Thương Thiên Phách Huyết

Chương 18




Khi thốt ra mấy chữ này, Dương Phàm tự mình cũng lộ vẻ mặt nghi ngờ trong lòng cực kỳ rung động. Lúc trước thời điểm ở kinh đô Ngư Dương quốc. Dương Phàm thậm chí ngay cả lai lịch vật ấy cũng không biết. Bằng vào một loại trực giác. Dương Phàm hiểu được chỗ bất phàm của nó nên mới gieo trồng trên lục thổ địa. Từ một khúc dây khởi đầu héo rũ, đến hiện giờ đã là thiên địa kỳ vật Thiên Linh Huyền Căn tràn ngập sinh cơ. Nếu không phải Dương Phàm lịch duyệt tăng nhiều, thiếu chút nữa đã xem thường nó rồi

"Thật đúng là Thiên Linh Huyền Căn?"

Dương Phàm vẫn như cũ có chút khó có thể tin. Nhưng sau khi xác định mấy lần hắn phát hiện vật ấy thật sự chính là thiên địa kỳ vật trong truyền thuyết Thiên Linh Huyền Căn là thiên địa kỳ vật. là tài liệu đỉnh cao ở nhân giới! Từ thuở khai thiên lập địa đã sinh ra loại thực vật thần bí này, trải qua đại chiến thời thượng cổ nó đã tuyệt tích. Theo Dương Phàm biết mấy vạn năm qua tài liệu đỉnh cao như Thiên Địa Huyền Căn bực này, gần như chưa bao giờ xuất hiện, tối thiểu ở khu vực Bắc Tần chính là tình huống như vậy. Thiên địa kỳ vật, công hiệu cụ thể của nó ngay cả những kẻ đại thần thông cũng chỉ biết lờ mờ, trong sách cổ rất ít ghi chép về nó. Nhưng Dương Phàm biết Thiên Linh Huyền Căn có một công hiệu thần kỳ đó chính là thay đổi linh cái của tu sĩ nhân loại, chỉ riêng một công dụng này đã có thể nói là nghịch thiên rồi

Mọi người đều biết linh cái Tu Tiên giới từ thấp đến cao là: phế linh cái, phổ thông linh cái, địa linh cái, thiên linh cái. Ngoài ra còn có một số dị linh cái không thể xem xét theo lẽ thường, có loại kém một chút thì có thể so với địa linh cái, còn có loại thậm chí vượt hơn thiên linh cái. Mà linh cái quyết định thiên phú tu tiên của mỗi người, đây là từ khi sinh ra đã quyết định rồi Không thể nào thay đổi, cũng bất lực không thể thay đổi, ở trong nhân giới còn chưa có đại thần thông nào có thể cường đại đến mức dùng phép thuật thần thông thay đổi linh cái của con người. Nhưng theo sách cổ ghi lại Thiên Linh Huyền Căn có được công hiệu thần kỳ nghịch thiên này.

"Nghe nói Thiên Linh Huyền Căn có thể làm cho linh cái của con người tăng lên tới thiên linh cái đồng thời tư chất ngộ tính các thứ đều có thể tăng lên."

Dương Phàm kích động không thôi. Pháp bảo dù có mạnh mấy đi nữa chung quy cũng là ngoại lực nhưng thiên địa kỳ vật này, lại có thể trực tiếp tăng lên tư chất ngộ tính của ta.

"Tuy nhiên thời điểm ta tu luyện Tiên Hồng Quyết, dường như cũng không có bị hạn chế trên phương diện thiên phú?"

Phút chốc Dương Phàm đột nhiên bừng tỉnh. Đích xác Tiên Hồng Quyết yêu cầu về thiên phú không cao, cho dù hắn tu luyện Cửu u Ma Công chỉ cần cảnh giới Tiên Hồng Quyết tăng lên, Cửu u Ma Công tự nhiên cũng có thể theo đó mà thành tựu. Dương Phàm chính mình là địa linh cái, tư chất ở Tu Tiên giới coi như là tầng lớp giữa không cao cũng không thấp.

"Đúng rồiNguyên Linh Đan."

Trong đầu Dương Phàm đột nhiên hiện lên một số đan phương trong Luyện Đan Thiên. Trong đó có một loại linh đan tên là Nguyên Linh Đan có thể thay đổi thiên phú bẩm sinh của sinh linh trong đó cần một loại chủ tài liệu chính là Thiên Linh Huyền Căn. Chính vì có đan phưong này, Dương Phàm mới có thể nhận ra Thiên Linh Huyền Căn.

"Tuv rằng dùng Nguyên Linh Đan không nhất định có thể giúp ta tăng tốc tu vi lên mấy lần nhưng ít nhất có thể tăng cao ngộ tính của ta!"

Dương Phàm bất chợt tâm động. Hiện tại hắn tu luyện Tiên Hồng Quyết không cần thiên phú tốt gì nhiều, ngược lại cần yếu nhất chính là ngộ tính. Ngộ tính cao có thể càng dễ dàng tìm hiểu diễn biến ra cảnh giới mới, ở Dương Phàm chứng kiến trong đám người quen biết ngộ tính cao nhất chính là Vô Song, chỉ bằng một tấm bảng hiệu, hắn đã trực tiếp lĩnh ngộ được ý cảnh tối cao, đạt tới một trình độ khiến Tam u lão ma cũng cảm thấy kinh ngạc. Cho nên hiện tại Dương Phàm hiểu rất sâu sắc về tầm quan trọng của ngộ tính. Nghĩ đến đây hắn ngồi xổm xuống nhẹ nhàng vuốt ve Thiên Linh Huyền Căn. Phút chốc trong mắt hắn chợt lóe sáng, từ khoảnh khắc ngắn ngủi tiếp xúc với Thiên Linh Huyền Căn. Thoáng cái một dao động hỗn độn mờ mịt từ chỗ gãy của Thiên Linh Huyền Căn truyền đến, đó là một loại khí tức nguyên thủy vô cùng tinh khiết. Dương Phàm động tác nhanh nhẹn, lập tức ngắt một đoạn ngắn trồng xuống lục thổ địa bên cạnh, đồng dạng để lộ ra nửa thân cây. Chờ thật lâu sau Dương Phàm phát hiện đoạn cây Thiên Linh Huyền Căn ngắn này sau một lúc được lục thổ địa làm dịu liền bắt đầu khôi phục sinh cơ đồng thời chậm rãi sính trưởng.

"Thành công rồi!" Dương Phàm thở phào nhẹ nhõm vừa rồi sở dĩ hắn làm ra hành động mạo hiểm như thế cũng là do hắn rất tin tưởng về lục thổ địa. Lục thổ địa chung quy vẫn không làm hắn thất vọng, đã giúp cho đoạn ngắn Thiên Linh Huyền Căn này sống sót đồng thời chậm rãi sinh trưởng. Tuy nhiên ngay sau đó Dương Phàm hơi nhíu màv lại: "Thiên Linh Huyền Căn này sinh trưởng tốc độ chậm như thế. Mặc dù lục thổ địa của ta đã tăng lên tốc độ phát triển gấp ba mươi hai lần nhưng xem chiều hướng này muốn nó trưởng thành chín muồi ít nhất phải hơn mấy ngàn mấy vạn năm." '

Thiên Linh Huyền Căn là sinh ra từ thiên địa sơ khai bình thường đều trải qua sinh trưởng rất lâu dài cho nên cần thời gian sinh trưởng cực kỳ dài lâu.

"Một khi đã như vậy, ta hãy thử phương phép thúc giục sinh trưởng xem!"

Dương Phàm cắn răng một cái, trên tay nhộn nhạo nổi lên một vòng ánh sáng màu xanh biếc. Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể phát ra ra sinh cơ lực mênh mông. Dưới ảnh hưởng của tầng ánh sáng màu xanh biếc này trong phạm vi một trượng, các loại linh dược thiên tài địa bảo đột nhiên sinh trưởng với tốc độ có thể thấy được.

"Rào rào"

Trong nháy mắt này, vốn tốc độ sinh trưởng gấp ba mươi hai lần lại lần nữa tăng lên mười mấy lần. Tốc độ gia tăng vượt qua thời gian đến mấy ngàn lần. Kéo dài liên tục nửa ngày, Dương Phàm cảm giác pháp lực của mình tiêu hao thật lớn, mà cây Thiên Linh Huyền Căn kia chỉ có biến hóa một chút. Nhưng ngược lại cây cỏ ở bốn phía đều đã xảy ra biến hóa thật lớn.

Một ngày, hai ngày

Dương Phàm lập lại như thế liên tục kéo dài nửa tháng, cả người gần như tổn thương nguyên khí trầm trọng. Lại nhìn đoạn Thiên Linh Huyền Căn lúc này đã tràn đầy sinh cơ đồng thời cũng tăng dài thêm một chút.

Dương Phàm càng nỗ lực

Nghỉ ngơi điều dưỡng mấy ngày. Dương Phàm bào chế đúng cách hắn lại từ khúc gốc Thiên Linh Huyền Căn ngắt tiếp một đoạn trồng bên cạnh trên lục thổ địa, cũng dùng công lực thúc giục nửa tháng, mới dừng lại.

"Không thể ngắt tiếp nữa."

Dương Phàm nhìn thấy gốc Thiên Linh Huyền Căn thành thục lúc trước, nhìn qua có chút uể oải không phấn chấn, linh tính cũng mất đi không ít. Thiên Linh Huyền Căn dù sao cũng là thiên địa khí vật, lại là tài liệu đỉnh cao trong nhân giới, hơn nữa có rất nhiều còng dụng còn chưa biết rõ. Dương Phàm ngắt nó ra trồng thêm hai cây là để chuẩn bị cho sau này. Sau khi kiểm kê các loại dược liệu linh dược thiên tài địa bảo trong Linh Chu Viên xong, trong quá trình này Dương Phàm cũng phát hiện không ít tài liệu rất trân quý. Phàm là tài liệu quý báu hiếm thấy. Dương Phàm đều nghĩ biện pháp nhân giống cây trồng, để chuẩn bị sau này sử dụng.

"Không nghĩ tới ta đã có nhiều thiên tài địa bảo cùng linh dược linh thảo như vậy."

Sau khi chăm sóc Linh Chu Viên xong. Dương Phàm tự mình cũng có chút không ngờ. Vô tình hắn lại có tài sản càng ngày càng dồi dào, trong số Kim Đan bậc cao e rằng không có người nào có thể so được với hắn. Từ hôm đó. Dương Phàm lại bắt đầu bế quan tĩnh tu, chờ đợi trạm giao dịch phưòng thị trên đảo lớn theo như lời Từ Lập. Rốt cục Thiên Nhạc Viên lại chạy hơn nửa năm phía trước rốt cục đã thấy xuất hiện một hàđảo thật lớn. Tới gần đảo này mấy ngàn dặm đã có thể nhìn thấy tu sĩ nhân loại cùng yêu tu xuyên qua xuyên lại trên bầu trời. Thậm chí còn thấy trong hải vực này neo đậu Thành lũy trên biển và chiến thuyền đủ cỡ lớn nhỏ. Trong đó một số Thành lũy trên biển thậm chí kích thước còn lớn hơn so với Thiên Nhạc Viên.

- Đây là hòn đảo gì? Không ngờ hấp dẫn đến đây nhiều người tu chân như vậy.

Dương Phàm rất lấy làm ngạc nhiên hỏi. Người tu tiên là nói về tu luyện giả nhân loại, yêu tu chính là chi yêu tộc đã được khai mở linh trí. Mà người tu chân đại biểu hết thảy các loại phương pháp tu luyện lấy vấn thiên làm mục đích cầu đạo bất luận thuộc loại chủng tộc nào.

- Nơi này là đảo phường thị lớn nhất do tu sĩ nhân loại sáng lập trong lãnh địa của Thanh Giao Long Tra Phi. Toàn bộ phạm vi vạn dặm trên đảo đều là chỗ giao dịch.

Từ Lập cười nói.

Tất cả mọi người đều bay lên không trung Thiên Nhạc Viên, nhìn hòn đảo xa xa như con quái vật lớn trên biển. Thiên Nhạc Viên càng lúc càng tiếp cận mà trong tầm nhìn của Dương Phàm hòn đảo càng lúc càng lớn.

- Hòn đào phường thị này nhưng lại là tu sĩ nhân loại sáng tạo thật sự là khó tin. Ta nhớ rõ hơn chín phần lãnh địa Thiên cầm Nội Hải là thuộc về yêu tộc, tất cả đảo lớn nhỏ cố định đều bị chúng nó chiếm lĩnh mà.

Dương Phàm khó hiểu hỏi.

- Hừ! Chỉ cần có thực lực cái gọi là phép ước liên minh cũng là mảnh giấy rách.

Từ Lập cười lạnh nói.

- Xin chỉ giáo cho?

Dương Phàm mơ hồ đoán được cái gì.

- Đảo này. tên là Thiên Nho Đảo! Chủ nhân hòn đảo là một vị đại thần thông sâu không lường được. cho dù Thanh Giao Long Tra Phi gặp mặt cũng phải cung kính mấy phần sao còn dám lỗ mãng? Cho dù yêu tu tới trên đảo này giao dịch, cũng không dám giương oai. Nơi này chính là địa bàn của nhân loại.

Từ Lập giải thích, trong mắt cùng có vài phần hướng tới.

- Người nọ không ngờ lại mạnh như thế dùng sức của bản thân làm cho phép ước liên minh của cả Thiên cầm Nội Hải phải đảo lộn.

Dương Phàm kinh ngạc không thôi.

- Đây đã là quy định không thành văn, pháp ước liên minh cũng phải đặc biệt thêm vào.

Giọng nói của Từ Lập với một vẻ sùng kính đặc biệt:

- Cường già đạt tới cấp bậc này, mới là chúa tể nắm tất cả vận mệnh sinh linh tồn tại trên Thiên Cầm Nội Hải!

Theo sau hắn cũng không nói thêm gì về chủ nhân của hòn đảo, có lẽ hắn biết cũng có hạn. Nhưng Dương Phàm cũng thầm ghi nhớ, đảo chủ này ít nhất cùng là cường giả Nguyên Anh Kỳ trở lên, hơn nữa thực lực còn cường đại hơn so với mấy người Đại trưởng lão họ Diệp. Thanh Giao Long vương. Thậm chí ngay cả Tam u lão ma người mạnh nhất mình từng gặp nếu so sánh e rằng còn không bằng.

Ở bên cạnh, trung niên họ Tiết nhìn hòn đảo xa xa, cũng lộ vẻ mặt hướng tới:

- Đây là Thiên Nho Đảo? Từ lúc ta đến lãnh địa Thanh Giao Long Tra Phi đã nghe danh như tiếng sấm bên tai hôm nay mới được thấy tận mắt.

Nghiêm trưởng lão Chấp Pháp cười nói:

- Nhân loại độc lập có phường thị trên đảo lớn như vậy, ở toàn bộ Thiên cầm Nội Hải. cũng không vượt qua hai mươi người.

- Như thế rất tốt ta đang cần mấy thứ tài liệu quý hiếm để luyện chế một thanh lợi khí công kích!

Trong mắt trung niên họ Tiết chợt lóe sáng. Khi nhắc tới lợi khí công kích toàn thân hắn đều biểu lộ rõ vẻ hưng phấn.

"Tiết Nhân muốn luyện chế lợi khí công kích?"

Dương Phàm lộ vẻ mặt kỳ dị, cảm quan Toàn Tri Mô Thức của hắn cũng đột nhiên nắm được đối thoại giữa hai người. Đích xác Tiết Nhân mới bước vào Kim Đan hậu kỳ, Pháp bảo cường lực trong tay có giới hạn không giống Dương Phàm trải qua Cửu u Bí Cảnh vốn tư sản phải dồi dào hơn nhiều.

- Không được đi tới nữa rồi! Thiên Nho Đảo có văn bản quy định rõ ràng, thuyền bè và thành lũy từ ngoài đến phải đậu ở cách đảo ngoài ngàn dặm.

Ngay sau đó Chấp Pháp trưởng lão ra lệnh một tiếng Thiên Nhạc Viên chậm rãi dừng lại. Sau đó hai đại trưởng lão triệu tập hội nghị ở Thiên Thư Các. Nội dung của hội nghị không ngoài mục đích phân chia từng nhóm đi vào Thiên Nho Đảo giao dịch. Dù sao Thiên Nhạc Viên mới là cơ sở của họ, ít nhất cần phải có đại tu sĩ Kim Đan cùng cường giả Kim Đan trấn thủ vững chắc.

- Mọi người cứ yên tâm, Thiên Nhạc Viên sẽ ở lại chỗ này hai tháng, chúng ta có đủ thời gian lên đảo giao dịch.

Chấp Pháp trưởng lão Nghiêm Xuyên cười nói.

Mọi người không khỏi chờ mong, trong lòng Dương Phàm cũng có hơi nôn nóng, hắn đang cần không ít tài liệu để luyện chế Cực Âm Cực Dương Đan!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.