Thuận Thiên Khống Mệnh

Chương 21




- Tại Vạn Tượng Cương Vực, kể cả Đan Càn Cung ở trong, có tất cả sáu tông môn Tứ phẩm, thực lực mạnh nhất, vẫn luôn là chủ lực của đấu đan Huyễn Ba Sơn. Còn có hai mươi Ngũ phẩm tông môn, cũng có tư cách tham dự, bất quá danh ngạch tham dự đấu đan, đã có một nửa của Tứ phẩm tông môn. Về phần Lục phẩm tông môn, căn bản không có tư cách hỏi đến. Lục phẩm tông môn càng không cần nói. Cho nên, danh ngạch đấu đan Huyễn Ba Sơn này, bất kỳ một cái nào đều phi thường hút hàng. Đan Càn Cung chúng ta, cũng chỉ có tám danh ngạch.

Vân Niết trưởng lão cười nói:

- Tám danh ngạch thoạt nhìn không ít. Nhưng trong tông môn quan hệ rắc rối phức tạp, muốn phân phối tám danh ngạch này, là không dễ dàng. Bản Thảo Đường vốn phụ trách luyện đan cùng đào tạo Linh Dược. Nên danh ngạch đan đấu, tự nhiên do ta quyết định.

Giang Trần thoáng cái liền bừng tỉnh đại ngộ.

Danh sách tham gia đấu đan, nắm giữ ở trong tay Vân Niết trưởng lão. Hắn muốn ai đi, không muốn ai đi, cơ hồ là hắn định đoạt.

Bởi vậy, những trưởng lão Bản Thảo Đường kia muốn đi quan hệ, cũng không khó lý giải rồi.

- Tám danh ngạch, là rất sung túc. Mặc dù Bản Thảo Đường nhiều trưởng lão, cũng không đến nỗi tư lịch và thực lực mỗi người đều không kém bao nhiêu chứ?

Giang Trần nói.

- Tám danh ngạch, chỉ có bốn danh ngạch có thể phân phối cho trưởng lão Bản Thảo Đường. Còn lại bốn danh ngạch, phải cho người trẻ tuổi. Những trưởng lão kia chiêu nạp ngươi, khẳng định là muốn mang ngươi đi tham gia đấu đan, gia tăng phần thắng. Chỉ có điều, bọn hắn chưa có danh ngạch, nên có một số việc bất tiện tiết lộ cho ngươi. Từ điểm này, bọn hắn đối với thiên phú đan đạo của ngươi vẫn là rất coi trọng.

- Nói như vậy, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, là loại hình thức một lão mang một thiếu? Bốn trưởng lão và bốn Đan sư trẻ tuổi?

Vân Niết trưởng lão cười tủm tỉm gật đầu:

- Thế nào, có hứng thú hay không? Huyễn Ba Sơn đan đấu này, gần đây Đan Càn Cung ta đều nổi tiếng. Ta làm đường chủ Bản Thảo Đường, khẳng định phải đi tham gia. Chỉ cần ngươi nguyện ý đi, danh ngạch ta mang theo, sẽ để lại cho ngươi.

Vân Niết trưởng lão có chút hăng hái nói, trong ánh mắt mang theo một chút chờ đợi cùng cổ vũ.

- Giang Trần, ngươi phải biết rằng, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, nếu như thứ tự của ngươi gần phía trước, liền có thể đi vào Huyễn Ba Sơn ngắt Linh Dược. Trong mười ngày, ngươi có thể ngắt bao nhiêu thì ngắt bấy nhiêu. Thu hoạch được chiến lợi phẩm, một nửa quy tông môn, một nửa quy ngươi.

- Thế nào, cân nhắc một chút đi.

Huyễn Ba Sơn, nếu là nơi sản sinh Linh Dược cấp bậc cao nhất của Vạn Tượng Cương Vực, nhất định sẽ có rất nhiều thứ tốt. Giang Trần biết rõ Vân Niết trưởng lão đang hấp dẫn cính mình, nhưng vẫn nhịn không được tim đập thình thịch.

- Giang Trần, trước khi ngươi xuất hiện, cái danh ngạch này, ta vốn định lưu cho thiên tài đan đạo khác của tông môn. Danh ngạch có hạn a.

Biểu lộ kia của Vân Niết trưởng lão, thật giống như cầm một cây kẹo que, hấp dẫn một đứa bé.

Giang Trần thở dài:

- Được rồi, Vân Niết trưởng lão, ta thừa nhận, ta bị ngươi thuyết phục. Cái đan đấu này, lúc nào cử hành?

- Ba mươi năm một lần, tính toán, chỉ còn bảy tám tháng. Bằng không thì cạnh tranh danh ngạch cũng sẽ không kịch liệt như vậy.

Bảy tám tháng, Giang Trần tính toán thời gian một chút. Mình đáp ứng cùng Mộc Tiểu Tiên đi thăm dò Mộc Linh tuyền, nếu như hết thảy thuận lợi, tham gia Huyễn Ba Sơn đan đấu, hẳn là không có vấn đề.

- Vân Niết trưởng lão ưu ái như thế, Giang Trần vô cùng cảm kích.

Giang Trần nói vậy, liền xem như đã định danh ngạch này rồi.

Vân Niết trưởng lão khoát tay chặn lại:

- Lời nói khách khí lão phu không thích nghe. Ngươi muốn làm, là toàn lực phát huy, dương danh trẻ tuổi của Đan Càn Cung ta. Ta nghe nói, mấy Tứ phẩm tông môn khác, trong ba mươi năm này, cũng đào móc rất nhiều thiên tài đan đạo, trọng điểm bồi dưỡng. Chuẩn bị ở Huyễn Ba Sơn đan đấu bỗng nhiên nổi tiếng. Tuy mấy khoá trước Đan Càn Cung ta biểu hiện đều rất tốt, một mực ở vị trí đầu. Nhưng trong trẻ tuổi, lại tồn tại rất nhiều chuyện xấu. Nếu như những tông môn kia chú trọng bồi dưỡng người trẻ tuổi, nói không chừng trong lần đan đấu này, sẽ xuất hiện cục diện cạnh tranh rất kịch liệt. Đan Càn Cung ta dùng đan lập tông, nếu như ở trong đan đấu mất đi ưu thế, vậy loại cục diện này, sẽ ảnh hưởng đại kế phát triển sau này của Đan Càn Cung ta.

Đan Càn Cung có ưu thế nhất, đúng là đan đạo.

Nếu như ở trong đan đấu, trẻ tuổi bị người siêu việt, như vậy tương lai vài chục năm, thậm chí mấy trăm năm, ưu thế của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược, sẽ rất có thể bị người khác thu nhỏ lại, thậm chí siêu việt.

Loại cục diện này, Đan Càn Cung tuyệt đối là không muốn chứng kiến.

Vân Niết trưởng lão lo lắng nhất cũng là điểm này. Bởi vì Đan Càn Cung ở phương diện đan dược một mực vượt lên đầu. Làm cho rất nhiều cao tầng của tông môn, đối với loại ưu thế này đã tập mãi thành thói quen. Tâm lý này kéo dài, làm cho người trẻ tuổi của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược, một mực tự cao tự đại.

Người trẻ tuổi ở phương diện đan đạo, đã không có loại bốc đồng như dĩ vãng, đã đem càng nhiều tâm tư đặt ở võ đạo.

Tuy cái này không phải chuyện xấu, nhưng đối với ưu thế của Đan Càn Cung ở phương diện đan dược mà nói, chưa hẳn là tin tức tốt

Các tông môn khác, hơn trăm năm qua, đều rất coi trọng phát triển đan đạo, hiển nhiên là không muốn Đan Càn Cung độc đại.

Đan đạo phát triển, đồng dạng như sự tình khác. Như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối.

Nếu như Đan Càn Cung nằm ở trong vinh quang cùng ưu thế đã qua, tiếp tục ngủ mơ với đan dược đệ nhất tông môn, như vậy một ngày nào đó, loại ưu thế này sẽ bị người siêu việt.

Giang Trần cũng minh bạch Vân Niết trưởng lão lo lắng.

Hắn tiến vào Đan Càn Cung không bao lâu, nhưng mà nhìn ra được. Trẻ tuổi của Đan Càn Cung, si mê võ đạo đã viễn siêu đan đạo.

Loại không khí này, không phải chuyện xấu.

Nhưng đối với tông môn như Đan Càn Cung mà nói, lại phải coi trọng.

Đương nhiên, những điều này đều là sự tình do cao tầng tông môn cân nhắc, Giang Trần biết rõ, mình ở trên chuyện này, không cần phải phát biểu ý kiến gì.

Bất quá, Huyễn Ba Sơn đan đấu này, Giang Trần lại cảm thấy vô cùng hứng thú.

Tiến vào Huyễn Ba Sơn, có thể càn quét mười ngày. Ngẫm lại loại tràng diện kia, Giang Trần đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Hắn đang sầu muộn vì tài nguyên, nếu như có thể tiến vào Huyễn Ba Sơn càn quét mười ngày, có lẽ mười năm, hai mươi năm sau, cũng không cần phát sầu vì tài nguyên rồi.

Nếu như tài nguyên của Huyễn Ba Sơn không phong phú, vậy tất cả đại tông môn của Vạn Tượng Cương Vực, cũng sẽ không điên cuồng như vậy. Giang Trần hoàn toàn có thể tưởng tượng, Huyễn Ba Sơn nhất định là Thánh Địa Linh Dược.

- Tốt rồi, Giang Trần, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, liên quan trọng đại, ngươi tạm thời cần giữ bí mật, trước đi phủ kho chuyển Linh Dược a.

Vân Niết trưởng lão rất sảng khoái, không nói cầm, cũng không nói lĩnh, mà nói chuyển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.