Thuận Thiên Khống Mệnh

Chương 7: Bảy tuổi Ở cùng nhau, có phải cũng có hôn chào buổi sáng và hôn chúc ngủ ngon hay không




Phi thuyền của Học viện tổng hợp đế quốc cũng toàn màu trắng, bay trong đêm tựa thể một vì tinh tú trắng thuần, mà khi chúng hạ xuống, bởi tốc độ quá nhanh nên thoạt trông từ xa cứ như sao xẹt giáng xuống trần gian.

Thấy đằng xa có sao băng lướt qua, một nam sinh cao lớn mặc đồng phục xanh sẫm nghiêm túc chắp tay trước ngực, bắt đầu thành kính biểu lộ nguyện vọng của mình với sao băng.

“Đầu năm nay còn có đứa cầu nguyện với sao băng hả trời? Đúng là thằng ngốc –” Một nam sinh đứng trong đội ngũ gần đó hô lên tại chỗ, hắn cố ý nói thật lớn với các đồng bạn. Hoàn toàn không thèm để ý mấy đứa khác trong đội kế bên đang trợn mắt với mình.

Nam sinh cao lớn cầu nguyện xong rất nhanh, không đáp một câu mà bước ra khỏi đội, đi đến cạnh nam sinh vừa lên tiếng, gõ gõ bả vai đối phương: “Cậu bảo ai là thằng ngốc?” Cất giọng trầm ổn.

“Đương nhiên nói cái đứa vừa mới cầu nguyện với sao băng, rành rành là một thằng đô con thô kệch, còn bày đặt học đòi cầu nguyện giống mấy em gái, phụt –”

Hắn chưa kịp nói hết, vì vừa thấy rõ người đối diện đã bị người ta nện cho một đấm bay vèo!

Vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không, thằng nhóc xúi quẩy trần ai lạc địa.

*trần ai lạc địa: bụi bặm rơi xuống đất, ý chỉ hết thảy đã kết thúc

“Tao chính là em gái đây.” Lau nắm đấm dính máu lên đồng phục của nhóc con xui xẻo, nam sinh cao lớn… Không! Nữ sinh hơi hất cằm, sau đó như có như không kéo kéo váy.

Mọi người: 囧!

Váy?

Đờ! Là em gái thiệt rồi má ôi!

Nhìn em gái to con cất bước vững vàng trở lại đội ngũ, đội của học viện kế bên không dám hó hé tiếng nào nữa.

Đồng thời, ngôi sao băng mới nhận lời nguyện cầu của em gái cũng cách họ ngày càng gần, theo cự ly mỗi lúc một thu hẹp, bấy giờ các học sinh tại đây mới nhận ra đó vốn không phải ngôi sao, mà là ba chiếc phi thuyền trắng tinh!

“Phi thuyền trắng… màu gì phóng đãng quá thể, rốt cuộc là học viện nào vậy?” Tiếp thu bài học vừa rồi, không ai dám tùy tiện to tiếng bàn tán về người khác nữa.

Hàng năm có bảy học viện quân sự cố định đến tham gia cuộc thi quân huấn dành cho tân sinh: Học viện quân sự đế quốc, Học viện quốc phòng đế quốc, Học viện quân sự Colton, Học viện quân sự Horsey, Học viện quân sự Gerando, Học viện quân sự Offa, Học viện nghiên cứu chiến lược Dowland.

Năm ngoái sau khi cuộc thi kết thúc, Quân đội quyết định hợp nhất Học viện quân sự Offa và Học viện nghiên cứu chiến lược Dowland. Sau hợp nhất, hai học viện được xưng là Học viện quân sự Dowland Offa.

Khu vực vừa nổ ra chuyện xấu thuộc về tân sinh của Học viện quân sự Colton và Học viện quân sự Horsey, hai học viện này có cội nguồn rất sâu, quan hệ thường không hòa thuận, cố tình năm nào cũng bị bố trí làm láng giềng.

Hôm nay, học sinh sáu học viện đã tới đông đủ, vậy phi thuyền lúc này… Chẳng lẽ là ngài Nguyên soái trong truyền thuyết sắp đại giá quang lâm?

Ờm… ngài Nguyên soái thích xài cái màu phóng đãng… ấy không! Là phi thuyền mang màu cao quý vầy hả?!

Tân sinh đứng tại vị trí tương đối tốt lập tức trông thấy một huy chương bên sườn phi thuyền, khi nhận ra nguồn gốc huy chương, hắn hô lên một cách khó tin: “Học viện tổng hợp đế quốc! Là phi thuyền của Học viện tổng hợp đế quốc đó!”

Tin tức này còn kinh người hơn xa vụ thuyền của Nguyên soái! Tức thì, tất thảy tân sinh đồng loạt quay đầu ra đằng sau, hiện trường vang lên âm thanh quay đầu xoành xoạch rõ rành rành, đủ thấy động tác của họ đồng đều cỡ nào.

Phi thuyền đã mở cửa cabin, hành khách bắt đầu rời thuyền theo thứ tự: Thứ đầu tiên ánh vào mi mắt là từng đôi chân mảnh mai thẳng tắp, dòm lên trên là váy ngắn trắng tinh và áo đồng phục cùng màu, thiết kế ôm hông phác họa vòng eo nhỏ chỉ một cánh tay là ôm trọn, mà những vị trí không bắt mắt như gấu váy và cổ tay áo lại được khéo léo điểm xuyết bằng kim tuyến vàng óng, trong từng động tác cử chỉ của chủ nhân diện bộ trang phục này đều thấp thoáng bóng dáng những sợi kim tuyến, góp thêm một phần hoa lệ vào sắc trắng thuần đơn điệu.

Đối lập với cô em nam tánh của Học viện quân sự Colton mới vừa đánh bay khủng long đực chỉ bằng một quyền, đây, đây mới là em-gái-đích-thực nghen!

Trong lúc nhất thời, phi thuyền của Học viện tổng hợp đế quốc biến thành ba khối nam châm, hút chặt ánh mắt tất cả mọi người! Nhìn kỹ sẽ thấy không chỉ tân sinh, ngay cả huấn luyện viên bên cạnh họ còn chẳng dời mắt lấy một cái nữa là!

Những học sinh diện đồng phục trắng của Học viện tổng hợp đế quốc vô cùng trật tự bước xuống phi thuyền, di chuyển tới bãi đất trống bên phải Học viện quân sự Dowland Offa. Dựa theo trình tự đã sắp xếp trước đó, bọn họ mau chóng xếp thành đội ngũ hình vuông, đứng giữa đám học sinh mặc đồng phục màu tối của trường quân sự nom có vẻ phá lệ nổi trội!

“(*@ο@*) oa ~ đây là học viện tân nương trong truyền thuyết ư? Khí thế vừa nhìn đã thấy đặc biệt rồi… Họ tới làm cổ động viên hở?” Chẳng biết ai há mỏ nhìn nửa ngày, cuối cùng ngượng ngùng thì thầm lời trong nội tâm.

Nếu đội cổ động viên long lanh ngần này được cử tới sớm sớm, thì vài năm trước chúng ta có liều mạng cũng muốn giành ngôi quán quân! Không ít huấn luyện viên đều tốt nghiệp từ các học viện quân sự lớn, nhìn thấy nhóm tân sinh đáng yêu kia, cõi lòng họ cảm thấy bất công không thể tả!

“Học viện cuối cùng tham gia thi đấu — Học viện tổng hợp đế quốc, tập hợp hoàn tất.” Thời điểm bong bóng hường phấn sắp lan tràn nội tâm ai nấy, huấn luyện viên đứng bên phía đội ngũ trắng tuyết liền lên tiếng.

Mọi người: 囧!!! Cái gì?!

Tất cả sợ ngây người —

Những ánh mắt tràn ngập ái mộ từ từ hóa thành trợn mắt há hốc mồm, bọn họ nhìn đội ngũ Học viện tổng hợp đế quốc đứng sau cùng mà không tài nào tin nổi.

Tầm mắt mọi người lặng lẽ hướng về đội ngoài cùng bên phải, đội ngũ hình vuông của Học viện tổng hợp đế quốc đội, rồi nhất tề lia ánh mắt kỳ dị về phía đội ngoài cùng bên trái: Chả biết có phải mấy huấn luyện viên cố tình đùa ác không nữa, nếu soi kỹ thứ tự của các đội ngũ sẽ thấy là xếp từ đậm đến nhạt…

Ngoài cùng bên phải là Học viện tổng hợp đế quốc dự thi lần đầu năm nay, còn ngoài cùng bên trái rõ ràng là danh môn trong danh môn — Học viện quân sự đế quốc.

Tương tự như đồng phục đen tuyền trên người họ, rõ ràng đều là tân sinh năm nhất, rõ ràng đều là đội hình vuông giống nhau, bầu không khí bên phía Học viện quân sự đế quốc lại đặc biệt u ám tiêu điều.

Lúc đội thuyền của Học viện tổng hợp đế quốc đáp xuống, học viện nhà khác rối rít nghoảnh đầu, chỉ có Học viện quân sự đế quốc là chẳng ai cử động mảy may, không chếch sang bên phải dù chỉ một ánh mắt.

Nhiều năm trước, Louis đệ nhất – người được xưng là Hoàng đế đế quốc – đã sáng lập nên Học viện quân sự đế quốc. Thời ấy, tất tật Cantus đều phải đi Học viện quân sự đế quốc tiếp nhận nền giáo dục quan trọng nhất trong cuộc đời họ, lớn lên trở thành người bảo vệ đế quốc đủ tư cách. Là học viện quân sự đòi hỏi điều kiện cao nhất, đây là nơi quy tụ những sinh vật hung dữ nhất vũ trụ, tại nơi như thế chỉ có Cantus mãi mãi giữ vững được vị trí trên đỉnh kim tự tháp. Hiệu trưởng nhiệm kỳ trước của Học viện quân sự đế quốc toàn là Cantus, Hiệu trưởng Argos hiện tại cũng là Cantus. Màu sắc đồng phục của Học viện quân sự đế quốc bắt nguồn từ màu vảy của Cantus trưởng thành, chính là sắc đen thuần khiết nhất thiên địa. Cà vạt chia thành xanh lam, xanh lá và vàng sẫm, tượng trưng cho màu mắt phổ biến của Cantus. Cà vạt xanh lam dành cho học sinh bình thường, xanh lá dành cho lớp trưởng các khoa, mà vàng sẫm chỉ thuộc về thủ lĩnh.

Hiển nhiên, bởi Học viện tổng hợp đế quốc có biệt danh là học viện tân nương, thành thử với tư cách là học viện xuất xưởng nhiều đức lang quân nhất cho nhóm tân nương thuộc Học viện tổng hợp đế quốc — Học viện quân sự đế quốc chẳng rõ tự lúc nào cũng nhận biệt danh tương xứng: “Học viện tân lang”.

Ánh nhìn của chúng tân sinh thuộc các học viện quân sự khác đồng thời chĩa vào Học viện quân sự đế quốc, trong đầu họ cùng nảy sinh một ý nghĩ: Đã chứng thực Học viện quân sự đế quốc kiên định sắt đá đến tận giây phút cuối cùng, nếu năm nay nhà ấy vẫn dám giành hạng nhất dưới tình huống có Học viện tổng hợp đế quốc dự thi, bọn họ lập tức chịu phục ngay và luôn!

***

“Ha ha, lũ nhóc đến đủ rồi.” Trong lúc đám tân sinh, thậm chí cả huấn luyện viên bên cạnh đều chẳng hay biết gì, các đại nhân vật của Quân đội đã sớm có mặt.

Bởi nguyên nhân nào đó, ngài Nguyên soái cố ý bớt thời gian nghỉ phép quý giá để chạy đến đây từ thánh địa trăng mật xa xôi nằm ngoài hai tinh hệ.

“Vị nhà ta cứ khăng khăng đòi tới đây, bình thường ngại mấy cuộc thi có lắm cơ mật nên không dẫn đi xem được, lần này kiểu gì cũng phải mang cậu ấy đến xem tân sinh thi đấu.” Nguyên soái đế quốc – Rothesay Tanggula Zhu – thoạt nhìn là một vị trung niên hết sức cường tráng, hình như đang tuổi tráng niên, mái tóc trắng bạc cuốn gọn gàng bên tai, đây là kiểu tóc chỉ xuất hiện vào thời điểm hắn có phu nhân chăm sóc, ngày thường mọi người càng quen thuộc với hình ảnh ngài Nguyên soái đầu bù tóc rối hơn.

“Nhưng dẫn đến cũng không tồi, cậu ấy chuẩn bị rất nhiều bánh quy nhỏ, là bánh quy Sweetheart làm theo công thức bí truyền của Học viện tổng hợp đế quốc đó nha ~” Nói đoạn, quan cận vệ mặc quân phục đen luôn đứng sau lưng hắn liền đứng dậy, anh cận vệ nghiêm túc cầm một… cái túi khả ái khôn tả trong tay.

Anh cận vệ bước lên trước một bước, nhẹ nhàng đặt chiếc túi lên cái bàn kế bên ngài Nguyên soái, đôi tay đeo găng quân dụng màu đen chuyên dùng để gỡ bỏ bom mìn đang linh hoạt tháo túi gấm xanh da trời, bánh quy nhỏ trong hộp được cố ý xếp thành hình trái tim ngay ngắn chỉnh tề. Lúc này, một quan cận vệ khác của Nguyên soái cũng đứng dậy, cùng đồng nghiệp chia bánh quy cho nhóm quan chức cấp cao phía dưới.

“Tay nghề của Nguyên soái phu nhân vẫn khéo như xưa, ngài Nguyên soái thật có phúc.” Một đại tướng quân dưới trướng Nguyên soái nếm thử bánh quy xong liền phát biểu ý kiến: “Tôi cũng mang bà nhà tới, cô ấy pha trà mời mọi người, đặc sản trà đen của Gulun Dole phối với bánh quy Sweetheart là tuyệt nhất dành cho bữa trà chiều.”

“Ồ! Bà xã tôi cũng mang theo xúc xích từ nhà mẹ đẻ, chỉ ăn đồ ngọt chắc không đủ no đâu, mọi người hãy nếm thử xem.”

Mặc kệ những ông lớn Quân đội này tốt nghiệp từ học viện nào, nửa kia của họ gần như đều đến từ Học viện tổng hợp đế quốc, quả là một tình huống quá đỗi quỷ dị. Bất kể bản thân họ bất đồng chính kiến tới đâu, nhưng trong các buổi hội nghị Quân đội, ngài Nguyên soái luôn có thể sử dụng bánh quy Sweetheart của phu nhân nhà mình kéo mọi người lại gần nhau.

Cơ hồ ai cũng mang đến món ngon bà nhà nấu, rốt cuộc tới lượt Argos…

Hiệu trưởng?

Hôm nay Hiệu trưởng Argos không mặc thường phục màu trắng, thay vào đó là quân trang màu đen chuẩn mực, quân hàm bốn sao lấp la lấp lánh dưới ánh đèn.

“Đến tôi hả? Tôi mang theo…” Hắn không phân phó quan phụ tá đằng sau, mà cười hì hì nhìn về phía đối diện: “Odd, cậu mang theo gì thế?”

Hắn nói hết sức tự nhiên, mọi người ở đây dùng ánh mắt ám muội nhìn hắn và Hiệu trưởng Odd lạnh băng đối diện.

Trong số những ông lớn Quân đội, chỉ có Hiệu trưởng Odd không mặc quân trang.

Hiệu trưởng Odd mặt mày lạnh tanh nhìn bức tường sau lưng Argos, nữ thư ký đứng sau hắn cười tươi đứng dậy: “Hiệu trưởng Odd mang theo món quà vặt thịnh hành nhất hành tinh Bạch Lộ hiện nay — bánh bao thịt ngon ngon.”

—–

Đập hint bôm bốp vào mặt như này, xong mai mốt xuồng hai anh Hiệu trưởng mà chìm thì chắc kiếm cọng mì treo cổ quá =)))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.