Thương Thiên

Chương 43: Ý chí của Phá Quân




"Đúng vậy, nghe nói tông chủ Quỷ Linh tông đề nghị bố trí Linh Quỷ Ngũ Hành đại trận đối phó Lâm sư tổ. Bọn hắn thậm chí còn dụ dỗ những đệ tử bổn môn bị bắt làm phản đồ, dẫn dụ Lâm sư tổ vào đại trận. Cũng là do phản đồ kia đánh lén, khiến cho sư tổ không kịp phản ứng mà trúng phải Minh Hà chi độc..."
"Cái gì?"
Ngân Đồng nữ tử cùng Long thiếu niên bốn mắt nhìn nhau, không khỏi ngây người.
Tuy bọn hắn đoán được liên minh ba phái nhất định sẽ dùng âm mưu quỷ kế, nhưng không nghĩ tới lại âm độc đến tình trạng như vậy. Với từng đó thủ đoạn, cho dù là lão quái vật Độ Kiếp kỳ cũng khó có thể toàn mạng trở ra.
"Ngươi thực sự đã tìm hiều kỹ, đối phương dùng thủ đoạn như thế để đối phó Lâm sư đệ?"
Ngân Đồng nữ tử nuốt một ngụm nước miếng, cảm giác giống như đang ở trong đầm rồng hang hổ.
"Đệ tử cho dù gan lớn bằng trời, cũng không dám hồ ngôn loạn ngữ trước mặt hai vị sư tổ."
Tu sĩ trung niên thề thốt: "Thông qua sưu hồn thuật mà lấy được kết quả này, hơn nữa chúng đệ tử còn đối chiếu kết quả nhiều lần, hẳn là sẽ không sai."
"Được rồi, kết quả như thế nào?"
Việc đã đến nước này, Ngân Đồng nữ tử đã không màng đến thật giả nữa, trước hết nghe xong rồi mới phân định.
"Kết quả tự nhiên là Lâm sư tổ đại triển thần uy, không sợ Minh Hà chi độc, mà Linh Quỷ Ngũ Hành đại trận cũng chẳng có hiệu quả. Bị sư tổ lão nhân gia ngài thi triển đại thần thông công phá. Sau đó dùng lực lượng một người, chống lại hơn hai mươi Tu Tiên giả cùng giai, lại khiến đối phương chạy bán sống bán chết."
Trương Lạc thành thật nói. Không dám thêm mắm thêm muối. Dù sao chiến tích mà Lâm Hiên tạo ra đã quá mức đáng sợ. Chỉ là thuật lại đúng sự thật đã đủ khiến tất cả chấn kinh rồi.
Mà Ngân Đồng nữ tử cùng Long thiếu niên nghe mà ngẩn ngơ, cho đến khi Trương Lạc kết thúc, vẫn không thốt ra được lời nào. Thấy hai vị sư tổ như thế, khiến nội tâm hắn lo lắng không thôi, lại càng không dám chen lời vào.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua.
Trọn vẹn qua một bữa cơm công phu.
Ngân Đồng nữ tử rốt cục mới mở miệng, dường như vừa thức tỉnh sau một cơn ác mộng. Nàng chậm rãi ngẩng đầu, thanh âm vẫn tràn ngập rung động: "Sư đệ, ngươi có tin tất cả chuyện này?"
"Ta..."
Thiếu niên họ Long cứng họng, trên mặt hiện ra vài phần mờ mịt.
Vốn là hắn có lòng tin đối với Lâm Hiên, nhưng cái gì cũng có hạn độ. Theo lời đồ tôn nói, quả thực là quá mức không hợp thói thường.
"Ta cũng không hiểu được. Bất quá Lâm sư đệ là Tu Tiên giả bổn môn, chúng ta thực sự đã nhặt được bảo vật rồi."
Hắn thì hỏi một đường, trả lời một nẻo, mà Ngân Đồng nữ tử cũng không tiếp tục theo đuổi, ngược lại còn khẽ gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, có Lâm sư đệ gia nhập, đúng là phúc mười đời của bổn môn."
Về phần chuyện này là thật hay giả, bọn hắn cũng không tiếp tục thảo luận. Hai người nghỉ ngơi một lúc, sau khi thương thế giảm bớt thì lập tức đến những nơi yếu địa trong khoáng mạch, kiểm kê tổn thất, cũng thuận tiện tìm kiếm những tu sĩ còn sống sót của bổn môn.
Tình hình đang cực kỳ rối ren, trăm ngàn việc phải giải quyết. Nhưng có hai vị Thái Thượng trưởng lão đích thân an bài, lập tức đã trở nên trôi chảy hơn rất nhiều.
Cứ như thế trôi qua một đêm.
Sáng sớm hôm sau, Long thiếu niên đang đả tọa, đột nhiên nghe thấy động tĩnh rất nhỏ truyền vào lỗ tai, trong đó còn mang theo vài phần thống khổ.
Hắn vội vàng ngẩng đầu.
Đập vào mắt là khuôn mặt đau đớn của Ngân Đồng nữ tử.
Long thiếu niên không khỏi quá sợ hãi: "Sư tỷ, ngươi làm sao vậy?"
Ngoài miệng thì hỏi như vậy, nhưng hắn đã cuống quít thả thần thức ra, chỉ thấy trên ngũ quan xinh đẹp của thiếu nữ tràn đầy hắc khí, giống như kịch độc đã xâm vào tâm phế.
Sao lại như thế? Chẳng phải sư tỷ đã nói, chất độc kia đã bị nàng dùng huyền công phong bế rồi hóa giải từng phần. Sao đột nhiên lại phát tác? Hơn nữa thương thế lại nghiêm trọng đến không hợp thói thường, dường như đã nguy hiểm đến tính mạng.
Dường như phát giác được sư đệ đang lo lắng, Ngân Đồng nữ tử mở mắt ra, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp đã chẳng còn một chút thần quang.
"Sư đệ, thực xin lỗi, cái này phải trách ta đã không nói thật với ngươi."
"Nói thật?"
"Ân."
Ngân Đồng nữ tử khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười khổ. Công bằng mà nói, việc này cũng không thể trách nàng.
Nàng đâu ngờ Lâm Hiên lại có thể đại triển thần thông, dùng lực lượng một người đánh cho hơn hai mươi lão quái Phân Thần kỳ chạy tan tác. Khiến bọn hắn không thể không lui binh.
Vốn nàng đã có chí quyết tử, cùng tồn cùng vong với đệ tử bổn môn.
Cho nên đối với kịch độc kia, nàng đã thi triển một bí thuật để lại rất nhiều hậu hoạn để tạm thời áp chế độc tính. Nàng cho rằng một khi trận pháp bị công phá, chính mình cũng không tránh khỏi cái chết, vậy thì chút độc dược kia còn có quan hệ gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.