Thuận Tay Dắt Ra Một "Bảo Bảo"

Chương 3: Chờ cơn bão tố




“Làm sao? Chẳng lẽ nàng muốn nhìn bổn công tử cùng Mị nương mây mưa như thế nào ở trên giường?!” áo lam, xếp quạt giấy lại nhìn ung dung tiêu sái, tao nhã gần như tà ác.

Tra Tiểu Tân vội vàng xua tay:“Không phải, ngươi đi phong lưu cũng không nên để ta ngồi đây một mình, tốt xấu gì cũng kêu vài tiểu quan đến.” Bằng không một mình nàng chẳng phải là rất nhàm chán sao?!

Mộc Xuân Phong nghe xong lời nói của nàng con ngươi tối đen, mặt không biến sắc thu quạt lại siết mạnh trong lòng bàn tay, nữ nhân này!!! Tú bà bên cạnh cẩn thận dò xét:“Mộc công tử việc này?”

“Tìm cho nàng vài tên diện mạo tuấn mỹ, thể lực mạnh mẽ!!!” Hắn cố ý nhấn mạnh bốn chữ “Thể lực mạnh mẽ ”, nụ cười trên mặt không giảm, ánh mắt như kiếm, hắn xem như từ hôm nay trở đi hiểu rõ nữ nhân này!vừa giảo hoạt vừa háo sắc!!!

“Cám ơn nha! Không tiễn!” Tra Tiểu Tân vẫn vùi đầu vào thức ăn trước mắt, hận không thể dán khuôn mặt hắn lên trên.

Một lúc sau……

Mộc Xuân Phong giải tỏa khúc mắt của Lý tướng quân đối với Lâu Lan khúc đồng thời an bài Mị Nương cùng hắn trở về sương phòng. Mới vừa đến ngoài cửa liền nghe được bên trong truyền đến âm thanh vui đùa, nam nữ hỗn độn, rất là ái muội. lông mày thanh tú nhíu chặt, nữ nhân này không giữ quy tắc! Vương huynh thâm tình với nàng thế nhưng nàng lại với tiểu quan ở kỹ viện…! Được lắm! Việc này không thể trách hắn, vốn muốn cho nàng chết thoải mái một chút, nhưng mà bây giờ….. nghĩ rồi dùng sức đẩy cửa ra.

“Ha ha, ngươi lại thua rồi!” Tra Tiểu Tân cùng bọn họ uống rượu so quyền rồi thoải mái cười to, vài tiểu quan bất đắc dĩ nhìn nhau rồi nhắm mắt lại, cho nên Tra Tiểu Tân liền cầm lấy bút lông vẽ lung tung trên mặt bọn họ, nhìn xung quanh trừ nàng ra, mấy nam tử kia trên mặt đều vẽ đầy hình rùa, không thì viết “Cái mông” “Đồ ba ba”. Mộc Xuân Phong nhất thời ngơ ngẩn, nàng không phải ở trên giường phong lưu khoái hoạt sao?

“ A, Thập tam vương gia, ngươi tới rồi! Có muốn chơi với ta không?” Tra Tiểu Tân vẽ trên mặt tiểu quan một bộ râu mép nàng cười đến sốc hông, hỏi nam tử mặt mày tối sầm đứng ngoài cửa. Những người khác thấy Mộc Xuân Phong sợ tới mức chạy loạn, một lúc sau trong phòng chỉ còn lại hai người họ

Trên đường trở về, ngồi trên cỗ kiệu

Từ khi đi khỏi kỹ viện đến giờ hắn một câu cũng chưa nói, khuôn mặt tuấn tú không biết đang suy nghĩ gì. Tra Tiểu Tân thấy hắn không nói lời nào vì thế không nói cười hì hì: “ Tối hôm nay thế nào? Mị Nương có phải rất tốt?”

Mộc Xuân Phong vốn buồn bực vì không tìm được điểm yếu của nàng?! Tính lấy cớ đó xử phạt! Nhưng còn nhiều thời gian nhất thời không nên nóng lòng, nghĩ đến đây hắn lại cười:“Đâu chỉ tốt, quả thực phiêu phiêu ” Hắn ngay cả nhìn cũng chưa nhìn nàng một cái, đối với chuyện tình nam nữ từ trước đến giờ hắn không hề quan tâm, hôm nay dụ dỗ nàng chỉ vì muốn báo thù cho vương huynh.

“Nàng kia là xử nữ sao?” Tra Tiểu Tân thử hỏi, bởi vì nàng cảm thấy ở trong thanh lâu hơn phân nữa đều bị lợn vây quanh, làm sao có thể ăn ngon?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.