Thuần Dương

Chương 4: Kiếp họa trùng trùng




Edit: Hắc Nguyệt

Hôm sau Tiêu Yên bị ân thanh lạnh băng của nữ hệ thống gọi tỉnh.

[hệ thống thông báo]: chúc mừng người chơi Tiêu Yên hoàn thành nhiệm vụ ngoài ý muốn – đối đáp với Lệnh Hồ Cẩm Y. thưởng 77 điểm kinh nghiệm, 40 lượng, khứu giác +2, 01 bình thần tiên nước.

Tiêu Yên mơ màng một hồi mới phản ứng, thì ra tối qua nàng lại hoàn thành một cái nhiệm vụ ngoài ý muốn.

“Thần tiên nước là cái quái gì?”

[hệ thống]: sau khi dùng làm máu vận chuyển nhanh, mạch máu khuếch trương, nhiệt độ cơ thể tăng cao, cơ thể tiết ra nhiều hormone, dục tiên dục tử phiêu diêu như thần tiên, gọi tắt là……..Xuân Dược.

Tiêu Yên bật cười haha, hệ thống của “Ba nghìn sủng ái” cũng quá cực phẩm rồi, đến cả xuân dược cũng tặng.

“Xuân dược thì xuân dược, ngươi nói nhảm nhiều vậy làm gì, thế dược hiệu của thần tiên nước này như thế nào?”

Nữ hệ thống trầm mặc một hồi mới trả lời:

[hệ thống]: một giọt có thể làm cho một con trâu trưởng thành động dục một ngày.

Tiêu Yên run cầm cập, đồ chơi này vậy mà thật hại người nha.

Nếu nhìn ai ngứa mắt, cho hắn tám giọt mười giọt, chẳng phải người đó sẽ tinh tẫn sao.

Mặc dù hệ thống rất hãm cha, nhưng ban thưởng tiền tài lại rất hào phóng đó nha.

Tiêu Yên vui vẻ đứng lên, nhưng vừa động một cái liền rên rỉ, chỉ một buổi tối mà da thịt toàn thân đau đớn chua xót, uốn éo một cái mà xương cốt kêu răng rắc.

Vốn tưởng rằng nàng bị kinh hãi, lại còn ngâm nước lạnh, nhất định sẽ bệnh một trận, ai ngờ thân thể này hung hãn ngoài dự liệu của nàng, ngoại trừ toàn thân ê ẩm, ngoài ra không còn một chút triệu chứng phát bệnh gì cả.

Thấy mình còn trần chuồng, nàng thở dài gọi: “Thúy Trúc…”

Vừa dứt lời Thúy Trúc liền bưng nước đi vào.

Trên đời này không có người nào hiểu bản tính Tiêu Yên hơn Thúy Trúc, vừa lười, vừa lươn lẹo, đầu óc không phát triển, phản ứng luôn chậm hơn người khác.

Từ trước tới giờ luôn tự tỉnh vào buổi sáng, hơn nữa luôn la lớn. cho nên buổi sáng Thúy Trúc luôn đứng ngoài cửa chờ Tiêu Yên gọi.

Đặt chậu nước xuống, quay người liền thấy cơ thể trần trụi của Tiêu Yên, Thúy Trúc bị dọa đến run rẩy… “ Tiểu thư, cổ người bị ai véo, còn có ngực như thế nào lại…….”

Tiêu Yên vội vàng đến trước gương đồng xem một vệt hồng hồng như sợi dây trên cổ, rõ ràng, đây là do tối qua bị tiểu sắc xà kia quấn lấy mà thành…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.