tung trời, Vương Tranh, không cần nổi giận, chỉ cần cố gắng, có một ngày ngươi cũng sẽ thức tỉnh.

Ba người đưa mặt nhìn nhau, lại nhìn Trương Sơn ...

- Làm gì nhìn ta như vậy, không gian di động bá đến như vậy, chẳng lẽ các ngươi không sùng bái ta sao?"

Trương Sơn tương đối không hài lòng với biểu hiện của các fan này.

Mông Điềm bất đắc dĩ chỉ chỉ phía sau:

- Tự ngươi xem.

Trương Sơn vừa quay đầu lại, nghẹn, giống như có điểm nhìn quen mắt.

Cái này ...

Trương Như Nam bước qua:

- Nhìn không ra di chuyển vị trí không đến 10 cm, ngươi tốn 3-4s. Ta nghĩ cũng đủ để ngươi bán muối vài lần.

Trương Sơn có một loại xúc động tìm khối tàu hủ đập đầu chết cho rồi, ai biểu mày gấu vó làm chi, vốn muốn biểu diễn một hồi, lần này quá mất mặt nha.

Nhưng mà Vương Tranh lại không nói gì, thật sự kinh ngạc một chút, ở trong nháy mắt thật sự đã xảy ra biến hóa kỳ diệu.

- Ngươi thức tỉnh năng lực X rồi à?

- Đúng vậy, rất gấu nha. Chỉ là vẫn yếu như vậy, vãi lúa, dùng đánh rắm cũng chưa đủ, sử dụng năng lực còn không bằng đi hai bước. Đây là tiết tấu mau chết a."

Dùng hết sạch lực lượng cả người cũng chỉ có thể làm ra di động khoảng cách nhỏ như vậy, có tác dụng cái rắm, năng lực X tiêu hao rất lớn, không đến thời điểm nguy cấp thì căn bản không thể dùng.

Vương Tranh lắc đầu, hung hăng vỗ vỗ Trương Sơn:

- Vạn Lý Trường Thành cũng không phải xây hết trong một ngày, tên nhóc nhà ngươi khó lường, trâu bò như vậy!

- Thật sao?

Trương Sơn có chút khẩn trương, hắn rất để ý cái nhìn của Vương Tranh.

- Còn phải nói, ngươi đây là đả kích ta sao. Ta nằm mơ cũng đều muốn thức tỉnh.

Vương Tranh mắt trợn trắng.

- Nhưng mà giống như không có tác dụng gì a. m hơi, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.