Thuê Bạn Gái về nhà

Chương 42




“Áo Ác Tư Đốn còn có một người anh trai...”

Hắn vô ý thức nhìn về phía Minh Kiêu.

Sắc mặt Minh Kiêu thâm trầm, lực chú ý đều đặt ở trên Áo Ác Tư Đốn cùng Thiên Khải trên bầu trời, chưa cảm ứng được ánh mắt hắn.

“Phụ thân, U Minh giới... chẳng lẽ có quan hệ với Áo Ác Tư Đinh?”

Lúc này hậu, Tần Liệt nghe Tần Hạo thanh âm, chợt phát hiện Tần Hạo cũng hướng về bên cạnh hắn.

Không chỉ như thế, ngay cả Lăng Ngữ Thi cũng từ trong những Cửu U ác ma kia bay đến, cũng đứng ở bên cạnh hắn.

Tần Hạo nhìn về phía Tần Sơn, lại hỏi một lần: “Bọn Minh Kiêu đều là con cháu Áo Ác Tư Đinh?”

“Ta cũng không dám xác định.” Tần Sơn trả lời.

Tần Liệt thì mặt đầy nghi hoặc, nói: “Mọi người chẳng lẽ từng nghe nói Áo Ác Tư Đinh?”

“Ta từ chỗ mẹ con, biết một chút về Áo Ác Tư Đinh kia.” Tần Hạo sửa lại suy nghĩ một chút, nói: “Theo ta biết, Áo Ác Tư Đinh kia hẳn là ác ma quân chủ của U Minh Luyện Ngục. Mà U Minh Luyện Ngục, thì là tiền thân của Cửu U Luyện Ngục...”

“Tiền thân của Cửu U Luyện Ngục?” Tần Liệt nhíu mày.

Bỗng nhiên, hắn hiểu ra, đã biết hàm nghĩa trong lời của Tần Hạo.

Tựa như Viêm Nhật Thâm Uyên của hắn, từng bước một tằm ăn rỗi Hoàng Tuyền Luyện Ngục, U Minh Luyện Ngục hẳn cũng là bị Cửu U Luyện Ngục lấy phương thức tương tự cắn nuốt.

Điều này nói rõ Áo Ác Tư Đinh đế tạo U Minh Luyện Ngục, hẳn giống với Hoàng Tuyền Luyện Ngục, cuối cùng sụp đổ.

Theo cách nói của Thiên Khải, Áo Ác Tư Đốn là liên hợp người tới từ bên ngoài, hợp sức đem ca ca hắn Áo Ác Tư Đinh chém giết.

Ở sau khi Áo Ác Tư Đinh chết, Cửu U Thâm Uyên của Áo Ác Tư Đốn tựa như hắn cắn nuốt Hoàng Tuyền Luyện Ngục, từng bước đem U Minh Luyện Ngục nuốt chửng.

“U Minh Luyện Ngục sau khi hủy diệt, hóa thành rất nhiều mảnh vỡ, một mảnh vỡ trong đó bắn tới trong không gian loạn lưu, không biết như thế nào phiêu bạt đến mảng thiên địa kia, chậm rãi diễn biến thành cái gọi là U Minh giới.”

Thiên Khải mỉm cười, vẻ mặt bình tĩnh, tiếp tục dự đoán của hắn.

“Trên mảnh vỡ đó, ác ma vốn thuộc về bản thổ U Minh Luyện Ngục, đã bị Thâm Uyên pháp tắc nghiền ép, toàn bộ hóa thành bọt máu.”

“Mảnh vỡ cùng một mảng thiên địa bên kia giáp giới, một ít sinh linh chủng tộc cấp thấp bên đó, máu tươi dung hợp với bọt máu của ác ma U Minh Luyện Ngục, vì thế mới sinh các loại chủng tộc U Minh giới.”

“Giác Ma tộc, Ám Ảnh tộc, Quỷ Mục tộc, những chủng tộc chảy xuôi huyết thống ác ma đó, nguồn huyết mạch chính là ác ma U Minh Luyện Ngục trước kia.”

“Mà cái gọi là hoàng tộc Âm Minh tộc, thì là các chủng tộc bản thổ, dung nhập huyết thống Áo Ác Tư Đinh anh trai ngươi.”

“Như thế, ngươi tán thành nha đầu Lăng gia kia, cũng quả thật là vì ngươi và cô ta có huyết mạch sâu xa.”

Mấy câu nói rất đơn giản của Thiên Khải, đã đem thân phận các tộc U Minh giới chỉ rõ, khiến Qua Đăng, Cách Lôi, còn có rất nhiều tộc nhân Giác Ma tộc biết nguồn gốc huyết mạch ác ma của mình.

Minh Kiêu cũng rốt cuộc hiểu, nguồn gốc huyết mạch hắn, đến từ anh trai của Áo Ác Tư Đốn -- U Minh quân chủ trước kia.

“Sau khi U Minh Luyện Ngục không tồn tại, Áo Ác Tư Đinh triệt để biến mất, mọi người đều cho rằng hắn hoàn toàn ngã xuống rồi.”

“Ta cũng chưa từng nghĩ, anh trai kia của ngươi, thế mà còn có thể tàn hồn bất diệt.”

“Thẳng đến ta sau khi ngẫu nhiên tiến vào, đi U Minh giới kia, nghe nói hai đại kì địa của U Minh giới -- Huyền Âm Minh Hải và Cửu U Hồn Ngục, ta mới chính thức kinh ngạc.”

“Ta tuyệt đối không dự đoán được, một cái U Minh giới nho nhỏ, chẳng những có máu tươi Tạp Tư Thác Nhĩ hội tụ thành Minh hà, còn có tàn hồn Áo Ác Tư Đinh không tiêu tan tụ tập thành Cửu U Hồn Ngục!”

“Tạp Tư Thác Nhĩ có thể trở thành Thâm Uyên Chi Chủ, còn có Áo Ác Tư Đinh từng so với Tạp Tư Thác Nhĩ còn chói mắt hơn, quả nhiên cũng không phải dễ chết như vậy.”

“Vẻn vẹn U Minh giới, vậy mà lại chôn dấu bí mật to lớn như thế, làm ta cũng vì đó mà chấn kinh.”

Thiên Khải cảm thán ngàn vạn nói.

“Tàn hồn không tiêu tan của Áo Ác Tư Đinh!”

Tần Liệt cũng cả kinh biến sắc, không tự chủ được nhìn về phía Cửu U Hồn Ngục trôi nổi trên không, hình thái vòng xoáy đen sì.

Hắn thật sự khó có thể tưởng tượng, hai đại kỳ địa của U Minh giới, thế mà đều có liên quan với bí văn Thâm Uyên cổ xưa.

Huyền Âm Minh Hải, là Tạp Tư Thác Nhĩ sau khi nổ tan xác, đánh tan máu thịt hội tụ mà thành.

Cửu U Hồn Ngục, thế mà lại do tàn hồn không tiêu tan của U Minh quân chủ Áo Ác Tư Đinh tụ tập diễn sinh từng chút một.

Ngay tại lúc này, “Cửu U Hồn Ngục” trôi nổi trên không đột nhiên kịch liệt co lại.

Ngắn ngủn mấy giây, “Cửu U Hồn Ngục” hình dạng vòng xoáy thế mà lại biến thành chỉ có kích cỡ bàn tay.

Thoạt nhìn, “Cửu U Hồn Ngục” kia tựa như một đám ánh sáng đen cựa quậy.

“Vù!”

Ánh sáng đen đó từ trên trời rơi xuống, lao về phía U Minh thành, đột ngột bắn nhanh đến.

“Cẩn thận!”

Áo Ác Tư Đốn và Minh Kiêu đồng thời quát, ánh mắt bọn họ đồng loạt nhìn về phía Lăng Ngữ Thi.

Một khắc này, trong con ngươi của Lăng Ngữ Thi tràn đầy buồn bã, như bị động tiếp nhận vận mệnh.

“Ngươi không cần hi sinh vì hắn!” Áo Ác Tư Đốn nổi giận nói.

“Hắn là tổ tiên của ta, cũng là sư phụ của ta, ta...” Lăng Ngữ Thi thì thào lẩm bẩm.

Không ai biết, huyết mạch trong cơ thể nàng tương thông từng nhịp thở với “Cửu U Hồn Ngục”, hơn nữa nàng từ chỗ “Cửu U Hồn Ngục” lĩnh ngộ được rất nhiều linh hồn bí thuật kì quỷ.

Nàng ban đầu đã có một loại cảm giác -- Cửu U Hồn Ngục có trí tuệ.

Ở trước khi nàng bước vào Cửu U Luyện Ngục, chưa đi Hàn Tịch Thâm Uyên, nàng trong một đoạn thời gian rất dài luôn tu luyện ở bên cạnh “Cửu U Hồn Ngục” của U Minh giới, nàng có sự ỷ lại rất sâu đối với “Cửu U Hồn Ngục”.

Nay, thông qua phen lời này của Thiên Khải, nàng rốt cuộc biết “Cửu U Hồn Ngục” rốt cuộc là cái gì, cũng xác định “Cửu U Hồn Ngục” quả thật có trí tuệ.

Đám ánh sáng đen kia rơi xuống đại biểu cái gì, trong lòng nàng biết rõ.

Không biết vì sao, đối với ánh sáng đen kia, nàng khó có thể sinh ra ý chống cự mãnh liệt.

Bởi vì không ai biết, ở lúc nàng cô độc nhất, không giúp được gì nhất, nàng luôn hướng “Cửu U Hồn Ngục” kể lại, từ chỗ “Cửu U Hồn Ngục” thu được linh hồn bí thuật, đem tới cho nàng vô hạn hy vọng cùng tự tin.

Cái này khiến nàng có tình cảm rất đặc thù đối với “Cửu U Hồn Ngục”.

“Cút đi!”

Mắt thấy ánh sáng đen kia áp sát cực nhanh, Tần Liệt đột nhiên nổi giận, Linh Hồn Thụ trong mắt hắn rõ ràng hiện lên.

Từng chùm tia sáng linh hồn, từ đỉnh đầu phân thân Ám Hồn Thú này bắn ra, hung hăng đánh về phía ánh sáng đen.

“Vù!”

Nhưng, từng chùm hào quang linh hồn kia, sau khi vừa vào ánh sáng đen, liền biến mất trong nháy mắt.

Một loại cảm giác linh hồn yếu ớt lập tức tràn lên trong lòng Tần Liệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.