Thuần Dương

Chương 38: Vị nghĩa tình thâm




Khi tỉnh lại, nàng biến thành môt đứa trẻ bị mù hai mắt.

Cái tai nạn xe cộ xảy ra bất thình lình kia, vốn ra nàng đã chết, thế nhưng, nàng cư nhiên lại trọng sinh. Nếu con người thật sự có thể chuyển thế đầu thai, vì sao còn làm cho nàng lưu lại trí nhớ của kiếp trước? Mẫu thân của nàng do thân thể gầy yếu nên đã mất sớm, cha của nàng là một kiểm lâm*, ba năm trước đây chết trong một trận hoả hoạn. Chồng của nàng là nhân viên cứu hoả, một tháng trước hi sinh trong khi làm nhiệm vụ. Những người thân của nàng, đều lấy những phương thức quyết liệt để rời xa nàng, dũng khí để để nàng tiếp tục sống sống chính là sinh mệnh mới trong bụng của nàng, chỉ cần qua ba bốn tháng nữa hắn sẽ ra đời. Thế nhưng ông trời quá mức tàn nhẫn, ngay cả cơ hội sống cuối cùng này cũng cướp đi.

*kiểm lâm: đại khái là người bảo vệ rừng.

Trong đầu hiện lên hình ảnh nổ tung cuối cùng kia, một dòng khí đem nàng đẩy vào giữa sông, nàng và con của nàng khẳng định đều gặp nạn, nếu không nàng cũng sẽ không lấy hình dáng này sống lại, chính mình biến thành trẻ con, con của nàng chẳng lẽ cứ như vậy biến mất sao?

Con, xin đừng để mẹ sống một mình một người trên thế giới xa lạ này.

Cuộc sống tương lai của nàng giống như ánh mắt của nàng, trừ bỏ một màu đen thì cái gì cũng không thấy, một cuộc sống thống khổ kéo dài thực sự rất vất vả, hãy để cho nàng cùng đứa con của nàng chết đi thôi.

Trẻ con yếu ớt không thể thừa nhận nổi đau thương, rất nhanh thôi, nàng sẽ được giải thoát hoàn toàn.

Nhịp đập mạnh mẽ của trái tim dần dần thong thả..... Bên tai truyền đến tiếng kinh hô cùng những âm thanh ồn ào, đó là ngôn ngữ nàng nghe không hiểu. Sau đó, nàng được đặt xuống một chiếc giường nhỏ êm ái, động tĩnh của những dụng cụ vang lên giống như có ai đó đang cố gắng chữa trị nàng.

Nàng nghĩ sẽ cùng bọn họ nói, không cần cố sức, nàng cũng không muốn sống.

Thình thịch... Thình thịch....

Trong lòng bàn tay trái đột nhiên truyền tới những rung động rất nhỏ, giống như đang truyền tới nàng tin tức nào đó, tràn ngập ấm áp tựa như có một sinh mệnh bình thường.

Chẳng lẽ... Chẳng lẽ...

Nàng bỗng dưng nghĩ đến một việc hy hữu, con của nàng có lẽ còn sống, ngay trong lòng bàn tay của nàng.

Nàng nhắm mắt lại, sờ sờ hạt châu nho nhỏ trong lòng bàn tay, lẳng lặng cảm thụ cái cảm giác huyết mạch tương liên này.

Đó... Đó là con của nàng...

Tim đập chậm rãi trở nên có lực, đầu óc đột nhiên như mở ra xiềng xích nào đó, thế giới màu đen chợt thay đổi, chung quanh tất cả lấy trạng thái tuyến võng hình thành lại trong đầu nàng, nàng "xem" thấy một phòng vuông nhỏ năm mươi thước, dụng cụ bài trí kì quái, bên cạnh đứng ba gã quái nhân mặc quần dài....

Hai mắt của nàng rõ ràng không nhìn thấy được, nhưng trong đầu nàng lại hiện lên hình dáng rõ ràng của những thứ này, không có màu sắc, mỗi một đồ vật đều giống như bị máy tính trình tự hoá, biến thành những đường cong phức tại mà có quy luật, nàng không cần di chuyển cũng có thể biết tình huống chung quanh ngay cả trong góc, thậm chí ngay cả những kết câu bên trong nàng cũng có thể nhìn thấy.

Đây là cái gì? Siêu năng lực sao?

Nàng không thể hiểu nổi, cũng giống như việc nàng bị biến thành trẻ con cũng đồng dạng như thế. Nhưng nàng có thể xác định một chút, con của nàng vẫn cùng nàng tồn tại, việc bị mù hai mắt cũng không thể làm tan biến sự vui sướng này của nàng, huống chi nàng cũng không phải hoàn toàn không thể nhìn thấy.

Nàng nhất định tìm ra phương pháp giúp con của nàng thuận lợi ra đời, vì thế, nàng sẽ tiếp tục sống thật tốt!

‘‘Thật tốt quá, rốt cục cũng ổn định.’’

‘‘Vừa rồi thật sự là nguy hiểm, thiếu chút nữa là chết non rồi.’’

‘‘Đúng vậy, người mẹ đã không thể cứu sống, đứa con ít nhất phải bảo vệ được.’’

‘‘Thật đáng tiếc, mẫu thân đứa nhỏ này nếu không phải cuốn hút trọc khí*, cũng sẽ không vì khó sinh và chết.’’

*trọc khí: khí không sạch sẽ.

‘‘Đừng nói nữa, đi thông báo cho nam nhân bên ngoài đi, đứa nhỏ đã bình an.’’

………………..

‘‘Hài tử, về sau tên con sẽ là ‘Thiên Lý’, đây là cái tên mà mẫu thân con đã sớm đặt cho con, hành trình ngàn dặm , cho dù tương lai có bao nhiêu gian nan, chúng ta đều có thể đi từng bước một.’’

Thiên Lý.

Từ nay về sau, nàng chính là Vệ Thiên Lý.

Đây là một thế giới kỳ quái.

Thiên Lý nghĩ đến việc chính mình một lần nữa lại trọng sinh, nhưng lại không nghĩ rằng thế nhưng lại xuyên đến một thế giới khác.

Nàng sinh ra ở một cái hành tinh xa lạ gọi tên là ‘‘Áo Lạc’’.

Hai ngàn năm trước, nơi đây xinh đẹp như vườn địa đàng, cây cối dạt dào, sinh mệnh bừng bừng.

Khoa học kỹ thuật nhanh chóng phát triển, con người không thể tránh né việc tàn phá đối với thiên nhiên, nhưng Áo Lạc địa cầu có được tài nguyên rất lớn, diện tích thảm thực vật rộng, nguồn nước dư thừa, tài nguyên khoáng sản phong phú. Mọi người vui sướng và thỏa mãn đắm chìm trong việc khoa học kỹ thuật tiến bộ, không có một chút ý thức nào đến hậu quả của việc tàn phá thiên nhiên.

Tinh lịch năm 1755, Nạp Kim Tư cầm đầu các công ty lớn, liền tục trong 100 năm ở trong quặng đào mỏ, kết quả đụng phải một mạch ngầm bị người đời sau gọi là ‘‘Ôn Tuyền không sạch sẽ’’, vào lúc ấy khu vực gần đó có hơn 300 người, không một ai có thể sống xót, toàn bộ đều bị trọc khí ăn mòn, phát điên, tự giết hại lẫn nhau, trong vài giờ ngắn ngủi liền chết hết.

Trận bi kịch này cũng không khiến mọi người coi trọng, vài người phụ trách bên cạnh Nạp Kim Tư nhanh chóng đem sự viếc giấu đi.

Nhưng không một ai nghĩ tới rằng việc này lại là khởi đầu của một tai họa khiến cả hành tinh này phải thay đổi.

Áo Lạc địa cầu có rất nhiều khoáng sản và thực vật, những người phụ trách bên cạnh Nạp Kim Tư vì tiết kiệm chi phí tổn hại, liền đem nhổ sạch cây cối trong khu vực kia, thành lập một khu vực cách ly, không để ý gì đến kết quả, khiến cho ôn tuyền không sạch sẽ đó nhanh chóng hướng phía bên ngoài lan ra.

Trải qua hai tháng, khu vực mấy ngàn m² chung quanh đó liền thành một mảnh chết chóc. Không chỉ như vậy, trọc khí có tính ăn mòn rất mạnh, những sinh mệnh đã bị trọc khí ăn mòn nghiêm trọng đều trở nên phát cuồng, biến thành ‘‘ người trọc hóa’’ và ‘‘thú trọc hóa’’.

Con người lúc bấy giờ mới ý thức được tình hình nghiêm trọng đang xảy ra, khu vực mấy vạn m² chung quanh ôn tuyền không sạch sẽ tất cả đều bị ăn mòn. Sản phẩm công nghệ cao ở trong khu vực nồng đậm trọc khí liền mất tác dụng, tín hiệu trở nên hỗn loạn, quân đội nửa bước cũng khó đi. Chỉ có địa phương có thực vật tươi tốt, tốc độ ăn mòn của trọc khí mới chậm đi, những khu vực bên cạnh thậm chí còn có dấu hiệu bị thanh trừ.

Mọi người rất nhanh sau đó liền xác định thực vật có tác dụng tinh lọc, chúng có thể sinh ra một loại năng lượng tràn ngập linh khí, là vật có thể chống đỡ trọc khí tốt nhất. Ôn tuyền không sạch sẽ vẫn ẩn sâu dưới lòng đất, lại có linh khí của thực vật áp chế và tinh lọc, nên không tạo thành mối nguy hại quá lớn. Nhưng bởi vì bề mặt bị phá hư nghiêm trọng, trọc khí liền tràn ra bên ngoài, độ dày của trọc khí lớn hơn linh khí tinh lọc, kết quả liền tạo thành tại họa không thể vãn hồi.

Tinh lịch năm 1789, Áo Lạc địa cầu lấy việc bảo vệ núi rừng ban hành phát lệnh thứ nhất, tiến trình phát triển của khoa học kỹ thuật cũng dần dần bị thay đổi, đổi thành nghiên cứu chuyển hóa linh khí của thực vật thành sản phẩm công nghệ cao.

Nhưng, số lượng của người trọc hóa và thú trọc hóa lại từ từ gia tăng, quân đội của con người chỉ có thể rời xa địa phương trọc khí tiến hành công kích, bị hạn chế phần lớn các hành động. Việc sử lý thi thể bị trọc hóa cũng phải vạn phần cẩn thận, một khi đã bị nhiễm trọc khí, thì đồng dạng với việc bị tử vong.

Đối phó chính diện, con người hoàn toàn bị vây vào hoàn cảnh xấu.

Tinh lịch năm 1832, một nam hài lấy tên ‘‘Kỷ Nguyên’’ sinh ra, ba năm sau thân thể hắn sinh ra dị biến, có được năng lực khống chế dị năng. Và đó chính là dị năng giả đầu tiên trên Áo Lạc địa cầu.

Hằng năm sau đó đều có những đứa trẻ có dị năng xuất hiện, biểu hiện của các dị năng không giống nhau, tỷ lệ là mười phần một vạn. Theo thời gian trôi qua, mấy trăm năm qua đi, tỷ lệ thức tỉnh dị năng cao lên, cuối cùng ước chừng dừng lại ở trên dưới một phần vạn.

Dị năng giả xuất hiện vén lên một kỷ nguyên mới của Áo Lạc địa cầu.

Nhân loại chậm rãi đối với trọc khí có sức chống cứ nhất định. Sự ăn mòn của trọc khí đối với dị năng giả yếu hơn mấy lần, dị năng giả có thể sống ở nơi trọc hóa trong một tháng, chỉ cần mức độ bị trọc khí ăn mòn không quá 30%, dị năng giả liền có thể ở nơi nhiều linh khí khôi phục lại. Nếu là người thường, sau một ngày bị ăn mòn mà không đến địa phương có linh khí sẽ biến thành người trọc hóa, hoặc trực tiếp tử vong.

Tinh lịch năm 1853, tại nơi dị năng giả đầu tiên ra đời thành lập một dong binh đoàn, nhiệm vụ của bọn họ là đi đến những nơi trọc hoá liệt sát người trọc hoá và thú trọc hóa.

Dong binh đoàn theo đó mở trộng ra khắp toàn cầu, dần dần lấy việc giết sinh vật trọc hóa làm đầu, địa vị và đãi ngộ của bọn cực cao, nhận được sự tôn sùng khắp nơi.

Tinh lịch năm 1870 đến năm 2315, một vài quốc gia của Áo Lạc địa cầu đã trải qua vô số cuộc chiến, cuối cùng dưới áp lực của trọc hóa, toàn tinh cầu thống nhất, tên các quốc gia hoàn toàn biến mất, toàn bộ tinh cầu phân chia thành hai mươi mốt khu, mỗi một khu căn cứ một cấp bậc, từ cao xuống thấp chia thành thị thành bốn cấp ABCD. Giống như thành thị nơi Thiên Lý sống là 5D09, nghĩa là thành thị 5 khu d cấp thứ 9.

Thiên Lý sinh ra vào tinh lịch năm 2345, việc thống nhất tinh cầu trên cơ bản đã vững chắc.

Thành thị cấp D tuy rằng là thành thị cấp bậc thấp nhất, nhưng đối với người đến từ Trái Đất là Thiên Lý mà nói thì trình độ phát triển nơi đây cũng đủ để khiến nàng sợ hãi.

Giống như phụ thân của Thiên Lý mua thiết bị giáo dục trẻ em, có thể tùy thời kiểm tra, đo lường trạng thái sinh lý của trẻ con như đói bụng, mệt nhọc, trạng thái tinh thần tốt khi nào, máy tính sẽ tự động triển khai bật phát âm nhạc hay tranh vẽ vỡ lòng.

Thiên Lý tuy rằng không thể nhìn thấy, nhưng đại não của nàng có thể nhận được những hình ảnh, tin tức đã chuyển hoá về trạng thái tuyến võng giúp nàng hấp thu.

Thế giới kỳ lạ này tồn tại khoa học kỹ thuật cùng dị năng quá lạ lẫm, nàng chỉ có thể chính mình không ngừng học tập. Ba năm thời gian, nàng cơ bản đã hiểu được ngôn ngữ, chữ viết và tri thức trụ cột của thế giới này.

Phụ thân kiếp này của nàng là một máy móc sư, chủ yếu giúp người khác thiết kế, lắp ráp, sửa chữa các loại máy móc dân dụng.

Thiên Lý từ lúc có thể bắt đầu đi liền đi theo bên người phụ thân học tập về các loại linh kiện máy móc. Nàng là một người rất có kiên nhẫn, đôi khi có thể vì phân tích cấu tạo một loại kim loại mà ngồi cả một ngày. Cảm giác của nàng có thể vào tận bên trong máy móc, nên thường thường có thể phát hiện vấn đề nhanh hơn phụ thân nàng. Vệ phụ vui mừng cho rằng nàng có kinh nghiệm trong phương diện máy móc, liền tỉ mỉ dạy cho nàng từng thứ.

Năm Thiên Lý sáu tuổi, rốt cuộc có thể tự mình hoàn thành một mô hình xe nổi (đại khái là xe bay), tuy rằng có vẻ thô ráp, nhưng phương diện năng động và sức nổi của xe cũng không kém xa.

Vệ phụ cao hứng rất nhiều, từ bên ngoài về liền đưa cho nàng một gốc cây Thường Thanh Thụ.

Thiên Lý khi ‘‘nhìn’’ thấy cây Thường Thanh Thụ, lập tức liền bị linh khí từ đó phát ra hấp dẫn.

Nhà của nàng ở khu vực trung tâm thành thị, cây cối rất nhiều, những cây có chưa linh khí cũng không hề thiếu.

Nhưng gốc cây Thường Thanh Thụ này lại có một chút không giống với, nó chẳng những dư thừa linh khí, phía trên thân lại có những chi tiết ẩn hiện một đường vân kỳ quái, chung quanh những đường vân đó linh khí đặc biệt nhiều hơn. Thiên Lý lấy tay sờ sờ lên, liền phát hiện bên ngoài thân cây không có dấu vết của đường vân.

Đúng lúc này, hạt châu trong lòng bàn tay đột nhiên truyện đến những rung động rất nhỏ, ẩn chứa một loại tình cảm vui sướng.

Chẳng lẽ những thực vật chứa những đường vân này đối với con nàng có lợi?

Đem tay trái nắm lại vài lần, Thiên Lý có thể cảm nhận rõ ràng được cảm xúc biến hóa của con nàng.

Đúng là như thế!

Thực vật có linh khí nàng tiếp xúc qua không ít, nhưng có thể làm cho con nàng xúc động, đây cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.

Xem ra đường vân trên này là mấu chốt, đáng giá để nàng nghiên cứu một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.