Thuật Đọc Tâm

Chương 31: Chạy trời không khỏi nắng




Vài ngày sau đó Edward nghỉ học, cô nàng Jessica nhanh nhảu hỏi rất nhiều vô nghĩa. Thực ra học với đám bạn này rất vui chẳng hiểu Isabella cái gì hay là bệnh kiêu thái quá, cứ thích tách biệt với người khác.

Tuy rằng cô cũng đọc sách, cũng nhìn người khác đọc sách nhưng mỗi khi nhìn cô ta thì lại cực kì chướng mắt.

Chẳng lẽ máu hiềm khích của cô quá cao và Isabella là đối tượng oan uổng.

"Anna bạn trai của bồ kìa, mau ra kia đi." Khi cô cùng đám bạn vào nhà ăn thì thấy Edward - người đã mấy hôm nghỉ học.

"Cậu ấy không phải bạn trai mình, Jessica." Cô lần thứ n phản bác.

"Biết rồi, biết rồi mà~." Giọng Jessica trêu ghẹo. Cô thở dài, càng bôi càng đen cũng không phản bác nữa mà đi tới chỗ cậu đang đứng. 

"Tại sao mọi người ai cũng bảo họ là người yêu rõ ràng hai người bọn họ..." Íabella định hỏi thì bị Jessica đánh gãy khiến cô ta không vui lắm.

"Ai cũng biết họ là một cặp, chẳng qua Anna chậm chạp chưa hiểu mà thôi." Isabella không nói nữa mà nhìn về phía Anna. Cảm giác như có ai đó giành mất món đồ của mình thật sự rất khó chịu.

Isabella rầu rĩ, món đồ bị đánh cắp của mình là gì và ai là người đánh cắp nó. Cô ta lắc đầu, có khi mình lại lên bệnh ảo rồi.

Trong giờ sinh học, Edward bắt chuyện với Isabella. Hai người nói chuyện khá được.

"Cô không thích tuyết?"

"Hay ẩm ướt."

"Vậy thì Forks không phải là nơi sống thích hợp với cô rồi." Edward trầm ngâm suy luận(Trích chương 2 - Chạng vạng)

Sau đó cô chạy đến nhưng do trời tuyết nên đường khá trơn, cô không để ý bị trượt ngã. Edward may mắn đỡ được cô rồi bắt đầu trách cứ cô này nọ. Được một lúc thì cả hai người rời đi.

"Mặt hôm nay của cậu rất đỏ, người cũng nóng hơn bình thường." Cậu phát giác ra điểm kì lạ.

"Vậy sao, tớ vẫn thấy rất tốt mà." Cô nói rồi cả hai cùng đi học. Ngày học sau đó kết thúc khá nhanh.

Ban đêm, trên ban công nhà Anna có bóng người. Đó là Edward, cậu lo cô bị ốm hay gì đó nên tới xem, thật không ngờ là có chuyện để xem thật.

Người cô nóng như lò thiêu, mê man. Cô nằm mơ lại từng kí ức mà tưởng chừng như cô đã quên mất và người chứng kiến - Edward đang cực kì khiếp sợ. Đây là kí ức của cô.

Thì ra đây chính là bí mật của cô!

"Máu..." Người con gái trên giường bật thốt. Cô đứng dậy đi đến chỗ Edward ôm lấy cậu. "...Máu..." 

Mắt cô đã biến thành màu đỏ, răng nanh dài ra cắm phập vào cổ của cậu. Edward đứng yên cho cô hút đi từng chút máu trong người mình. Đến khi cô đã hút một lượng máu khá lớn của cậu mới dừng lại.

Cô liến môi, cười yêu mị. "Máu của cậu rất ngon." Edward nhìn cô không kìm được cúi xuống gặm nhấn đôi môi nhỏ bé đó.

Nụ hôn thứ hai của họ, triền miên.

"Đừng rời xa mình." Cô nhỏ giọng lẩm bẩm rồi ngủ mất.

"Ừ." Lại thêm một lời hứa hẹn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.