Thuật Sĩ Hàng Ma

Chương 9: Chương 9




Lĩnh Ngộ Không Gian

- ---------------------------------

Thanh Thanh xem không hiểu là điều bình thường.

Bởi vì đây là Không Gian Trận Văn.

Xuyên qua không gian và cấu tạo nên không gian là hai chuyện khác nhau.

Mà trong quá trình xây dựng không gian Diệp Hạo cảm thấy mình như đang làm phòng ở.

Ước chừng đi qua một khắc đồng hồ, Diệp Hạo thành công mở ra một cái không gian.

- Thành công.

Diệp Hạo mới vừa thốt lên câu này, không gian vừa mới mở ra liền sụp đổ.

Quả thật tư chất Diệp Hạo siêu việt đồng giai, nhưng không gian là thứ thuộc về Nguyên Anh lĩnh vực, Diệp Hạo muốn cưỡng ép lĩnh ngộ rất khó.

Cái này tương đương với việc một học sinh tiểu học đi giải toán Vi Tích Phân của đại học vậy.

Diệp Hạo nhắm mắt lại cẩn thận suy tư về không gian vừa mới xây đựng, đi qua vài phút, hắn rốt cuộc ý thức được vấn đề nằm ở đâu.

Không gian bản thân xây dựng có căn cơ ổn.

Hiểu được điểm ấy, Diệp Hạo không ngừng cải tiến, trong quá trình cải tiến, không gian vẫn không ngừng sụp đổ.

Diệp Hạo ngay trong cải tiến không gian sụp đổ tiến hành sửa chữa, thời gian dần qua, hắn quên luôn chuyện ở ngoại giới.

Đường Đường thấy Diệp Hạo tựa như ngu dại, đang muốn tiến lên đã bị Thanh Thanh ngăn cản.

- Công Tử hiện tại tiến vào một loại trạng thái như ngộ đạo.

Thanh Thanh trầm giọng nói.

- Cái này …cái này…

Đường Đường hoảng sợ không nói ra lời.

- Loại trạng thái này có thể gọi đốn ngộ.

Thanh Thanh nói đến đây, trong mắt đầy kinh diễm

- Đồng dạng chỉ có Kim Đan cảnh cường giả mới có thể tiến nhập loại trạng thái này.

- Tư chất Công Tử cao như vậy?

Mặc Mặc kinh ngạc hỏi lại.

- Chúng ta cần phải cam đoan công tử không nhận bất kỳ quấy rầy nào lúc này.

Thanh Thanh nói đến đây, thả ra Phân Thân cảnh giới bốn phía.

Thần sắc Đường Đường và Mặc Mặc cũng ngưng trọng hẳn lên.

Trạng thái đốn ngộ loại này có thể gặp mà không thể cầu.

Bởi vậy các nàng không cho phép bất kỳ kẻ nào đến quấy rầy Diệp Hạo.

Ngay trong lúc đó, Diệp Hạo đang không ngừng cải tiến quá trình sáng tạo không gian, ánh mắt hắn ngày càng sáng, mà theo lúc Diệp Hạo thành công kiến tạo một cái không gian trong Ngọc Thạch, trong mắt hắn lóe lên quang mang kinh hỉ.

Bất quá nó nhanh chóng được thay thế bằng thần sắc tìm tòi nghiên cứu.

Nếu Thanh Thanh có thể xem hiểu sẽ phát hiện được Diệp Hạo vừa mới đánh nát không gian vừa mới kiến tạo thành công, hắn lại tiếp tục kiến tạo để xây dựng nền tảng mạch lạc tiến thêm một bước mở rộng hiểu biết về không gian chi đạo.

Mới vừa rồi, hắn đã thành công kiến tạo ra không gian đường kính một mét.

Nhưng hắn hiển nhiên không vừa lòng, không gian quá nhỏ rồi, Diệp Hạo muốn kiến tạo nên không gian càng lớn.

Nhưng xây dựng không gian đường kính một mét với tám mét không cùng một đẳng cấp.

Nhưng ai bảo Diệp Hạo đang trong trạng thái đốn ngộ chứ?

Đốn Ngộ là lúc tư duy và ý thức đều trong một loại trạng thái cực kỳ rõ ràng, lúc này sẽ càng phù hợp với Đại Đạo hơn.

Điều này khiến cho Diệp Hạo trong thời gian ngắn đã lĩnh ngộ được Không Gian Chi Thuật không nên lĩnh ngộ.

Theo việc Diệp Hạo thành công kiến tạo một cái không gian có đường kính tám mét, sau đó hắn muốn tăng mục tiêu đến 27 mét, nhưng lúc chuẩn bị bắt đầu thực hiện, Linh Hồn Diệp Hạo ẩn ẩn sinh một cảm giác mệt mỏi.

Hắn minh bạch bản thân lúc này không thích hợp việc tiếp tục lĩnh ngộ Không Gian Thuật.

Bất quá hắn vẫn có thể kiên trì một hồi.

Vậy thì lĩnh ngộ Thông Thiên Cảnh đại đạo đi a!

Sau khi bị Địa Phủ Chấp Pháp Sứ uy hiếp, Diệp Hạo thực sự muốn đặt chân vào Thông Thiên Cảnh, bởi vì khi đạt đến Thông Thiên Cảnh, hắn có thể vận dụng Tiên Bảo mà Thanh Hư đưa cho mình.

Đến lúc đó Thần cảng giết Thần, Ma ngăn giết Ma.

Bình cảnh Thông Thiên Cảnh đối với các khác Tu Sĩ khó hơn lên trời, nhưng không là gì đối với Diệp Hạo cả, Linh Căn Đỉnh Cấp kinh khủng lúc này thể hiện ra diệu dụng vô cùng.

Theo lấy Diệp Hạo lĩnh ngộ Thông Thiên Cảnh nội dung quan trọng sau đó hắn liền tiến một bước lĩnh ngộ Thông Thiên trung kì.

Nhưng thời điểm Diệp Hạo lĩnh ngộ được phân nửa, Thức Hải hắn truyền đến từng đợt đau nhói, sau một khắc hắn thoát ra từ trạng thái đốn ngộ.

- Tôi muốn ngủ một giấc.

Diệp Hạo chỉ kịp nói câu này, thân thể mềm nhũng muốn té ngã.

Thanh Thanh nhanh chóng xuất hiện vội vàng đỡ hắn dậy.

- Công Tử - - Công Tử - - Công Tử?

Thanh Thanh gọi ba tiếng lại thấy Diệp Hạo không phản ứng, bắt đầu kiểm tra một lượt thân thể hắn.

- Tâm thần Công Tử mệt mỏi nên mới hôn mê.



Trương Lan là người phụ trách hành động lần này.

Vẻ mặt Trương Lan nghiêm túc nhìn một tòa nhà không xa nói:

- Những tòa nhà này đã xảy ra chuyện gì?

- Đội Trưởng, ảnh từ vệ tinh không thể chụp được những khu nhà này.

Theo Trương Lan, một thành viên Cục Võ Đạo kiểm tra thiết bị trên cổ tay một lần trả lời.

- Chúng ta nhận được tín hiệu thể hiện các số liệu mới nhất từ những vệ tinh, theo lý thuyết những khu nhà này phải được ghi lại vào số liệu chứ?

Một thành viên khác lên tiếng.

Trương Lan hơi trầm ngâm sau đó nói:

- Truyền số liệu nơi này về cho phân cục.

Chốc lát sau, Trương Lan nhận được hồi báo từ Phân cục “ Cẩn thận dò xét.”

- Chúng ta đi.

Trương Lan vung tay lên ra lệnh cho mọi người.

Trương Lan cùng một đám mười thành viên Cục Võ Đạo cẩn thận đi đến những tòa nhà trước mặt.

Khi nàng đi đến nửa đường, một đạo thân ảnh lặng yên không một tiếng động xuất hiện giữa không trung.

Thân ảnh này không ai khác là Phân Thân của Diệp Hạo.

Trong mắt Diệp Hạo, nào có kiến trúc nào, đám Trương Lan đang tiến đến chỗ của Phệ Ác Hoa, loài yêu tu chuyên ăn thịt người.

- Phá.

Theo âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống, toàn bộ thiên địa đều rung động, sau một khắc đám người Trương Lan nháy mắt khôi phục thanh minh.

- Đây là cái gì?

- Đóa hoa thật đẹp!

- Những nó tại sao lại phát ra từng đợt ánh sáng màu máu?

- Tại sao lúc nhìn thấy mấy đóa hoa này, tâm thần tôi bắt đầu run rẩy a.

Trương Lan nhìn về phía không trung.

Thân ảnh Diệp Hạo như mộng như huyễn không rõ ràng.

Nhưng cô biết rõ Diệp Hạo đã đến.

- Tiền bối.

Trương Lan gọi.

Diệp Hạo không có đáp lại Trương Lan mà mặt trầm như đáy hồ nhìn bông hoa xinh đẹp trước mặt.

- Các người mau lui đi.

Âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống, một đạo âm thanh băng lãnh phá vỡ trời cao vang lên.

- Muốn đi? Hôm nay ai cũng không đi được.

Đúng lúc này, một đóa hoa lớn từ mặt đất trồi lên, trên đóa hoa xuất hiện một gương mặt cực kỳ xấu xí.

Trương Lan cùng các thành viên Võ Đạo Cục chưa từng gặp qua tình huống này bao giờ.

- Còn không đi?

Diệp Hạo nói xong, hai tay bắt đầu kết ân, một đạo hỏa diễm kinh khủng hóa thành biển lửa lan tràn xuống phía dưới.

- Tu sĩ.

- Thần Thông.

Các thành viên của Cục Võ Đạo đều kinh sợ.

- Chạy mau.

Trương Lan trầm giọng quát lớn.

Bọn họ giờ như trong mộng tỉnh lại, cả đám vội vàng chạy khỏi nơi này.

- Muốn chạy?

Đóa hoa kia hừ lạnh nói.

Thần niệm như đao.

Nhưng Thần Niệm của đóa hoa vừa mới tuôn ra đã bị Diệp Hạo ngăn lại.

- Ích Cốc Cảnh tiểu bối cũng dám ngăn ta?

Đóa hoa kia nhìn Diệp Hạo như nhìn một người chết.

- Mày cũng chỉ mới đến Thông Thiên Cảnh thôi.

Diệp Hạo nhìn đóa hoa, mặt lạnh như băng đáp lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.