Thương Thiên Phách Huyết

Chương 138: Chỉ thủ bổ thiên (3)




Ma vân cuồn cuộn trên đỉnh đầu Thạch Thiên Hàn ầm ầm quay cuồng, ý chí kiên cường bất khuất thanh âm kinh sợ thiên địa, khiến tất cả đều ảm đạm không ánh sáng

Đây là ý chí tinh thần chí cường chí thắng, nó không chỉ khiến Thạch Thiên Hàn đột phá về trình tự tinh thần, càng khiến cho lực lượng hắn tăng trưởng vô hạn chế

Chiến ý trong mắt hắn dường như trong khoảnh khắc thiêu đốt cả bầu trời, ma khí quay cuồng rít gàu kia theo một chưởng hắn đánh ra hóa thành hắc long hủy thiên diệt địa

Khắp hư không đều bị ma uy cùng ý chí đó tràn ngập

Sắc mặt Tam U lão ma đầu tiên là âm trầm, rồi lập tức khôi phục bình tĩnh, vẫn như trước một tay sau lưng, một chưởng chậm rãi vung lên, không có ma khí mênh mông, không có uy áp kinh thiên

Chỉ vẻn vẹn vung lên như vậy, lòng bàn tay phát ra vằn sáng màu đen tĩnh mịch không tiếng động

PhanhẦm!

Chân trời cuồn cuộn ma vân cùng uy áp khôn cùng trong khoảnh khắc nổ tung, trong phạm vi mười mấy dặm đều bị mây u ám vô hình bao phủ, ma khí chấn động tràn ngập mỗi một góc quanh thân

Đằng đằng đằng

Tam U lão ma một tay sau lưng bị mạnh mẽ đầy lùi ra mấy trượng, trong mắt lộ ra kinh hãi, rung động thật sâu bởi cố khí thế cùng ý chí cường đại không ai bì nổi kia

Ma vân cuồn cuộn quay cuồng cùng ma khí xông tận trời tức thì nổ tung khiến cho thiên địa linh khí trong phạm vi mấy chục dặm như nước sôi sùng sục

Trong thiên địa, mây u ám tràn ngập, chiến đấu giữa hai cường giả ma đạo Nguyên Anh của Ngư Dương quốc mới vừa bắt đầu

Tam U lão ma lộ vẻ kinh dị hoảng sợ, thân hình liên tục lui về phía sau mấy trượng, cảm giác được lực lượng tinh túy ma đjao kinh sợ núi sông, bá đạo đến cực điểm

Dưới tình huống như thế, vài trăm năm nay, lần đầu tiên hắn bị cùng bậc Nguyên Anh chính diện đánh lui vài bước

Đây là chuyện hắn hoàn toàn chưa lường trước đến

Phốc!

Thân hình Thạch Thiên Hàn tại chỗ lắc lư, không lui ra sau một bước, nhưng lại phun ra một búng máu, bị chút nội thương

Tuy nhiên, ý chí cùng chiến ý cường đại trên người hắn lại hoàn toàn chiến thắng Tam U lão ma

Luận thực lực tu vi, chênh lệch giữa hai người thật lớn

Thạch Thiên Hàn bước vào Nguyên Anh sơ kỳ mới được mấy năm

Mà Tam U lão ma hai trăm năm trước đã bước vào Nguyên Anh trung kỳ, giờ phút này lại đạt tới trung kỳ đỉnh, tiếp cận cảnh giới hậu kỳ

Về phần thần thông công pháp, hai người đều luyện Cửu U ma công

Thạch Thiên Hàn chiếm được công pháp ba cuốn hợp nhất càng hoàn chỉnh, công pháp của Tam U lão ma mặc dù không bằng hắn, nhưng tu luyện ma công vài trăm năm, vận dụng lực lượng cùng kinh nghiệm hỏa hầu có ưu thế thật lớn

Cho nên, về mặt công pháp, Thạch Thiên Hàn không chiếm nhiều ưu thế

Dưới tình huống như vậy, Tam U lão ma với tu vi Nguyên Anh trung kỳ đỉnh cùng nền tảng vài trăm năm ma công thâm hậu chiếm cứ ưu thế tuyệt đối

Nhưng mà một kích vừa rồi, Thạch Thiên Hàn dựa vào ý chí chiến đấu cùng khí thế cường đại chính diện đánh lui Tam U lão ma

Mặc dù bởi vậy hắn bị thương nặng, nhưng là về mặt tâm linh lại khiến Tam U lão ma rung động thật sâu, cảm giác sâu sắc được chiến ý cùng quyết tâm không chết không ngừng của người này

- Đến phiên ta ra tay

Con ngươi u ám của Tam U lão ma cũng như biển rộng sâu không lường được. Hắn không có khí thế kinh thiên của đối phương, nhưng toàn thân lại ngưng luyện đến mức tận cùng

- Đánh đánh đánh!

Thạch Thiên Hàn cũng không để ý lời hắn nói, cũng không quản thương thế trong cơ thể, ma khí khổng lồ cuồng bạo như hắc long rít gào, quyền cước đều sử dụng, hung hăng công kích qua

Tam U lão ma không nghĩ tới người này lại cường hãn như thế, trong mắt lóe lệ quang, bàn tay vỗ ra tầng tầng quầng sáng màu đen co rút tới mức tận cùng, giao kích cùng một chỗ với Thạch Thiên Hàn

Ầm ầm ầm

Trong khoảnh khắc va chạm, hai chân Thạch Thiên Hàn như ảo ảnh, tốc độ chân đá ra tăng thêm vài lân

Gần như trong một chớp mắt, hắn đá ra công kích nhiều gấp vài lần bình thường, hơn nữa lực lượng càng thêm mạnh mẽ

Trong mắt Tam U lão ma thoáng hiện vẻ hồi hộp, thân hình như quỷ mị trong nháy mắt lùi sau mười mấy trượng, thoát khỏi Thiên Sơn Vạn Ảnh Cước đáng sợ kia

Sắc mặt hắn âm trầm, chỉ cảm thấy hai chân run lên phát đau, thậm chí bị một chút thương nhẹ

Nếu không phải tu vi thực lực hắn ổn định đè Thạch Thiên Hàn một bậc, nếu không đã bị đối phương đánh cho bị thương

- Hảo tiểu tử!

Trong mắt Tu lần đầu tiên lộ ra một tia kính giận, ma khí trong cơ thể như nước lũ tràn ra khiến Thạch Thiên Hàn cảm nhận được nguy cơ.

Hiển nhiên Tam U lão ma bị đánh nổi giận, bùng nổ trong áp lực nặng nề

- Đến đây đi. Nếu ngươi ngay cả ta cũng đánh không lại, vị trí ma đạo đệ nhất Ngư Dương quốc chỉ sợ phải đổi chủ

Thạch Thiên Hàn cười lạnh trào phúng một tiếng, thân hình "bá" một cái, hóa thành tàn ảnh cuốn vào cùng một chỗ với Tam U lão ma

Tam U lão ma gần như đồng thời ra đòn, hai ma ảnh hỗn chiến cùng một chỗ, cho mây đem u ám chân trời quay cuồng, bốn phía cát bay đá chạy, dư ba cường đại nhộn nhạo phạm vi mười mấy dặm

Thiên địa dưới mây đen u ám chỉ còn lại hai ma ảnh giống như mãi mãi trường tồn này, tiếng giao kích nổ vang như sấm rền, chấn động linh hồn, khiến sinh linh quanh đó kinh hãi vỡ mật

Trong chiến đấu liên tục, hai người khi thì gần nhau, khi thì như ảo ảnh đuổi nhau đan xen, làm cho người ta nhìn không kịp

Cường giả Nguyên Anh bình thường nếu nhìn thấy chiến đấu cấp bậc này nhất định biến sắc kinh hãi, lui được bao xa thì lui

Cũng không biết chiến đấu bao lâu, khí thế Thạch Thiên Hàn mãnh liệt như thế, khuôn mặt Tam U lão ma trầm tĩnh như nước

VútBá!

Hai người đồng thời nhoáng lên, cách xa nhau trăm trượng giằng co từ xa

Một phen chiến đấu vừa rồi, đều là giao đấu lực lượng ma đạo thuần túy, không có bất kỳ hoa mỹ nào

Giờ phút này, sắc mặt Thạch Thiên Hàn tái nhợt, trên người khắp nơi đổ máu, hơi hơi thở dốc, nhưng ý chí chiến đấu trong mắt thiêu đốt hừng hực, đủ để khiến bất kỳ đối thủ nào thấy run sợ

Hô hấp của Tam U lão ma hơi nặng nề, sắc mặt âm trầm, xương cốt có chút phát đau

Tổng thể chiến đấu, Tam U lão ma bị áp chế hồi lâu nhưng không bị thương tổn thực chất. Thạch Thiên Hàn về mặt ý chí chiến đấu hơi ép một bậc, nhưng bị thương không nhẹ

Có thể đánh thành như vậy, hoàn toàn là kết quả tinh khí thần, ý chí của Thạch Thiên Hàn tăng cao, phát huy vượt trội

Chiến đấu tiếp theo khẳng định sẽ không giới hạn bởi quyền cước

Trận giao tranh nguyên thủy vừa rồi khiến hai người đối với thực lực đối phương có một đánh giá đại khái

Ôngchi chi

Trong tay Tam U lão ma xuất hiện một cây trường mâu trầm trọng đen thui, mặt trên tia điện màu lam thẫm hỗn loạn, ẩn chưa khí tức hủy diệt áp lực

Lúc trước, Tam U lão ma dựa vào Cổ bảo này ra đòn từ ngoài vài dặm cứu Viên U Thanh một mạng, suýt nữa khiến Thạch Thiên Hàn bị thương

Thạch Thiên Hàn tâm thần chấn động, cảm giác sâu sắc sự đáng sợ của Cổ bảo trong tay Tam U lão ma

Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi nhấc tay, một thanh ma kiếm răng nhọn hình dạng dữ tợn máu tanh bá đạo xuất hiện trong tay hắn

Ôngôngông!

Ma Hoàng Kiếm rung lên, phát ra từng tiếng ngân phát tiết nặng nề trong lòng, kiếm khí sắc bén xông lên tận trời khiến mây đen tan tác, thanh thế rầm rộ

Đây chính là lợi bảo công kích đã được tấn chức xếp vào hàng pháp bảo cửu phẩm đỉnh cấp

Nó chẳng những là lợi bảo công kích, càng là thanh kiếm ma đạo bá giả máu tanh dữ tợn

Kiếm vừa ra, uy thế cùng ma khí lăng lệ vô hình trung bắt đầu giao phong cùng trường mâu trầm trọng đen thui phát ra khí tức hủy diệt áp lực của Tam U lão ma

- Kiếm khí ma đạo bá giả

Tam U lão ma gắt gao nhìn chằm chằm Ma Hoàng Kiếm trong tay Thạch Thiên Hàn, hơi lộ vẻ khác thường, kinh ngạc vô cùng

Trong mắt hắn hiện lên một tia tham lam nhàn nhạt, hiển nhiên có vài phần nhòm ngó thanh kiếm này

- Kiếm này gọi là gì?

Tam U lão ma hỏi

- Ma Hoàng Kiếm!

Thạch Thiên Hàn chậm rãi phun ra ba chữ

- Bá Hoàng Mâu

Trường mâu trầm trọng đen thui trong tay Tam U lão ma phóng ra một cỗ khí hủy diệt mơ hồ muốn đâm thủng hư không, trên thân lại lóe ra tia điện màu lam thẫm càng làm cho người ta kinh hãi run sợ

Về mặt phẩm chất tài liệu, hai kiện pháp bảo này dường như ngang nhau

Một thứ chứa khí ma đạo bá giả, đồng thời là lợi bảo công kích. Một thứ là Cổ bảo ẩn chứa khí tức hủy diệt, càng được phụ gia lực lượng lôi điện ma đạo hiếm thấy

Cách xa nhau trăm trượng, vũ khí trong tay hai người đều ngân lên không chút yếu thế

NXó thể đem hai thanh vũ khí ma đạo này hoàn toàn đúc vào làm một, nhất định có thể tạo ra thứ càng cường đại hơn

Hai người cũng không lập tức ra đòn, đang tiến hành một phen giao phong ý chí tinh thần. Khí thế từ từ kéo lên, tinh khí thần toàn thân lại hội tụ đến đỉnh điểm.

Ma khí trong thiên địa bởi vì hai người giao phong mà sinh ra ma sát kịch liệt, lôi điện vang lên

Một bên là lão ma chấn nhiếp Ngư Dương quốc vài trăm năm, một bên là ma đạo tân tú quật khởi như sao chổi

Tranh đấu giữa bọn họ sẽ quyết định địa vị bá chủ ma đạo của Ngư Dương quốc

- Đi

Ma khí hùng hậu chấn động nhộn nhạo trên cánh tay Tam U lão ma, tay cầm Bá Hoàng Mâu tia điện lam thẫm vờn quanh cấp tốc xoay tròn, "Hôvút" một tiếng, cắt qua hư không, tiếng gào thét như sấm động khiến máu sôi trào

Theo huyễn quang u ám lóe qua, khí tức hủy diệt áp lực trầm trọng tràn ngập hư không trên đỉnh đầu hai người

Thạch Thiên Hàn gần như cùng lúc ra tay, Ma Hoàng Kiếm "Xuyvút" một tiếng, mang theo một thân ma khí hùng hậu của hắn, kiếm khí sắc bén đến tận xương xoay tròn giao nhau hóa thành hắc long kinh thiên động địa, khiến quỷ thần run rẩy

Hắc long xoay tròn giống như con sóng tử vong dường như muốn giãy khỏi mọi gông cùm xiềng xích trong thiên địa này

Hai thanh vũ khí bá giả ma đạo ngưng tụ đến tận cùng lấy khí thế lôi đình vạn quân xẹt qua trong hư không tạo thành hai đường cong màu đen, tiếng sét rung động khiến gió mây biến sắc, bầu trời ảm đạm

Giờ khắc này, bầu trời mây u ám bao phủ dường như ngừng lại, hô hấp đình chỉ, tim ngừng đập

Hết thảy dường như đều đứng yên

Tốc độ của hai thanh vũ khí kỳ thực hơn tốc độ sử dụng độn thuật của Nguyên Anh mấy lần, nhưng lại khiến chi hết thảy động tác xung quanh trở nên thong thả như sên bò

Rốt cục khi hô hấp sắp không nín được, khi trái tim sắp nhảy lên cổ họng, khắp bầu trời đột nhiên chấn động, ma khí mênh mông, cuồn cuộn cùng mây u ám bỗng nhiên bị đánh xơ xác

ĐangĐinh!

Tiếng kim loại va chạm vang lên, lúc này mới rơi vào tai đánh tan áp lực nặng nề, xua tan mây đen u ám vô tận

Ánh mặt trời lộ vẻ nhu hòa như vậy, cơ hồ có chút hoa mắt

Hai thanh vũ khí ma đạo bá giả nhất tề văng ra, ma khí cuồn cuộn như núi lửa phun trào, tản mát ra bốn phương tám hướng

Phốc!

Thạch Thiên Hàn phun ra một búng máu, vẻn vẹn nắm lấy Ma Hoàng Kiếm bắn ngược về, hắc quang trên thân kiếm ảm đạm vô cùng

Tam U lão ma kêu lên một tiếng đau đớn, cánh tay nắm chặt Bá Hoàng Mâu run lên không thôi, mặt lộ vẻ ngưng trọng, dùng thái độ hoàn toàn mới nhìn về phía Thạch Thiên Hàn

Thạch Thiên Hàn quật khởi như sao chổi, chỉ vẻn vẹn vài chục năm ngắn ngủi

Nhưng mà hắn lại có được thành tựu khiến Tam U lão ma ko dám tưởng tượng

Càng thêm đáng sợ là ý niệm chiến đấu của đối phương mạnh mẽ không thôi, không sợ trời không sợ đất, không e ngại bất kỳ cường giả nào. Chiến ý thiêu đốt cùng ý chí chiến đấu đủ khiến bất kỳ đối thủ nào rung động tâm thần

Tuy rằng Tam U lão ma thắng ổn một bậc, nhưng về mặt tâm linh, hắn lại hoàn toàn bại bởi đối phương

Không khí ngưng trệ một loại khí tức kỳ lạ, sắc mặt Thạch Thiên Hàn tái nhợt, khóe miệng tràn máu

Lần giao phong vừa rồi, đã vượt qua Nguyên Anh trung kỳ đỉnh

Thạch Thiên Hàn bị thương hoàn toàn nằm trong dự đoán của Tam U lão ma. Nhưng so với tưởng tượng của hắn thì nhẹ hơn rất nhiều

- Tam U lão maRất tốt, ngươi rất mạnh, ngươi không bị thương đúng không?

Trên mặt Thạch Thiên Hàn không có bất kỳ một tia ý bại nào, thậm chí trên mặt còn lộ ra vài tia tươi cười thuộc về người thắng

Ngược lại, ánh mắt Tu hơi ảm đạm, sắc mặt càng thêm âm trầm

Đột nhiên, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thạch Thiên Hàn:

- Bằng vào một bầu nhiệt huyết ý chí chiến đấu, không đủ cho Nguyên Anh sơ kỳ như ngươi có thể chống lại lão phu lâu như thế!

Trong mắt Tam U lão ma lóe lên vẻ âm lệ, chất vấn:

- Có phải ngươi đã chiến được Cửu U - Hạ Quyển? Ta đã cảm nhận được một số huyền ảo trong công pháp của ngươi. Huyền ảo này, ta tìm hiểu vài trăm năm, nhưng vẫn kém ngươi một bậc

- Ha ha ha

Thạch Thiên Hàn cười dài, mặt đầy thâm ý nhìn về phía Tam U lão ma:

- Tam U lão ma, ngươi đã bước vào cảnh giới hậu kỳ, nếu không làm sao có thể toàn thân trở ra trong chiến đấu vừa rồi?

Cảnh giới hậu kỳ

Chẳng lẽ Tam U lão ma thật sự tấn chức Nguyên Anh đại tu sĩ?

Chi chiXẹt!

Hai mắt của Thạch Thiên Hàn cùng Tam U lão ma dường như va chạm bắn ra tia lửa trong hư không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.