Thuần Dương

Chương 7: Đoạn đao




Edit: Hắc Nguyệt.

Nếu bọn họ đã muốn tìm chết, nàng cũng không rảnh mà ngăn cản.

**

Lúc này, ma ma quản giáo Triệu thị mời đến đang khí thế cao ngất đứng trước mặt Tiêu Yên mà vân vê chiếc nhẫn ..

“Lão nô họ Lý, đại tiểu thư có thể gọi lão nô là Lý ma ma, là ma ma giáo dưỡng Tiêu lão gia mới mời tới đặc biệt dạy bảo lễ nghi thục nữ cho đại tiểu thư, đại tiểu thư đừng trách lão nô lòng dạ ác độc, đây đều là phân phó của lão gia, lão nô chỉ nghe lệnh làm việc.”

Lý ma ma cho rằng Tiêu Yên là một tiểu thư không được sủng ái, hơn nữa nghe nói tính tình lại nhát gan nên bà không đắn đo mà đồng ý, cho nên mới vừa gặp mặt, câu nói đầu tiên chính là để ra oai phủ đầu.

Tiêu Yên ngước nhìn, còn chưa nói chuyện đã nghe âm thanh lạnh băng của nữ hệ thống vang lên.

[hệ thống]: thỉnh người chơi chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến đấu.

Chân Tiêu Yên mềm nhũn , thân hình thoáng lay động, đem ma ma giáo dưỡng quan sát từ đầu đến chân một lượt.

Thì ra là vậy, đây chính là tiểu quái thú có ích để thăng cấp trong Game Online, chỉ là….đầu tiểu quái thú này có phải hơi quá … nhiều tuổi?.

Tiêu Yên chuẩn bị tốt tinh thần, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, miễn cưỡng liếc Lý ma ma , nói : “à, ma ma dạy lễ nghi, vậy dạy đi thôi.”

Không biết Nhị nương nàng có chủ ý gì, chắc là nhân cơ hội để thu thập nàng thôi.

Lần này đến lượt Lý ma ma sửng sốt, nàng cho rằng dù Tiêu Yên nhu nhược thì cũng phải có chút phản ứng chứ.

Đường đường là đại tiểu thư dòng chính nữ của Tiêu gia, lại bị chỉ trích là không hiểu lễ nghi cần phải dạy dỗ lại, đây chính là tắt thẳng vào mặt nàng a.

Huống chi nếu nàng phối hợp như vậy, chuyện Nhị phu nhân giao phó làm sao hoàn thành được đây.

Cho dù Tiêu đại tiểu thư không được sủng ái, chỉ là hàng trưng bày trong nhà, còn nàng chỉ là một nô tài, cũng không thể ngang nhiên làm khó kiểu nhặt xương trong trứng chim, thôi đi một bước tính một bước vậy.

Nét mặt già nua của Lý ma ma nhăn lại, “ Nếu đại tiểu thư phối hợp thì tốt rồi, trước hết chúng ta học từ điều cơ bản nhất : đứng, ngồi, đi lại.”

Tiêu Yên nhẹ cười, khoe đôi má nhẹ lúm đồng tiền, tựa như ánh nước mùa thu, yểu điệu nhu mì, làm mù mắt người nhìn…

Sắc mặt Lý ma ma càng khó coi : “Đại tiểu thư sao thế? Vì sao đột nhiên cười?”

Tiêu Yên không nói gì, đứng dậy đi một vòng trước mặt Lý ma ma, người khiêu vũ quan trọng nhất là bộ pháp, dáng người, nếu bàn về nhẹ nhàng đẹp mắt thì không có ai có thể ở trước mặt Tiêu Yên mà múa rìu qua mắt thợ.

[Nguyệt: bộ pháp là dáng đi nhé…]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.